HNI 20/10
📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 30: KHI DOANH NGHIỆP TRỞ THÀNH CỘNG ĐỒNG – LÒNG DÂN HÓA THỊNH VƯỢNG
(Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
Ngày xưa, doanh nghiệp là của một người,
Hôm nay, doanh nghiệp là của muôn người chung sức.
Không còn ranh giới giữa “chủ” và “thợ”,
Chỉ còn chung nhịp đập – vì lợi ích nhân sinh.
Một công ty, nếu chỉ sống vì lợi nhuận,
Sẽ chóng tàn như ngọn đuốc trong mưa.
Nhưng nếu sống vì con người và cộng đồng,
Sẽ rực sáng như mặt trời chẳng bao giờ tắt.
Doanh nghiệp không chỉ là nơi sản xuất,
Mà là tổ ấm, là trường đời, là mảnh đất gieo niềm tin.
Ở đó, mỗi nhân viên là một hạt giống,
Và hạt nào cũng có thể trổ hoa.
Người lãnh đạo không phải là ông chủ,
Mà là người giữ lửa cho đại gia đình.
Khi họ biết lắng nghe thay vì ra lệnh,
Thì lòng người tự nguyện – chứ chẳng cần mệnh lệnh nào.
Doanh nghiệp thành công – không vì quy mô,
Mà vì trái tim của những người đồng hành.
Một cộng đồng thật sự – không mua được bằng tiền,
Chỉ có thể xây bằng lòng tin và nghĩa khí.
Khi doanh nghiệp trở thành cộng đồng,
Mỗi người thấy mình thuộc về nơi ấy.
Không ai đi làm chỉ để kiếm sống,
Mà để cùng nhau kiến tạo một thế giới đáng sống hơn.
Lòng dân hòa vào mạch doanh nghiệp,
Như sông hòa vào biển lớn bao la.
Mỗi đồng tiền không còn lạnh lẽo,
Mà ấm lên bởi ý nghĩa của tình người.
Người nông dân, người thợ, người kỹ sư,
Không còn ở những tầng khác nhau của tháp lợi nhuận.
Họ đứng chung – dưới mái nhà chung gọi là “chúng ta”,
Nơi phúc lợi lan đều, và hạnh phúc được chia sẻ.
Một doanh nghiệp biết chia sẻ – sẽ được nhân lên,
Một cộng đồng biết yêu thương – sẽ mãi trường tồn.
Từ những đồng Hcoin chảy qua tay người dân,
Một nền văn hóa mới nảy sinh: văn hóa phụng sự.
Khi lợi nhuận quay vòng cùng lòng dân,
Thì của cải không mất đi mà được nhân gấp bội.
Khi doanh nghiệp trở thành cộng đồng sống,
Thì xã hội chẳng còn ai bị bỏ lại phía sau.
Không cần những tòa nhà cao tầng,
Chỉ cần những tấm lòng cùng hướng về thiện nghĩa.
Không cần khẩu hiệu trên tường,
Chỉ cần hành động thật giữa đời thường giản dị.
Doanh nghiệp – không còn là tổ chức,
Mà là trái tim biết đập cùng dân tộc.
Nơi từng người lao động là cổ đông của hạnh phúc,
Và từng đồng lời – là phúc lợi cho nhân dân.
Khi lòng dân và doanhKinh tế trở nên bền vững tựa núi non.
Không còn khủng hoảng, không còn đổ vỡ,
Vì niềm tin đã trở thành vốn liếng quý nhất của đời.
Lòng dân – chính là tài sản lớn nhất,
Mà doanh nhân sáng suốt biết gìn giữ và vun trồng.
Bởi khi doanh nghiệp trở thành cộng đồng,
Thì thịnh vượng chẳng còn của riêng ai – mà là của cả nhân loại. nghiệp hòa cùng một nhịp,