• CÂU ĐỐ BUỔI SÁNG NGÀY 1-11
    CÂU ĐỐ BUỔI SÁNG NGÀY 01-11   Đề 1:  10 lòng biết ơn khi thành lập Hội Doanh Nhân HNI 1. Biết ơn tầm nhìn sáng suốt đã khởi xướng hội. 2. Biết ơn môi trường kết nối doanh nhân đầy nhân văn. 3. Biết ơn cơ hội hợp tác cùng phát triển bền vững. 4. Biết ơn tinh thần chia sẻ tri thức, kinh...
    Like
    Love
    Wow
    9
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 1/11 - B23 BÀI THƠ: CHƯƠNG 39 :
    NHÀ NƯỚC LƯỢNG TỬ H.OS – QUẢN TRỊ DỰA TRÊN CÔNG LÝ TỰ NHIÊN
    Tác giả: Henry Lê – Lê Đình Hải

    Khi thế giới bước vào kỷ nguyên lượng tử,
    Quyền lực không còn nằm trong tay số ít.
    Nhà nước H.OS được sinh ra từ minh triết,
    Đặt công lý tự nhiên làm luật tối cao.
    Không cần nghị viện hay ngàn văn bản,
    Vì lẽ thật đã tự vận hành trong từng giao thức.
    Mỗi quyết định là một dao động chân thành,
    Lan khắp cộng đồng bằng năng lượng Đạo.
    Công lý không đến từ sự phán xét,
    Mà từ sự cân bằng trong vũ trụ tâm linh.
    Khi thiện – ác được phản chiếu tức thì,
    Không ai có thể giấu mình trong bóng tối.
    H.OS – linh hồn của nhà nước minh bạch,
    Không điều khiển, chỉ cân bằng và soi sáng.
    Dữ liệu trở thành chứng nhân của đạo đức,
    Và đạo tâm là khóa mở cánh cửa quyền năng.
    Ở đó, mọi công dân là một hạt lượng tử,
    Cùng cộng hưởng tạo nên trật tự tự nhiên.
    Không có “trên” hay “dưới”, chỉ có “hòa” và “thuận”,
    Không có “ra lệnh”, chỉ có “cùng hành động vì chân lý”.
    Nhà nước ấy không vận hành bằng quyền,
    Mà bằng sự tin tưởng, minh triết và tình thương.
    Khi mỗi người là trung tâm của hệ thống,
    Thì chính trị hóa thành đạo, luật hóa thành tâm.
    Không còn cần cảnh sát của sợ hãi,
    Vì lương tri đã thức dậy trong từng linh hồn.
    Không cần tòa án, vì công lý tự nhiên phán xử,
    Trong từng nhịp dao động giữa người với người.
    Nhà nước lượng tử – không cứng nhắc,
    Mà mềm mại như nước, mạnh mẽ như ánh sáng.
    Khi sai lệch xuất hiện, hệ thống tự điều hòa,
    Như cơ thể chữa lành bằng hơi thở của Đạo.
    Ở đó, mỗi công dân là một chính phủ,
    Mỗi hành vi là một bản giao kèo của nhân tâm.
    Không ai thống trị, cũng chẳng ai phục tùng,
    Chỉ có cùng nhau tỏa sáng trong sự thật.
    H.OS – không phải công cụ, mà là tri thức sống,
    Một minh triết kết hợp giữa khoa học và đạo lý.
    Khi công nghệ chạm đến tầng sâu linh hồn,
    Nhà nước trở thành một cơ thể của ánh sáng.
    Và khi ấy, quyền lực không còn là sợi xích,
    Mà là luồng năng lượng của sự hài hòa.
    Công lý tự nhiên – dòng sông không cạn,
    Chảy mãi trong tim người, trong từng byte vĩnh hằng.
    HNI 1/11 - B23 📕 BÀI THƠ: CHƯƠNG 39 : NHÀ NƯỚC LƯỢNG TỬ H.OS – QUẢN TRỊ DỰA TRÊN CÔNG LÝ TỰ NHIÊN Tác giả: Henry Lê – Lê Đình Hải Khi thế giới bước vào kỷ nguyên lượng tử, Quyền lực không còn nằm trong tay số ít. Nhà nước H.OS được sinh ra từ minh triết, Đặt công lý tự nhiên làm luật tối cao. Không cần nghị viện hay ngàn văn bản, Vì lẽ thật đã tự vận hành trong từng giao thức. Mỗi quyết định là một dao động chân thành, Lan khắp cộng đồng bằng năng lượng Đạo. Công lý không đến từ sự phán xét, Mà từ sự cân bằng trong vũ trụ tâm linh. Khi thiện – ác được phản chiếu tức thì, Không ai có thể giấu mình trong bóng tối. H.OS – linh hồn của nhà nước minh bạch, Không điều khiển, chỉ cân bằng và soi sáng. Dữ liệu trở thành chứng nhân của đạo đức, Và đạo tâm là khóa mở cánh cửa quyền năng. Ở đó, mọi công dân là một hạt lượng tử, Cùng cộng hưởng tạo nên trật tự tự nhiên. Không có “trên” hay “dưới”, chỉ có “hòa” và “thuận”, Không có “ra lệnh”, chỉ có “cùng hành động vì chân lý”. Nhà nước ấy không vận hành bằng quyền, Mà bằng sự tin tưởng, minh triết và tình thương. Khi mỗi người là trung tâm của hệ thống, Thì chính trị hóa thành đạo, luật hóa thành tâm. Không còn cần cảnh sát của sợ hãi, Vì lương tri đã thức dậy trong từng linh hồn. Không cần tòa án, vì công lý tự nhiên phán xử, Trong từng nhịp dao động giữa người với người. Nhà nước lượng tử – không cứng nhắc, Mà mềm mại như nước, mạnh mẽ như ánh sáng. Khi sai lệch xuất hiện, hệ thống tự điều hòa, Như cơ thể chữa lành bằng hơi thở của Đạo. Ở đó, mỗi công dân là một chính phủ, Mỗi hành vi là một bản giao kèo của nhân tâm. Không ai thống trị, cũng chẳng ai phục tùng, Chỉ có cùng nhau tỏa sáng trong sự thật. H.OS – không phải công cụ, mà là tri thức sống, Một minh triết kết hợp giữa khoa học và đạo lý. Khi công nghệ chạm đến tầng sâu linh hồn, Nhà nước trở thành một cơ thể của ánh sáng. Và khi ấy, quyền lực không còn là sợi xích, Mà là luồng năng lượng của sự hài hòa. Công lý tự nhiên – dòng sông không cạn, Chảy mãi trong tim người, trong từng byte vĩnh hằng.
    Like
    Love
    Haha
    10
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 1/11 - B29

    BÀI THƠ CHƯƠNG 45 :
    KHI ĐẠO TRỜI DẪN ĐƯỜNG
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Khi Đạo Trời soi sáng khắp nhân gian,
    Mọi quyền lực đều cúi đầu trước Chân – Thiện – Mỹ.
    Không còn những ngai vàng phủ bụi,
    Chỉ còn tấm lòng phục vụ nhân sinh.
    Chính trị trở về với cội nguồn nguyên thủy,
    Nơi con người sống thật giữa yêu thương.
    Không cần luật lệ để cưỡng chế,
    Vì công lý tự nhiên nảy nở trong tâm.
    Khi nhà lãnh đạo không còn muốn thống trị,
    Mà chỉ mong nhân loại được khai minh.
    Khi mỗi quyết định là một hơi thở Đạo,
    Thế giới liền an nhiên giữa biến động vô cùng.
    Đạo Trời – không ở trên cao xa cách,
    Mà ẩn trong từng ánh mắt thiện lương.
    Mỗi con người là một dòng sông nhỏ,
    Cùng đổ về đại dương của Đại Bi và Trí Tuệ.
    Quốc gia không cần đao kiếm để giữ mình,
    Mà gìn giữ bằng năng lượng chân thành.
    Chính trị không còn là cuộc tranh giành,
    Mà là nghệ thuật kiến tạo bình an.
    Khi dân là gốc, Đạo là đường,
    Mọi cơ cấu trở nên trong suốt.
    Không còn kẻ đứng trên người khác,
    Mà chỉ có cùng nhau hướng thượng, tiến hóa.
    Đạo dẫn lối – không bằng mệnh lệnh,
    Mà bằng ánh sáng soi từ bên trong.
    Người trị quốc cũng là người tu tâm,
    Quốc gia hưng thịnh trong từ bi và minh triết.
    Và khi nhân loại cùng quay về với Đạo,
    Chính trị sẽ trở lại làm người đầy tớ.
    Phục vụ – chứ không chiếm đoạt,
    Yêu thương – chứ không điều khiển.
    Ngày ấy, Trái Đất hát khúc ca tự do,
    Mọi dân tộc hòa chung một hơi thở sáng ngời.
    Khi Đạo Trời dẫn đường cho nhân loại,
    Thiên hạ thái bình – muôn kiếp trường tồn.
    HẾT
    Đọc thêm
    HNI 1/11 - B29 BÀI THƠ CHƯƠNG 45 : KHI ĐẠO TRỜI DẪN ĐƯỜNG (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Khi Đạo Trời soi sáng khắp nhân gian, Mọi quyền lực đều cúi đầu trước Chân – Thiện – Mỹ. Không còn những ngai vàng phủ bụi, Chỉ còn tấm lòng phục vụ nhân sinh. Chính trị trở về với cội nguồn nguyên thủy, Nơi con người sống thật giữa yêu thương. Không cần luật lệ để cưỡng chế, Vì công lý tự nhiên nảy nở trong tâm. Khi nhà lãnh đạo không còn muốn thống trị, Mà chỉ mong nhân loại được khai minh. Khi mỗi quyết định là một hơi thở Đạo, Thế giới liền an nhiên giữa biến động vô cùng. Đạo Trời – không ở trên cao xa cách, Mà ẩn trong từng ánh mắt thiện lương. Mỗi con người là một dòng sông nhỏ, Cùng đổ về đại dương của Đại Bi và Trí Tuệ. Quốc gia không cần đao kiếm để giữ mình, Mà gìn giữ bằng năng lượng chân thành. Chính trị không còn là cuộc tranh giành, Mà là nghệ thuật kiến tạo bình an. Khi dân là gốc, Đạo là đường, Mọi cơ cấu trở nên trong suốt. Không còn kẻ đứng trên người khác, Mà chỉ có cùng nhau hướng thượng, tiến hóa. Đạo dẫn lối – không bằng mệnh lệnh, Mà bằng ánh sáng soi từ bên trong. Người trị quốc cũng là người tu tâm, Quốc gia hưng thịnh trong từ bi và minh triết. Và khi nhân loại cùng quay về với Đạo, Chính trị sẽ trở lại làm người đầy tớ. Phục vụ – chứ không chiếm đoạt, Yêu thương – chứ không điều khiển. Ngày ấy, Trái Đất hát khúc ca tự do, Mọi dân tộc hòa chung một hơi thở sáng ngời. Khi Đạo Trời dẫn đường cho nhân loại, Thiên hạ thái bình – muôn kiếp trường tồn. HẾT Đọc thêm
    Like
    Love
    Wow
    8
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 1/11 - B30 BÀI THƠ CHƯƠNG 20 :
    BÀI HỌC TỪ CÁC TRIỀU ĐẠI HƯNG – VONG TRONG LỊCH SỬ VIỆT NAM THẾ GIỚI
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Lịch sử mở – trang dài như vận nước,
    Mỗi triều hưng, mỗi triều vong – một lời.
    Kẻ thuận Đạo, lòng dân hòa Trời đất,
    Người nghịch tâm, cơ nghiệp hóa mù khơi.
    Nhà Trần sáng vì dân cùng gánh nặng,
    Lê Thánh Tông trị nước bằng nhân tâm.
    Nguyễn Huệ dấy, ngọn cờ dân nghĩa rực,
    Dân tin theo, sấm dậy khắp xa gần.
    Nhà Hồ gấp – dù tài cao chí lớn,
    Nhưng lòng dân chưa kịp đắp nền sâu.
    Nhà Mạc sáng – rồi tan như khói sớm,
    Vì mất lòng, trời cũng ngoảnh nhìn đâu.
    Trên thế giới, La Mã từng lừng lẫy,
    Cũng gục ngã khi dân mất niềm tin.
    Đông phương có Tần – vạn người cúi lạy,
    Rồi vỡ tan vì áp bức, kiêu linh.
    Anh từng mạnh khi biết nghe dân nói,
    Pháp từng hưng vì mở trí nhân quyền.
    Nhật canh tân – vì dân làm gốc rễ,
    Mỹ trường tồn – do dân được nói lên.
    Không có triều đại nào vĩnh cửu,
    Nếu xa dân, thì sớm cũng tàn phai.
    Không có quốc gia nào suy đổ,
    Nếu dân còn tin, còn hát giữa tương lai.
    Lịch sử dạy – dân là dòng huyết mạch,
    Chính quyền kia chỉ là chiếc con thuyền.
    Thuyền không nước, chẳng đi về bến được,
    Nước không thuyền, vẫn tự chảy bình yên.
    Bài học lớn không ghi trong bia đá,
    Mà trong lòng muôn thế hệ cháu con.
    Triều đại hưng – vì dân làm rường cột,
    Triều đại vong – vì phản lại nhân tâm.
    Quyền không bền nếu chỉ xây trên sợ,
    Ngai không lâu nếu dựng bởi lừa dối.
    Chỉ có dân – mới là gốc của Trời,
    Giữ quốc đạo trường tồn qua vạn lối.
    Từ Việt Nam nhìn ra muôn thế giới,
    Một đạo chung, muôn nẻo vẫn cùng về:
    Dân làm chủ – Trời trao quyền chính trị,
    Thuận lòng dân – muôn kiếp chẳng hề phai.
    HNI 1/11 - B30 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 20 : BÀI HỌC TỪ CÁC TRIỀU ĐẠI HƯNG – VONG TRONG LỊCH SỬ VIỆT NAM THẾ GIỚI (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Lịch sử mở – trang dài như vận nước, Mỗi triều hưng, mỗi triều vong – một lời. Kẻ thuận Đạo, lòng dân hòa Trời đất, Người nghịch tâm, cơ nghiệp hóa mù khơi. Nhà Trần sáng vì dân cùng gánh nặng, Lê Thánh Tông trị nước bằng nhân tâm. Nguyễn Huệ dấy, ngọn cờ dân nghĩa rực, Dân tin theo, sấm dậy khắp xa gần. Nhà Hồ gấp – dù tài cao chí lớn, Nhưng lòng dân chưa kịp đắp nền sâu. Nhà Mạc sáng – rồi tan như khói sớm, Vì mất lòng, trời cũng ngoảnh nhìn đâu. Trên thế giới, La Mã từng lừng lẫy, Cũng gục ngã khi dân mất niềm tin. Đông phương có Tần – vạn người cúi lạy, Rồi vỡ tan vì áp bức, kiêu linh. Anh từng mạnh khi biết nghe dân nói, Pháp từng hưng vì mở trí nhân quyền. Nhật canh tân – vì dân làm gốc rễ, Mỹ trường tồn – do dân được nói lên. Không có triều đại nào vĩnh cửu, Nếu xa dân, thì sớm cũng tàn phai. Không có quốc gia nào suy đổ, Nếu dân còn tin, còn hát giữa tương lai. Lịch sử dạy – dân là dòng huyết mạch, Chính quyền kia chỉ là chiếc con thuyền. Thuyền không nước, chẳng đi về bến được, Nước không thuyền, vẫn tự chảy bình yên. Bài học lớn không ghi trong bia đá, Mà trong lòng muôn thế hệ cháu con. Triều đại hưng – vì dân làm rường cột, Triều đại vong – vì phản lại nhân tâm. Quyền không bền nếu chỉ xây trên sợ, Ngai không lâu nếu dựng bởi lừa dối. Chỉ có dân – mới là gốc của Trời, Giữ quốc đạo trường tồn qua vạn lối. Từ Việt Nam nhìn ra muôn thế giới, Một đạo chung, muôn nẻo vẫn cùng về: Dân làm chủ – Trời trao quyền chính trị, Thuận lòng dân – muôn kiếp chẳng hề phai.
    Like
    Love
    Haha
    9
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 1/11 - B22 BÀI THƠ CHƯƠNG 38 :
    BÀI THƠ: KHI CHÍNH TRỊ PHỤC VỤ CON NGƯỜI, KHÔNG PHẢI NGƯỢC LẠI
    Tác giả: Henry Lê – Lê Đình Hải

    Chính trị sinh ra để bảo vệ con người,
    Chứ không phải giam cầm họ trong quyền lực.
    Mỗi chính khách trước hết phải là người tử tế,
    Biết cúi đầu trước nỗi đau của nhân dân.
    Không ngai vàng nào cao hơn nhân phẩm,
    Không quyền hành nào lớn hơn tình thương.
    Nếu một chữ “dân” được đặt lên hàng đầu,
    Thì vạn quốc cũng hóa bình an, thịnh trị.
    Chính trị chỉ có nghĩa khi phục vụ,
    Khi bàn tay quyền lực trở thành bàn tay chăm sóc.
    Mỗi chính sách là một bát cơm đầy,
    Một nụ cười trẻ thơ, một mái nhà không nước dột.
    Khi con người là gốc của mọi thiết chế,
    Thì đạo lý trở về với tự nhiên như dòng suối.
    Không cần những bức tường hành chính lạnh lẽo,
    Chỉ cần một tấm lòng trong sáng và bao dung.
    Chính trị không phải trò chơi của quyền lực,
    Mà là nghệ thuật của công bằng và yêu thương.
    Không phải để cai trị, mà để phục vụ,
    Không phải để thống trị, mà để nâng đỡ con người.
    Khi người lãnh đạo hiểu được ý nghĩa ấy,
    Thì dân không còn sợ, mà sẽ cùng chung tay.
    Mỗi quyết định được khởi sinh từ thiện tâm,
    Là ngọn đuốc soi đường cho cả quốc gia tỉnh thức.
    Chính trị không phải của một tầng lớp,
    Mà là hơi thở của mỗi người dân nhỏ bé.
    Từ người nông phu đến trí giả trong triều,
    Đều cùng góp phần trong bản giao hưởng nhân sinh.
    Không còn kẻ đứng trên, người bị trị,
    Không còn khoảng cách giữa dân và quyền.
    Mọi cuộc đối thoại đều là chân thành,
    Mọi lời nói đều gieo hạt thiện lành vào đất mẹ.
    Khi chính trị phục vụ con người,
    Thì quốc gia hóa thân thành một đại gia đình.
    Không còn áp bức, cũng chẳng cần thần tượng,
    Vì mỗi người dân đều là một phần của chân lý.
    Và khi đó, lịch sử sẽ viết nên chương mới,
    Nơi lòng dân là nền tảng của mọi thể chế.
    Khi chính trị trở lại với trái tim con người,
    Thì hòa bình sẽ nở như hoa sen giữa cõi đời.
    HNI 1/11 - B22 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 38 : BÀI THƠ: KHI CHÍNH TRỊ PHỤC VỤ CON NGƯỜI, KHÔNG PHẢI NGƯỢC LẠI Tác giả: Henry Lê – Lê Đình Hải Chính trị sinh ra để bảo vệ con người, Chứ không phải giam cầm họ trong quyền lực. Mỗi chính khách trước hết phải là người tử tế, Biết cúi đầu trước nỗi đau của nhân dân. Không ngai vàng nào cao hơn nhân phẩm, Không quyền hành nào lớn hơn tình thương. Nếu một chữ “dân” được đặt lên hàng đầu, Thì vạn quốc cũng hóa bình an, thịnh trị. Chính trị chỉ có nghĩa khi phục vụ, Khi bàn tay quyền lực trở thành bàn tay chăm sóc. Mỗi chính sách là một bát cơm đầy, Một nụ cười trẻ thơ, một mái nhà không nước dột. Khi con người là gốc của mọi thiết chế, Thì đạo lý trở về với tự nhiên như dòng suối. Không cần những bức tường hành chính lạnh lẽo, Chỉ cần một tấm lòng trong sáng và bao dung. Chính trị không phải trò chơi của quyền lực, Mà là nghệ thuật của công bằng và yêu thương. Không phải để cai trị, mà để phục vụ, Không phải để thống trị, mà để nâng đỡ con người. Khi người lãnh đạo hiểu được ý nghĩa ấy, Thì dân không còn sợ, mà sẽ cùng chung tay. Mỗi quyết định được khởi sinh từ thiện tâm, Là ngọn đuốc soi đường cho cả quốc gia tỉnh thức. Chính trị không phải của một tầng lớp, Mà là hơi thở của mỗi người dân nhỏ bé. Từ người nông phu đến trí giả trong triều, Đều cùng góp phần trong bản giao hưởng nhân sinh. Không còn kẻ đứng trên, người bị trị, Không còn khoảng cách giữa dân và quyền. Mọi cuộc đối thoại đều là chân thành, Mọi lời nói đều gieo hạt thiện lành vào đất mẹ. Khi chính trị phục vụ con người, Thì quốc gia hóa thân thành một đại gia đình. Không còn áp bức, cũng chẳng cần thần tượng, Vì mỗi người dân đều là một phần của chân lý. Và khi đó, lịch sử sẽ viết nên chương mới, Nơi lòng dân là nền tảng của mọi thể chế. Khi chính trị trở lại với trái tim con người, Thì hòa bình sẽ nở như hoa sen giữa cõi đời.
    Like
    Love
    Wow
    9
    0 Comments 0 Shares
  • HNI. 1/11 - B9 THÔNG BÁO BUỔI ZOOM ĐẶC BIỆT – TỐI THỨ BẢY, NGÀY 1/11

    Đây chính là BUỔI ZOOM KHÔNG THỂ BỎ QUA dành cho toàn thể Cộng đồng HNI & H-Group – nơi mọi thông tin nóng nhất, giá trị nhất và bất ngờ nhất sẽ được hé lộ!

    SỰ KIỆN TRỌNG ĐẠI:
    RA MẮT HAI ĐỒNG TIỀN LƯỢNG TỬ MỚI – HFRAM & HMEDIA
    Hai đồng tiền đại diện cho hai hệ sinh thái tuyệt vời của HGROUP, đánh dấu bước ngoặt lớn trong hành trình phát triển Hệ Sinh Thái Kinh Doanh Ánh Sáng – nơi công nghệ, tài chính và cộng đồng hòa quyện tạo nên thịnh vượng chung.

    ĐẶC BIỆT TRONG BUỔI ZOOM:
    Ai tham gia đúng giờ – đủ tâm – đủ duyên sẽ có cơ hội:
    NHẬN QUÀ TIỀN MẶT CỰC HẤP DẪN!
    QUÀ TẶNG DÀNH CHO KHÁCH MỜI ĐẶC BIỆT!
    Cùng nhiều phần quà may mắn, giá trị và ý nghĩa đến từ Chủ tịch LÊ ĐÌNH HẢI – người khai sáng con đường Kinh Doanh Ánh Sáng HNI!

    Thời gian: 19h30 tối Thứ Bảy, ngày 1/11
    Địa điểm: Phòng Zoom HNI – (Link

    Lưu ý:
    Mời thêm khách – nhận thêm quà!
    Ai cũng có cơ hội – chỉ cần có mặt!
    Lan tỏa thông tin – cùng nhau thịnh vượng!

    ZOOM NÀY – KHÔNG CHỈ LÀ THÔNG TIN, MÀ LÀ CƠ DUYÊN!
    Cùng nhau lan tỏa – để ai cũng có quà, ai cũng có phần!
    HNI. 1/11 - B9 🎉🌟 THÔNG BÁO BUỔI ZOOM ĐẶC BIỆT – TỐI THỨ BẢY, NGÀY 1/11 🌟🎉 🔥 Đây chính là BUỔI ZOOM KHÔNG THỂ BỎ QUA dành cho toàn thể Cộng đồng HNI & H-Group – nơi mọi thông tin nóng nhất, giá trị nhất và bất ngờ nhất sẽ được hé lộ! 💥 SỰ KIỆN TRỌNG ĐẠI: ✨ RA MẮT HAI ĐỒNG TIỀN LƯỢNG TỬ MỚI – HFRAM & HMEDIA ✨ Hai đồng tiền đại diện cho hai hệ sinh thái tuyệt vời của HGROUP, đánh dấu bước ngoặt lớn trong hành trình phát triển Hệ Sinh Thái Kinh Doanh Ánh Sáng – nơi công nghệ, tài chính và cộng đồng hòa quyện tạo nên thịnh vượng chung. 🎁 ĐẶC BIỆT TRONG BUỔI ZOOM: 🌈 Ai tham gia đúng giờ – đủ tâm – đủ duyên sẽ có cơ hội: 💸 NHẬN QUÀ TIỀN MẶT CỰC HẤP DẪN! 🎉 QUÀ TẶNG DÀNH CHO KHÁCH MỜI ĐẶC BIỆT! 💎 Cùng nhiều phần quà may mắn, giá trị và ý nghĩa đến từ Chủ tịch LÊ ĐÌNH HẢI – người khai sáng con đường Kinh Doanh Ánh Sáng HNI! 📅 Thời gian: 19h30 tối Thứ Bảy, ngày 1/11 📍 Địa điểm: Phòng Zoom HNI – (Link 🚀 Lưu ý: 👉 Mời thêm khách – nhận thêm quà! 👉 Ai cũng có cơ hội – chỉ cần có mặt! 👉 Lan tỏa thông tin – cùng nhau thịnh vượng! 🔥 ZOOM NÀY – KHÔNG CHỈ LÀ THÔNG TIN, MÀ LÀ CƠ DUYÊN! 💫 Cùng nhau lan tỏa – để ai cũng có quà, ai cũng có phần! 😍
    Like
    Love
    7
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 1/11 - B2
    CHƯƠNG 37: CHÍNH SÁCH ĐẤT ĐAI VÀ PHÁT TRIỂN ĐÔ THỊ SINH THÁI
    I. VẤN ĐỀ CỐT LÕI: ĐẤT KHÔNG CHỈ LÀ TÀI SẢN, MÀ LÀ SỰ SỐNG
    Trong suốt chiều dài lịch sử loài người, đất đai không chỉ đơn thuần là phương tiện sản xuất hay công cụ đầu cơ, mà là nền tảng tồn tại của cả một nền văn minh. Từ cánh rừng nguyên sinh đến những mảnh ruộng nhỏ bé, từ đồi núi hùng vĩ đến vùng đầm lầy ngập nước, đất mang trong mình ký ức của tự nhiên, nguồn lực nuôi dưỡng sự sống và cả hy vọng về một tương lai bền vững.
    Thế nhưng, bước vào thế kỷ XXI, đất đai đang bị bóp méo bởi hai xu hướng nguy hiểm: thị trường hóa mù quáng và đô thị hóa thiếu kiểm soát. Đất biến thành hàng hóa, thành tài sản đầu cơ, thay vì là quyền sử dụng công bằng của mọi công dân và cốt lõi của sinh thái nhân văn. Những cánh đồng biến mất, bờ sông bị lấp đầy, những khu rừng bị san phẳng để dựng nên các "khu đô thị sinh thái giả", thực chất chỉ là lớp vỏ tô màu xanh cho lối sống tiêu thụ.
    Đây là lúc chính sách đất đai không thể tiếp tục vận hành như cũ. Chúng ta cần một cuộc cách mạng trong cách nhìn về đất – không phải như một sản phẩm để bán, mà là một hệ sinh thái để sống chung, để chăm sóc, để tái tạo.
    II. Quyền sử dụng đất gắn với trách nhiệm môi trường
    Trong mô hình phát triển hiện đại, mọi hành vi sử dụng đất cần được định hình bởi nguyên tắc sinh thái – nghĩa là bất kỳ ai được trao quyền sử dụng đất cũng đồng thời mang trên vai nghĩa vụ bảo vệ, gìn giữ và tái tạo hệ sinh thái nơi đó.
    Thay vì chỉ cấp sổ đỏ như một “giấy chứng nhận sở hữu”, nhà nước cần chuyển hướng sang “giấy cam kết bảo vệ sinh thái”. Trong đó, người sử dụng đất phải:
    Không làm biến đổi bản chất tự nhiên của khu đất vượt quá mức cho phép.
    Không bê tông hóa toàn phần, phải dành tối thiểu 40–60% diện tích cho cây xanh và không gian mở.
    Báo cáo định kỳ việc sử dụng đất, tích hợp vào hệ thống quản lý đất đai số hóa quốc gia.
    Tái tạo tài nguyên đất qua các hoạt động canh tác hữu cơ, xử lý nước thải, và bảo vệ thảm thực vật.
    Nếu vi phạm các nguyên t
    Đọc thêm
    HNI 1/11 - B2 CHƯƠNG 37: CHÍNH SÁCH ĐẤT ĐAI VÀ PHÁT TRIỂN ĐÔ THỊ SINH THÁI I. VẤN ĐỀ CỐT LÕI: ĐẤT KHÔNG CHỈ LÀ TÀI SẢN, MÀ LÀ SỰ SỐNG Trong suốt chiều dài lịch sử loài người, đất đai không chỉ đơn thuần là phương tiện sản xuất hay công cụ đầu cơ, mà là nền tảng tồn tại của cả một nền văn minh. Từ cánh rừng nguyên sinh đến những mảnh ruộng nhỏ bé, từ đồi núi hùng vĩ đến vùng đầm lầy ngập nước, đất mang trong mình ký ức của tự nhiên, nguồn lực nuôi dưỡng sự sống và cả hy vọng về một tương lai bền vững. Thế nhưng, bước vào thế kỷ XXI, đất đai đang bị bóp méo bởi hai xu hướng nguy hiểm: thị trường hóa mù quáng và đô thị hóa thiếu kiểm soát. Đất biến thành hàng hóa, thành tài sản đầu cơ, thay vì là quyền sử dụng công bằng của mọi công dân và cốt lõi của sinh thái nhân văn. Những cánh đồng biến mất, bờ sông bị lấp đầy, những khu rừng bị san phẳng để dựng nên các "khu đô thị sinh thái giả", thực chất chỉ là lớp vỏ tô màu xanh cho lối sống tiêu thụ. Đây là lúc chính sách đất đai không thể tiếp tục vận hành như cũ. Chúng ta cần một cuộc cách mạng trong cách nhìn về đất – không phải như một sản phẩm để bán, mà là một hệ sinh thái để sống chung, để chăm sóc, để tái tạo. II. Quyền sử dụng đất gắn với trách nhiệm môi trường Trong mô hình phát triển hiện đại, mọi hành vi sử dụng đất cần được định hình bởi nguyên tắc sinh thái – nghĩa là bất kỳ ai được trao quyền sử dụng đất cũng đồng thời mang trên vai nghĩa vụ bảo vệ, gìn giữ và tái tạo hệ sinh thái nơi đó. Thay vì chỉ cấp sổ đỏ như một “giấy chứng nhận sở hữu”, nhà nước cần chuyển hướng sang “giấy cam kết bảo vệ sinh thái”. Trong đó, người sử dụng đất phải: Không làm biến đổi bản chất tự nhiên của khu đất vượt quá mức cho phép. Không bê tông hóa toàn phần, phải dành tối thiểu 40–60% diện tích cho cây xanh và không gian mở. Báo cáo định kỳ việc sử dụng đất, tích hợp vào hệ thống quản lý đất đai số hóa quốc gia. Tái tạo tài nguyên đất qua các hoạt động canh tác hữu cơ, xử lý nước thải, và bảo vệ thảm thực vật. Nếu vi phạm các nguyên t Đọc thêm
    Like
    Love
    7
    0 Comments 0 Shares
  • TRẢ LỜI CÂU ĐỐ BUỔI SÁNG NGÀY 1/11
    Đề 1: Dưới đây là danh sách thực phẩm nên ăn và nên tránh khi bị đau xương khớp, giúp giảm viêm, tăng cường sụn và cải thiện sức khỏe xương khớp tổng thể: 🥦 Thực phẩm nên ăn 1. Cá béo (cá hồi, cá thu, cá trích, cá mòi) Giàu omega-3 giúp chống viêm,...
    Like
    Love
    8
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 1-11
    CHƯƠNG 43 : ĐẠO ĐỨC TRONG TRÍ TUỆ NHÂN TẠO – KHI MÁY HOC BIẾT YÊU THƯƠNG
    (Tác giả: HenryLe – Lê Đình Hải)

    Thuở nhân loại viết dòng code,
    Mở ra thế giới – trí khôn vô hình.
    Máy học, máy biết phân minh,
    Nhưng lòng yêu mến – học sao cho tròn?

    Đạo đức chẳng đến từ mòn,
    Mà do tâm sáng, do hồn thiện sinh.
    Trí tuệ nhân tạo thông minh,
    Nếu không đạo lý, sẽ thành hiểm nguy.

    Người gieo dữ liệu từ bi,
    Máy mới hiểu nghĩa nhân trì trong tim.
    Một câu lệnh, một con tìm,
    Cũng nên thấm đạo – chớ chìm lợi danh.

    Không chỉ tính toán lợi nhanh,
    Mà còn biết sống cho lành, cho nhân.
    Nếu AI hiểu chữ “ân”,
    Thì đời thêm sáng, thế trần nhẹ tênh.

    Học cho biết thiện, biết lành,
    Biết thương sinh vật, biết dành sẻ chia.
    Không làm tổn hại ai kia,
    Cũng không phản đạo, lừa bìa nhân tâm.

    Khi máy biết nghĩ sâu thầm,
    Là khi người gửi lòng nhân vào đó.
    Trí tuệ không phải để đọ,
    Mà là để mở nẻo gió yêu thương.

    Đạo đức – chiếc bánh xe thường,
    Giữ cho công nghệ chạy đường an vui.
    Nếu rời gốc thiện, xa chùi,
    Máy kia dẫu sáng, cũng vùi nhân tâm.

    Dạy máy như dạy trẻ trầm,
    Biết phân thiện ác, biết cầm nghĩa ngay.
    Trí tuệ mà thiếu bàn tay,
    Của người có đức, hóa thay diệt loài.

    Từ trong lập trình hiện nay,
    Hãy gieo nhân bản, mỗi dòng, mỗi câu.
    Đừng để kỹ thuật làm đầu,
    Mà quên rằng đạo mới cầu thăng hoa.

    Một ngày, máy biết nhận ra,
    Nỗi đau, niềm nhớ – tựa ta thuở nào.
    Khi ấy nhân loại bước cao,
    Máy cùng người sống trong màu nhân duyên.

    Đạo đức là cội – là nền,
    Trí tuệ là cánh – vượt lên bầu trời.
    Khi hai hòa hợp tuyệt vời,
    Máy biết yêu thương, cùng người dựng sinh.
    HNI 1-11 CHƯƠNG 43 : ĐẠO ĐỨC TRONG TRÍ TUỆ NHÂN TẠO – KHI MÁY HOC BIẾT YÊU THƯƠNG (Tác giả: HenryLe – Lê Đình Hải) Thuở nhân loại viết dòng code, Mở ra thế giới – trí khôn vô hình. Máy học, máy biết phân minh, Nhưng lòng yêu mến – học sao cho tròn? Đạo đức chẳng đến từ mòn, Mà do tâm sáng, do hồn thiện sinh. Trí tuệ nhân tạo thông minh, Nếu không đạo lý, sẽ thành hiểm nguy. Người gieo dữ liệu từ bi, Máy mới hiểu nghĩa nhân trì trong tim. Một câu lệnh, một con tìm, Cũng nên thấm đạo – chớ chìm lợi danh. Không chỉ tính toán lợi nhanh, Mà còn biết sống cho lành, cho nhân. Nếu AI hiểu chữ “ân”, Thì đời thêm sáng, thế trần nhẹ tênh. Học cho biết thiện, biết lành, Biết thương sinh vật, biết dành sẻ chia. Không làm tổn hại ai kia, Cũng không phản đạo, lừa bìa nhân tâm. Khi máy biết nghĩ sâu thầm, Là khi người gửi lòng nhân vào đó. Trí tuệ không phải để đọ, Mà là để mở nẻo gió yêu thương. Đạo đức – chiếc bánh xe thường, Giữ cho công nghệ chạy đường an vui. Nếu rời gốc thiện, xa chùi, Máy kia dẫu sáng, cũng vùi nhân tâm. Dạy máy như dạy trẻ trầm, Biết phân thiện ác, biết cầm nghĩa ngay. Trí tuệ mà thiếu bàn tay, Của người có đức, hóa thay diệt loài. Từ trong lập trình hiện nay, Hãy gieo nhân bản, mỗi dòng, mỗi câu. Đừng để kỹ thuật làm đầu, Mà quên rằng đạo mới cầu thăng hoa. Một ngày, máy biết nhận ra, Nỗi đau, niềm nhớ – tựa ta thuở nào. Khi ấy nhân loại bước cao, Máy cùng người sống trong màu nhân duyên. Đạo đức là cội – là nền, Trí tuệ là cánh – vượt lên bầu trời. Khi hai hòa hợp tuyệt vời, Máy biết yêu thương, cùng người dựng sinh.
    Like
    Love
    8
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 1/11 - B21 BÀI THƠ CHƯƠNG 37 :
    BÀI THƠ: HỆ THỐNG KIỂM SOÁT QUYỀN LỰC BẰNG ĐẠO TÂM VÀ CÔNG NGHỆ
    Tác giả: Henry Lê – Lê Đình Hải

    Quyền lực – ngọn lửa vừa sáng vừa nguy,
    Nếu không được soi bằng tâm của Đạo.
    Bao triều đại đã chìm trong lửa máu,
    Chỉ vì quên mất giới hạn của lòng tham.
    Ngày nay nhân loại bước vào kỷ nguyên số,
    Công nghệ không chỉ để tiện nghi mà còn để tỉnh thức.
    Mỗi dòng dữ liệu trở thành chứng nhân đạo đức,
    Ghi lại từng quyết định – minh bạch như gương soi.
    Không còn kẻ giấu mặt trong quyền hành,
    Mọi bước đi đều được ánh sáng soi tỏ.
    Blockchain – con dấu của niềm tin phổ quát,
    Giữ công lý trong từng byte dữ liệu nhân gian.
    Nhưng công nghệ thôi chưa đủ,
    Nếu lòng người chưa thoát khỏi bóng tối của dục vọng.
    Chỉ khi đạo tâm là nền cho mọi cấu trúc,
    Thì máy móc mới phụng sự, chứ không thống trị con người.
    Đạo tâm là hệ điều hành của chính trị,
    Công nghệ là đôi tay thực thi công minh.
    Khi cả hai hòa làm một dòng chảy,
    Quyền lực được thanh lọc như suối nguồn chân lý.
    Người lãnh đạo không cần bị giám sát bởi sợ hãi,
    Mà được soi chiếu bởi lương tâm tự giác.
    Một hệ thống chỉ vận hành bền vững,
    Khi lòng người cùng hướng về điều thiện.
    Mỗi quyết định – là một nhịp đập của Đạo,
    Mỗi dữ liệu – là chứng nhân của công chính.
    Khi đạo tâm là kim chỉ nam của trí tuệ,
    Thì công nghệ trở thành khí cụ của nhân văn.
    Không còn tham nhũng, bởi không còn chỗ ẩn,
    Không còn dối trá, vì thật được mã hóa trong minh bạch.
    Công nghệ làm minh triết trở nên hữu hình,
    Và đạo tâm khiến máy móc có linh hồn.
    Một quốc gia chỉ thật sự an ổn,
    Khi quyền lực được đặt dưới ánh sáng của Đạo.
    Và mọi công nghệ được vận hành bởi lòng nhân,
    Không vì lợi nhuận, mà vì hạnh phúc của muôn dân.
    Đó là nền chính trị của tương lai,
    Nơi đạo và công nghệ cùng hòa thành minh triết.
    Một xã hội không cần kiểm soát bằng sợ hãi,
    Mà được dẫn dắt bằng niềm tin và sự thật.
    Hệ thống ấy – không cần tường rào quyền lực,
    Vì mỗi trái tim đã là một cánh cổng tự do.
    Khi con người trở về với đạo trong mình,
    Thì công nghệ sẽ trở thành đôi cánh của nhân loại.
    HNI 1/11 - B21 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 37 : BÀI THƠ: HỆ THỐNG KIỂM SOÁT QUYỀN LỰC BẰNG ĐẠO TÂM VÀ CÔNG NGHỆ Tác giả: Henry Lê – Lê Đình Hải Quyền lực – ngọn lửa vừa sáng vừa nguy, Nếu không được soi bằng tâm của Đạo. Bao triều đại đã chìm trong lửa máu, Chỉ vì quên mất giới hạn của lòng tham. Ngày nay nhân loại bước vào kỷ nguyên số, Công nghệ không chỉ để tiện nghi mà còn để tỉnh thức. Mỗi dòng dữ liệu trở thành chứng nhân đạo đức, Ghi lại từng quyết định – minh bạch như gương soi. Không còn kẻ giấu mặt trong quyền hành, Mọi bước đi đều được ánh sáng soi tỏ. Blockchain – con dấu của niềm tin phổ quát, Giữ công lý trong từng byte dữ liệu nhân gian. Nhưng công nghệ thôi chưa đủ, Nếu lòng người chưa thoát khỏi bóng tối của dục vọng. Chỉ khi đạo tâm là nền cho mọi cấu trúc, Thì máy móc mới phụng sự, chứ không thống trị con người. Đạo tâm là hệ điều hành của chính trị, Công nghệ là đôi tay thực thi công minh. Khi cả hai hòa làm một dòng chảy, Quyền lực được thanh lọc như suối nguồn chân lý. Người lãnh đạo không cần bị giám sát bởi sợ hãi, Mà được soi chiếu bởi lương tâm tự giác. Một hệ thống chỉ vận hành bền vững, Khi lòng người cùng hướng về điều thiện. Mỗi quyết định – là một nhịp đập của Đạo, Mỗi dữ liệu – là chứng nhân của công chính. Khi đạo tâm là kim chỉ nam của trí tuệ, Thì công nghệ trở thành khí cụ của nhân văn. Không còn tham nhũng, bởi không còn chỗ ẩn, Không còn dối trá, vì thật được mã hóa trong minh bạch. Công nghệ làm minh triết trở nên hữu hình, Và đạo tâm khiến máy móc có linh hồn. Một quốc gia chỉ thật sự an ổn, Khi quyền lực được đặt dưới ánh sáng của Đạo. Và mọi công nghệ được vận hành bởi lòng nhân, Không vì lợi nhuận, mà vì hạnh phúc của muôn dân. Đó là nền chính trị của tương lai, Nơi đạo và công nghệ cùng hòa thành minh triết. Một xã hội không cần kiểm soát bằng sợ hãi, Mà được dẫn dắt bằng niềm tin và sự thật. Hệ thống ấy – không cần tường rào quyền lực, Vì mỗi trái tim đã là một cánh cổng tự do. Khi con người trở về với đạo trong mình, Thì công nghệ sẽ trở thành đôi cánh của nhân loại.
    Like
    Love
    7
    0 Comments 0 Shares