• HNI 1/11: Bài thơ chương 44
    QUỐC GIA DAO
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Một quốc gia mới sinh ra từ minh triết,
    Không dựng bằng quyền lực mà bằng niềm tin.
    Không cần ngai vàng hay nghị viện,
    Chỉ cần lòng dân – sáng tựa bình minh.
    Mỗi công dân là một hạt nhân tự chủ,
    Kết nối nhau bằng đạo lý và công bằng.
    Không ai đứng trên, chẳng ai ở dưới,
    Mọi người cùng vận hành quốc gia bằng Đạo Tâm.
    DAO – không là ảo ảnh kỹ thuật số,
    Mà là trật tự tự nhiên của tâm linh khai mở.
    Hợp đồng thông minh thay cho lời hứa suông,
    Mọi quyết định soi trong ánh minh bạch.
    Không còn tầng lớp cai trị xa dân,
    Mọi tiếng nói đều được lắng nghe tức thì.
    Quốc gia vận hành như dòng sông sáng,
    Chảy bằng dữ liệu thật và lòng tin thật.
    Không còn cổng quan, không còn đặc quyền,
    Chỉ còn công lý tỏa trong từng nhịp thở.
    Không còn xin – cho, mà là quyền và nghĩa vụ,
    Tự do đi đôi cùng trách nhiệm thiêng liêng.
    Khi mọi hành động đều được ghi bằng ánh sáng,
    Tham vọng tối tăm không còn chỗ trú ngụ.
    Chính trị trở nên thuần khiết như thiền,
    Nơi đạo đức và công nghệ hòa làm một.
    Quốc gia ấy không cần biên giới,
    Vì lòng dân là tấm bản đồ vĩnh cửu.
    Mọi giá trị sinh ra từ niềm tin cộng hưởng,
    Mọi quyền lực thuộc về nhân dân giác ngộ.
    Khi nhân loại hiểu ra đạo của vận hành,
    Quốc gia DAO sẽ là khuôn mẫu thời đại mới.
    Không ai thống trị, không ai bị trị,
    Chỉ có cộng đồng – cùng kiến tạo ánh sáng nhân gian.
    HNI 1/11: 📕 Bài thơ chương 44 QUỐC GIA DAO (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Một quốc gia mới sinh ra từ minh triết, Không dựng bằng quyền lực mà bằng niềm tin. Không cần ngai vàng hay nghị viện, Chỉ cần lòng dân – sáng tựa bình minh. Mỗi công dân là một hạt nhân tự chủ, Kết nối nhau bằng đạo lý và công bằng. Không ai đứng trên, chẳng ai ở dưới, Mọi người cùng vận hành quốc gia bằng Đạo Tâm. DAO – không là ảo ảnh kỹ thuật số, Mà là trật tự tự nhiên của tâm linh khai mở. Hợp đồng thông minh thay cho lời hứa suông, Mọi quyết định soi trong ánh minh bạch. Không còn tầng lớp cai trị xa dân, Mọi tiếng nói đều được lắng nghe tức thì. Quốc gia vận hành như dòng sông sáng, Chảy bằng dữ liệu thật và lòng tin thật. Không còn cổng quan, không còn đặc quyền, Chỉ còn công lý tỏa trong từng nhịp thở. Không còn xin – cho, mà là quyền và nghĩa vụ, Tự do đi đôi cùng trách nhiệm thiêng liêng. Khi mọi hành động đều được ghi bằng ánh sáng, Tham vọng tối tăm không còn chỗ trú ngụ. Chính trị trở nên thuần khiết như thiền, Nơi đạo đức và công nghệ hòa làm một. Quốc gia ấy không cần biên giới, Vì lòng dân là tấm bản đồ vĩnh cửu. Mọi giá trị sinh ra từ niềm tin cộng hưởng, Mọi quyền lực thuộc về nhân dân giác ngộ. Khi nhân loại hiểu ra đạo của vận hành, Quốc gia DAO sẽ là khuôn mẫu thời đại mới. Không ai thống trị, không ai bị trị, Chỉ có cộng đồng – cùng kiến tạo ánh sáng nhân gian.
    Like
    Haha
    4
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 1/11 - B12

    Chương 39: ĐẠO ĐỨC LƯỢNG TỬ – NĂNG LƯỢNG KHAI SÁNG TÂM LINH NHÂN LOẠI

    I. Khi đạo đức không còn là quy tắc, mà là tần số rung động
    Trong suốt hàng ngàn năm, con người định nghĩa đạo đức như một bộ quy tắc ứng xử – điều nên làm và không nên làm. Các nền tôn giáo, triết học, luật lệ đều tìm cách khắc ghi chuẩn mực ấy vào tâm thức cộng đồng. Nhưng khi bước vào kỷ nguyên lượng tử, ta nhận ra: đạo đức không còn là “luật bên ngoài”, mà là năng lượng bên trong – một tần số rung động quyết định mọi hiện thực của thế giới.
    Vũ trụ này, theo vật lý lượng tử, không được cấu thành từ vật chất cứng nhắc, mà từ năng lượng – ý thức – thông tin. Mỗi ý nghĩ, mỗi cảm xúc, mỗi hành động của con người đều phát ra một tần số đạo đức. Khi tâm thiện, năng lượng ấy lan tỏa như ánh sáng; khi tâm ác, năng lượng ấy trở nên đục, nặng và tự hủy chính nó.
    Như vậy, đạo đức không chỉ là hành vi, mà là sóng rung của linh hồn. Một người nói dối không chỉ làm tổn thương người khác, mà còn hạ thấp tần số của chính mình, cắt đứt mối liên kết với Trí tuệ vũ trụ.
    Ngược lại, một người sống chân thật, yêu thương và vị tha không chỉ làm điều “tốt”, mà đang tăng cường trường năng lượng sáng tạo, khiến thực tại quanh họ trở nên trong lành, hài hòa, và tiến hóa.
    Vì thế, đạo đức lượng tử không dựa trên sự sợ hãi luật lệ, mà dựa trên sự hiểu biết về cấu trúc năng lượng của tâm linh. Người có tri thức lượng tử hiểu rằng:
    “Mỗi hành động của ta là một phép đo, mỗi suy nghĩ là một hạt ánh sáng được phát ra, và toàn bộ vũ trụ chính là tấm gương phản chiếu độ trong sáng của tâm hồn ta.”

    II. Khi nhân loại thức tỉnh: Đạo đức là khoa học của tâm thức
    Thời đại mới không còn chỗ cho đạo đức mù quáng – chỉ làm vì “phải làm”. Nhân loại đang tiến vào nền đạo đức khoa học, nơi mọi giá trị đạo lý đều có cơ sở năng lượng và ý thức.
    HNI 1/11 - B12 🌺🌺🌺 🌺 Chương 39: ĐẠO ĐỨC LƯỢNG TỬ – NĂNG LƯỢNG KHAI SÁNG TÂM LINH NHÂN LOẠI I. Khi đạo đức không còn là quy tắc, mà là tần số rung động Trong suốt hàng ngàn năm, con người định nghĩa đạo đức như một bộ quy tắc ứng xử – điều nên làm và không nên làm. Các nền tôn giáo, triết học, luật lệ đều tìm cách khắc ghi chuẩn mực ấy vào tâm thức cộng đồng. Nhưng khi bước vào kỷ nguyên lượng tử, ta nhận ra: đạo đức không còn là “luật bên ngoài”, mà là năng lượng bên trong – một tần số rung động quyết định mọi hiện thực của thế giới. Vũ trụ này, theo vật lý lượng tử, không được cấu thành từ vật chất cứng nhắc, mà từ năng lượng – ý thức – thông tin. Mỗi ý nghĩ, mỗi cảm xúc, mỗi hành động của con người đều phát ra một tần số đạo đức. Khi tâm thiện, năng lượng ấy lan tỏa như ánh sáng; khi tâm ác, năng lượng ấy trở nên đục, nặng và tự hủy chính nó. Như vậy, đạo đức không chỉ là hành vi, mà là sóng rung của linh hồn. Một người nói dối không chỉ làm tổn thương người khác, mà còn hạ thấp tần số của chính mình, cắt đứt mối liên kết với Trí tuệ vũ trụ. Ngược lại, một người sống chân thật, yêu thương và vị tha không chỉ làm điều “tốt”, mà đang tăng cường trường năng lượng sáng tạo, khiến thực tại quanh họ trở nên trong lành, hài hòa, và tiến hóa. Vì thế, đạo đức lượng tử không dựa trên sự sợ hãi luật lệ, mà dựa trên sự hiểu biết về cấu trúc năng lượng của tâm linh. Người có tri thức lượng tử hiểu rằng: “Mỗi hành động của ta là một phép đo, mỗi suy nghĩ là một hạt ánh sáng được phát ra, và toàn bộ vũ trụ chính là tấm gương phản chiếu độ trong sáng của tâm hồn ta.” II. Khi nhân loại thức tỉnh: Đạo đức là khoa học của tâm thức Thời đại mới không còn chỗ cho đạo đức mù quáng – chỉ làm vì “phải làm”. Nhân loại đang tiến vào nền đạo đức khoa học, nơi mọi giá trị đạo lý đều có cơ sở năng lượng và ý thức.
    Like
    Love
    Wow
    5
    3 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 1/11 - B13 CHƯƠNG 40 : PHỤC HƯNG ĐẠO ĐỨC VIỆT NAM TRONG KỶ NGUYÊN THỨ TƯ
    I. Khi cội nguồn bị lãng quên
    Mỗi dân tộc đều có một linh hồn, và linh hồn ấy chính là đạo đức – là thước đo của nhân tính, là ngọn đèn soi đường cho mọi thời đại.
    Đối với người Việt, suốt hàng nghìn năm dựng nước và giữ nước, đạo đức chưa bao giờ chỉ là khái niệm trừu tượng. Nó là hơi thở trong từng lời ăn tiếng nói, là phép tắc trong từng mái nhà, là lòng trung nghĩa, hiếu thuận, nhân ái, thủy chung được truyền từ mẹ sang con, từ làng sang nước.
    Thế nhưng, trong cơn lốc dữ của toàn cầu hóa, của công nghệ và thị trường, nền tảng ấy đang bị xói mòn. Cái đúng bị thay bằng cái lợi. Cái đẹp bị thay bằng cái nổi. Con người chạy theo danh vọng và quyền lực mà quên mất căn tính của mình – căn tính của một dân tộc từng xem “nhân nghĩa” là sức mạnh lớn nhất.
    Khi nền tảng đạo đức lung lay, mọi công trình vật chất dù vĩ đại đến đâu cũng chỉ là lâu đài cát. Sự thịnh vượng không còn mang linh hồn, và con người dần trở thành kẻ bị điều khiển bởi chính những công cụ mình tạo ra. Đó là nỗi bi kịch của Kỷ nguyên Thứ Tư – thời đại mà trí tuệ nhân tạo phát triển nhanh hơn trí tuệ con người, và máy móc đôi khi hiểu cảm xúc của con người hơn chính con người hiểu nhau.
    Việt Nam đang bước vào kỷ nguyên ấy, với những cơ hội vô biên và thách thức khôn lường. Nhưng nếu không có cuộc phục hưng đạo đức, chúng ta sẽ không thể giữ được linh hồn của dân tộc mình giữa dòng biến động toàn cầu.

    II. Đạo đức trong Kỷ nguyên Thứ Tư – Thách thức của tâm và trí
    Kỷ nguyên Thứ Tư – hay còn gọi là Cách mạng Công nghiệp 4.0 – không chỉ là cuộc cách mạng về công nghệ, mà là cuộc cách mạng về nhận thức và giá trị.
    Trí tuệ nhân tạo, blockchain, dữ liệu lớn, và Internet vạn vật đang tạo nên một thế giới mới: minh bạch, tự động, liên kết tức thời. Nhưng cũng chính trong thế giới ấy, đạo đức trở thành tài sản khan hiếm nhất.
    Khi thuật toán quyết định nội dung ta xem, trí tuệ nhân tạo đề xuất lựa chọn ta hành động, và đồng tiền kỹ thu
    HNI 1/11 - B13 🌺 CHƯƠNG 40 : PHỤC HƯNG ĐẠO ĐỨC VIỆT NAM TRONG KỶ NGUYÊN THỨ TƯ I. Khi cội nguồn bị lãng quên Mỗi dân tộc đều có một linh hồn, và linh hồn ấy chính là đạo đức – là thước đo của nhân tính, là ngọn đèn soi đường cho mọi thời đại. Đối với người Việt, suốt hàng nghìn năm dựng nước và giữ nước, đạo đức chưa bao giờ chỉ là khái niệm trừu tượng. Nó là hơi thở trong từng lời ăn tiếng nói, là phép tắc trong từng mái nhà, là lòng trung nghĩa, hiếu thuận, nhân ái, thủy chung được truyền từ mẹ sang con, từ làng sang nước. Thế nhưng, trong cơn lốc dữ của toàn cầu hóa, của công nghệ và thị trường, nền tảng ấy đang bị xói mòn. Cái đúng bị thay bằng cái lợi. Cái đẹp bị thay bằng cái nổi. Con người chạy theo danh vọng và quyền lực mà quên mất căn tính của mình – căn tính của một dân tộc từng xem “nhân nghĩa” là sức mạnh lớn nhất. Khi nền tảng đạo đức lung lay, mọi công trình vật chất dù vĩ đại đến đâu cũng chỉ là lâu đài cát. Sự thịnh vượng không còn mang linh hồn, và con người dần trở thành kẻ bị điều khiển bởi chính những công cụ mình tạo ra. Đó là nỗi bi kịch của Kỷ nguyên Thứ Tư – thời đại mà trí tuệ nhân tạo phát triển nhanh hơn trí tuệ con người, và máy móc đôi khi hiểu cảm xúc của con người hơn chính con người hiểu nhau. Việt Nam đang bước vào kỷ nguyên ấy, với những cơ hội vô biên và thách thức khôn lường. Nhưng nếu không có cuộc phục hưng đạo đức, chúng ta sẽ không thể giữ được linh hồn của dân tộc mình giữa dòng biến động toàn cầu. II. Đạo đức trong Kỷ nguyên Thứ Tư – Thách thức của tâm và trí Kỷ nguyên Thứ Tư – hay còn gọi là Cách mạng Công nghiệp 4.0 – không chỉ là cuộc cách mạng về công nghệ, mà là cuộc cách mạng về nhận thức và giá trị. Trí tuệ nhân tạo, blockchain, dữ liệu lớn, và Internet vạn vật đang tạo nên một thế giới mới: minh bạch, tự động, liên kết tức thời. Nhưng cũng chính trong thế giới ấy, đạo đức trở thành tài sản khan hiếm nhất. Khi thuật toán quyết định nội dung ta xem, trí tuệ nhân tạo đề xuất lựa chọn ta hành động, và đồng tiền kỹ thu
    Like
    Love
    6
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 1/11:

    Bài thơ chương 45
    KHI ĐẠO TRỜI DẪN ĐƯỜNG
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Khi Đạo Trời soi sáng khắp nhân gian,
    Mọi quyền lực đều cúi đầu trước Chân – Thiện – Mỹ.
    Không còn những ngai vàng phủ bụi,
    Chỉ còn tấm lòng phục vụ nhân sinh.
    Chính trị trở về với cội nguồn nguyên thủy,
    Nơi con người sống thật giữa yêu thương.
    Không cần luật lệ để cưỡng chế,
    Vì công lý tự nhiên nảy nở trong tâm.
    Khi nhà lãnh đạo không còn muốn thống trị,
    Mà chỉ mong nhân loại được khai minh.
    Khi mỗi quyết định là một hơi thở Đạo,
    Thế giới liền an nhiên giữa biến động vô cùng.
    Đạo Trời – không ở trên cao xa cách,
    Mà ẩn trong từng ánh mắt thiện lương.
    Mỗi con người là một dòng sông nhỏ,
    Cùng đổ về đại dương của Đại Bi và Trí Tuệ.
    Quốc gia không cần đao kiếm để giữ mình,
    Mà gìn giữ bằng năng lượng chân thành.
    Chính trị không còn là cuộc tranh giành,
    Mà là nghệ thuật kiến tạo bình an.
    Khi dân là gốc, Đạo là đường,
    Mọi cơ cấu trở nên trong suốt.
    Không còn kẻ đứng trên người khác,
    Mà chỉ có cùng nhau hướng thượng, tiến hóa.
    Đạo dẫn lối – không bằng mệnh lệnh,
    Mà bằng ánh sáng soi từ bên trong.
    Người trị quốc cũng là người tu tâm,
    Quốc gia hưng thịnh trong từ bi và minh triết.
    Và khi nhân loại cùng quay về với Đạo,
    Chính trị sẽ trở lại làm người đầy tớ.
    Phục vụ – chứ không chiếm đoạt,
    Yêu thương – chứ không điều khiển.
    Ngày ấy, Trái Đất hát khúc ca tự do,
    Mọi dân tộc hòa chung một hơi thở sáng ngời.
    Khi Đạo Trời dẫn đường cho nhân loại,
    Thiên hạ thái bình – muôn kiếp trường tồn.
    HẾT
    HNI 1/11: 📕Bài thơ chương 45 KHI ĐẠO TRỜI DẪN ĐƯỜNG (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Khi Đạo Trời soi sáng khắp nhân gian, Mọi quyền lực đều cúi đầu trước Chân – Thiện – Mỹ. Không còn những ngai vàng phủ bụi, Chỉ còn tấm lòng phục vụ nhân sinh. Chính trị trở về với cội nguồn nguyên thủy, Nơi con người sống thật giữa yêu thương. Không cần luật lệ để cưỡng chế, Vì công lý tự nhiên nảy nở trong tâm. Khi nhà lãnh đạo không còn muốn thống trị, Mà chỉ mong nhân loại được khai minh. Khi mỗi quyết định là một hơi thở Đạo, Thế giới liền an nhiên giữa biến động vô cùng. Đạo Trời – không ở trên cao xa cách, Mà ẩn trong từng ánh mắt thiện lương. Mỗi con người là một dòng sông nhỏ, Cùng đổ về đại dương của Đại Bi và Trí Tuệ. Quốc gia không cần đao kiếm để giữ mình, Mà gìn giữ bằng năng lượng chân thành. Chính trị không còn là cuộc tranh giành, Mà là nghệ thuật kiến tạo bình an. Khi dân là gốc, Đạo là đường, Mọi cơ cấu trở nên trong suốt. Không còn kẻ đứng trên người khác, Mà chỉ có cùng nhau hướng thượng, tiến hóa. Đạo dẫn lối – không bằng mệnh lệnh, Mà bằng ánh sáng soi từ bên trong. Người trị quốc cũng là người tu tâm, Quốc gia hưng thịnh trong từ bi và minh triết. Và khi nhân loại cùng quay về với Đạo, Chính trị sẽ trở lại làm người đầy tớ. Phục vụ – chứ không chiếm đoạt, Yêu thương – chứ không điều khiển. Ngày ấy, Trái Đất hát khúc ca tự do, Mọi dân tộc hòa chung một hơi thở sáng ngời. Khi Đạo Trời dẫn đường cho nhân loại, Thiên hạ thái bình – muôn kiếp trường tồn. HẾT
    Like
    Haha
    4
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 1/11
    BIẾT ƠN THÁNG MỚI – THÁNG 11 TRÀN ĐẦY GIÁ TRỊ

    Tháng 11 ghé đến mang theo hơi thở của mùa cuối năm – thời khắc để mỗi chúng ta dừng lại, cảm nhận và biết ơn những điều tốt đẹp đang hiện hữu. Biết ơn tháng mới 11 vì đã trao cho chúng ta cơ hội làm mới bản thân, kiến tạo thêm nhiều giá trị về sức khỏe, niềm tin, đoàn kết, yêu thương, tự hào và cả sự gia tăng thu nhập.

    Trước hết, tháng 11 là lời nhắc nhở về sức khỏe – nền tảng của mọi hạnh phúc và thành công. Khi ta chăm sóc cơ thể bằng chế độ sống lành mạnh, luyện tập thể thao, giữ tinh thần tích cực, ta đang tạo nên năng lượng dồi dào để đón nhận những cơ hội mới.

    Tháng 11 cũng là tháng của niềm tin và đoàn kết. Khi cùng nhau hướng về mục tiêu chung, chúng ta không chỉ gắn bó hơn mà còn nhân lên sức mạnh tập thể. Mỗi cá nhân tin tưởng, đồng lòng, sẽ tạo nên những bước tiến vững chắc và đầy ý nghĩa.

    Đặc biệt, tháng 11 còn là thời gian để yêu thương và tự hào. Yêu thương giúp trái tim ấm áp hơn, lan tỏa năng lượng tích cực đến mọi người xung quanh. Tự hào vì những nỗ lực, thành quả đã đạt được – dù lớn hay nhỏ – đều xứng đáng được trân trọng.

    Và khi sức khỏe, niềm tin, đoàn kết, yêu thương cùng song hành, giá trị vật chất và thu nhập cũng tự nhiên tăng trưởng. Bởi khi ta làm việc với trái tim biết ơn và tinh thần tích cực, thành công sẽ đến một cách bền vững và xứng đáng.

    Biết ơn tháng 11 – tháng mới, khởi đầu mới, và hành trình tạo ra thật nhiều giá trị tốt đẹp cho chính mình và cho cộng đồng!
    HNI 1/11 BIẾT ƠN THÁNG MỚI – THÁNG 11 TRÀN ĐẦY GIÁ TRỊ Tháng 11 ghé đến mang theo hơi thở của mùa cuối năm – thời khắc để mỗi chúng ta dừng lại, cảm nhận và biết ơn những điều tốt đẹp đang hiện hữu. Biết ơn tháng mới 11 vì đã trao cho chúng ta cơ hội làm mới bản thân, kiến tạo thêm nhiều giá trị về sức khỏe, niềm tin, đoàn kết, yêu thương, tự hào và cả sự gia tăng thu nhập. Trước hết, tháng 11 là lời nhắc nhở về sức khỏe – nền tảng của mọi hạnh phúc và thành công. Khi ta chăm sóc cơ thể bằng chế độ sống lành mạnh, luyện tập thể thao, giữ tinh thần tích cực, ta đang tạo nên năng lượng dồi dào để đón nhận những cơ hội mới. Tháng 11 cũng là tháng của niềm tin và đoàn kết. Khi cùng nhau hướng về mục tiêu chung, chúng ta không chỉ gắn bó hơn mà còn nhân lên sức mạnh tập thể. Mỗi cá nhân tin tưởng, đồng lòng, sẽ tạo nên những bước tiến vững chắc và đầy ý nghĩa. Đặc biệt, tháng 11 còn là thời gian để yêu thương và tự hào. Yêu thương giúp trái tim ấm áp hơn, lan tỏa năng lượng tích cực đến mọi người xung quanh. Tự hào vì những nỗ lực, thành quả đã đạt được – dù lớn hay nhỏ – đều xứng đáng được trân trọng. Và khi sức khỏe, niềm tin, đoàn kết, yêu thương cùng song hành, giá trị vật chất và thu nhập cũng tự nhiên tăng trưởng. Bởi khi ta làm việc với trái tim biết ơn và tinh thần tích cực, thành công sẽ đến một cách bền vững và xứng đáng. Biết ơn tháng 11 – tháng mới, khởi đầu mới, và hành trình tạo ra thật nhiều giá trị tốt đẹp cho chính mình và cho cộng đồng!
    Like
    Haha
    Love
    6
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 1/11: Bài thơ chương 44
    QUỐC GIA DAO
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Một quốc gia mới sinh ra từ minh triết,
    Không dựng bằng quyền lực mà bằng niềm tin.
    Không cần ngai vàng hay nghị viện,
    Chỉ cần lòng dân – sáng tựa bình minh.
    Mỗi công dân là một hạt nhân tự chủ,
    Kết nối nhau bằng đạo lý và công bằng.
    Không ai đứng trên, chẳng ai ở dưới,
    Mọi người cùng vận hành quốc gia bằng Đạo Tâm.
    DAO – không là ảo ảnh kỹ thuật số,
    Mà là trật tự tự nhiên của tâm linh khai mở.
    Hợp đồng thông minh thay cho lời hứa suông,
    Mọi quyết định soi trong ánh minh bạch.
    Không còn tầng lớp cai trị xa dân,
    Mọi tiếng nói đều được lắng nghe tức thì.
    Quốc gia vận hành như dòng sông sáng,
    Chảy bằng dữ liệu thật và lòng tin thật.
    Không còn cổng quan, không còn đặc quyền,
    Chỉ còn công lý tỏa trong từng nhịp thở.
    Không còn xin – cho, mà là quyền và nghĩa vụ,
    Tự do đi đôi cùng trách nhiệm thiêng liêng.
    Khi mọi hành động đều được ghi bằng ánh sáng,
    Tham vọng tối tăm không còn chỗ trú ngụ.
    Chính trị trở nên thuần khiết như thiền,
    Nơi đạo đức và công nghệ hòa làm một.
    Quốc gia ấy không cần biên giới,
    Vì lòng dân là tấm bản đồ vĩnh cửu.
    Mọi giá trị sinh ra từ niềm tin cộng hưởng,
    Mọi quyền lực thuộc về nhân dân giác ngộ.
    Khi nhân loại hiểu ra đạo của vận hành,
    Quốc gia DAO sẽ là khuôn mẫu thời đại mới.
    Không ai thống trị, không ai bị trị,
    Chỉ có cộng đồng – cùng kiến tạo ánh sáng nhân gian.
    Đọc ít hơn
    HNI 1/11: Bài thơ chương 44 QUỐC GIA DAO (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Một quốc gia mới sinh ra từ minh triết, Không dựng bằng quyền lực mà bằng niềm tin. Không cần ngai vàng hay nghị viện, Chỉ cần lòng dân – sáng tựa bình minh. Mỗi công dân là một hạt nhân tự chủ, Kết nối nhau bằng đạo lý và công bằng. Không ai đứng trên, chẳng ai ở dưới, Mọi người cùng vận hành quốc gia bằng Đạo Tâm. DAO – không là ảo ảnh kỹ thuật số, Mà là trật tự tự nhiên của tâm linh khai mở. Hợp đồng thông minh thay cho lời hứa suông, Mọi quyết định soi trong ánh minh bạch. Không còn tầng lớp cai trị xa dân, Mọi tiếng nói đều được lắng nghe tức thì. Quốc gia vận hành như dòng sông sáng, Chảy bằng dữ liệu thật và lòng tin thật. Không còn cổng quan, không còn đặc quyền, Chỉ còn công lý tỏa trong từng nhịp thở. Không còn xin – cho, mà là quyền và nghĩa vụ, Tự do đi đôi cùng trách nhiệm thiêng liêng. Khi mọi hành động đều được ghi bằng ánh sáng, Tham vọng tối tăm không còn chỗ trú ngụ. Chính trị trở nên thuần khiết như thiền, Nơi đạo đức và công nghệ hòa làm một. Quốc gia ấy không cần biên giới, Vì lòng dân là tấm bản đồ vĩnh cửu. Mọi giá trị sinh ra từ niềm tin cộng hưởng, Mọi quyền lực thuộc về nhân dân giác ngộ. Khi nhân loại hiểu ra đạo của vận hành, Quốc gia DAO sẽ là khuôn mẫu thời đại mới. Không ai thống trị, không ai bị trị, Chỉ có cộng đồng – cùng kiến tạo ánh sáng nhân gian. Đọc ít hơn
    Like
    Love
    4
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 1/11: Bài thơ chương 44
    QUỐC GIA DAO
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Một quốc gia mới sinh ra từ minh triết,
    Không dựng bằng quyền lực mà bằng niềm tin.
    Không cần ngai vàng hay nghị viện,
    Chỉ cần lòng dân – sáng tựa bình minh.
    Mỗi công dân là một hạt nhân tự chủ,
    Kết nối nhau bằng đạo lý và công bằng.
    Không ai đứng trên, chẳng ai ở dưới,
    Mọi người cùng vận hành quốc gia bằng Đạo Tâm.
    DAO – không là ảo ảnh kỹ thuật số,
    Mà là trật tự tự nhiên của tâm linh khai mở.
    Hợp đồng thông minh thay cho lời hứa suông,
    Mọi quyết định soi trong ánh minh bạch.
    Không còn tầng lớp cai trị xa dân,
    Mọi tiếng nói đều được lắng nghe tức thì.
    Quốc gia vận hành như dòng sông sáng,
    Chảy bằng dữ liệu thật và lòng tin thật.
    Không còn cổng quan, không còn đặc quyền,
    Chỉ còn công lý tỏa trong từng nhịp thở.
    Không còn xin – cho, mà là quyền và nghĩa vụ,
    Tự do đi đôi cùng trách nhiệm thiêng liêng.
    Khi mọi hành động đều được ghi bằng ánh sáng,
    Tham vọng tối tăm không còn chỗ trú ngụ.
    Chính trị trở nên thuần khiết như thiền,
    Nơi đạo đức và công nghệ hòa làm một.
    Quốc gia ấy không cần biên giới,
    Vì lòng dân là tấm bản đồ vĩnh cửu.
    Mọi giá trị sinh ra từ niềm tin cộng hưởng,
    Mọi quyền lực thuộc về nhân dân giác ngộ.
    Khi nhân loại hiểu ra đạo của vận hành,
    Quốc gia DAO sẽ là khuôn mẫu thời đại mới.
    Không ai thống trị, không ai bị trị,
    Chỉ có cộng đồng – cùng kiến tạo ánh sáng nhân gian.
    HNI 1/11: 📕 Bài thơ chương 44 QUỐC GIA DAO (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Một quốc gia mới sinh ra từ minh triết, Không dựng bằng quyền lực mà bằng niềm tin. Không cần ngai vàng hay nghị viện, Chỉ cần lòng dân – sáng tựa bình minh. Mỗi công dân là một hạt nhân tự chủ, Kết nối nhau bằng đạo lý và công bằng. Không ai đứng trên, chẳng ai ở dưới, Mọi người cùng vận hành quốc gia bằng Đạo Tâm. DAO – không là ảo ảnh kỹ thuật số, Mà là trật tự tự nhiên của tâm linh khai mở. Hợp đồng thông minh thay cho lời hứa suông, Mọi quyết định soi trong ánh minh bạch. Không còn tầng lớp cai trị xa dân, Mọi tiếng nói đều được lắng nghe tức thì. Quốc gia vận hành như dòng sông sáng, Chảy bằng dữ liệu thật và lòng tin thật. Không còn cổng quan, không còn đặc quyền, Chỉ còn công lý tỏa trong từng nhịp thở. Không còn xin – cho, mà là quyền và nghĩa vụ, Tự do đi đôi cùng trách nhiệm thiêng liêng. Khi mọi hành động đều được ghi bằng ánh sáng, Tham vọng tối tăm không còn chỗ trú ngụ. Chính trị trở nên thuần khiết như thiền, Nơi đạo đức và công nghệ hòa làm một. Quốc gia ấy không cần biên giới, Vì lòng dân là tấm bản đồ vĩnh cửu. Mọi giá trị sinh ra từ niềm tin cộng hưởng, Mọi quyền lực thuộc về nhân dân giác ngộ. Khi nhân loại hiểu ra đạo của vận hành, Quốc gia DAO sẽ là khuôn mẫu thời đại mới. Không ai thống trị, không ai bị trị, Chỉ có cộng đồng – cùng kiến tạo ánh sáng nhân gian.
    Like
    Love
    Sad
    5
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 1/11: Bài thơ chương 44
    QUỐC GIA DAO
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Một quốc gia mới sinh ra từ minh triết,
    Không dựng bằng quyền lực mà bằng niềm tin.
    Không cần ngai vàng hay nghị viện,
    Chỉ cần lòng dân – sáng tựa bình minh.
    Mỗi công dân là một hạt nhân tự chủ,
    Kết nối nhau bằng đạo lý và công bằng.
    Không ai đứng trên, chẳng ai ở dưới,
    Mọi người cùng vận hành quốc gia bằng Đạo Tâm.
    DAO – không là ảo ảnh kỹ thuật số,
    Mà là trật tự tự nhiên của tâm linh khai mở.
    Hợp đồng thông minh thay cho lời hứa suông,
    Mọi quyết định soi trong ánh minh bạch.
    Không còn tầng lớp cai trị xa dân,
    Mọi tiếng nói đều được lắng nghe tức thì.
    Quốc gia vận hành như dòng sông sáng,
    Chảy bằng dữ liệu thật và lòng tin thật.
    Không còn cổng quan, không còn đặc quyền,
    Chỉ còn công lý tỏa trong từng nhịp thở.
    Không còn xin – cho, mà là quyền và nghĩa vụ,
    Tự do đi đôi cùng trách nhiệm thiêng liêng.
    Khi mọi hành động đều được ghi bằng ánh sáng,
    Tham vọng tối tăm không còn chỗ trú ngụ.
    Chính trị trở nên thuần khiết như thiền,
    Nơi đạo đức và công nghệ hòa làm một.
    Quốc gia ấy không cần biên giới,
    Vì lòng dân là tấm bản đồ vĩnh cửu.
    Mọi giá trị sinh ra từ niềm tin cộng hưởng,
    Mọi quyền lực thuộc về nhân dân giác ngộ.
    Khi nhân loại hiểu ra đạo của vận hành,
    Quốc gia DAO sẽ là khuôn mẫu thời đại mới.
    Không ai thống trị, không ai bị trị,
    Chỉ có cộng đồng – cùng kiến tạo ánh sáng nhân gian.
    Đọc ít hơn
    HNI 1/11: Bài thơ chương 44 QUỐC GIA DAO (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Một quốc gia mới sinh ra từ minh triết, Không dựng bằng quyền lực mà bằng niềm tin. Không cần ngai vàng hay nghị viện, Chỉ cần lòng dân – sáng tựa bình minh. Mỗi công dân là một hạt nhân tự chủ, Kết nối nhau bằng đạo lý và công bằng. Không ai đứng trên, chẳng ai ở dưới, Mọi người cùng vận hành quốc gia bằng Đạo Tâm. DAO – không là ảo ảnh kỹ thuật số, Mà là trật tự tự nhiên của tâm linh khai mở. Hợp đồng thông minh thay cho lời hứa suông, Mọi quyết định soi trong ánh minh bạch. Không còn tầng lớp cai trị xa dân, Mọi tiếng nói đều được lắng nghe tức thì. Quốc gia vận hành như dòng sông sáng, Chảy bằng dữ liệu thật và lòng tin thật. Không còn cổng quan, không còn đặc quyền, Chỉ còn công lý tỏa trong từng nhịp thở. Không còn xin – cho, mà là quyền và nghĩa vụ, Tự do đi đôi cùng trách nhiệm thiêng liêng. Khi mọi hành động đều được ghi bằng ánh sáng, Tham vọng tối tăm không còn chỗ trú ngụ. Chính trị trở nên thuần khiết như thiền, Nơi đạo đức và công nghệ hòa làm một. Quốc gia ấy không cần biên giới, Vì lòng dân là tấm bản đồ vĩnh cửu. Mọi giá trị sinh ra từ niềm tin cộng hưởng, Mọi quyền lực thuộc về nhân dân giác ngộ. Khi nhân loại hiểu ra đạo của vận hành, Quốc gia DAO sẽ là khuôn mẫu thời đại mới. Không ai thống trị, không ai bị trị, Chỉ có cộng đồng – cùng kiến tạo ánh sáng nhân gian. Đọc ít hơn
    Like
    Angry
    4
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 1/11: Bài thơ chương 44
    QUỐC GIA DAO
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Một quốc gia mới sinh ra từ minh triết,
    Không dựng bằng quyền lực mà bằng niềm tin.
    Không cần ngai vàng hay nghị viện,
    Chỉ cần lòng dân – sáng tựa bình minh.
    Mỗi công dân là một hạt nhân tự chủ,
    Kết nối nhau bằng đạo lý và công bằng.
    Không ai đứng trên, chẳng ai ở dưới,
    Mọi người cùng vận hành quốc gia bằng Đạo Tâm.
    DAO – không là ảo ảnh kỹ thuật số,
    Mà là trật tự tự nhiên của tâm linh khai mở.
    Hợp đồng thông minh thay cho lời hứa suông,
    Mọi quyết định soi trong ánh minh bạch.
    Không còn tầng lớp cai trị xa dân,
    Mọi tiếng nói đều được lắng nghe tức thì.
    Quốc gia vận hành như dòng sông sáng,
    Chảy bằng dữ liệu thật và lòng tin thật.
    Không còn cổng quan, không còn đặc quyền,
    Chỉ còn công lý tỏa trong từng nhịp thở.
    Không còn xin – cho, mà là quyền và nghĩa vụ,
    Tự do đi đôi cùng trách nhiệm thiêng liêng.
    Khi mọi hành động đều được ghi bằng ánh sáng,
    Tham vọng tối tăm không còn chỗ trú ngụ.
    Chính trị trở nên thuần khiết như thiền,
    Nơi đạo đức và công nghệ hòa làm một.
    Quốc gia ấy không cần biên giới,
    Vì lòng dân là tấm bản đồ vĩnh cửu.
    Mọi giá trị sinh ra từ niềm tin cộng hưởng,
    Mọi quyền lực thuộc về nhân dân giác ngộ.
    Khi nhân loại hiểu ra đạo của vận hành,
    Quốc gia DAO sẽ là khuôn mẫu thời đại mới.
    Không ai thống trị, không ai bị trị,
    Chỉ có cộng đồng – cùng kiến tạo ánh sáng nhân gian.
    Đọc ít hơn
    HNI 1/11: Bài thơ chương 44 QUỐC GIA DAO (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Một quốc gia mới sinh ra từ minh triết, Không dựng bằng quyền lực mà bằng niềm tin. Không cần ngai vàng hay nghị viện, Chỉ cần lòng dân – sáng tựa bình minh. Mỗi công dân là một hạt nhân tự chủ, Kết nối nhau bằng đạo lý và công bằng. Không ai đứng trên, chẳng ai ở dưới, Mọi người cùng vận hành quốc gia bằng Đạo Tâm. DAO – không là ảo ảnh kỹ thuật số, Mà là trật tự tự nhiên của tâm linh khai mở. Hợp đồng thông minh thay cho lời hứa suông, Mọi quyết định soi trong ánh minh bạch. Không còn tầng lớp cai trị xa dân, Mọi tiếng nói đều được lắng nghe tức thì. Quốc gia vận hành như dòng sông sáng, Chảy bằng dữ liệu thật và lòng tin thật. Không còn cổng quan, không còn đặc quyền, Chỉ còn công lý tỏa trong từng nhịp thở. Không còn xin – cho, mà là quyền và nghĩa vụ, Tự do đi đôi cùng trách nhiệm thiêng liêng. Khi mọi hành động đều được ghi bằng ánh sáng, Tham vọng tối tăm không còn chỗ trú ngụ. Chính trị trở nên thuần khiết như thiền, Nơi đạo đức và công nghệ hòa làm một. Quốc gia ấy không cần biên giới, Vì lòng dân là tấm bản đồ vĩnh cửu. Mọi giá trị sinh ra từ niềm tin cộng hưởng, Mọi quyền lực thuộc về nhân dân giác ngộ. Khi nhân loại hiểu ra đạo của vận hành, Quốc gia DAO sẽ là khuôn mẫu thời đại mới. Không ai thống trị, không ai bị trị, Chỉ có cộng đồng – cùng kiến tạo ánh sáng nhân gian. Đọc ít hơn
    Like
    Sad
    4
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 1/11: Bài thơ chương 44
    QUỐC GIA DAO
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Một quốc gia mới sinh ra từ minh triết,
    Không dựng bằng quyền lực mà bằng niềm tin.
    Không cần ngai vàng hay nghị viện,
    Chỉ cần lòng dân – sáng tựa bình minh.
    Mỗi công dân là một hạt nhân tự chủ,
    Kết nối nhau bằng đạo lý và công bằng.
    Không ai đứng trên, chẳng ai ở dưới,
    Mọi người cùng vận hành quốc gia bằng Đạo Tâm.
    DAO – không là ảo ảnh kỹ thuật số,
    Mà là trật tự tự nhiên của tâm linh khai mở.
    Hợp đồng thông minh thay cho lời hứa suông,
    Mọi quyết định soi trong ánh minh bạch.
    Không còn tầng lớp cai trị xa dân,
    Mọi tiếng nói đều được lắng nghe tức thì.
    Quốc gia vận hành như dòng sông sáng,
    Chảy bằng dữ liệu thật và lòng tin thật.
    Không còn cổng quan, không còn đặc quyền,
    Chỉ còn công lý tỏa trong từng nhịp thở.
    Không còn xin – cho, mà là quyền và nghĩa vụ,
    Tự do đi đôi cùng trách nhiệm thiêng liêng.
    Khi mọi hành động đều được ghi bằng ánh sáng,
    Tham vọng tối tăm không còn chỗ trú ngụ.
    Chính trị trở nên thuần khiết như thiền,
    Nơi đạo đức và công nghệ hòa làm một.
    Quốc gia ấy không cần biên giới,
    Vì lòng dân là tấm bản đồ vĩnh cửu.
    Mọi giá trị sinh ra từ niềm tin cộng hưởng,
    Mọi quyền lực thuộc về nhân dân giác ngộ.
    Khi nhân loại hiểu ra đạo của vận hành,
    Quốc gia DAO sẽ là khuôn mẫu thời đại mới.
    Không ai thống trị, không ai bị trị,
    Chỉ có cộng đồng – cùng kiến tạo ánh sáng nhân gian.
    Đọc ít hơn
    HNI 1/11: Bài thơ chương 44 QUỐC GIA DAO (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Một quốc gia mới sinh ra từ minh triết, Không dựng bằng quyền lực mà bằng niềm tin. Không cần ngai vàng hay nghị viện, Chỉ cần lòng dân – sáng tựa bình minh. Mỗi công dân là một hạt nhân tự chủ, Kết nối nhau bằng đạo lý và công bằng. Không ai đứng trên, chẳng ai ở dưới, Mọi người cùng vận hành quốc gia bằng Đạo Tâm. DAO – không là ảo ảnh kỹ thuật số, Mà là trật tự tự nhiên của tâm linh khai mở. Hợp đồng thông minh thay cho lời hứa suông, Mọi quyết định soi trong ánh minh bạch. Không còn tầng lớp cai trị xa dân, Mọi tiếng nói đều được lắng nghe tức thì. Quốc gia vận hành như dòng sông sáng, Chảy bằng dữ liệu thật và lòng tin thật. Không còn cổng quan, không còn đặc quyền, Chỉ còn công lý tỏa trong từng nhịp thở. Không còn xin – cho, mà là quyền và nghĩa vụ, Tự do đi đôi cùng trách nhiệm thiêng liêng. Khi mọi hành động đều được ghi bằng ánh sáng, Tham vọng tối tăm không còn chỗ trú ngụ. Chính trị trở nên thuần khiết như thiền, Nơi đạo đức và công nghệ hòa làm một. Quốc gia ấy không cần biên giới, Vì lòng dân là tấm bản đồ vĩnh cửu. Mọi giá trị sinh ra từ niềm tin cộng hưởng, Mọi quyền lực thuộc về nhân dân giác ngộ. Khi nhân loại hiểu ra đạo của vận hành, Quốc gia DAO sẽ là khuôn mẫu thời đại mới. Không ai thống trị, không ai bị trị, Chỉ có cộng đồng – cùng kiến tạo ánh sáng nhân gian. Đọc ít hơn
    Like
    Wow
    4
    1 Bình luận 0 Chia sẽ