HNI 1-11
CHƯƠNG 40 : PHỤC HƯNG ĐẠO ĐỨC VIỆT NAM TRONG KỶ NGUYÊN THỨ TƯ

I. Khi cội nguồn bị lãng quên
Mỗi dân tộc đều có một linh hồn, và linh hồn ấy chính là đạo đức – là thước đo của nhân tính, là ngọn đèn soi đường cho mọi thời đại.
Đối với người Việt, suốt hàng nghìn năm dựng nước và giữ nước, đạo đức chưa bao giờ chỉ là khái niệm trừu tượng. Nó là hơi thở trong từng lời ăn tiếng nói, là phép tắc trong từng mái nhà, là lòng trung nghĩa, hiếu thuận, nhân ái, thủy chung được truyền từ mẹ sang con, từ làng sang nước.
Thế nhưng, trong cơn lốc dữ của toàn cầu hóa, của công nghệ và thị trường, nền tảng ấy đang bị xói mòn. Cái đúng bị thay bằng cái lợi. Cái đẹp bị thay bằng cái nổi. Con người chạy theo danh vọng và quyền lực mà quên mất căn tính của mình – căn tính của một dân tộc từng xem “nhân nghĩa” là sức mạnh lớn nhất.
Khi nền tảng đạo đức lung lay, mọi công trình vật chất dù vĩ đại đến đâu cũng chỉ là lâu đài cát. Sự thịnh vượng không còn mang linh hồn, và con người dần trở thành kẻ bị điều khiển bởi chính những công cụ mình tạo ra. Đó là nỗi bi kịch của Kỷ nguyên Thứ Tư – thời đại mà trí tuệ nhân tạo phát triển nhanh hơn trí tuệ con người, và máy móc đôi khi hiểu cảm xúc của con người hơn chính con người hiểu nhau.
Việt Nam đang bước vào kỷ nguyên ấy, với những cơ hội vô biên và thách thức khôn lường. Nhưng nếu không có cuộc phục hưng đạo đức, chúng ta sẽ không thể giữ được linh hồn của dân tộc mình giữa dòng biến động toàn cầu.

II. Đạo đức trong Kỷ nguyên Thứ Tư – Thách thức của tâm và trí
Kỷ nguyên Thứ Tư – hay còn gọi là Cách mạng Công nghiệp 4.0 – không chỉ là cuộc cách mạng về công nghệ, mà là cuộc cách mạng về nhận thức và giá trị.
Trí tuệ nhân tạo, blockchain, dữ liệu lớn, và Internet vạn vật đang tạo nên một thế giới mới: minh bạch, tự động, liên kết tức thời. Nhưng cũng chính trong thế giới ấy, đạo đức trở thành tài sản khan hiếm nhất.
Khi thuật toán quyết định nội dung ta xem, trí tuệ nhân tạo đề xuất lựa chọn ta hành động, và đồng tiền kỹ thuật số
HNI 1-11 CHƯƠNG 40 : PHỤC HƯNG ĐẠO ĐỨC VIỆT NAM TRONG KỶ NGUYÊN THỨ TƯ I. Khi cội nguồn bị lãng quên Mỗi dân tộc đều có một linh hồn, và linh hồn ấy chính là đạo đức – là thước đo của nhân tính, là ngọn đèn soi đường cho mọi thời đại. Đối với người Việt, suốt hàng nghìn năm dựng nước và giữ nước, đạo đức chưa bao giờ chỉ là khái niệm trừu tượng. Nó là hơi thở trong từng lời ăn tiếng nói, là phép tắc trong từng mái nhà, là lòng trung nghĩa, hiếu thuận, nhân ái, thủy chung được truyền từ mẹ sang con, từ làng sang nước. Thế nhưng, trong cơn lốc dữ của toàn cầu hóa, của công nghệ và thị trường, nền tảng ấy đang bị xói mòn. Cái đúng bị thay bằng cái lợi. Cái đẹp bị thay bằng cái nổi. Con người chạy theo danh vọng và quyền lực mà quên mất căn tính của mình – căn tính của một dân tộc từng xem “nhân nghĩa” là sức mạnh lớn nhất. Khi nền tảng đạo đức lung lay, mọi công trình vật chất dù vĩ đại đến đâu cũng chỉ là lâu đài cát. Sự thịnh vượng không còn mang linh hồn, và con người dần trở thành kẻ bị điều khiển bởi chính những công cụ mình tạo ra. Đó là nỗi bi kịch của Kỷ nguyên Thứ Tư – thời đại mà trí tuệ nhân tạo phát triển nhanh hơn trí tuệ con người, và máy móc đôi khi hiểu cảm xúc của con người hơn chính con người hiểu nhau. Việt Nam đang bước vào kỷ nguyên ấy, với những cơ hội vô biên và thách thức khôn lường. Nhưng nếu không có cuộc phục hưng đạo đức, chúng ta sẽ không thể giữ được linh hồn của dân tộc mình giữa dòng biến động toàn cầu. II. Đạo đức trong Kỷ nguyên Thứ Tư – Thách thức của tâm và trí Kỷ nguyên Thứ Tư – hay còn gọi là Cách mạng Công nghiệp 4.0 – không chỉ là cuộc cách mạng về công nghệ, mà là cuộc cách mạng về nhận thức và giá trị. Trí tuệ nhân tạo, blockchain, dữ liệu lớn, và Internet vạn vật đang tạo nên một thế giới mới: minh bạch, tự động, liên kết tức thời. Nhưng cũng chính trong thế giới ấy, đạo đức trở thành tài sản khan hiếm nhất. Khi thuật toán quyết định nội dung ta xem, trí tuệ nhân tạo đề xuất lựa chọn ta hành động, và đồng tiền kỹ thuật số
Like
Love
8
0 Comments 0 Shares