• CHƯƠNG 32: VĂN HOÁ ĐỌC VÀ KHO TÀNG TRI THỨC VIỆT
    HNI 2/11 -  CHƯƠNG 32: VĂN HOÁ ĐỌC VÀ KHO TÀNG TRI THỨC VIỆT 1. VĂN HOÁ ĐỌC – Nền tảng của quốc hồn quốc túy Từ thuở Hùng Vương dựng nước, dân tộc Việt đã hình thành một nền văn hóa tri thức dựa trên chữ nghĩa và đạo lý. Những câu ca dao, tục ngữ, truyện cổ tích và...
    Like
    Love
    Yay
    11
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 2-11: TỪ MƠ ƯỚC ĐẾN H.AI ĐÃ CÓ THẬT CỦA HNI
    Ngày ấy, khi còn là những thành viên gắn bó trong cộng đồng mạng xã hội HCOIN, chúng ta chỉ là những người yêu sáng tạo – làm video, viết bài, thiết kế hình ảnh bằng các công cụ khác nhau. Mỗi ý tưởng, mỗi sản phẩm đều chứa đựng niềm đam mê và mong muốn thể hiện bản thân, nhưng cũng không ít lần chúng ta ước: “Giá như có một công cụ trí tuệ nhân tạo riêng của mình, hiểu được tinh thần và phong cách của cộng đồng này thì tuyệt biết bao!”
    Rồi giấc mơ ấy không còn là viển vông nữa. HNI – bước phát triển mới của HCOIN – đã biến điều tưởng chừng xa vời thành hiện thực. Giờ đây, H.AI ra đời như người bạn đồng hành thông minh, sáng tạo và gần gũi nhất của chúng ta. H.AI không chỉ là một công cụ AI thông thường, mà là “trí tuệ cộng đồng” – nơi hội tụ ý tưởng, năng lượng và khát vọng của hàng nghìn thành viên từng chung mái nhà HHCOIN.
    Từ việc viết nội dung, làm video, thiết kế hình ảnh cho đến xây dựng thương hiệu cá nhân, H.AI hỗ trợ mọi người dễ dàng hơn bao giờ hết. Điều đáng quý hơn cả là H.AI mang trong mình dấu ấn của chính chúng ta – những người đã từng mơ ước, đã từng bắt đầu từ con số 0.
    Giờ đây, khi nhìn lại hành trình ấy, ai cũng có thể tự hào nói rằng: “Từ mơ ước đến H.AI – chúng ta đã làm được!”
    Một chặng đường của niềm tin, của sự nỗ lực và của tương lai đang mở ra – nơi mỗi thành viên HNI đều có thể trở thành nhà sáng tạo thực thụ cùng trí tuệ nhân tạo của chính mình.
    Đọc thêm
    HNI 2-11: TỪ MƠ ƯỚC ĐẾN H.AI ĐÃ CÓ THẬT CỦA HNI Ngày ấy, khi còn là những thành viên gắn bó trong cộng đồng mạng xã hội HCOIN, chúng ta chỉ là những người yêu sáng tạo – làm video, viết bài, thiết kế hình ảnh bằng các công cụ khác nhau. Mỗi ý tưởng, mỗi sản phẩm đều chứa đựng niềm đam mê và mong muốn thể hiện bản thân, nhưng cũng không ít lần chúng ta ước: “Giá như có một công cụ trí tuệ nhân tạo riêng của mình, hiểu được tinh thần và phong cách của cộng đồng này thì tuyệt biết bao!” Rồi giấc mơ ấy không còn là viển vông nữa. HNI – bước phát triển mới của HCOIN – đã biến điều tưởng chừng xa vời thành hiện thực. Giờ đây, H.AI ra đời như người bạn đồng hành thông minh, sáng tạo và gần gũi nhất của chúng ta. H.AI không chỉ là một công cụ AI thông thường, mà là “trí tuệ cộng đồng” – nơi hội tụ ý tưởng, năng lượng và khát vọng của hàng nghìn thành viên từng chung mái nhà HHCOIN. Từ việc viết nội dung, làm video, thiết kế hình ảnh cho đến xây dựng thương hiệu cá nhân, H.AI hỗ trợ mọi người dễ dàng hơn bao giờ hết. Điều đáng quý hơn cả là H.AI mang trong mình dấu ấn của chính chúng ta – những người đã từng mơ ước, đã từng bắt đầu từ con số 0. Giờ đây, khi nhìn lại hành trình ấy, ai cũng có thể tự hào nói rằng: “Từ mơ ước đến H.AI – chúng ta đã làm được!” Một chặng đường của niềm tin, của sự nỗ lực và của tương lai đang mở ra – nơi mỗi thành viên HNI đều có thể trở thành nhà sáng tạo thực thụ cùng trí tuệ nhân tạo của chính mình. Đọc thêm
    Love
    Like
    Haha
    Wow
    13
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNIB2/11: **CHƯƠNG 7:
    Y HỌC CỔ ĐẠI & HIỆN ĐẠI – NHỮNG ĐIỂM GIAO NHAU ĐÁNG KINH NGẠC**
    Có một lầm tưởng rằng y học cổ đại và y học hiện đại đối lập nhau.
    Một bên “thuần tự nhiên”, “không máy móc”.
    Một bên “khoa học”, “công nghệ”, “bằng chứng”.
    Nhưng khi nhìn sâu hơn, bạn sẽ giật mình nhận ra:
    Hai nền y học không hề đối lập.
    Chúng là hai nửa để tạo thành một vòng tròn hoàn chỉnh.
    Đông y nhìn con người như một vũ trụ thu nhỏ.
    Tây y nhìn con người như một cỗ máy hoàn chỉnh.
    Lượng tử học nhìn con người như một trường năng lượng sống động.
    Và khi ghép ba điều ấy lại, chúng kể cùng một câu chuyện — một cách nhìn toàn diện về con người.
    1. Người xưa chữa bệnh bằng quan sát, lắng nghe và cảm nhận
    Trong y học cổ đại, không có từ “triệu chứng”, chỉ có:
    khí tắc,
    huyết nghẽn,
    tạng phủ mất cân bằng.
    Hippocrates (cha đẻ của Tây y) từng nói:
    “Hãy chữa bệnh bằng tự nhiên.
    Cơ thể là bác sĩ tốt nhất.”
    Còn danh y Hải Thượng Lãn Ông viết:
    “Muốn trị bệnh, trước tiên phải trị tâm.”
    Hai người ở hai nền văn hóa, hai thời đại cách nhau hàng ngàn năm,
    nhưng họ nói cùng một điều:
    Cơ thể có khả năng tự chữa lành.
    Ngày nay, khoa học gọi đó là:
    cơ chế “tự phục hồi tế bào”,
    quá trình autophagy (tự tái tạo).
    Những điều mà người xưa cảm nhận bằng trực giác,
    khoa học ngày nay đang chứng minh bằng thực nghiệm.
    Cổ nhân biết,
    hiện đại giải thích.
    2. Kinh lạc và tần số – điều người xưa thấy, khoa học ngày nay đo được
    Đông y tin rằng trong cơ thể có 12 kinh mạch và hàng trăm huyệt đạo.
    Ngày ấy không có MRI, không có máy siêu âm.
    Thế nhưng, họ “thấy” được dòng năng lượng di chuyển theo đường kinh lạc.
    Ngày nay, với máy công nghệ cao như:
    Máy Biophoton Scanner
    Máy EDA (Electro Dermal Analysis)
    Máy GDV (Gas Discharge Visualization)
    Các nhà khoa học phát hiện:
    Trên vị trí các đường kinh lạc có điện trở khác biệt so với phần da xung quanh,
    và xung điện di chuyển theo đúng đường đi của kinh mạch.
    Điều đó nghĩa là gì?
    → Kinh lạc là có thật.
    → Năng lượng vận hành trong cơ thể là có thật.
    Những điều được viết trong Hoàng Đế Nội Kinh cách đây 2.500 năm,
    bây giờ khoa học gọi là:
    Hệ thống mạng lưới dẫn truyền năng lượng sinh học (Biofield).
    3. Âm – dương, ngũ hành và sự cân bằng nội môi (homeostasis)
    Đông y có Âm – Dương – Ngũ hành.
    Tây y có Homeostasis (duy trì cân bằng nội môi).
    Hai thuật ngữ — hai ngôn ngữ — nhưng bản chất giống nhau.
    Đông yTây yÂm – dương cân bằngNội môi ổn địnhNgũ hành tương sinh – tương khắcHormon điều hòa – hệ thần kinh – nội tiếtTạng phủ ảnh hưởng lẫn nhauCơ quan liên quan thông qua hệ thống sinh học
    Khi gan nóng → tim ảnh hưởng → huyết áp tăng.
    Khi thận suy → xương yếu → hệ miễn dịch giảm.
    Đông y gọi đó là Ngũ hành tương liên.
    Tây y gọi đó là hệ thống nội mô – nội tiết – miễn dịch.
    Người xưa quan sát bằng tâm.
    Người nay đo lường bằng máy.
    Nhưng cả hai đều đang quan sát cùng một sự thật.
    4. Người hiện đại dùng thuốc để chữa phần NGỌN. Người xưa dùng khí để chữa phần GỐC.
    Tây y tập trung loại bỏ triệu chứng:
    đau → thuốc giảm đau
    viêm → kháng viêm
    sốt → hạ sốt
    Nhưng Đông y không hỏi bệnh là gì, mà hỏi:
    “Tại sao cơ thể phải tạo ra triệu chứng đó?”
    Ví dụ:
    đau đầu → do khí huyết không thông
    mất ngủ → do tâm hỏa vượng hoặc can khí uất
    dạ dày đau → do lo lắng (tỳ hư)
    Đông y chữa:
    “Thông thì bất thống, thống thì bất thông.”
    Nơi nào tắc nghẽn, nơi đó đau.
    Ngày nay, y học hiện đại giải thích điều đó bằng:
    thiếu oxy và giảm lưu thông máu.
    Châm cứu — thứ mà người ta nghĩ là “mê tín” —
    đang được sử dụng tại hơn 103 quốc gia.
    Tại Harvard, tại Mayo Clinic, tại Johns
    HNIB2/11: **CHƯƠNG 7: Y HỌC CỔ ĐẠI & HIỆN ĐẠI – NHỮNG ĐIỂM GIAO NHAU ĐÁNG KINH NGẠC** Có một lầm tưởng rằng y học cổ đại và y học hiện đại đối lập nhau. Một bên “thuần tự nhiên”, “không máy móc”. Một bên “khoa học”, “công nghệ”, “bằng chứng”. Nhưng khi nhìn sâu hơn, bạn sẽ giật mình nhận ra: Hai nền y học không hề đối lập. Chúng là hai nửa để tạo thành một vòng tròn hoàn chỉnh. Đông y nhìn con người như một vũ trụ thu nhỏ. Tây y nhìn con người như một cỗ máy hoàn chỉnh. Lượng tử học nhìn con người như một trường năng lượng sống động. Và khi ghép ba điều ấy lại, chúng kể cùng một câu chuyện — một cách nhìn toàn diện về con người. 1. Người xưa chữa bệnh bằng quan sát, lắng nghe và cảm nhận Trong y học cổ đại, không có từ “triệu chứng”, chỉ có: khí tắc, huyết nghẽn, tạng phủ mất cân bằng. Hippocrates (cha đẻ của Tây y) từng nói: “Hãy chữa bệnh bằng tự nhiên. Cơ thể là bác sĩ tốt nhất.” Còn danh y Hải Thượng Lãn Ông viết: “Muốn trị bệnh, trước tiên phải trị tâm.” Hai người ở hai nền văn hóa, hai thời đại cách nhau hàng ngàn năm, nhưng họ nói cùng một điều: Cơ thể có khả năng tự chữa lành. Ngày nay, khoa học gọi đó là: cơ chế “tự phục hồi tế bào”, quá trình autophagy (tự tái tạo). Những điều mà người xưa cảm nhận bằng trực giác, khoa học ngày nay đang chứng minh bằng thực nghiệm. Cổ nhân biết, hiện đại giải thích. 2. Kinh lạc và tần số – điều người xưa thấy, khoa học ngày nay đo được Đông y tin rằng trong cơ thể có 12 kinh mạch và hàng trăm huyệt đạo. Ngày ấy không có MRI, không có máy siêu âm. Thế nhưng, họ “thấy” được dòng năng lượng di chuyển theo đường kinh lạc. Ngày nay, với máy công nghệ cao như: Máy Biophoton Scanner Máy EDA (Electro Dermal Analysis) Máy GDV (Gas Discharge Visualization) Các nhà khoa học phát hiện: Trên vị trí các đường kinh lạc có điện trở khác biệt so với phần da xung quanh, và xung điện di chuyển theo đúng đường đi của kinh mạch. Điều đó nghĩa là gì? → Kinh lạc là có thật. → Năng lượng vận hành trong cơ thể là có thật. Những điều được viết trong Hoàng Đế Nội Kinh cách đây 2.500 năm, bây giờ khoa học gọi là: Hệ thống mạng lưới dẫn truyền năng lượng sinh học (Biofield). 3. Âm – dương, ngũ hành và sự cân bằng nội môi (homeostasis) Đông y có Âm – Dương – Ngũ hành. Tây y có Homeostasis (duy trì cân bằng nội môi). Hai thuật ngữ — hai ngôn ngữ — nhưng bản chất giống nhau. Đông yTây yÂm – dương cân bằngNội môi ổn địnhNgũ hành tương sinh – tương khắcHormon điều hòa – hệ thần kinh – nội tiếtTạng phủ ảnh hưởng lẫn nhauCơ quan liên quan thông qua hệ thống sinh học Khi gan nóng → tim ảnh hưởng → huyết áp tăng. Khi thận suy → xương yếu → hệ miễn dịch giảm. Đông y gọi đó là Ngũ hành tương liên. Tây y gọi đó là hệ thống nội mô – nội tiết – miễn dịch. Người xưa quan sát bằng tâm. Người nay đo lường bằng máy. Nhưng cả hai đều đang quan sát cùng một sự thật. 4. Người hiện đại dùng thuốc để chữa phần NGỌN. Người xưa dùng khí để chữa phần GỐC. Tây y tập trung loại bỏ triệu chứng: đau → thuốc giảm đau viêm → kháng viêm sốt → hạ sốt Nhưng Đông y không hỏi bệnh là gì, mà hỏi: “Tại sao cơ thể phải tạo ra triệu chứng đó?” Ví dụ: đau đầu → do khí huyết không thông mất ngủ → do tâm hỏa vượng hoặc can khí uất dạ dày đau → do lo lắng (tỳ hư) Đông y chữa: “Thông thì bất thống, thống thì bất thông.” Nơi nào tắc nghẽn, nơi đó đau. Ngày nay, y học hiện đại giải thích điều đó bằng: thiếu oxy và giảm lưu thông máu. Châm cứu — thứ mà người ta nghĩ là “mê tín” — đang được sử dụng tại hơn 103 quốc gia. Tại Harvard, tại Mayo Clinic, tại Johns
    Love
    Like
    13
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • 2/11: **CHƯƠNG 7:
    Y HỌC CỔ ĐẠI & HIỆN ĐẠI – NHỮNG ĐIỂM GIAO NHAU ĐÁNG KINH NGẠC**
    Có một lầm tưởng rằng y học cổ đại và y học hiện đại đối lập nhau.
    Một bên “thuần tự nhiên”, “không máy móc”.
    Một bên “khoa học”, “công nghệ”, “bằng chứng”.
    Nhưng khi nhìn sâu hơn, bạn sẽ giật mình nhận ra:
    Hai nền y học không hề đối lập.
    Chúng là hai nửa để tạo thành một vòng tròn hoàn chỉnh.
    Đông y nhìn con người như một vũ trụ thu nhỏ.
    Tây y nhìn con người như một cỗ máy hoàn chỉnh.
    Lượng tử học nhìn con người như một trường năng lượng sống động.
    Và khi ghép ba điều ấy lại, chúng kể cùng một câu chuyện — một cách nhìn toàn diện về con người.
    1. Người xưa chữa bệnh bằng quan sát, lắng nghe và cảm nhận
    Trong y học cổ đại, không có từ “triệu chứng”, chỉ có:
    khí tắc,
    huyết nghẽn,
    tạng phủ mất cân bằng.
    Hippocrates (cha đẻ của Tây y) từng nói:
    “Hãy chữa bệnh bằng tự nhiên.
    Cơ thể là bác sĩ tốt nhất.”
    Còn danh y Hải Thượng Lãn Ông viết:
    “Muốn trị bệnh, trước tiên phải trị tâm.”
    Hai người ở hai nền văn hóa, hai thời đại cách nhau hàng ngàn năm,
    nhưng họ nói cùng một điều:
    Cơ thể có khả năng tự chữa lành.
    Ngày nay, khoa học gọi đó là:
    cơ chế “tự phục hồi tế bào”,
    quá trình autophagy (tự tái tạo).
    Những điều mà người xưa cảm nhận bằng trực giác,
    khoa học ngày nay đang chứng minh bằng thực nghiệm.
    Cổ nhân biết,
    hiện đại giải thích.
    2. Kinh lạc và tần số – điều người xưa thấy, khoa học ngày nay đo được
    Đông y tin rằng trong cơ thể có 12 kinh mạch và hàng trăm huyệt đạo.
    Ngày ấy không có MRI, không có máy siêu âm.
    Thế nhưng, họ “thấy” được dòng năng lượng di chuyển theo đường kinh lạc.
    Ngày nay, với máy công nghệ cao như:
    Máy Biophoton Scanner
    Máy EDA (Electro Dermal Analysis)
    Máy GDV (Gas Discharge Visualization)
    Các nhà khoa học phát hiện:
    Trên vị trí các đường kinh lạc có điện trở khác biệt so với phần da xung quanh,
    và xung điện di chuyển theo đúng đường đi của kinh mạch.
    Điều đó nghĩa là gì?
    → Kinh lạc là có thật.
    → Năng lượng vận hành trong cơ thể là có thật.
    Những điều được viết trong Hoàng Đế Nội Kinh cách đây 2.500 năm,
    bây giờ khoa học gọi là:
    Hệ thống mạng lưới dẫn truyền năng lượng sinh học (Biofield).
    3. Âm – dương, ngũ hành và sự cân bằng nội môi (homeostasis)
    Đông y có Âm – Dương – Ngũ hành.
    Tây y có Homeostasis (duy trì cân bằng nội môi).
    Hai thuật ngữ — hai ngôn ngữ — nhưng bản chất giống nhau.
    Đông yTây yÂm – dương cân bằngNội môi ổn địnhNgũ hành tương sinh – tương khắcHormon điều hòa – hệ thần kinh – nội tiếtTạng phủ ảnh hưởng lẫn nhauCơ quan liên quan thông qua hệ thống sinh học
    Khi gan nóng → tim ảnh hưởng → huyết áp tăng.
    Khi thận suy → xương yếu → hệ miễn dịch giảm.
    Đông y gọi đó là Ngũ hành tương liên.
    Tây y gọi đó là hệ thống nội mô – nội tiết – miễn dịch.
    Người xưa quan sát bằng tâm.
    Người nay đo lường bằng máy.
    Nhưng cả hai đều đang quan sát cùng một sự thật.
    4. Người hiện đại dùng thuốc để chữa phần NGỌN. Người xưa dùng khí để chữa phần GỐC.
    Tây y tập trung loại bỏ triệu chứng:
    đau → thuốc giảm đau
    viêm → kháng viêm
    sốt → hạ sốt
    Nhưng Đông y không hỏi bệnh là gì, mà hỏi:
    “Tại sao cơ thể phải tạo ra triệu chứng đó?”
    Ví dụ:
    đau đầu → do khí huyết không thông
    mất ngủ → do tâm hỏa vượng hoặc can khí uất
    dạ dày đau → do lo lắng (tỳ hư)
    Đông y chữa:
    “Thông thì bất thống, thống thì bất thông.”
    Nơi nào tắc nghẽn, nơi đó đau.
    Ngày nay, y học hiện đại giải thích điều đó bằng:
    thiếu oxy và giảm lưu thông máu.
    Châm cứu — thứ mà người ta nghĩ là “mê tín” —
    đang được sử dụng tại hơn 103 quốc gia.
    Tại Harvard, tại Mayo Clinic, tại Johns
    Đọc thêm
    2/11: **CHƯƠNG 7: Y HỌC CỔ ĐẠI & HIỆN ĐẠI – NHỮNG ĐIỂM GIAO NHAU ĐÁNG KINH NGẠC** Có một lầm tưởng rằng y học cổ đại và y học hiện đại đối lập nhau. Một bên “thuần tự nhiên”, “không máy móc”. Một bên “khoa học”, “công nghệ”, “bằng chứng”. Nhưng khi nhìn sâu hơn, bạn sẽ giật mình nhận ra: Hai nền y học không hề đối lập. Chúng là hai nửa để tạo thành một vòng tròn hoàn chỉnh. Đông y nhìn con người như một vũ trụ thu nhỏ. Tây y nhìn con người như một cỗ máy hoàn chỉnh. Lượng tử học nhìn con người như một trường năng lượng sống động. Và khi ghép ba điều ấy lại, chúng kể cùng một câu chuyện — một cách nhìn toàn diện về con người. 1. Người xưa chữa bệnh bằng quan sát, lắng nghe và cảm nhận Trong y học cổ đại, không có từ “triệu chứng”, chỉ có: khí tắc, huyết nghẽn, tạng phủ mất cân bằng. Hippocrates (cha đẻ của Tây y) từng nói: “Hãy chữa bệnh bằng tự nhiên. Cơ thể là bác sĩ tốt nhất.” Còn danh y Hải Thượng Lãn Ông viết: “Muốn trị bệnh, trước tiên phải trị tâm.” Hai người ở hai nền văn hóa, hai thời đại cách nhau hàng ngàn năm, nhưng họ nói cùng một điều: Cơ thể có khả năng tự chữa lành. Ngày nay, khoa học gọi đó là: cơ chế “tự phục hồi tế bào”, quá trình autophagy (tự tái tạo). Những điều mà người xưa cảm nhận bằng trực giác, khoa học ngày nay đang chứng minh bằng thực nghiệm. Cổ nhân biết, hiện đại giải thích. 2. Kinh lạc và tần số – điều người xưa thấy, khoa học ngày nay đo được Đông y tin rằng trong cơ thể có 12 kinh mạch và hàng trăm huyệt đạo. Ngày ấy không có MRI, không có máy siêu âm. Thế nhưng, họ “thấy” được dòng năng lượng di chuyển theo đường kinh lạc. Ngày nay, với máy công nghệ cao như: Máy Biophoton Scanner Máy EDA (Electro Dermal Analysis) Máy GDV (Gas Discharge Visualization) Các nhà khoa học phát hiện: Trên vị trí các đường kinh lạc có điện trở khác biệt so với phần da xung quanh, và xung điện di chuyển theo đúng đường đi của kinh mạch. Điều đó nghĩa là gì? → Kinh lạc là có thật. → Năng lượng vận hành trong cơ thể là có thật. Những điều được viết trong Hoàng Đế Nội Kinh cách đây 2.500 năm, bây giờ khoa học gọi là: Hệ thống mạng lưới dẫn truyền năng lượng sinh học (Biofield). 3. Âm – dương, ngũ hành và sự cân bằng nội môi (homeostasis) Đông y có Âm – Dương – Ngũ hành. Tây y có Homeostasis (duy trì cân bằng nội môi). Hai thuật ngữ — hai ngôn ngữ — nhưng bản chất giống nhau. Đông yTây yÂm – dương cân bằngNội môi ổn địnhNgũ hành tương sinh – tương khắcHormon điều hòa – hệ thần kinh – nội tiếtTạng phủ ảnh hưởng lẫn nhauCơ quan liên quan thông qua hệ thống sinh học Khi gan nóng → tim ảnh hưởng → huyết áp tăng. Khi thận suy → xương yếu → hệ miễn dịch giảm. Đông y gọi đó là Ngũ hành tương liên. Tây y gọi đó là hệ thống nội mô – nội tiết – miễn dịch. Người xưa quan sát bằng tâm. Người nay đo lường bằng máy. Nhưng cả hai đều đang quan sát cùng một sự thật. 4. Người hiện đại dùng thuốc để chữa phần NGỌN. Người xưa dùng khí để chữa phần GỐC. Tây y tập trung loại bỏ triệu chứng: đau → thuốc giảm đau viêm → kháng viêm sốt → hạ sốt Nhưng Đông y không hỏi bệnh là gì, mà hỏi: “Tại sao cơ thể phải tạo ra triệu chứng đó?” Ví dụ: đau đầu → do khí huyết không thông mất ngủ → do tâm hỏa vượng hoặc can khí uất dạ dày đau → do lo lắng (tỳ hư) Đông y chữa: “Thông thì bất thống, thống thì bất thông.” Nơi nào tắc nghẽn, nơi đó đau. Ngày nay, y học hiện đại giải thích điều đó bằng: thiếu oxy và giảm lưu thông máu. Châm cứu — thứ mà người ta nghĩ là “mê tín” — đang được sử dụng tại hơn 103 quốc gia. Tại Harvard, tại Mayo Clinic, tại Johns Đọc thêm
    Like
    Love
    Wow
    13
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • 2/11: **CHƯƠNG 7:
    Y HỌC CỔ ĐẠI & HIỆN ĐẠI – NHỮNG ĐIỂM GIAO NHAU ĐÁNG KINH NGẠC**
    Có một lầm tưởng rằng y học cổ đại và y học hiện đại đối lập nhau.
    Một bên “thuần tự nhiên”, “không máy móc”.
    Một bên “khoa học”, “công nghệ”, “bằng chứng”.
    Nhưng khi nhìn sâu hơn, bạn sẽ giật mình nhận ra:
    Hai nền y học không hề đối lập.
    Chúng là hai nửa để tạo thành một vòng tròn hoàn chỉnh.
    Đông y nhìn con người như một vũ trụ thu nhỏ.
    Tây y nhìn con người như một cỗ máy hoàn chỉnh.
    Lượng tử học nhìn con người như một trường năng lượng sống động.
    Và khi ghép ba điều ấy lại, chúng kể cùng một câu chuyện — một cách nhìn toàn diện về con người.
    1. Người xưa chữa bệnh bằng quan sát, lắng nghe và cảm nhận
    Trong y học cổ đại, không có từ “triệu chứng”, chỉ có:
    khí tắc,
    huyết nghẽn,
    tạng phủ mất cân bằng.
    Hippocrates (cha đẻ của Tây y) từng nói:
    “Hãy chữa bệnh bằng tự nhiên.
    Cơ thể là bác sĩ tốt nhất.”
    Còn danh y Hải Thượng Lãn Ông viết:
    “Muốn trị bệnh, trước tiên phải trị tâm.”
    Hai người ở hai nền văn hóa, hai thời đại cách nhau hàng ngàn năm,
    nhưng họ nói cùng một điều:
    Cơ thể có khả năng tự chữa lành.
    Ngày nay, khoa học gọi đó là:
    cơ chế “tự phục hồi tế bào”,
    quá trình autophagy (tự tái tạo).
    Những điều mà người xưa cảm nhận bằng trực giác,
    khoa học ngày nay đang chứng minh bằng thực nghiệm.
    Cổ nhân biết,
    hiện đại giải thích.
    2. Kinh lạc và tần số – điều người xưa thấy, khoa học ngày nay đo được
    Đông y tin rằng trong cơ thể có 12 kinh mạch và hàng trăm huyệt đạo.
    Ngày ấy không có MRI, không có máy siêu âm.
    Thế nhưng, họ “thấy” được dòng năng lượng di chuyển theo đường kinh lạc.
    Ngày nay, với máy công nghệ cao như:
    Máy Biophoton Scanner
    Máy EDA (Electro Dermal Analysis)
    Máy GDV (Gas Discharge Visualization)
    Các nhà khoa học phát hiện:
    Trên vị trí các đường kinh lạc có điện trở khác biệt so với phần da xung quanh,
    và xung điện di chuyển theo đúng đường đi của kinh mạch.
    Điều đó nghĩa là gì?
    → Kinh lạc là có thật.
    → Năng lượng vận hành trong cơ thể là có thật.
    Những điều được viết trong Hoàng Đế Nội Kinh cách đây 2.500 năm,
    bây giờ khoa học gọi là:
    Hệ thống mạng lưới dẫn truyền năng lượng sinh học (Biofield).
    3. Âm – dương, ngũ hành và sự cân bằng nội môi (homeostasis)
    Đông y có Âm – Dương – Ngũ hành.
    Tây y có Homeostasis (duy trì cân bằng nội môi).
    Hai thuật ngữ — hai ngôn ngữ — nhưng bản chất giống nhau.
    Đông yTây yÂm – dương cân bằngNội môi ổn địnhNgũ hành tương sinh – tương khắcHormon điều hòa – hệ thần kinh – nội tiếtTạng phủ ảnh hưởng lẫn nhauCơ quan liên quan thông qua hệ thống sinh học
    Khi gan nóng → tim ảnh hưởng → huyết áp tăng.
    Khi thận suy → xương yếu → hệ miễn dịch giảm.
    Đông y gọi đó là Ngũ hành tương liên.
    Tây y gọi đó là hệ thống nội mô – nội tiết – miễn dịch.
    Người xưa quan sát bằng tâm.
    Người nay đo lường bằng máy.
    Nhưng cả hai đều đang quan sát cùng một sự thật.
    4. Người hiện đại dùng thuốc để chữa phần NGỌN. Người xưa dùng khí để chữa phần GỐC.
    Tây y tập trung loại bỏ triệu chứng:
    đau → thuốc giảm đau
    viêm → kháng viêm
    sốt → hạ sốt
    Nhưng Đông y không hỏi bệnh là gì, mà hỏi:
    “Tại sao cơ thể phải tạo ra triệu chứng đó?”
    Ví dụ:
    đau đầu → do khí huyết không thông
    mất ngủ → do tâm hỏa vượng hoặc can khí uất
    dạ dày đau → do lo lắng (tỳ hư)
    Đông y chữa:
    “Thông thì bất thống, thống thì bất thông.”
    Nơi nào tắc nghẽn, nơi đó đau.
    Ngày nay, y học hiện đại giải thích điều đó bằng:
    thiếu oxy và giảm lưu thông máu.
    Châm cứu — thứ mà người ta nghĩ là “mê tín” —
    đang được sử dụng tại hơn 103 quốc gia.
    Tại Harvard, tại Mayo Clinic, tại Johns
    Đọc thêm
    Đọc thêm
    2/11: **CHƯƠNG 7: Y HỌC CỔ ĐẠI & HIỆN ĐẠI – NHỮNG ĐIỂM GIAO NHAU ĐÁNG KINH NGẠC** Có một lầm tưởng rằng y học cổ đại và y học hiện đại đối lập nhau. Một bên “thuần tự nhiên”, “không máy móc”. Một bên “khoa học”, “công nghệ”, “bằng chứng”. Nhưng khi nhìn sâu hơn, bạn sẽ giật mình nhận ra: Hai nền y học không hề đối lập. Chúng là hai nửa để tạo thành một vòng tròn hoàn chỉnh. Đông y nhìn con người như một vũ trụ thu nhỏ. Tây y nhìn con người như một cỗ máy hoàn chỉnh. Lượng tử học nhìn con người như một trường năng lượng sống động. Và khi ghép ba điều ấy lại, chúng kể cùng một câu chuyện — một cách nhìn toàn diện về con người. 1. Người xưa chữa bệnh bằng quan sát, lắng nghe và cảm nhận Trong y học cổ đại, không có từ “triệu chứng”, chỉ có: khí tắc, huyết nghẽn, tạng phủ mất cân bằng. Hippocrates (cha đẻ của Tây y) từng nói: “Hãy chữa bệnh bằng tự nhiên. Cơ thể là bác sĩ tốt nhất.” Còn danh y Hải Thượng Lãn Ông viết: “Muốn trị bệnh, trước tiên phải trị tâm.” Hai người ở hai nền văn hóa, hai thời đại cách nhau hàng ngàn năm, nhưng họ nói cùng một điều: Cơ thể có khả năng tự chữa lành. Ngày nay, khoa học gọi đó là: cơ chế “tự phục hồi tế bào”, quá trình autophagy (tự tái tạo). Những điều mà người xưa cảm nhận bằng trực giác, khoa học ngày nay đang chứng minh bằng thực nghiệm. Cổ nhân biết, hiện đại giải thích. 2. Kinh lạc và tần số – điều người xưa thấy, khoa học ngày nay đo được Đông y tin rằng trong cơ thể có 12 kinh mạch và hàng trăm huyệt đạo. Ngày ấy không có MRI, không có máy siêu âm. Thế nhưng, họ “thấy” được dòng năng lượng di chuyển theo đường kinh lạc. Ngày nay, với máy công nghệ cao như: Máy Biophoton Scanner Máy EDA (Electro Dermal Analysis) Máy GDV (Gas Discharge Visualization) Các nhà khoa học phát hiện: Trên vị trí các đường kinh lạc có điện trở khác biệt so với phần da xung quanh, và xung điện di chuyển theo đúng đường đi của kinh mạch. Điều đó nghĩa là gì? → Kinh lạc là có thật. → Năng lượng vận hành trong cơ thể là có thật. Những điều được viết trong Hoàng Đế Nội Kinh cách đây 2.500 năm, bây giờ khoa học gọi là: Hệ thống mạng lưới dẫn truyền năng lượng sinh học (Biofield). 3. Âm – dương, ngũ hành và sự cân bằng nội môi (homeostasis) Đông y có Âm – Dương – Ngũ hành. Tây y có Homeostasis (duy trì cân bằng nội môi). Hai thuật ngữ — hai ngôn ngữ — nhưng bản chất giống nhau. Đông yTây yÂm – dương cân bằngNội môi ổn địnhNgũ hành tương sinh – tương khắcHormon điều hòa – hệ thần kinh – nội tiếtTạng phủ ảnh hưởng lẫn nhauCơ quan liên quan thông qua hệ thống sinh học Khi gan nóng → tim ảnh hưởng → huyết áp tăng. Khi thận suy → xương yếu → hệ miễn dịch giảm. Đông y gọi đó là Ngũ hành tương liên. Tây y gọi đó là hệ thống nội mô – nội tiết – miễn dịch. Người xưa quan sát bằng tâm. Người nay đo lường bằng máy. Nhưng cả hai đều đang quan sát cùng một sự thật. 4. Người hiện đại dùng thuốc để chữa phần NGỌN. Người xưa dùng khí để chữa phần GỐC. Tây y tập trung loại bỏ triệu chứng: đau → thuốc giảm đau viêm → kháng viêm sốt → hạ sốt Nhưng Đông y không hỏi bệnh là gì, mà hỏi: “Tại sao cơ thể phải tạo ra triệu chứng đó?” Ví dụ: đau đầu → do khí huyết không thông mất ngủ → do tâm hỏa vượng hoặc can khí uất dạ dày đau → do lo lắng (tỳ hư) Đông y chữa: “Thông thì bất thống, thống thì bất thông.” Nơi nào tắc nghẽn, nơi đó đau. Ngày nay, y học hiện đại giải thích điều đó bằng: thiếu oxy và giảm lưu thông máu. Châm cứu — thứ mà người ta nghĩ là “mê tín” — đang được sử dụng tại hơn 103 quốc gia. Tại Harvard, tại Mayo Clinic, tại Johns Đọc thêm Đọc thêm
    Love
    Like
    Angry
    13
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 2/11: BIẾT ƠN NGÀY CHỦ NHẬT HỒNG:
    Ngày Chủ Nhật Hồng là dịp để mỗi thành viên HNI cùng nhìn lại hành trình gắn kết, sẻ chia và lan tỏa yêu thương. Đây không chỉ là một ngày hội ngập tràn năng lượng tích cực mà còn là minh chứng cho tinh thần tự hào, biết ơn và tin tưởng mà chúng ta dành cho nhau. Trong từng nụ cười, cái bắt tay hay hành động nhỏ bé, ta đều thấy sự ấm áp của tình đồng đội và sự tận tâm vì cộng đồng.
    Chúng ta tự hào khi được khoác trên mình màu áo HNI – màu của sự đoàn kết, yêu thương và phụng sự. Mỗi giọt mồ hôi rơi, mỗi việc làm ý nghĩa đều thể hiện niềm tin vững chắc rằng khi trái tim cùng chung nhịp đập, chúng ta sẽ tạo nên những giá trị tốt đẹp lâu dài. Ngày Chủ Nhật Hồng vì thế không chỉ là một sự kiện, mà còn là biểu tượng của sự biết ơn – biết ơn cuộc sống, biết ơn cộng đồng và biết ơn những người đồng hành.
    Tinh thần “sống là cho đi” luôn thôi thúc mỗi thành viên HNI dấn thân hết mình, không ngại khó khăn, chỉ mong mang lại nụ cười và hạnh phúc cho nhiều người hơn nữa. Sự gắn kết và sẻ chia đã làm nên sức mạnh, để từ đó chúng ta càng thêm vững bước, tin tưởng và yêu thương nhau nhiều hơn.
    Ngày Chủ Nhật Hồng lan tỏa – nhắc nhở chúng ta tiếp tục sống với lòng biết ơn, phụng sự và cống hiến. Với HNI, đó chính là niềm tự hào bất tận, là hành trình đẹp đẽ mà mỗi chúng ta đều đang cùng nhau viết nên bằng tất cả trái tim.
    HNI 2/11: BIẾT ƠN NGÀY CHỦ NHẬT HỒNG: Ngày Chủ Nhật Hồng là dịp để mỗi thành viên HNI cùng nhìn lại hành trình gắn kết, sẻ chia và lan tỏa yêu thương. Đây không chỉ là một ngày hội ngập tràn năng lượng tích cực mà còn là minh chứng cho tinh thần tự hào, biết ơn và tin tưởng mà chúng ta dành cho nhau. Trong từng nụ cười, cái bắt tay hay hành động nhỏ bé, ta đều thấy sự ấm áp của tình đồng đội và sự tận tâm vì cộng đồng. Chúng ta tự hào khi được khoác trên mình màu áo HNI – màu của sự đoàn kết, yêu thương và phụng sự. Mỗi giọt mồ hôi rơi, mỗi việc làm ý nghĩa đều thể hiện niềm tin vững chắc rằng khi trái tim cùng chung nhịp đập, chúng ta sẽ tạo nên những giá trị tốt đẹp lâu dài. Ngày Chủ Nhật Hồng vì thế không chỉ là một sự kiện, mà còn là biểu tượng của sự biết ơn – biết ơn cuộc sống, biết ơn cộng đồng và biết ơn những người đồng hành. Tinh thần “sống là cho đi” luôn thôi thúc mỗi thành viên HNI dấn thân hết mình, không ngại khó khăn, chỉ mong mang lại nụ cười và hạnh phúc cho nhiều người hơn nữa. Sự gắn kết và sẻ chia đã làm nên sức mạnh, để từ đó chúng ta càng thêm vững bước, tin tưởng và yêu thương nhau nhiều hơn. Ngày Chủ Nhật Hồng lan tỏa – nhắc nhở chúng ta tiếp tục sống với lòng biết ơn, phụng sự và cống hiến. Với HNI, đó chính là niềm tự hào bất tận, là hành trình đẹp đẽ mà mỗi chúng ta đều đang cùng nhau viết nên bằng tất cả trái tim.
    Love
    Like
    Wow
    Sad
    15
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 2/11 - CHƯƠNG 37: KHI CÔNG NGHỆ PHỤC VỤ CON NGƯỜI – KHÔNG PHẢI NGƯỢC LẠI
    I. Con người – trung tâm của mọi phát minh
    Từ thuở khai sinh nền văn minh, con người tạo ra công cụ để làm chủ tự nhiên: lưỡi rìu đá giúp chặt cây, bánh xe giúp di chuyển, và ngọn lửa giúp sưởi ấm. Mỗi phát minh đều là biểu hiện của khát vọng sống tốt hơn, tự do hơn, hạnh phúc hơn. Nhưng khi bước vào thế kỷ XXI, giữa cơn bùng nổ của trí tuệ nhân tạo, robot, dữ liệu lớn, và blockchain – câu hỏi lớn nhất lại vang lên: “Ai đang phục vụ ai?”
    Có phải công nghệ đang giúp con người giải phóng sức lao động, hay đang khiến con người trở thành nô lệ của màn hình, của thuật toán, của những cú nhấp chuột vô hồn?
    Có phải trí tuệ nhân tạo là công cụ khai sáng, hay là cỗ máy vô hình chi phối hành vi, cảm xúc và tư duy?
    Và quan trọng hơn cả – liệu con người còn giữ được vị thế làm chủ công nghệ, hay đã giao nộp quyền tự quyết cho hệ thống do chính mình tạo ra?
    Khi chúng ta hiểu rằng mục tiêu của công nghệ không phải là thay thế con người, mà là phục vụ con người, khi đó, tiến bộ mới thực sự mang ý nghĩa nhân văn. Mọi phát minh chỉ đáng quý khi nó làm cho đời sống người dân trở nên nhẹ hơn, công bằng hơn, và ý nghĩa hơn.
    II. Sự lệ thuộc nguy hiểm của thời đại số
    Ngày nay, hàng tỷ con người thức dậy và nhìn vào chiếc điện thoại trước khi nhìn thấy ánh nắng. Cả một nền văn minh kết nối trên mạng, nhưng lại xa rời chính mình.
    Ta trò chuyện qua màn hình, làm việc qua ứng dụng, yêu thương qua biểu tượng cảm xúc. Mọi thứ nhanh, tiện, hiệu quả – nhưng dường như, linh hồn của con người đang bị đánh cắp từng chút một.
    Khi công nghệ bị chi phối bởi lợi nhuận, nó không còn là người bạn đồng hành mà trở thành kẻ điều khiển. Thuật toán gợi ý không còn giúp ta tìm tri thức, mà khiến ta nghiện nội dung rác. Mạng xã hội không còn kết nối cộng đồng, mà chia rẽ xã hội. Trí tuệ nhân tạo không còn là “trí tuệ nhân văn”, mà là “trí tuệ điều hướng hành vi”.
    Con người – thay vì sống, đang bị sống hộ.
    Những nhà công nghệ chân ch
    Đọc thêm
    HNI 2/11 - CHƯƠNG 37: KHI CÔNG NGHỆ PHỤC VỤ CON NGƯỜI – KHÔNG PHẢI NGƯỢC LẠI I. Con người – trung tâm của mọi phát minh Từ thuở khai sinh nền văn minh, con người tạo ra công cụ để làm chủ tự nhiên: lưỡi rìu đá giúp chặt cây, bánh xe giúp di chuyển, và ngọn lửa giúp sưởi ấm. Mỗi phát minh đều là biểu hiện của khát vọng sống tốt hơn, tự do hơn, hạnh phúc hơn. Nhưng khi bước vào thế kỷ XXI, giữa cơn bùng nổ của trí tuệ nhân tạo, robot, dữ liệu lớn, và blockchain – câu hỏi lớn nhất lại vang lên: “Ai đang phục vụ ai?” Có phải công nghệ đang giúp con người giải phóng sức lao động, hay đang khiến con người trở thành nô lệ của màn hình, của thuật toán, của những cú nhấp chuột vô hồn? Có phải trí tuệ nhân tạo là công cụ khai sáng, hay là cỗ máy vô hình chi phối hành vi, cảm xúc và tư duy? Và quan trọng hơn cả – liệu con người còn giữ được vị thế làm chủ công nghệ, hay đã giao nộp quyền tự quyết cho hệ thống do chính mình tạo ra? Khi chúng ta hiểu rằng mục tiêu của công nghệ không phải là thay thế con người, mà là phục vụ con người, khi đó, tiến bộ mới thực sự mang ý nghĩa nhân văn. Mọi phát minh chỉ đáng quý khi nó làm cho đời sống người dân trở nên nhẹ hơn, công bằng hơn, và ý nghĩa hơn. II. Sự lệ thuộc nguy hiểm của thời đại số Ngày nay, hàng tỷ con người thức dậy và nhìn vào chiếc điện thoại trước khi nhìn thấy ánh nắng. Cả một nền văn minh kết nối trên mạng, nhưng lại xa rời chính mình. Ta trò chuyện qua màn hình, làm việc qua ứng dụng, yêu thương qua biểu tượng cảm xúc. Mọi thứ nhanh, tiện, hiệu quả – nhưng dường như, linh hồn của con người đang bị đánh cắp từng chút một. Khi công nghệ bị chi phối bởi lợi nhuận, nó không còn là người bạn đồng hành mà trở thành kẻ điều khiển. Thuật toán gợi ý không còn giúp ta tìm tri thức, mà khiến ta nghiện nội dung rác. Mạng xã hội không còn kết nối cộng đồng, mà chia rẽ xã hội. Trí tuệ nhân tạo không còn là “trí tuệ nhân văn”, mà là “trí tuệ điều hướng hành vi”. Con người – thay vì sống, đang bị sống hộ. Những nhà công nghệ chân ch Đọc thêm
    Love
    Like
    Wow
    13
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNIB2/11: **CHƯƠNG 7:
    Y HỌC CỔ ĐẠI & HIỆN ĐẠI – NHỮNG ĐIỂM GIAO NHAU ĐÁNG KINH NGẠC**
    Có một lầm tưởng rằng y học cổ đại và y học hiện đại đối lập nhau.
    Một bên “thuần tự nhiên”, “không máy móc”.
    Một bên “khoa học”, “công nghệ”, “bằng chứng”.
    Nhưng khi nhìn sâu hơn, bạn sẽ giật mình nhận ra:
    Hai nền y học không hề đối lập.
    Chúng là hai nửa để tạo thành một vòng tròn hoàn chỉnh.
    Đông y nhìn con người như một vũ trụ thu nhỏ.
    Tây y nhìn con người như một cỗ máy hoàn chỉnh.
    Lượng tử học nhìn con người như một trường năng lượng sống động.
    Và khi ghép ba điều ấy lại, chúng kể cùng một câu chuyện — một cách nhìn toàn diện về con người.
    1. Người xưa chữa bệnh bằng quan sát, lắng nghe và cảm nhận
    Trong y học cổ đại, không có từ “triệu chứng”, chỉ có:
    khí tắc,
    huyết nghẽn,
    tạng phủ mất cân bằng.
    Hippocrates (cha đẻ của Tây y) từng nói:
    “Hãy chữa bệnh bằng tự nhiên.
    Cơ thể là bác sĩ tốt nhất.”
    Còn danh y Hải Thượng Lãn Ông viết:
    “Muốn trị bệnh, trước tiên phải trị tâm.”
    Hai người ở hai nền văn hóa, hai thời đại cách nhau hàng ngàn năm,
    nhưng họ nói cùng một điều:
    Cơ thể có khả năng tự chữa lành.
    Ngày nay, khoa học gọi đó là:
    cơ chế “tự phục hồi tế bào”,
    quá trình autophagy (tự tái tạo).
    Những điều mà người xưa cảm nhận bằng trực giác,
    khoa học ngày nay đang chứng minh bằng thực nghiệm.
    Cổ nhân biết,
    hiện đại giải thích.
    2. Kinh lạc và tần số – điều người xưa thấy, khoa học ngày nay đo được
    Đông y tin rằng trong cơ thể có 12 kinh mạch và hàng trăm huyệt đạo.
    Ngày ấy không có MRI, không có máy siêu âm.
    Thế nhưng, họ “thấy” được dòng năng lượng di chuyển theo đường kinh lạc.
    Ngày nay, với máy công nghệ cao như:
    Máy Biophoton Scanner
    Máy EDA (Electro Dermal Analysis)
    Máy GDV (Gas Discharge Visualization)
    Các nhà khoa học phát hiện:
    Trên vị trí các đường kinh lạc có điện trở khác biệt so với phần da xung quanh,
    và xung điện di chuyển theo đúng đường đi của kinh mạch.
    Điều đó nghĩa là gì?
    → Kinh lạc là có thật.
    → Năng lượng vận hành trong cơ thể là có thật.
    Những điều được viết trong Hoàng Đế Nội Kinh cách đây 2.500 năm,
    bây giờ khoa học gọi là:
    Hệ thống mạng lưới dẫn truyền năng lượng sinh học (Biofield).
    3. Âm – dương, ngũ hành và sự cân bằng nội môi (homeostasis)
    Đông y có Âm – Dương – Ngũ hành.
    Tây y có Homeostasis (duy trì cân bằng nội môi).
    Hai thuật ngữ — hai ngôn ngữ — nhưng bản chất giống nhau.
    Đông yTây yÂm – dương cân bằngNội môi ổn địnhNgũ hành tương sinh – tương khắcHormon điều hòa – hệ thần kinh – nội tiếtTạng phủ ảnh hưởng lẫn nhauCơ quan liên quan thông qua hệ thống sinh học
    Khi gan nóng → tim ảnh hưởng → huyết áp tăng.
    Khi thận suy → xương yếu → hệ miễn dịch giảm.
    Đông y gọi đó là Ngũ hành tương liên.
    Tây y gọi đó là hệ thống nội mô – nội tiết – miễn dịch.
    Người xưa quan sát bằng tâm.
    Người nay đo lường bằng máy.
    Nhưng cả hai đều đang quan sát cùng một sự thật.
    4. Người hiện đại dùng thuốc để chữa phần NGỌN. Người xưa dùng khí để chữa phần GỐC.
    Tây y tập trung loại bỏ triệu chứng:
    đau → thuốc giảm đau
    viêm → kháng viêm
    sốt → hạ sốt
    Nhưng Đông y không hỏi bệnh là gì, mà hỏi:
    “Tại sao cơ thể phải tạo ra triệu chứng đó?”
    Ví dụ:
    đau đầu → do khí huyết không thông
    mất ngủ → do tâm hỏa vượng hoặc can khí uất
    dạ dày đau → do lo lắng (tỳ hư)
    Đông y chữa:
    “Thông thì bất thống, thống thì bất thông.”
    Nơi nào tắc nghẽn, nơi đó đau.
    Ngày nay, y học hiện đại giải thích điều đó bằng:
    thiếu oxy và giảm lưu thông máu.
    Châm cứu — thứ mà người ta nghĩ là “mê tín” —
    đang được sử dụng tại hơn 103 quốc gia.
    Tại Harvard, tại Mayo Clinic, tại Johns Hopkins…
    Châm cứu được sử dụng để:
    giảm đau,
    hỗ trợ ung thư,
    HNIB2/11: **CHƯƠNG 7: Y HỌC CỔ ĐẠI & HIỆN ĐẠI – NHỮNG ĐIỂM GIAO NHAU ĐÁNG KINH NGẠC** Có một lầm tưởng rằng y học cổ đại và y học hiện đại đối lập nhau. Một bên “thuần tự nhiên”, “không máy móc”. Một bên “khoa học”, “công nghệ”, “bằng chứng”. Nhưng khi nhìn sâu hơn, bạn sẽ giật mình nhận ra: Hai nền y học không hề đối lập. Chúng là hai nửa để tạo thành một vòng tròn hoàn chỉnh. Đông y nhìn con người như một vũ trụ thu nhỏ. Tây y nhìn con người như một cỗ máy hoàn chỉnh. Lượng tử học nhìn con người như một trường năng lượng sống động. Và khi ghép ba điều ấy lại, chúng kể cùng một câu chuyện — một cách nhìn toàn diện về con người. 1. Người xưa chữa bệnh bằng quan sát, lắng nghe và cảm nhận Trong y học cổ đại, không có từ “triệu chứng”, chỉ có: khí tắc, huyết nghẽn, tạng phủ mất cân bằng. Hippocrates (cha đẻ của Tây y) từng nói: “Hãy chữa bệnh bằng tự nhiên. Cơ thể là bác sĩ tốt nhất.” Còn danh y Hải Thượng Lãn Ông viết: “Muốn trị bệnh, trước tiên phải trị tâm.” Hai người ở hai nền văn hóa, hai thời đại cách nhau hàng ngàn năm, nhưng họ nói cùng một điều: Cơ thể có khả năng tự chữa lành. Ngày nay, khoa học gọi đó là: cơ chế “tự phục hồi tế bào”, quá trình autophagy (tự tái tạo). Những điều mà người xưa cảm nhận bằng trực giác, khoa học ngày nay đang chứng minh bằng thực nghiệm. Cổ nhân biết, hiện đại giải thích. 2. Kinh lạc và tần số – điều người xưa thấy, khoa học ngày nay đo được Đông y tin rằng trong cơ thể có 12 kinh mạch và hàng trăm huyệt đạo. Ngày ấy không có MRI, không có máy siêu âm. Thế nhưng, họ “thấy” được dòng năng lượng di chuyển theo đường kinh lạc. Ngày nay, với máy công nghệ cao như: Máy Biophoton Scanner Máy EDA (Electro Dermal Analysis) Máy GDV (Gas Discharge Visualization) Các nhà khoa học phát hiện: Trên vị trí các đường kinh lạc có điện trở khác biệt so với phần da xung quanh, và xung điện di chuyển theo đúng đường đi của kinh mạch. Điều đó nghĩa là gì? → Kinh lạc là có thật. → Năng lượng vận hành trong cơ thể là có thật. Những điều được viết trong Hoàng Đế Nội Kinh cách đây 2.500 năm, bây giờ khoa học gọi là: Hệ thống mạng lưới dẫn truyền năng lượng sinh học (Biofield). 3. Âm – dương, ngũ hành và sự cân bằng nội môi (homeostasis) Đông y có Âm – Dương – Ngũ hành. Tây y có Homeostasis (duy trì cân bằng nội môi). Hai thuật ngữ — hai ngôn ngữ — nhưng bản chất giống nhau. Đông yTây yÂm – dương cân bằngNội môi ổn địnhNgũ hành tương sinh – tương khắcHormon điều hòa – hệ thần kinh – nội tiếtTạng phủ ảnh hưởng lẫn nhauCơ quan liên quan thông qua hệ thống sinh học Khi gan nóng → tim ảnh hưởng → huyết áp tăng. Khi thận suy → xương yếu → hệ miễn dịch giảm. Đông y gọi đó là Ngũ hành tương liên. Tây y gọi đó là hệ thống nội mô – nội tiết – miễn dịch. Người xưa quan sát bằng tâm. Người nay đo lường bằng máy. Nhưng cả hai đều đang quan sát cùng một sự thật. 4. Người hiện đại dùng thuốc để chữa phần NGỌN. Người xưa dùng khí để chữa phần GỐC. Tây y tập trung loại bỏ triệu chứng: đau → thuốc giảm đau viêm → kháng viêm sốt → hạ sốt Nhưng Đông y không hỏi bệnh là gì, mà hỏi: “Tại sao cơ thể phải tạo ra triệu chứng đó?” Ví dụ: đau đầu → do khí huyết không thông mất ngủ → do tâm hỏa vượng hoặc can khí uất dạ dày đau → do lo lắng (tỳ hư) Đông y chữa: “Thông thì bất thống, thống thì bất thông.” Nơi nào tắc nghẽn, nơi đó đau. Ngày nay, y học hiện đại giải thích điều đó bằng: thiếu oxy và giảm lưu thông máu. Châm cứu — thứ mà người ta nghĩ là “mê tín” — đang được sử dụng tại hơn 103 quốc gia. Tại Harvard, tại Mayo Clinic, tại Johns Hopkins… Châm cứu được sử dụng để: giảm đau, hỗ trợ ung thư,
    Love
    Like
    Wow
    Yay
    15
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 2/11 - B12 CHƯƠNG 39 : KINH TẾ HÓA HỢP VỚI THIÊN NHIÊN – NỀN VĂN MINH MỚI
    (HenryLe – Lê Đình Hải)

    1. Sự sụp đổ của mô hình phát triển tách rời thiên nhiên
    Nhân loại đã bước qua một thời kỳ dài của “phát triển” – nhưng là thứ phát triển một chiều, phát triển bằng cách bóc tách, chiếm đoạt và tiêu hao những gì mẹ thiên nhiên ban tặng. Trong vài thế kỷ, con người tưởng rằng mình đã chiến thắng: chúng ta xây được thành phố, nhà máy, những con tàu xuyên lục địa, những mạng lưới kỹ thuật số phủ khắp hành tinh. Nhưng đằng sau ánh sáng đô thị là những dòng sông ô nhiễm, những khu rừng cháy trụi, và những linh hồn mệt mỏi sống giữa bê tông.
    Khi con người tự tách mình khỏi tự nhiên, nền kinh tế cũng mất đi gốc rễ. Sự tăng trưởng GDP đã trở thành ảo ảnh, bởi nó tính cả sự phá hoại môi trường như “giá trị kinh tế”. Mỗi tấn dầu đốt lên, mỗi hecta rừng bị chặt, đều làm GDP tăng, nhưng đồng thời làm nền văn minh mất đi sinh khí.
    Thiên nhiên không phải là “nguồn tài nguyên” – mà là đối tác sống. Mọi nền văn minh thật sự chỉ tồn tại lâu dài khi nó biết hòa hợp với sự vận hành tự nhiên của Trái Đất.
    Hôm nay, nhân loại đang đứng trước một ngã rẽ: hoặc tiếp tục cuộc đua tiêu thụ và diệt vong, hoặc tái sinh một nền kinh tế mới – nền kinh tế hòa hợp với thiên nhiên, nơi con người không còn là kẻ thống trị, mà là người đồng hành trong vòng tuần hoàn sự sống.

    2. Kinh tế hòa hợp – từ khai thác sang tái sinh
    Khái niệm “kinh tế hòa hợp” (Symbiotic Economy) không chỉ là “kinh tế xanh” hay “bền vững”, mà là một hệ hình phát triển mới, trong đó mọi hoạt động kinh tế đều được thiết kế như một phần của hệ sinh thái tự nhiên. Không còn đường ranh giữa sản xuất và bảo tồn, giữa con người và môi trường – tất cả trở về một chu trình thống nhất.
    Trong nền kinh tế hòa hợp:
    Nông nghiệp không chỉ sản xuất lương thực, mà nuôi dưỡng đất và nguồn nước.
    Công nghiệp không chỉ chế tạo hàng hóa, mà tái chế và tái sinh năng lượng.
    Thương mại không chỉ trao đổi vật chất, mà lan tỏa giá trị sống hài hòa.
    Mỗi doa
    HNI 2/11 - B12 🌺 CHƯƠNG 39 : KINH TẾ HÓA HỢP VỚI THIÊN NHIÊN – NỀN VĂN MINH MỚI (HenryLe – Lê Đình Hải) 1. Sự sụp đổ của mô hình phát triển tách rời thiên nhiên Nhân loại đã bước qua một thời kỳ dài của “phát triển” – nhưng là thứ phát triển một chiều, phát triển bằng cách bóc tách, chiếm đoạt và tiêu hao những gì mẹ thiên nhiên ban tặng. Trong vài thế kỷ, con người tưởng rằng mình đã chiến thắng: chúng ta xây được thành phố, nhà máy, những con tàu xuyên lục địa, những mạng lưới kỹ thuật số phủ khắp hành tinh. Nhưng đằng sau ánh sáng đô thị là những dòng sông ô nhiễm, những khu rừng cháy trụi, và những linh hồn mệt mỏi sống giữa bê tông. Khi con người tự tách mình khỏi tự nhiên, nền kinh tế cũng mất đi gốc rễ. Sự tăng trưởng GDP đã trở thành ảo ảnh, bởi nó tính cả sự phá hoại môi trường như “giá trị kinh tế”. Mỗi tấn dầu đốt lên, mỗi hecta rừng bị chặt, đều làm GDP tăng, nhưng đồng thời làm nền văn minh mất đi sinh khí. Thiên nhiên không phải là “nguồn tài nguyên” – mà là đối tác sống. Mọi nền văn minh thật sự chỉ tồn tại lâu dài khi nó biết hòa hợp với sự vận hành tự nhiên của Trái Đất. Hôm nay, nhân loại đang đứng trước một ngã rẽ: hoặc tiếp tục cuộc đua tiêu thụ và diệt vong, hoặc tái sinh một nền kinh tế mới – nền kinh tế hòa hợp với thiên nhiên, nơi con người không còn là kẻ thống trị, mà là người đồng hành trong vòng tuần hoàn sự sống. 2. Kinh tế hòa hợp – từ khai thác sang tái sinh Khái niệm “kinh tế hòa hợp” (Symbiotic Economy) không chỉ là “kinh tế xanh” hay “bền vững”, mà là một hệ hình phát triển mới, trong đó mọi hoạt động kinh tế đều được thiết kế như một phần của hệ sinh thái tự nhiên. Không còn đường ranh giữa sản xuất và bảo tồn, giữa con người và môi trường – tất cả trở về một chu trình thống nhất. Trong nền kinh tế hòa hợp: Nông nghiệp không chỉ sản xuất lương thực, mà nuôi dưỡng đất và nguồn nước. Công nghiệp không chỉ chế tạo hàng hóa, mà tái chế và tái sinh năng lượng. Thương mại không chỉ trao đổi vật chất, mà lan tỏa giá trị sống hài hòa. Mỗi doa
    Like
    Love
    Haha
    Sad
    11
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 2/11 -
    BÀI THƠ CHƯƠNG 44:
    MẠNG XÃ HỘI XANH – TIẾNG GỌI TỪ TRÁI TIM
    Trên không gian số ngập tràn dữ liệu,
    Có một miền xanh – lan tỏa tình yêu.
    Không tin đồn, chẳng ồn ào phù phiếm
    Chỉ ánh mắt người – cùng trái đất thương yêu.

    Ở nơi ấy, dòng thời gian tràn ngập
    Những mầm xanh nhú dậy giữa xi măng.
    Một bàn tay nhặt rác ven bờ cát,
    Một mái nhà lắp tấm năng lượng năng.

    Không còn ảnh khoe hình hào nhoáng rỗng,
    Không còn like câu chuyện giật gân hoang.
    Mạng xã hội là hành tinh nhỏ gọn,
    Kết nối người – bằng hành động đàng hoàng.

    Không chạy theo xu hướng ảo mờ nhạt,
    Mạng xanh này chạm đến thật con tim.
    Ai gieo giống – được người người chung sức,
    Ai trồng cây – được nắng sưởi êm đềm.

    Mỗi bài viết là một ngọn gió nhẹ,
    Thổi tâm hồn giữa khói bụi thị thành.
    Mỗi câu chữ là một hạt giống mới,
    Gieo vào đời hy vọng rất mong manh.

    Ai chăm đất – ghi nhật ký mùa vụ,
    Ai đi xe đạp – sẻ đường với chim.
    Mỗi nụ cười là một luồng ánh sáng,
    Mỗi hành vi là một ngọn lửa tim.

    Có em nhỏ nhặt chai trong nắng sớm,
    Góc chụp mờ – nhưng sáng mắt bao người.
    Có cụ già cặm cụi bên chậu đất,
    Bón từng lá rau – nuôi bữa cơm đời.

    Có anh kỹ sư lập trình nền tảng,
    Mã hóa yêu thương bằng những dòng code.
    Có cô ca sĩ gác lại sân khấu,
    Hát lời xanh – bên dòng sông trong vắt.

    Có cộng đồng chia sẻ từng nhịp thở,
    Tái sinh rừng – bằng hành động cụ thể.
    Mạng xã hội không còn là giả tưởng,
    Nó là máu tim – lan khắp địa cầu.

    Không còn ai là người ngoài cuộc sống,
    Mỗi ngón tay – một dấu vân xanh ngời.
    Chạm vào đó, ta chạm vào trách nhiệm,
    Chạm vào nhau – bằng đạo lý con người.

    Mỗi tài khoản là một điểm chạm sống,
    Mỗi cuộc đời là một hành tinh riêng.
    Chúng ta viết – không cần ngôn từ đẹp,
    Mà bằng rác đã gom, cây đã trồng, hiên.

    Và rồi thế giới chẳng còn xa cách,
    Mạng xã hội – cầu nối giữa muôn nơi.
    Trẻ ở Phi gửi lời chào xanh mát,
    Người Việt mình cùng đáp lại nụ cười.

    Trái đất này là một trang nhật ký,
    Chúng ta viết – bằng cảm xúc thật lòng.
    Không còn chờ "ai đó" thay đổi hộ,
    Tự mình làm – dù
    HNI 2/11 - BÀI THƠ CHƯƠNG 44: MẠNG XÃ HỘI XANH – TIẾNG GỌI TỪ TRÁI TIM Trên không gian số ngập tràn dữ liệu, Có một miền xanh – lan tỏa tình yêu. Không tin đồn, chẳng ồn ào phù phiếm Chỉ ánh mắt người – cùng trái đất thương yêu. Ở nơi ấy, dòng thời gian tràn ngập Những mầm xanh nhú dậy giữa xi măng. Một bàn tay nhặt rác ven bờ cát, Một mái nhà lắp tấm năng lượng năng. Không còn ảnh khoe hình hào nhoáng rỗng, Không còn like câu chuyện giật gân hoang. Mạng xã hội là hành tinh nhỏ gọn, Kết nối người – bằng hành động đàng hoàng. Không chạy theo xu hướng ảo mờ nhạt, Mạng xanh này chạm đến thật con tim. Ai gieo giống – được người người chung sức, Ai trồng cây – được nắng sưởi êm đềm. Mỗi bài viết là một ngọn gió nhẹ, Thổi tâm hồn giữa khói bụi thị thành. Mỗi câu chữ là một hạt giống mới, Gieo vào đời hy vọng rất mong manh. Ai chăm đất – ghi nhật ký mùa vụ, Ai đi xe đạp – sẻ đường với chim. Mỗi nụ cười là một luồng ánh sáng, Mỗi hành vi là một ngọn lửa tim. Có em nhỏ nhặt chai trong nắng sớm, Góc chụp mờ – nhưng sáng mắt bao người. Có cụ già cặm cụi bên chậu đất, Bón từng lá rau – nuôi bữa cơm đời. Có anh kỹ sư lập trình nền tảng, Mã hóa yêu thương bằng những dòng code. Có cô ca sĩ gác lại sân khấu, Hát lời xanh – bên dòng sông trong vắt. Có cộng đồng chia sẻ từng nhịp thở, Tái sinh rừng – bằng hành động cụ thể. Mạng xã hội không còn là giả tưởng, Nó là máu tim – lan khắp địa cầu. Không còn ai là người ngoài cuộc sống, Mỗi ngón tay – một dấu vân xanh ngời. Chạm vào đó, ta chạm vào trách nhiệm, Chạm vào nhau – bằng đạo lý con người. Mỗi tài khoản là một điểm chạm sống, Mỗi cuộc đời là một hành tinh riêng. Chúng ta viết – không cần ngôn từ đẹp, Mà bằng rác đã gom, cây đã trồng, hiên. Và rồi thế giới chẳng còn xa cách, Mạng xã hội – cầu nối giữa muôn nơi. Trẻ ở Phi gửi lời chào xanh mát, Người Việt mình cùng đáp lại nụ cười. Trái đất này là một trang nhật ký, Chúng ta viết – bằng cảm xúc thật lòng. Không còn chờ "ai đó" thay đổi hộ, Tự mình làm – dù
    Love
    Like
    Wow
    15
    1 Bình luận 0 Chia sẽ