HNI 1/11 - B18 BÀI THƠ CHƯƠNG 45 : KẾT LUẬN – KHI ĐẠO TRỜI SOI ĐƯỜNG, lòng dân tự an, xã hội thịnh trị
(Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
Khi Đạo Trời soi rọi giữa nhân gian,
Tâm con người hướng thiện sẽ bình an.
Một tia sáng khơi nguồn muôn trí tuệ,
Gội tâm linh, tẩy sạch mọi gian man.
Không quyền lực, chẳng vàng son vật chất,
Chỉ có Đạo là vĩnh cửu sáng trong.
Người thuận Đạo, thân an mà trí tĩnh,
Giữa phong ba vẫn vững một tấm lòng.
Đạo chẳng ở nơi xa vời mây khói,
Mà ở lòng người sống thật, sống chân.
Biết hiếu nghĩa, giữ nhân và thủ tín,
Ấy là đang đi đúng đạo Thần chân.
Khi dân thuận, lòng dân thành biển lớn,
Khi vua hiền, nước mạnh tự hưng long.
Đạo đức hóa tâm hồn như gió ấm,
Chở niềm tin qua mọi bão táp giông.
Thế gian trị – không nhờ gươm giáo,
Mà bởi tình, bởi nghĩa, bởi lòng son.
Khi ai cũng sống vì nhau mà nghĩ,
Cả nhân gian hóa cõi Phật, cõi Tiên.
Giáo dục thiện là hạt mầm nhân ái,
Trồng vào tim trẻ nhỏ thuở ban đầu.
Mai sau lớn, các em thành cột trụ,
Giữ nước nhà, giữ Đạo giữa sông sâu.
Khi đạo đức thành dòng sông xã hội,
Chảy hiền hòa qua từng nẻo nhân sinh.
Cái xấu, ác chẳng còn nơi nương náu,
Người với người nhìn thấy ánh bình minh.
Không cần tranh, chẳng cần hơn hay thắng,
Vì trong lòng mỗi kẻ đã an nhiên.
Đạo Trời đến – như làn hương buổi sớm,
Thổi tĩnh yên, soi rạng cả tâm thiền.
Thịnh trị ấy, chẳng phải là xa vợi,
Mà bắt đầu từ chính mỗi trái tim.
Tâm sáng đạo, tự khắc đời sáng tỏ,
Lòng dân yên – quốc vận lại hồi sinh.
Hỡi nhân loại, hãy cùng nhau thức tỉnh,
Đem Tình Thương nối nhịp giữa con người.
Khi Đạo Trời soi đường cho thế giới,
Trái đất này sẽ nở đóa hoa tươi.
HNI 1/11 - B18 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 45 : KẾT LUẬN – KHI ĐẠO TRỜI SOI ĐƯỜNG, lòng dân tự an, xã hội thịnh trị (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Khi Đạo Trời soi rọi giữa nhân gian, Tâm con người hướng thiện sẽ bình an. Một tia sáng khơi nguồn muôn trí tuệ, Gội tâm linh, tẩy sạch mọi gian man. Không quyền lực, chẳng vàng son vật chất, Chỉ có Đạo là vĩnh cửu sáng trong. Người thuận Đạo, thân an mà trí tĩnh, Giữa phong ba vẫn vững một tấm lòng. Đạo chẳng ở nơi xa vời mây khói, Mà ở lòng người sống thật, sống chân. Biết hiếu nghĩa, giữ nhân và thủ tín, Ấy là đang đi đúng đạo Thần chân. Khi dân thuận, lòng dân thành biển lớn, Khi vua hiền, nước mạnh tự hưng long. Đạo đức hóa tâm hồn như gió ấm, Chở niềm tin qua mọi bão táp giông. Thế gian trị – không nhờ gươm giáo, Mà bởi tình, bởi nghĩa, bởi lòng son. Khi ai cũng sống vì nhau mà nghĩ, Cả nhân gian hóa cõi Phật, cõi Tiên. Giáo dục thiện là hạt mầm nhân ái, Trồng vào tim trẻ nhỏ thuở ban đầu. Mai sau lớn, các em thành cột trụ, Giữ nước nhà, giữ Đạo giữa sông sâu. Khi đạo đức thành dòng sông xã hội, Chảy hiền hòa qua từng nẻo nhân sinh. Cái xấu, ác chẳng còn nơi nương náu, Người với người nhìn thấy ánh bình minh. Không cần tranh, chẳng cần hơn hay thắng, Vì trong lòng mỗi kẻ đã an nhiên. Đạo Trời đến – như làn hương buổi sớm, Thổi tĩnh yên, soi rạng cả tâm thiền. Thịnh trị ấy, chẳng phải là xa vợi, Mà bắt đầu từ chính mỗi trái tim. Tâm sáng đạo, tự khắc đời sáng tỏ, Lòng dân yên – quốc vận lại hồi sinh. Hỡi nhân loại, hãy cùng nhau thức tỉnh, Đem Tình Thương nối nhịp giữa con người. Khi Đạo Trời soi đường cho thế giới, Trái đất này sẽ nở đóa hoa tươi.
Like
Love
8
23 Comments 0 Shares