HNI 1/11 - B25 BÀI THƠ CHƯƠNG 41 :
HỘI ĐỒNG ÁNH SÁNG
(Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
Khi bóng tối mỏi mòn trong tim nhân thế,
Ánh sáng trỗi dậy – gọi tên sự tỉnh thức.
Không còn ngai vàng, không còn ngôi vị,
Chỉ còn Tình Thương dẫn lối muôn người.
Hội đồng ấy không sinh từ quyền lực,
Mà sinh ra từ ánh sáng linh hồn.
Không họp trong cung điện đá son,
Mà tụ giữa trời xanh – trong lòng nhân loại.
Mỗi thành viên là một tia minh triết,
Hòa cùng nhau tạo dải ngân hà tâm thức.
Không ai đứng đầu, cũng chẳng ai dưới,
Vì mọi người đều là trung tâm của ánh sáng.
Họ lắng nghe bằng nhịp đập Trái Tim,
Quyết định bằng sự lặng im của Đạo.
Một lời họ nói – vũ trụ ngân vang,
Một ý họ gửi – nhân gian chuyển hóa.
Không đảng phái, chẳng phe nhóm lợi danh,
Chỉ có lẽ phải và lòng nhân bao la.
Họ không cai trị – họ nuôi dưỡng,
Như Mặt Trời gieo nắng khắp trần gian.
Mọi dân tộc đều có người trong đó,
Không bằng máu mà bằng sự giác ngộ.
Họ họp không qua hình thể vật chất,
Mà qua trường năng lượng đồng tâm.
Khi nhân loại bão tố, họ lặng lẽ soi,
Khi chiến tranh khởi dậy, họ gửi từ bi hòa giải.
Khi con người tuyệt vọng, họ gieo hy vọng,
Khi lòng người mờ tối, họ thắp linh hồn trở lại.
Hội đồng Ánh Sáng – không cần tên gọi,
Nhưng hiện hữu trong mọi tấm lòng thuần khiết.
Và khi nhân loại đồng thanh tỉnh thức,
Mỗi chúng ta – cũng là một thành viên.
HNI 1/11 - B25 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 41 : HỘI ĐỒNG ÁNH SÁNG (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Khi bóng tối mỏi mòn trong tim nhân thế, Ánh sáng trỗi dậy – gọi tên sự tỉnh thức. Không còn ngai vàng, không còn ngôi vị, Chỉ còn Tình Thương dẫn lối muôn người. Hội đồng ấy không sinh từ quyền lực, Mà sinh ra từ ánh sáng linh hồn. Không họp trong cung điện đá son, Mà tụ giữa trời xanh – trong lòng nhân loại. Mỗi thành viên là một tia minh triết, Hòa cùng nhau tạo dải ngân hà tâm thức. Không ai đứng đầu, cũng chẳng ai dưới, Vì mọi người đều là trung tâm của ánh sáng. Họ lắng nghe bằng nhịp đập Trái Tim, Quyết định bằng sự lặng im của Đạo. Một lời họ nói – vũ trụ ngân vang, Một ý họ gửi – nhân gian chuyển hóa. Không đảng phái, chẳng phe nhóm lợi danh, Chỉ có lẽ phải và lòng nhân bao la. Họ không cai trị – họ nuôi dưỡng, Như Mặt Trời gieo nắng khắp trần gian. Mọi dân tộc đều có người trong đó, Không bằng máu mà bằng sự giác ngộ. Họ họp không qua hình thể vật chất, Mà qua trường năng lượng đồng tâm. Khi nhân loại bão tố, họ lặng lẽ soi, Khi chiến tranh khởi dậy, họ gửi từ bi hòa giải. Khi con người tuyệt vọng, họ gieo hy vọng, Khi lòng người mờ tối, họ thắp linh hồn trở lại. Hội đồng Ánh Sáng – không cần tên gọi, Nhưng hiện hữu trong mọi tấm lòng thuần khiết. Và khi nhân loại đồng thanh tỉnh thức, Mỗi chúng ta – cũng là một thành viên.
Like
Love
Wow
9
0 Comments 0 Shares