HNI 29/10 🌺🌺🌺 

🌺CHƯƠNG 22: KHI LÒNG DÂN THUẬN – DÒNG TIỀN TỰ NHIÊN LƯU THÔNG

1. Dòng tiền và dòng lòng

Trong mọi nền kinh tế, người ta thường nói đến “dòng tiền”, “lưu thông hàng hóa”, “thị trường tài chính” – nhưng ít ai nói đến “dòng lòng”. Thế nhưng, chính dòng lòng mới là gốc rễ của mọi vận hành kinh tế bền vững.

Tiền bạc chỉ là biểu hiện bên ngoài của niềm tin. Khi niềm tin của người dân vào nhau, vào chính quyền, vào cộng đồng bị rạn nứt – tiền bắt đầu ngưng chảy. Nó co cụm lại, tích trữ, phòng thủ, trở thành biểu tượng của sợ hãi thay vì sự sống. Nhưng khi lòng dân thuận, khi người dân cảm thấy mình đang cùng nhau trên một con đường, cùng tạo ra giá trị, cùng được tôn trọng và hưởng lợi – dòng tiền tự nhiên sẽ tự tìm lối đi. Không cần những gói kích cầu hàng tỷ, không cần những chính sách phức tạp, dòng tiền sẽ tự động luân chuyển như mạch nước ngầm hồi sinh cánh đồng khô cạn.

Tiền là năng lượng. Mà năng lượng, nếu gặp trở kháng, sẽ dừng lại; nếu gặp dòng chảy thông suốt, sẽ khuếch đại.

Lòng dân chính là “điện trở xã hội” của nền kinh tế. Khi lòng dân thuận, điện trở giảm về gần 0 – dòng năng lượng tiền tệ chảy mạnh, chảy khắp nơi, thắp sáng mọi ngõ ngách.

Khi lòng dân nghịch, điện trở tăng cao – dòng năng lượng ấy bị nghẽn, tiền bị ứ đọng ở tầng trên, còn tầng dưới thì cạn kiệt, gây ra khủng hoảng, bất bình đẳng, hỗn loạn.

2. Lòng dân – nền tảng của niềm tin kinh tế

Không có niềm tin, sẽ không có giao dịch.

Không có giao dịch, sẽ không có nền kinh tế.

Không có lòng dân, sẽ không có niềm tin.

Một xã hội mà người dân không còn tin nhau – thì mọi hợp đồng đều phải có hàng trăm điều khoản, mọi giao dịch đều sợ lừa lọc, mọi khoản đầu tư đều mang tâm thế nghi ngờ. Khi ấy, chi phí xã hội tăng lên gấp bội. Thay vì năng lượng đổ vào sáng tạo, nó bị tiêu hao vào kiểm soát, bảo vệ, phòng ngừa. Và kết quả là cả nền kinh tế bị trì trệ.

Ngược lại, một xã hội mà lòng dân thuận, nơi người dân tin rằng đồng tiền mình bỏ ra sẽ tạo phúc cho cộng đồng, nơi họ biết rằ