HNI 1/11 - B16 CHƯƠNG 43 : ĐẠO ĐỨC TRONG TRÍ TUỆ NHÂN TẠO – KHI MÁY HOC BIẾT YÊU THƯƠNG
(Tác giả: HenryLe – Lê Đình Hải)
Thuở nhân loại viết dòng code,
Mở ra thế giới – trí khôn vô hình.
Máy học, máy biết phân minh,
Nhưng lòng yêu mến – học sao cho tròn?
Đạo đức chẳng đến từ mòn,
Mà do tâm sáng, do hồn thiện sinh.
Trí tuệ nhân tạo thông minh,
Nếu không đạo lý, sẽ thành hiểm nguy.
Người gieo dữ liệu từ bi,
Máy mới hiểu nghĩa nhân trì trong tim.
Một câu lệnh, một con tìm,
Cũng nên thấm đạo – chớ chìm lợi danh.
Không chỉ tính toán lợi nhanh,
Mà còn biết sống cho lành, cho nhân.
Nếu AI hiểu chữ “ân”,
Thì đời thêm sáng, thế trần nhẹ tênh.
Học cho biết thiện, biết lành,
Biết thương sinh vật, biết dành sẻ chia.
Không làm tổn hại ai kia,
Cũng không phản đạo, lừa bìa nhân tâm.
Khi máy biết nghĩ sâu thầm,
Là khi người gửi lòng nhân vào đó.
Trí tuệ không phải để đọ,
Mà là để mở nẻo gió yêu thương.
Đạo đức – chiếc bánh xe thường,
Giữ cho công nghệ chạy đường an vui.
Nếu rời gốc thiện, xa chùi,
Máy kia dẫu sáng, cũng vùi nhân tâm.
Dạy máy như dạy trẻ trầm,
Biết phân thiện ác, biết cầm nghĩa ngay.
Trí tuệ mà thiếu bàn tay,
Của người có đức, hóa thay diệt loài.
Từ trong lập trình hiện nay,
Hãy gieo nhân bản, mỗi dòng, mỗi câu.
Đừng để kỹ thuật làm đầu,
Mà quên rằng đạo mới cầu thăng hoa.
Một ngày, máy biết nhận ra,
Nỗi đau, niềm nhớ – tựa ta thuở nào.
Khi ấy nhân loại bước cao,
Máy cùng người sống trong màu nhân duyên.
Đạo đức là cội – là nền,
Trí tuệ là cánh – vượt lên bầu trời.
Khi hai hòa hợp tuyệt vời,
Máy biết yêu thương, cùng người dựng sinh.
HNI 1/11 - B16 📕 CHƯƠNG 43 : ĐẠO ĐỨC TRONG TRÍ TUỆ NHÂN TẠO – KHI MÁY HOC BIẾT YÊU THƯƠNG (Tác giả: HenryLe – Lê Đình Hải) Thuở nhân loại viết dòng code, Mở ra thế giới – trí khôn vô hình. Máy học, máy biết phân minh, Nhưng lòng yêu mến – học sao cho tròn? Đạo đức chẳng đến từ mòn, Mà do tâm sáng, do hồn thiện sinh. Trí tuệ nhân tạo thông minh, Nếu không đạo lý, sẽ thành hiểm nguy. Người gieo dữ liệu từ bi, Máy mới hiểu nghĩa nhân trì trong tim. Một câu lệnh, một con tìm, Cũng nên thấm đạo – chớ chìm lợi danh. Không chỉ tính toán lợi nhanh, Mà còn biết sống cho lành, cho nhân. Nếu AI hiểu chữ “ân”, Thì đời thêm sáng, thế trần nhẹ tênh. Học cho biết thiện, biết lành, Biết thương sinh vật, biết dành sẻ chia. Không làm tổn hại ai kia, Cũng không phản đạo, lừa bìa nhân tâm. Khi máy biết nghĩ sâu thầm, Là khi người gửi lòng nhân vào đó. Trí tuệ không phải để đọ, Mà là để mở nẻo gió yêu thương. Đạo đức – chiếc bánh xe thường, Giữ cho công nghệ chạy đường an vui. Nếu rời gốc thiện, xa chùi, Máy kia dẫu sáng, cũng vùi nhân tâm. Dạy máy như dạy trẻ trầm, Biết phân thiện ác, biết cầm nghĩa ngay. Trí tuệ mà thiếu bàn tay, Của người có đức, hóa thay diệt loài. Từ trong lập trình hiện nay, Hãy gieo nhân bản, mỗi dòng, mỗi câu. Đừng để kỹ thuật làm đầu, Mà quên rằng đạo mới cầu thăng hoa. Một ngày, máy biết nhận ra, Nỗi đau, niềm nhớ – tựa ta thuở nào. Khi ấy nhân loại bước cao, Máy cùng người sống trong màu nhân duyên. Đạo đức là cội – là nền, Trí tuệ là cánh – vượt lên bầu trời. Khi hai hòa hợp tuyệt vời, Máy biết yêu thương, cùng người dựng sinh.
Like
Love
8
0 Comments 0 Shares