• HNI 1/11 - B2
    CHƯƠNG 37: CHÍNH SÁCH ĐẤT ĐAI VÀ PHÁT TRIỂN ĐÔ THỊ SINH THÁI
    I. VẤN ĐỀ CỐT LÕI: ĐẤT KHÔNG CHỈ LÀ TÀI SẢN, MÀ LÀ SỰ SỐNG
    Trong suốt chiều dài lịch sử loài người, đất đai không chỉ đơn thuần là phương tiện sản xuất hay công cụ đầu cơ, mà là nền tảng tồn tại của cả một nền văn minh. Từ cánh rừng nguyên sinh đến những mảnh ruộng nhỏ bé, từ đồi núi hùng vĩ đến vùng đầm lầy ngập nước, đất mang trong mình ký ức của tự nhiên, nguồn lực nuôi dưỡng sự sống và cả hy vọng về một tương lai bền vững.
    Thế nhưng, bước vào thế kỷ XXI, đất đai đang bị bóp méo bởi hai xu hướng nguy hiểm: thị trường hóa mù quáng và đô thị hóa thiếu kiểm soát. Đất biến thành hàng hóa, thành tài sản đầu cơ, thay vì là quyền sử dụng công bằng của mọi công dân và cốt lõi của sinh thái nhân văn. Những cánh đồng biến mất, bờ sông bị lấp đầy, những khu rừng bị san phẳng để dựng nên các "khu đô thị sinh thái giả", thực chất chỉ là lớp vỏ tô màu xanh cho lối sống tiêu thụ.
    Đây là lúc chính sách đất đai không thể tiếp tục vận hành như cũ. Chúng ta cần một cuộc cách mạng trong cách nhìn về đất – không phải như một sản phẩm để bán, mà là một hệ sinh thái để sống chung, để chăm sóc, để tái tạo.
    II. Quyền sử dụng đất gắn với trách nhiệm môi trường
    Trong mô hình phát triển hiện đại, mọi hành vi sử dụng đất cần được định hình bởi nguyên tắc sinh thái – nghĩa là bất kỳ ai được trao quyền sử dụng đất cũng đồng thời mang trên vai nghĩa vụ bảo vệ, gìn giữ và tái tạo hệ sinh thái nơi đó.
    Thay vì chỉ cấp sổ đỏ như một “giấy chứng nhận sở hữu”, nhà nước cần chuyển hướng sang “giấy cam kết bảo vệ sinh thái”. Trong đó, người sử dụng đất phải:
    Không làm biến đổi bản chất tự nhiên của khu đất vượt quá mức cho phép.
    Không bê tông hóa toàn phần, phải dành tối thiểu 40–60% diện tích cho cây xanh và không gian mở.
    Báo cáo định kỳ việc sử dụng đất, tích hợp vào hệ thống quản lý đất đai số hóa quốc gia.
    Tái tạo tài nguyên đất qua các hoạt động canh tác hữu cơ, xử lý nước thải, và bảo vệ thảm thực vật.
    Nếu vi phạm các nguyên t
    HNI 1/11 - B2 🌺🌺🌺 CHƯƠNG 37: CHÍNH SÁCH ĐẤT ĐAI VÀ PHÁT TRIỂN ĐÔ THỊ SINH THÁI I. VẤN ĐỀ CỐT LÕI: ĐẤT KHÔNG CHỈ LÀ TÀI SẢN, MÀ LÀ SỰ SỐNG Trong suốt chiều dài lịch sử loài người, đất đai không chỉ đơn thuần là phương tiện sản xuất hay công cụ đầu cơ, mà là nền tảng tồn tại của cả một nền văn minh. Từ cánh rừng nguyên sinh đến những mảnh ruộng nhỏ bé, từ đồi núi hùng vĩ đến vùng đầm lầy ngập nước, đất mang trong mình ký ức của tự nhiên, nguồn lực nuôi dưỡng sự sống và cả hy vọng về một tương lai bền vững. Thế nhưng, bước vào thế kỷ XXI, đất đai đang bị bóp méo bởi hai xu hướng nguy hiểm: thị trường hóa mù quáng và đô thị hóa thiếu kiểm soát. Đất biến thành hàng hóa, thành tài sản đầu cơ, thay vì là quyền sử dụng công bằng của mọi công dân và cốt lõi của sinh thái nhân văn. Những cánh đồng biến mất, bờ sông bị lấp đầy, những khu rừng bị san phẳng để dựng nên các "khu đô thị sinh thái giả", thực chất chỉ là lớp vỏ tô màu xanh cho lối sống tiêu thụ. Đây là lúc chính sách đất đai không thể tiếp tục vận hành như cũ. Chúng ta cần một cuộc cách mạng trong cách nhìn về đất – không phải như một sản phẩm để bán, mà là một hệ sinh thái để sống chung, để chăm sóc, để tái tạo. II. Quyền sử dụng đất gắn với trách nhiệm môi trường Trong mô hình phát triển hiện đại, mọi hành vi sử dụng đất cần được định hình bởi nguyên tắc sinh thái – nghĩa là bất kỳ ai được trao quyền sử dụng đất cũng đồng thời mang trên vai nghĩa vụ bảo vệ, gìn giữ và tái tạo hệ sinh thái nơi đó. Thay vì chỉ cấp sổ đỏ như một “giấy chứng nhận sở hữu”, nhà nước cần chuyển hướng sang “giấy cam kết bảo vệ sinh thái”. Trong đó, người sử dụng đất phải: Không làm biến đổi bản chất tự nhiên của khu đất vượt quá mức cho phép. Không bê tông hóa toàn phần, phải dành tối thiểu 40–60% diện tích cho cây xanh và không gian mở. Báo cáo định kỳ việc sử dụng đất, tích hợp vào hệ thống quản lý đất đai số hóa quốc gia. Tái tạo tài nguyên đất qua các hoạt động canh tác hữu cơ, xử lý nước thải, và bảo vệ thảm thực vật. Nếu vi phạm các nguyên t
    Like
    Love
    10
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 1/11 - B27

    BÀI THƠ CHƯƠNG 43 :
    HỆ SINH THÁI HCOIN
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Giữa kỷ nguyên hỗn loạn của vàng tiền,
    Một ánh sáng mới trỗi dậy – HCoin.
    Không phải đồng tiền của lòng tham vô tận,
    Mà là biểu tượng của trí tuệ và niềm tin.
    Mỗi đồng HCoin là hạt giống của công bằng,
    Mỗi giao dịch là một nhịp đập minh triết.
    Không còn kẻ cướp đoạt bằng quyền lực,
    Vì giá trị sinh ra từ lòng người tỉnh thức.
    Hệ sinh thái ấy – không dựng bằng luật lệ,
    Mà vận hành theo Đạo và sự tin yêu.
    Blockchain không chỉ là công nghệ,
    Mà là gương soi cho lẽ phải vĩnh hằng.
    Trong HCoin, không ai giàu vì chiếm hữu,
    Chỉ giàu khi biết chia sẻ và cống hiến.
    Công dân trở thành người kiến tạo,
    Không còn lệ thuộc vào nhà nước hay ngân hàng.
    Quyền lực chuyển về nơi đáng thuộc,
    Nơi trái tim con người biết yêu và sáng suốt.
    Mọi giao dịch là một lời cam kết,
    Giữa linh hồn với linh hồn – minh bạch và chân thật.
    Không còn kinh tế của lừa dối,
    Chỉ còn giá trị được chứng thực bởi niềm tin.
    Không còn hệ thống vay mượn và nợ nần,
    Mà là vòng trao đổi của lòng biết ơn và phúc lạc.
    HCoin – ngọn lửa dẫn nhân loại bước qua đêm tối,
    Biểu tượng của quyền lực trong ánh sáng minh triết.
    Nơi đồng tiền trở lại phục vụ con người,
    Và con người trở lại làm chủ vận mệnh của mình.
    Khi HCoin lan tỏa khắp hành tinh,
    Thế giới mới sẽ được dựng bằng tình thương.
    Không còn tranh giành, không còn sợ hãi,
    Chỉ còn những tâm hồn – tự do và sáng trong.
    HNI 1/11 - B27 🌺🌺🌺 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 43 : HỆ SINH THÁI HCOIN (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Giữa kỷ nguyên hỗn loạn của vàng tiền, Một ánh sáng mới trỗi dậy – HCoin. Không phải đồng tiền của lòng tham vô tận, Mà là biểu tượng của trí tuệ và niềm tin. Mỗi đồng HCoin là hạt giống của công bằng, Mỗi giao dịch là một nhịp đập minh triết. Không còn kẻ cướp đoạt bằng quyền lực, Vì giá trị sinh ra từ lòng người tỉnh thức. Hệ sinh thái ấy – không dựng bằng luật lệ, Mà vận hành theo Đạo và sự tin yêu. Blockchain không chỉ là công nghệ, Mà là gương soi cho lẽ phải vĩnh hằng. Trong HCoin, không ai giàu vì chiếm hữu, Chỉ giàu khi biết chia sẻ và cống hiến. Công dân trở thành người kiến tạo, Không còn lệ thuộc vào nhà nước hay ngân hàng. Quyền lực chuyển về nơi đáng thuộc, Nơi trái tim con người biết yêu và sáng suốt. Mọi giao dịch là một lời cam kết, Giữa linh hồn với linh hồn – minh bạch và chân thật. Không còn kinh tế của lừa dối, Chỉ còn giá trị được chứng thực bởi niềm tin. Không còn hệ thống vay mượn và nợ nần, Mà là vòng trao đổi của lòng biết ơn và phúc lạc. HCoin – ngọn lửa dẫn nhân loại bước qua đêm tối, Biểu tượng của quyền lực trong ánh sáng minh triết. Nơi đồng tiền trở lại phục vụ con người, Và con người trở lại làm chủ vận mệnh của mình. Khi HCoin lan tỏa khắp hành tinh, Thế giới mới sẽ được dựng bằng tình thương. Không còn tranh giành, không còn sợ hãi, Chỉ còn những tâm hồn – tự do và sáng trong.
    Like
    Love
    Wow
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/qTUGtNCCONI?si=UDkDMz1FNXQucUTP
    https://youtu.be/qTUGtNCCONI?si=UDkDMz1FNXQucUTP
    Like
    Love
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Chương 20: NỀN KINH TẾ NHÂN VĂN LÀ GÌ? Sách trắng Doanh nhân Lê Đình Hải - Người kiến tạo nền kinh tế nhân văn thế kỷ 21
    HNI 1-11 Chương 20: NỀN KINH TẾ NHÂN VĂN LÀ GÌ? Sách trắng Doanh nhân Lê Đình Hải - Người kiến tạo nền kinh tế nhân văn thế kỷ 21 1. Khởi nguyên của một khái niệm Vào đầu thập niên 2020, thế giới bước vào giai đoạn chuyển mình đầy mâu thuẫn: công nghệ tăng trưởng vượt bậc nhưng con người lại...
    Like
    Love
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/S_3kmh7H818?si=03LTXSKfw6fwJXof
    https://youtu.be/S_3kmh7H818?si=03LTXSKfw6fwJXof
    Like
    Love
    8
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 1/11 - B28 BÀI THƠ
    CHƯƠNG 44 :
    QUỐC GIA DAO
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Một quốc gia mới sinh ra từ minh triết,
    Không dựng bằng quyền lực mà bằng niềm tin.
    Không cần ngai vàng hay nghị viện,
    Chỉ cần lòng dân – sáng tựa bình minh.
    Mỗi công dân là một hạt nhân tự chủ,
    Kết nối nhau bằng đạo lý và công bằng.
    Không ai đứng trên, chẳng ai ở dưới,
    Mọi người cùng vận hành quốc gia bằng Đạo Tâm.
    DAO – không là ảo ảnh kỹ thuật số,
    Mà là trật tự tự nhiên của tâm linh khai mở.
    Hợp đồng thông minh thay cho lời hứa suông,
    Mọi quyết định soi trong ánh minh bạch.
    Không còn tầng lớp cai trị xa dân,
    Mọi tiếng nói đều được lắng nghe tức thì.
    Quốc gia vận hành như dòng sông sáng,
    Chảy bằng dữ liệu thật và lòng tin thật.
    Không còn cổng quan, không còn đặc quyền,
    Chỉ còn công lý tỏa trong từng nhịp thở.
    Không còn xin – cho, mà là quyền và nghĩa vụ,
    Tự do đi đôi cùng trách nhiệm thiêng liêng.
    Khi mọi hành động đều được ghi bằng ánh sáng,
    Tham vọng tối tăm không còn chỗ trú ngụ.
    Chính trị trở nên thuần khiết như thiền,
    Nơi đạo đức và công nghệ hòa làm một.
    Quốc gia ấy không cần biên giới,
    Vì lòng dân là tấm bản đồ vĩnh cửu.
    Mọi giá trị sinh ra từ niềm tin cộng hưởng,
    Mọi quyền lực thuộc về nhân dân giác ngộ.
    Khi nhân loại hiểu ra đạo của vận hành,
    Quốc gia DAO sẽ là khuôn mẫu thời đại mới.
    Không ai thống trị, không ai bị trị,
    Chỉ có cộng đồng – cùng kiến tạo ánh sáng nhân gian.
    HNI 1/11 - B28 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 44 : QUỐC GIA DAO (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Một quốc gia mới sinh ra từ minh triết, Không dựng bằng quyền lực mà bằng niềm tin. Không cần ngai vàng hay nghị viện, Chỉ cần lòng dân – sáng tựa bình minh. Mỗi công dân là một hạt nhân tự chủ, Kết nối nhau bằng đạo lý và công bằng. Không ai đứng trên, chẳng ai ở dưới, Mọi người cùng vận hành quốc gia bằng Đạo Tâm. DAO – không là ảo ảnh kỹ thuật số, Mà là trật tự tự nhiên của tâm linh khai mở. Hợp đồng thông minh thay cho lời hứa suông, Mọi quyết định soi trong ánh minh bạch. Không còn tầng lớp cai trị xa dân, Mọi tiếng nói đều được lắng nghe tức thì. Quốc gia vận hành như dòng sông sáng, Chảy bằng dữ liệu thật và lòng tin thật. Không còn cổng quan, không còn đặc quyền, Chỉ còn công lý tỏa trong từng nhịp thở. Không còn xin – cho, mà là quyền và nghĩa vụ, Tự do đi đôi cùng trách nhiệm thiêng liêng. Khi mọi hành động đều được ghi bằng ánh sáng, Tham vọng tối tăm không còn chỗ trú ngụ. Chính trị trở nên thuần khiết như thiền, Nơi đạo đức và công nghệ hòa làm một. Quốc gia ấy không cần biên giới, Vì lòng dân là tấm bản đồ vĩnh cửu. Mọi giá trị sinh ra từ niềm tin cộng hưởng, Mọi quyền lực thuộc về nhân dân giác ngộ. Khi nhân loại hiểu ra đạo của vận hành, Quốc gia DAO sẽ là khuôn mẫu thời đại mới. Không ai thống trị, không ai bị trị, Chỉ có cộng đồng – cùng kiến tạo ánh sáng nhân gian.
    Like
    Love
    8
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 1/11 - B28 BÀI THƠ
    CHƯƠNG 44 :
    QUỐC GIA DAO
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Một quốc gia mới sinh ra từ minh triết,
    Không dựng bằng quyền lực mà bằng niềm tin.
    Không cần ngai vàng hay nghị viện,
    Chỉ cần lòng dân – sáng tựa bình minh.
    Mỗi công dân là một hạt nhân tự chủ,
    Kết nối nhau bằng đạo lý và công bằng.
    Không ai đứng trên, chẳng ai ở dưới,
    Mọi người cùng vận hành quốc gia bằng Đạo Tâm.
    DAO – không là ảo ảnh kỹ thuật số,
    Mà là trật tự tự nhiên của tâm linh khai mở.
    Hợp đồng thông minh thay cho lời hứa suông,
    Mọi quyết định soi trong ánh minh bạch.
    Không còn tầng lớp cai trị xa dân,
    Mọi tiếng nói đều được lắng nghe tức thì.
    Quốc gia vận hành như dòng sông sáng,
    Chảy bằng dữ liệu thật và lòng tin thật.
    Không còn cổng quan, không còn đặc quyền,
    Chỉ còn công lý tỏa trong từng nhịp thở.
    Không còn xin – cho, mà là quyền và nghĩa vụ,
    Tự do đi đôi cùng trách nhiệm thiêng liêng.
    Khi mọi hành động đều được ghi bằng ánh sáng,
    Tham vọng tối tăm không còn chỗ trú ngụ.
    Chính trị trở nên thuần khiết như thiền,
    Nơi đạo đức và công nghệ hòa làm một.
    Quốc gia ấy không cần biên giới,
    Vì lòng dân là tấm bản đồ vĩnh cửu.
    Mọi giá trị sinh ra từ niềm tin cộng hưởng,
    Mọi quyền lực thuộc về nhân dân giác ngộ.
    Khi nhân loại hiểu ra đạo của vận hành,
    Quốc gia DAO sẽ là khuôn mẫu thời đại mới.
    Không ai thống trị, không ai bị trị,
    Chỉ có cộng đồng – cùng kiến tạo ánh sáng nhân gian.
    HNI 1/11 - B28 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 44 : QUỐC GIA DAO (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Một quốc gia mới sinh ra từ minh triết, Không dựng bằng quyền lực mà bằng niềm tin. Không cần ngai vàng hay nghị viện, Chỉ cần lòng dân – sáng tựa bình minh. Mỗi công dân là một hạt nhân tự chủ, Kết nối nhau bằng đạo lý và công bằng. Không ai đứng trên, chẳng ai ở dưới, Mọi người cùng vận hành quốc gia bằng Đạo Tâm. DAO – không là ảo ảnh kỹ thuật số, Mà là trật tự tự nhiên của tâm linh khai mở. Hợp đồng thông minh thay cho lời hứa suông, Mọi quyết định soi trong ánh minh bạch. Không còn tầng lớp cai trị xa dân, Mọi tiếng nói đều được lắng nghe tức thì. Quốc gia vận hành như dòng sông sáng, Chảy bằng dữ liệu thật và lòng tin thật. Không còn cổng quan, không còn đặc quyền, Chỉ còn công lý tỏa trong từng nhịp thở. Không còn xin – cho, mà là quyền và nghĩa vụ, Tự do đi đôi cùng trách nhiệm thiêng liêng. Khi mọi hành động đều được ghi bằng ánh sáng, Tham vọng tối tăm không còn chỗ trú ngụ. Chính trị trở nên thuần khiết như thiền, Nơi đạo đức và công nghệ hòa làm một. Quốc gia ấy không cần biên giới, Vì lòng dân là tấm bản đồ vĩnh cửu. Mọi giá trị sinh ra từ niềm tin cộng hưởng, Mọi quyền lực thuộc về nhân dân giác ngộ. Khi nhân loại hiểu ra đạo của vận hành, Quốc gia DAO sẽ là khuôn mẫu thời đại mới. Không ai thống trị, không ai bị trị, Chỉ có cộng đồng – cùng kiến tạo ánh sáng nhân gian.
    Like
    Love
    8
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • 🌺 CHƯƠNG 13: TƯ TƯỞNG “PHÚC – TÀI” TRONG TRIẾT HỌC ĐÔNG PHƯƠNG (HenryLe – Lê Đình Hải)
    HNI 1/11 🌺 CHƯƠNG 13: TƯ TƯỞNG “PHÚC – TÀI” TRONG TRIẾT HỌC ĐÔNG PHƯƠNG (HenryLe – Lê Đình Hải)   I. “Phúc” là gốc – “Tài” là ngọn Trong tư tưởng Đông phương, mọi sự thịnh suy đều bắt đầu từ “phúc”. Người xưa không dùng chữ...
    Like
    Love
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/3XiQ_rt6RvE?si=Wf79-tNvF5cOrVj5
    https://youtu.be/3XiQ_rt6RvE?si=Wf79-tNvF5cOrVj5
    Like
    Love
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 1/11 - B29

    BÀI THƠ CHƯƠNG 45 :
    KHI ĐẠO TRỜI DẪN ĐƯỜNG
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Khi Đạo Trời soi sáng khắp nhân gian,
    Mọi quyền lực đều cúi đầu trước Chân – Thiện – Mỹ.
    Không còn những ngai vàng phủ bụi,
    Chỉ còn tấm lòng phục vụ nhân sinh.
    Chính trị trở về với cội nguồn nguyên thủy,
    Nơi con người sống thật giữa yêu thương.
    Không cần luật lệ để cưỡng chế,
    Vì công lý tự nhiên nảy nở trong tâm.
    Khi nhà lãnh đạo không còn muốn thống trị,
    Mà chỉ mong nhân loại được khai minh.
    Khi mỗi quyết định là một hơi thở Đạo,
    Thế giới liền an nhiên giữa biến động vô cùng.
    Đạo Trời – không ở trên cao xa cách,
    Mà ẩn trong từng ánh mắt thiện lương.
    Mỗi con người là một dòng sông nhỏ,
    Cùng đổ về đại dương của Đại Bi và Trí Tuệ.
    Quốc gia không cần đao kiếm để giữ mình,
    Mà gìn giữ bằng năng lượng chân thành.
    Chính trị không còn là cuộc tranh giành,
    Mà là nghệ thuật kiến tạo bình an.
    Khi dân là gốc, Đạo là đường,
    Mọi cơ cấu trở nên trong suốt.
    Không còn kẻ đứng trên người khác,
    Mà chỉ có cùng nhau hướng thượng, tiến hóa.
    Đạo dẫn lối – không bằng mệnh lệnh,
    Mà bằng ánh sáng soi từ bên trong.
    Người trị quốc cũng là người tu tâm,
    Quốc gia hưng thịnh trong từ bi và minh triết.
    Và khi nhân loại cùng quay về với Đạo,
    Chính trị sẽ trở lại làm người đầy tớ.
    Phục vụ – chứ không chiếm đoạt,
    Yêu thương – chứ không điều khiển.
    Ngày ấy, Trái Đất hát khúc ca tự do,
    Mọi dân tộc hòa chung một hơi thở sáng ngời.
    Khi Đạo Trời dẫn đường cho nhân loại,
    Thiên hạ thái bình – muôn kiếp trường tồn.
    HẾT
    HNI 1/11 - B29 🌺🌺🌺 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 45 : KHI ĐẠO TRỜI DẪN ĐƯỜNG (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Khi Đạo Trời soi sáng khắp nhân gian, Mọi quyền lực đều cúi đầu trước Chân – Thiện – Mỹ. Không còn những ngai vàng phủ bụi, Chỉ còn tấm lòng phục vụ nhân sinh. Chính trị trở về với cội nguồn nguyên thủy, Nơi con người sống thật giữa yêu thương. Không cần luật lệ để cưỡng chế, Vì công lý tự nhiên nảy nở trong tâm. Khi nhà lãnh đạo không còn muốn thống trị, Mà chỉ mong nhân loại được khai minh. Khi mỗi quyết định là một hơi thở Đạo, Thế giới liền an nhiên giữa biến động vô cùng. Đạo Trời – không ở trên cao xa cách, Mà ẩn trong từng ánh mắt thiện lương. Mỗi con người là một dòng sông nhỏ, Cùng đổ về đại dương của Đại Bi và Trí Tuệ. Quốc gia không cần đao kiếm để giữ mình, Mà gìn giữ bằng năng lượng chân thành. Chính trị không còn là cuộc tranh giành, Mà là nghệ thuật kiến tạo bình an. Khi dân là gốc, Đạo là đường, Mọi cơ cấu trở nên trong suốt. Không còn kẻ đứng trên người khác, Mà chỉ có cùng nhau hướng thượng, tiến hóa. Đạo dẫn lối – không bằng mệnh lệnh, Mà bằng ánh sáng soi từ bên trong. Người trị quốc cũng là người tu tâm, Quốc gia hưng thịnh trong từ bi và minh triết. Và khi nhân loại cùng quay về với Đạo, Chính trị sẽ trở lại làm người đầy tớ. Phục vụ – chứ không chiếm đoạt, Yêu thương – chứ không điều khiển. Ngày ấy, Trái Đất hát khúc ca tự do, Mọi dân tộc hòa chung một hơi thở sáng ngời. Khi Đạo Trời dẫn đường cho nhân loại, Thiên hạ thái bình – muôn kiếp trường tồn. HẾT
    Love
    Like
    Wow
    10
    0 Bình luận 0 Chia sẽ