HNI 15/11

📕 Bài thơ Chương 36: 

Văn hóa từ bi và văn hóa trí tuệ trong kỷ nguyên Ánh Sáng

(Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)

Ánh sáng mở lối giữa đêm tối,

Từ bi dẫn bước, lòng rộng mở.

Trí tuệ soi đường cho nhân thế,

Giữa khổ đau vẫn giữ chân thơ.

Một bàn tay nâng đời cô lẻ,

Một ánh mắt hiểu nỗi trầm tư.

Tình thương không biên, không giới hạn,

Xoa dịu đau khổ giữa nhân dư.

Trí tuệ là ngọn đèn vĩnh cửu,

Chiếu rõ sự thật, thấu cõi lòng.

Không ngu muội, không rơi vào vọng,

Nhìn đời bằng ánh sáng siêu hồng.

Từ bi là nhịp cầu vô hình,

Nối trái tim khắp muôn phương xa.

Lòng nhân rộng mở như trời đất,

Giữa cõi trần vẫn giữ ngọc ngà.

Trong kỷ nguyên Ánh Sáng mới mở,

Con người không chỉ sống qua ngày.

Biết thương yêu, hiểu biết, sáng suốt,

Mỗi hành động là vầng nhật tây.

Tri thức và tình thương đồng hành,

Dệt đời thành vườn hoa rực rỡ.

Chia sẻ hạnh phúc, gieo niềm tin,

Cho nhân loại nhận ánh dương thở.

Văn hóa từ bi thấm trong hồn trẻ,

Trí tuệ dẫn bước chân vững vàng.

Không ngừng học hỏi, không ngừng cảm,

Khiến thế gian tỏa sáng muôn ngàn.

Nhìn vào sâu thẳm lòng mình nhất,

Biết tha thứ, hiểu đời thấu tình.

Ánh sáng ấy không tàn, không lụi,

Dẫn nhân loại qua mọi phong trần.

Từ bi và trí tuệ hội tụ,

Kỷ nguyên mới mở cánh cửa trời.

Người Việt, người nhân loại, cùng bước,

Giữ hồn sáng giữa giông tố đời.