• HNI 1/11 - B27

    BÀI THƠ CHƯƠNG 43 :
    HỆ SINH THÁI HCOIN
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Giữa kỷ nguyên hỗn loạn của vàng tiền,
    Một ánh sáng mới trỗi dậy – HCoin.
    Không phải đồng tiền của lòng tham vô tận,
    Mà là biểu tượng của trí tuệ và niềm tin.
    Mỗi đồng HCoin là hạt giống của công bằng,
    Mỗi giao dịch là một nhịp đập minh triết.
    Không còn kẻ cướp đoạt bằng quyền lực,
    Vì giá trị sinh ra từ lòng người tỉnh thức.
    Hệ sinh thái ấy – không dựng bằng luật lệ,
    Mà vận hành theo Đạo và sự tin yêu.
    Blockchain không chỉ là công nghệ,
    Mà là gương soi cho lẽ phải vĩnh hằng.
    Trong HCoin, không ai giàu vì chiếm hữu,
    Chỉ giàu khi biết chia sẻ và cống hiến.
    Công dân trở thành người kiến tạo,
    Không còn lệ thuộc vào nhà nước hay ngân hàng.
    Quyền lực chuyển về nơi đáng thuộc,
    Nơi trái tim con người biết yêu và sáng suốt.
    Mọi giao dịch là một lời cam kết,
    Giữa linh hồn với linh hồn – minh bạch và chân thật.
    Không còn kinh tế của lừa dối,
    Chỉ còn giá trị được chứng thực bởi niềm tin.
    Không còn hệ thống vay mượn và nợ nần,
    Mà là vòng trao đổi của lòng biết ơn và phúc lạc.
    HCoin – ngọn lửa dẫn nhân loại bước qua đêm tối,
    Biểu tượng của quyền lực trong ánh sáng minh triết.
    Nơi đồng tiền trở lại phục vụ con người,
    Và con người trở lại làm chủ vận mệnh của mình.
    Khi HCoin lan tỏa khắp hành tinh,
    Thế giới mới sẽ được dựng bằng tình thương.
    Không còn tranh giành, không còn sợ hãi,
    Chỉ còn những tâm hồn – tự do và sáng trong.
    HNI 1/11 - B27 🌺🌺🌺 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 43 : HỆ SINH THÁI HCOIN (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Giữa kỷ nguyên hỗn loạn của vàng tiền, Một ánh sáng mới trỗi dậy – HCoin. Không phải đồng tiền của lòng tham vô tận, Mà là biểu tượng của trí tuệ và niềm tin. Mỗi đồng HCoin là hạt giống của công bằng, Mỗi giao dịch là một nhịp đập minh triết. Không còn kẻ cướp đoạt bằng quyền lực, Vì giá trị sinh ra từ lòng người tỉnh thức. Hệ sinh thái ấy – không dựng bằng luật lệ, Mà vận hành theo Đạo và sự tin yêu. Blockchain không chỉ là công nghệ, Mà là gương soi cho lẽ phải vĩnh hằng. Trong HCoin, không ai giàu vì chiếm hữu, Chỉ giàu khi biết chia sẻ và cống hiến. Công dân trở thành người kiến tạo, Không còn lệ thuộc vào nhà nước hay ngân hàng. Quyền lực chuyển về nơi đáng thuộc, Nơi trái tim con người biết yêu và sáng suốt. Mọi giao dịch là một lời cam kết, Giữa linh hồn với linh hồn – minh bạch và chân thật. Không còn kinh tế của lừa dối, Chỉ còn giá trị được chứng thực bởi niềm tin. Không còn hệ thống vay mượn và nợ nần, Mà là vòng trao đổi của lòng biết ơn và phúc lạc. HCoin – ngọn lửa dẫn nhân loại bước qua đêm tối, Biểu tượng của quyền lực trong ánh sáng minh triết. Nơi đồng tiền trở lại phục vụ con người, Và con người trở lại làm chủ vận mệnh của mình. Khi HCoin lan tỏa khắp hành tinh, Thế giới mới sẽ được dựng bằng tình thương. Không còn tranh giành, không còn sợ hãi, Chỉ còn những tâm hồn – tự do và sáng trong.
    Love
    Like
    9
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 1/11 -

    BÀI THƠ CHƯƠNG 42
    CHÍNH TRỊ TÂM LINH
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Khi quyền lực không còn là tranh đoạt,
    Mà trở thành dòng chảy của Tình Thương.
    Khi lãnh đạo không dựa vào mưu kế,
    Mà dựa vào Đạo trong tim mình.
    Khi quốc gia không vận hành bằng sợ hãi,
    Mà bằng tần số yêu thương và tin cậy.
    Mọi chính sách là nhịp thở của nhân tâm,
    Mọi quyết định là lời nguyện cho hòa bình.
    Chính trị ấy không nằm trong nghị viện,
    Mà trong từng hơi thở của người dân.
    Không có kẻ thống trị và kẻ bị trị,
    Chỉ có những linh hồn cùng tiến hóa.
    Mỗi công dân là một ngọn nến sáng,
    Thắp lên trong chính mình ngọn lửa từ bi.
    Cả đất nước hóa thành thiền định,
    Mỗi hành động đều nhuốm sắc an nhiên.
    Những nhà lãnh đạo không nói bằng khẩu hiệu,
    Họ nói bằng ánh sáng trong mắt.
    Một cử chỉ đủ thay ngàn văn bản,
    Một im lặng đủ hóa giải bao đau thương.
    Quốc gia ấy không cần ranh giới,
    Bởi năng lượng yêu thương lan khắp nhân gian.
    Không cần quân đội để bảo vệ,
    Bởi kẻ thù tan biến trong lòng nhân ái.
    Mọi tôn giáo gặp nhau trong im lặng,
    Mọi khác biệt tan vào niềm hiệp nhất.
    Chính trị trở về với cội nguồn linh hồn,
    Nơi Trí Tuệ và Tình Thương hòa làm một.
    Và khi nhân loại cùng rung một nhịp,
    Trái Đất sẽ hát khúc ca khai minh.
    Không còn vua, cũng chẳng còn dân,
    Chỉ có Tình Yêu – dẫn đường muôn thế hệ.
    HNI 1/11 - BÀI THƠ CHƯƠNG 42 CHÍNH TRỊ TÂM LINH (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Khi quyền lực không còn là tranh đoạt, Mà trở thành dòng chảy của Tình Thương. Khi lãnh đạo không dựa vào mưu kế, Mà dựa vào Đạo trong tim mình. Khi quốc gia không vận hành bằng sợ hãi, Mà bằng tần số yêu thương và tin cậy. Mọi chính sách là nhịp thở của nhân tâm, Mọi quyết định là lời nguyện cho hòa bình. Chính trị ấy không nằm trong nghị viện, Mà trong từng hơi thở của người dân. Không có kẻ thống trị và kẻ bị trị, Chỉ có những linh hồn cùng tiến hóa. Mỗi công dân là một ngọn nến sáng, Thắp lên trong chính mình ngọn lửa từ bi. Cả đất nước hóa thành thiền định, Mỗi hành động đều nhuốm sắc an nhiên. Những nhà lãnh đạo không nói bằng khẩu hiệu, Họ nói bằng ánh sáng trong mắt. Một cử chỉ đủ thay ngàn văn bản, Một im lặng đủ hóa giải bao đau thương. Quốc gia ấy không cần ranh giới, Bởi năng lượng yêu thương lan khắp nhân gian. Không cần quân đội để bảo vệ, Bởi kẻ thù tan biến trong lòng nhân ái. Mọi tôn giáo gặp nhau trong im lặng, Mọi khác biệt tan vào niềm hiệp nhất. Chính trị trở về với cội nguồn linh hồn, Nơi Trí Tuệ và Tình Thương hòa làm một. Và khi nhân loại cùng rung một nhịp, Trái Đất sẽ hát khúc ca khai minh. Không còn vua, cũng chẳng còn dân, Chỉ có Tình Yêu – dẫn đường muôn thế hệ.
    Love
    Like
    Wow
    11
    1 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/6_CbYXo_Xuk?si=BybAuMs3-bV38Zqa
    https://youtu.be/6_CbYXo_Xuk?si=BybAuMs3-bV38Zqa
    Like
    Love
    8
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 1-11 - B6 . CHÚC MỪNG CHỦ TỊCH TẬP ĐOÀN HGROUP – ÔNG LÊ ĐÌNH HẢI VINH DỰ NHẬN GIẢI THƯỞNG “DOANH NHÂN SAO VÀNG ĐẤT VIỆT”

    Hôm nay, tại Thành phố Hồ Chí Minh – trung tâm kinh tế sôi động bậc nhất cả nước, Chủ tịch Tập đoàn HGroup – Ông Lê Đình Hải đã vinh dự được xướng tên trong Lễ trao giải Doanh nhân Sao Vàng Đất Việt, một trong những giải thưởng danh giá nhất tôn vinh những doanh nhân có đóng góp xuất sắc cho sự phát triển của nền kinh tế Việt Nam.

    Đây không chỉ là niềm tự hào của cá nhân ông Lê Đình Hải, mà còn là thành quả rực rỡ của toàn thể tập thể Tập đoàn HGroup – nơi quy tụ những con người mang khát vọng lớn lao, tầm nhìn chiến lược và tinh thần cống hiến không ngừng nghỉ.

    Từ những ngày đầu khởi nghiệp đầy khó khăn, ông Lê Đình Hải đã khẳng định bản lĩnh của một nhà lãnh đạo có tầm – dám nghĩ, dám làm, dám tiên phong. Dưới sự dẫn dắt của ông, HGroup đã không ngừng mở rộng quy mô, đa dạng hóa lĩnh vực đầu tư, tạo dấu ấn mạnh mẽ trong các ngành mũi nhọn như: bất động sản, thương mại, năng lượng tái tạo, và chuyển đổi số.

    Giải thưởng “Doanh nhân Sao Vàng Đất Việt” là minh chứng rõ ràng cho tầm vóc và uy tín của ông Lê Đình Hải trong cộng đồng doanh nghiệp Việt Nam. Đó là sự ghi nhận cho những nỗ lực bền bỉ trong việc kiến tạo giá trị, tạo công ăn việc làm cho hàng nghìn lao động, và góp phần tích cực vào sự phát triển bền vững của nền kinh tế nước nhà.

    Bên cạnh vai trò là một doanh nhân bản lĩnh, ông Lê Đình Hải còn là một người truyền cảm hứng mạnh mẽ – luôn hướng đến triết lý kinh doanh nhân văn: “Thành công thực sự không chỉ là lợi nhuận, mà là tạo ra giá trị tốt đẹp cho xã hội.”

    Hôm nay, HGroup không chỉ tự hào có một người lãnh đạo xuất sắc, mà còn có một biểu tượng của tinh thần Việt Nam kiên cường, sáng tạo và hội nhập.

    Xin chúc mừng Chủ tịch Lê Đình Hải – người đã và đang viết tiếp hành trình vươn tầm của doanh nhân Việt trên bản đồ thế giới.
    Chúc ông luôn mạnh khỏe, tràn đầy năng lượng và tiếp tục dẫn dắt HGroup gặt hái thêm nhiều thành công vang dội, xứng đáng với danh hiệu cao quý “Doanh nhân Sao Vàng Đất Việt 2025”.
    HNI 1-11 - B6 💥💥💥. 🌟 CHÚC MỪNG CHỦ TỊCH TẬP ĐOÀN HGROUP – ÔNG LÊ ĐÌNH HẢI VINH DỰ NHẬN GIẢI THƯỞNG “DOANH NHÂN SAO VÀNG ĐẤT VIỆT” 🌟 Hôm nay, tại Thành phố Hồ Chí Minh – trung tâm kinh tế sôi động bậc nhất cả nước, Chủ tịch Tập đoàn HGroup – Ông Lê Đình Hải đã vinh dự được xướng tên trong Lễ trao giải Doanh nhân Sao Vàng Đất Việt, một trong những giải thưởng danh giá nhất tôn vinh những doanh nhân có đóng góp xuất sắc cho sự phát triển của nền kinh tế Việt Nam. Đây không chỉ là niềm tự hào của cá nhân ông Lê Đình Hải, mà còn là thành quả rực rỡ của toàn thể tập thể Tập đoàn HGroup – nơi quy tụ những con người mang khát vọng lớn lao, tầm nhìn chiến lược và tinh thần cống hiến không ngừng nghỉ. Từ những ngày đầu khởi nghiệp đầy khó khăn, ông Lê Đình Hải đã khẳng định bản lĩnh của một nhà lãnh đạo có tầm – dám nghĩ, dám làm, dám tiên phong. Dưới sự dẫn dắt của ông, HGroup đã không ngừng mở rộng quy mô, đa dạng hóa lĩnh vực đầu tư, tạo dấu ấn mạnh mẽ trong các ngành mũi nhọn như: bất động sản, thương mại, năng lượng tái tạo, và chuyển đổi số. Giải thưởng “Doanh nhân Sao Vàng Đất Việt” là minh chứng rõ ràng cho tầm vóc và uy tín của ông Lê Đình Hải trong cộng đồng doanh nghiệp Việt Nam. Đó là sự ghi nhận cho những nỗ lực bền bỉ trong việc kiến tạo giá trị, tạo công ăn việc làm cho hàng nghìn lao động, và góp phần tích cực vào sự phát triển bền vững của nền kinh tế nước nhà. Bên cạnh vai trò là một doanh nhân bản lĩnh, ông Lê Đình Hải còn là một người truyền cảm hứng mạnh mẽ – luôn hướng đến triết lý kinh doanh nhân văn: “Thành công thực sự không chỉ là lợi nhuận, mà là tạo ra giá trị tốt đẹp cho xã hội.” Hôm nay, HGroup không chỉ tự hào có một người lãnh đạo xuất sắc, mà còn có một biểu tượng của tinh thần Việt Nam kiên cường, sáng tạo và hội nhập. Xin chúc mừng Chủ tịch Lê Đình Hải – người đã và đang viết tiếp hành trình vươn tầm của doanh nhân Việt trên bản đồ thế giới. Chúc ông luôn mạnh khỏe, tràn đầy năng lượng và tiếp tục dẫn dắt HGroup gặt hái thêm nhiều thành công vang dội, xứng đáng với danh hiệu cao quý “Doanh nhân Sao Vàng Đất Việt 2025”.
    Like
    Love
    8
    0 Comments 0 Shares
  • " THUẬN THIÊN – CON ĐƯỜNG DUY NHẤT DẪN TỚI HÒA BÌNH VÀ THỊNH VƯỢNG VĨNH CỬU”
    HNI 1/11  " THUẬN THIÊN – CON ĐƯỜNG DUY NHẤT DẪN TỚI HÒA BÌNH VÀ THỊNH VƯỢNG VĨNH CỬU”   Có những chân lý không bao giờ cũ, vì chúng được viết bằng ngôn ngữ của Trời Đất. “Thuận Thiên giả tồn, nghịch Thiên giả vong” – lời hiệu triệu của Lê Lợi không chỉ mở ra...
    Like
    Love
    9
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 1/11 -

    BÀI THƠ CHƯƠNG 43 :
    HỆ SINH THÁI HCOIN
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Giữa kỷ nguyên hỗn loạn của vàng tiền,
    Một ánh sáng mới trỗi dậy – HCoin.
    Không phải đồng tiền của lòng tham vô tận,
    Mà là biểu tượng của trí tuệ và niềm tin.
    Mỗi đồng HCoin là hạt giống của công bằng,
    Mỗi giao dịch là một nhịp đập minh triết.
    Không còn kẻ cướp đoạt bằng quyền lực,
    Vì giá trị sinh ra từ lòng người tỉnh thức.
    Hệ sinh thái ấy – không dựng bằng luật lệ,
    Mà vận hành theo Đạo và sự tin yêu.
    Blockchain không chỉ là công nghệ,
    Mà là gương soi cho lẽ phải vĩnh hằng.
    Trong HCoin, không ai giàu vì chiếm hữu,
    Chỉ giàu khi biết chia sẻ và cống hiến.
    Công dân trở thành người kiến tạo,
    Không còn lệ thuộc vào nhà nước hay ngân hàng.
    Quyền lực chuyển về nơi đáng thuộc,
    Nơi trái tim con người biết yêu và sáng suốt.
    Mọi giao dịch là một lời cam kết,
    Giữa linh hồn với linh hồn – minh bạch và chân thật.
    Không còn kinh tế của lừa dối,
    Chỉ còn giá trị được chứng thực bởi niềm tin.
    Không còn hệ thống vay mượn và nợ nần,
    Mà là vòng trao đổi của lòng biết ơn và phúc lạc.
    HCoin – ngọn lửa dẫn nhân loại bước qua đêm tối,
    Biểu tượng của quyền lực trong ánh sáng minh triết.
    Nơi đồng tiền trở lại phục vụ con người,
    Và con người trở lại làm chủ vận mệnh của mình.
    Khi HCoin lan tỏa khắp hành tinh,
    Thế giới mới sẽ được dựng bằng tình thương.
    Không còn tranh giành, không còn sợ hãi,
    Chỉ còn những tâm hồn – tự do và sáng trong.
    HNI 1/11 - BÀI THƠ CHƯƠNG 43 : HỆ SINH THÁI HCOIN (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Giữa kỷ nguyên hỗn loạn của vàng tiền, Một ánh sáng mới trỗi dậy – HCoin. Không phải đồng tiền của lòng tham vô tận, Mà là biểu tượng của trí tuệ và niềm tin. Mỗi đồng HCoin là hạt giống của công bằng, Mỗi giao dịch là một nhịp đập minh triết. Không còn kẻ cướp đoạt bằng quyền lực, Vì giá trị sinh ra từ lòng người tỉnh thức. Hệ sinh thái ấy – không dựng bằng luật lệ, Mà vận hành theo Đạo và sự tin yêu. Blockchain không chỉ là công nghệ, Mà là gương soi cho lẽ phải vĩnh hằng. Trong HCoin, không ai giàu vì chiếm hữu, Chỉ giàu khi biết chia sẻ và cống hiến. Công dân trở thành người kiến tạo, Không còn lệ thuộc vào nhà nước hay ngân hàng. Quyền lực chuyển về nơi đáng thuộc, Nơi trái tim con người biết yêu và sáng suốt. Mọi giao dịch là một lời cam kết, Giữa linh hồn với linh hồn – minh bạch và chân thật. Không còn kinh tế của lừa dối, Chỉ còn giá trị được chứng thực bởi niềm tin. Không còn hệ thống vay mượn và nợ nần, Mà là vòng trao đổi của lòng biết ơn và phúc lạc. HCoin – ngọn lửa dẫn nhân loại bước qua đêm tối, Biểu tượng của quyền lực trong ánh sáng minh triết. Nơi đồng tiền trở lại phục vụ con người, Và con người trở lại làm chủ vận mệnh của mình. Khi HCoin lan tỏa khắp hành tinh, Thế giới mới sẽ được dựng bằng tình thương. Không còn tranh giành, không còn sợ hãi, Chỉ còn những tâm hồn – tự do và sáng trong.
    Love
    Like
    Wow
    11
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 1-11 - B3
    CHƯƠNG 36 : PHÂN QUYỀN MÔI TRƯỜNG VỀ ĐỊA PHƯƠNG – TRÁCH NHIỆM CÔNG DÂN

    I. Trung ương không thể gánh mọi cánh rừng
    Trong hàng thập kỷ, câu chuyện bảo vệ môi trường luôn được nhìn nhận là nhiệm vụ "cấp quốc gia", nơi các chính sách từ trung ương được kỳ vọng sẽ giải quyết những vấn đề ở tận thôn xóm, rừng rú, biển khơi. Nhưng sự thật trần trụi là: không một bộ máy trung ương nào – dù tinh vi đến đâu – có thể lắng nghe từng tiếng kêu cứu của suối nguồn, rừng thiêng, bãi rác chợ quê. Không ai biết rõ một khu rừng bằng chính người sống bên cạnh nó. Không ai hiểu một dòng sông bằng cư dân bao đời hứng nước tắm gội, tưới ruộng, giặt giũ từ đó.
    Chính vì vậy, việc phân quyền môi trường về địa phương không chỉ là một chủ trương quản trị hợp lý, mà là tất yếu của thời đại. Môi trường không thể bảo vệ bằng văn bản, bằng lệnh miệng hay hội nghị. Môi trường chỉ có thể được bảo vệ bằng sự đồng lòng của cộng đồng – nơi người dân không chỉ là người bị ảnh hưởng, mà là chủ thể ra quyết định và hành động.

    II. Địa phương hóa quản lý môi sinh – vì ai, bởi ai?
    Câu hỏi cốt lõi đặt ra: "Quản lý môi trường vì ai?" – tất nhiên là vì con người, vì cộng đồng sống trong hệ sinh thái ấy. Vậy thì: "Ai sẽ làm điều đó tốt nhất?" – chính là những người đang sống, đang phụ thuộc vào chính hệ sinh thái ấy.
    Việc chuyển giao quyền lực môi trường cho địa phương không đồng nghĩa với buông lỏng kiểm soát, mà là trao quyền đi kèm trách nhiệm. Từ cấp xã, phường, khu phố đến từng tổ dân cư – phải hình thành các Hội đồng Môi trường Nhân dân, nơi người dân không bị quản lý, mà tự tổ chức để quản lý. Các quyết định về sử dụng đất, khai thác nước, xử lý rác, bảo vệ rừng... phải được quyết định với sự tham gia thực chất của cộng đồng dân cư, không thể áp đặt từ trên xuống.
    Địa phương phải có quyền:
    Lập kế hoạch môi trường phù hợp với đặc thù sinh thái của mình.
    Ban hành các quy định, chế tài xử phạt vi phạm môi trường mang tính địa phương.
    Quản lý ngân sách môi trường tách biệt, có quyền huy động và phân phối nguồn lực.
    Hợp tác ngang hàng với các tổ chức xã hội dân sự, trường học, doanh nghiệp địa phương.
    HNI 1-11 - B3 💥💥💥 CHƯƠNG 36 : PHÂN QUYỀN MÔI TRƯỜNG VỀ ĐỊA PHƯƠNG – TRÁCH NHIỆM CÔNG DÂN I. Trung ương không thể gánh mọi cánh rừng Trong hàng thập kỷ, câu chuyện bảo vệ môi trường luôn được nhìn nhận là nhiệm vụ "cấp quốc gia", nơi các chính sách từ trung ương được kỳ vọng sẽ giải quyết những vấn đề ở tận thôn xóm, rừng rú, biển khơi. Nhưng sự thật trần trụi là: không một bộ máy trung ương nào – dù tinh vi đến đâu – có thể lắng nghe từng tiếng kêu cứu của suối nguồn, rừng thiêng, bãi rác chợ quê. Không ai biết rõ một khu rừng bằng chính người sống bên cạnh nó. Không ai hiểu một dòng sông bằng cư dân bao đời hứng nước tắm gội, tưới ruộng, giặt giũ từ đó. Chính vì vậy, việc phân quyền môi trường về địa phương không chỉ là một chủ trương quản trị hợp lý, mà là tất yếu của thời đại. Môi trường không thể bảo vệ bằng văn bản, bằng lệnh miệng hay hội nghị. Môi trường chỉ có thể được bảo vệ bằng sự đồng lòng của cộng đồng – nơi người dân không chỉ là người bị ảnh hưởng, mà là chủ thể ra quyết định và hành động. II. Địa phương hóa quản lý môi sinh – vì ai, bởi ai? Câu hỏi cốt lõi đặt ra: "Quản lý môi trường vì ai?" – tất nhiên là vì con người, vì cộng đồng sống trong hệ sinh thái ấy. Vậy thì: "Ai sẽ làm điều đó tốt nhất?" – chính là những người đang sống, đang phụ thuộc vào chính hệ sinh thái ấy. Việc chuyển giao quyền lực môi trường cho địa phương không đồng nghĩa với buông lỏng kiểm soát, mà là trao quyền đi kèm trách nhiệm. Từ cấp xã, phường, khu phố đến từng tổ dân cư – phải hình thành các Hội đồng Môi trường Nhân dân, nơi người dân không bị quản lý, mà tự tổ chức để quản lý. Các quyết định về sử dụng đất, khai thác nước, xử lý rác, bảo vệ rừng... phải được quyết định với sự tham gia thực chất của cộng đồng dân cư, không thể áp đặt từ trên xuống. Địa phương phải có quyền: Lập kế hoạch môi trường phù hợp với đặc thù sinh thái của mình. Ban hành các quy định, chế tài xử phạt vi phạm môi trường mang tính địa phương. Quản lý ngân sách môi trường tách biệt, có quyền huy động và phân phối nguồn lực. Hợp tác ngang hàng với các tổ chức xã hội dân sự, trường học, doanh nghiệp địa phương.
    Like
    Love
    8
    0 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/4tssID2zAwI?si=ZlKvcOLVk_LHRg_o
    https://youtu.be/4tssID2zAwI?si=ZlKvcOLVk_LHRg_o
    Like
    Love
    8
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 1/11 - B19 CHƯƠNG 13: TƯ TƯỞNG “PHÚC – TÀI” TRONG TRIẾT HỌC ĐÔNG PHƯƠNG
    (HenryLe – Lê Đình Hải)

    I. “Phúc” là gốc – “Tài” là ngọn
    Trong tư tưởng Đông phương, mọi sự thịnh suy đều bắt đầu từ “phúc”. Người xưa không dùng chữ “giàu” như phương Tây, mà nói “hưởng phúc” hay “đắc phúc”. Bởi lẽ, “phúc” không chỉ là vật chất, mà là tổng hòa của nhân quả, đạo lý và lòng người.
    “Phúc” là năng lượng tích tụ từ thiện tâm, là dòng chảy vô hình nuôi dưỡng cả cá nhân lẫn cộng đồng. Còn “tài” – là biểu hiện hữu hình, là thành quả của năng lượng ấy trong thế giới vật chất.
    Nếu “phúc” là căn rễ, thì “tài” chỉ là hoa trái. Có người giàu nhưng không phúc, của cải tan biến nhanh như sương sớm. Có người không giàu mà vẫn an lạc, vì họ có phúc – tức có đức, có tâm, có hòa khí với vũ trụ.
    Trong Kinh Dịch, quẻ “Phúc” ẩn trong quẻ “Thái” – nghĩa là khi âm dương hài hòa, trên thuận dưới yên, người và trời tương cảm thì “phúc” sinh, “tài” tự đến. Còn khi con người chỉ chăm tích “tài” mà quên “phúc”, thì “bĩ” sẽ tới – nghèo túng, loạn lạc, bất an, dù tiền chất cao như núi.
    “Phúc – Tài” vì thế không tách rời, nhưng phải đặt đúng trật tự: “Phúc sinh Tài”, chứ không “Tài sinh Phúc”.

    II. Tư tưởng “Phúc – Tài” trong dòng chảy văn minh Á Đông
    Ở Trung Hoa, Khổng Tử dạy: “Tích thiện chi gia, tất hữu dư khánh” – nhà tích thiện, tất có phúc dư. Người quân tử không cầu tài bằng mưu kế, mà lấy đức làm gốc, lấy nghĩa làm đường. Đó là tư tưởng “phúc dẫn tài”.
    Ở Ấn Độ, trong triết học Vệ Đà, “phúc” (punya) là năng lượng tích đức qua nhiều kiếp sống. Người hành thiện tích đủ phúc thì “tài” – tức sự thịnh vượng vật chất – sẽ tự nhiên đến mà không cần tranh đoạt.
    Ở Việt Nam, ông cha ta dạy:
    “Có đức mặc sức mà ăn.”
    Câu ấy không hề cổ hủ, mà là chân lý kinh tế bền vững nhất. Bởi “đức” chính là “phúc”. Một người có phúc là người sống hòa hợp với Đạo Trời và lòng người. “Phúc” không đến từ cúng tế, mà từ cách ta đối xử với tha nhân, với thiên nhiên, với đồng loại.
    HNI 1/11 - B19 🌺 CHƯƠNG 13: TƯ TƯỞNG “PHÚC – TÀI” TRONG TRIẾT HỌC ĐÔNG PHƯƠNG (HenryLe – Lê Đình Hải) I. “Phúc” là gốc – “Tài” là ngọn Trong tư tưởng Đông phương, mọi sự thịnh suy đều bắt đầu từ “phúc”. Người xưa không dùng chữ “giàu” như phương Tây, mà nói “hưởng phúc” hay “đắc phúc”. Bởi lẽ, “phúc” không chỉ là vật chất, mà là tổng hòa của nhân quả, đạo lý và lòng người. “Phúc” là năng lượng tích tụ từ thiện tâm, là dòng chảy vô hình nuôi dưỡng cả cá nhân lẫn cộng đồng. Còn “tài” – là biểu hiện hữu hình, là thành quả của năng lượng ấy trong thế giới vật chất. Nếu “phúc” là căn rễ, thì “tài” chỉ là hoa trái. Có người giàu nhưng không phúc, của cải tan biến nhanh như sương sớm. Có người không giàu mà vẫn an lạc, vì họ có phúc – tức có đức, có tâm, có hòa khí với vũ trụ. Trong Kinh Dịch, quẻ “Phúc” ẩn trong quẻ “Thái” – nghĩa là khi âm dương hài hòa, trên thuận dưới yên, người và trời tương cảm thì “phúc” sinh, “tài” tự đến. Còn khi con người chỉ chăm tích “tài” mà quên “phúc”, thì “bĩ” sẽ tới – nghèo túng, loạn lạc, bất an, dù tiền chất cao như núi. “Phúc – Tài” vì thế không tách rời, nhưng phải đặt đúng trật tự: “Phúc sinh Tài”, chứ không “Tài sinh Phúc”. II. Tư tưởng “Phúc – Tài” trong dòng chảy văn minh Á Đông Ở Trung Hoa, Khổng Tử dạy: “Tích thiện chi gia, tất hữu dư khánh” – nhà tích thiện, tất có phúc dư. Người quân tử không cầu tài bằng mưu kế, mà lấy đức làm gốc, lấy nghĩa làm đường. Đó là tư tưởng “phúc dẫn tài”. Ở Ấn Độ, trong triết học Vệ Đà, “phúc” (punya) là năng lượng tích đức qua nhiều kiếp sống. Người hành thiện tích đủ phúc thì “tài” – tức sự thịnh vượng vật chất – sẽ tự nhiên đến mà không cần tranh đoạt. Ở Việt Nam, ông cha ta dạy: “Có đức mặc sức mà ăn.” Câu ấy không hề cổ hủ, mà là chân lý kinh tế bền vững nhất. Bởi “đức” chính là “phúc”. Một người có phúc là người sống hòa hợp với Đạo Trời và lòng người. “Phúc” không đến từ cúng tế, mà từ cách ta đối xử với tha nhân, với thiên nhiên, với đồng loại.
    Like
    Love
    8
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 1/11 - B28 BÀI THƠ
    CHƯƠNG 44 :
    QUỐC GIA DAO
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Một quốc gia mới sinh ra từ minh triết,
    Không dựng bằng quyền lực mà bằng niềm tin.
    Không cần ngai vàng hay nghị viện,
    Chỉ cần lòng dân – sáng tựa bình minh.
    Mỗi công dân là một hạt nhân tự chủ,
    Kết nối nhau bằng đạo lý và công bằng.
    Không ai đứng trên, chẳng ai ở dưới,
    Mọi người cùng vận hành quốc gia bằng Đạo Tâm.
    DAO – không là ảo ảnh kỹ thuật số,
    Mà là trật tự tự nhiên của tâm linh khai mở.
    Hợp đồng thông minh thay cho lời hứa suông,
    Mọi quyết định soi trong ánh minh bạch.
    Không còn tầng lớp cai trị xa dân,
    Mọi tiếng nói đều được lắng nghe tức thì.
    Quốc gia vận hành như dòng sông sáng,
    Chảy bằng dữ liệu thật và lòng tin thật.
    Không còn cổng quan, không còn đặc quyền,
    Chỉ còn công lý tỏa trong từng nhịp thở.
    Không còn xin – cho, mà là quyền và nghĩa vụ,
    Tự do đi đôi cùng trách nhiệm thiêng liêng.
    Khi mọi hành động đều được ghi bằng ánh sáng,
    Tham vọng tối tăm không còn chỗ trú ngụ.
    Chính trị trở nên thuần khiết như thiền,
    Nơi đạo đức và công nghệ hòa làm một.
    Quốc gia ấy không cần biên giới,
    Vì lòng dân là tấm bản đồ vĩnh cửu.
    Mọi giá trị sinh ra từ niềm tin cộng hưởng,
    Mọi quyền lực thuộc về nhân dân giác ngộ.
    Khi nhân loại hiểu ra đạo của vận hành,
    Quốc gia DAO sẽ là khuôn mẫu thời đại mới.
    Không ai thống trị, không ai bị trị,
    Chỉ có cộng đồng – cùng kiến tạo ánh sáng nhân gian.
    HNI 1/11 - B28 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 44 : QUỐC GIA DAO (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Một quốc gia mới sinh ra từ minh triết, Không dựng bằng quyền lực mà bằng niềm tin. Không cần ngai vàng hay nghị viện, Chỉ cần lòng dân – sáng tựa bình minh. Mỗi công dân là một hạt nhân tự chủ, Kết nối nhau bằng đạo lý và công bằng. Không ai đứng trên, chẳng ai ở dưới, Mọi người cùng vận hành quốc gia bằng Đạo Tâm. DAO – không là ảo ảnh kỹ thuật số, Mà là trật tự tự nhiên của tâm linh khai mở. Hợp đồng thông minh thay cho lời hứa suông, Mọi quyết định soi trong ánh minh bạch. Không còn tầng lớp cai trị xa dân, Mọi tiếng nói đều được lắng nghe tức thì. Quốc gia vận hành như dòng sông sáng, Chảy bằng dữ liệu thật và lòng tin thật. Không còn cổng quan, không còn đặc quyền, Chỉ còn công lý tỏa trong từng nhịp thở. Không còn xin – cho, mà là quyền và nghĩa vụ, Tự do đi đôi cùng trách nhiệm thiêng liêng. Khi mọi hành động đều được ghi bằng ánh sáng, Tham vọng tối tăm không còn chỗ trú ngụ. Chính trị trở nên thuần khiết như thiền, Nơi đạo đức và công nghệ hòa làm một. Quốc gia ấy không cần biên giới, Vì lòng dân là tấm bản đồ vĩnh cửu. Mọi giá trị sinh ra từ niềm tin cộng hưởng, Mọi quyền lực thuộc về nhân dân giác ngộ. Khi nhân loại hiểu ra đạo của vận hành, Quốc gia DAO sẽ là khuôn mẫu thời đại mới. Không ai thống trị, không ai bị trị, Chỉ có cộng đồng – cùng kiến tạo ánh sáng nhân gian.
    Love
    Like
    Haha
    10
    0 Comments 0 Shares