HNI 22-11
BÀI THƠ CHƯƠNG 6: NGỌN LỬA GIỮ HÌNH HÀI TỔ CHỨC
Sứ mệnh không phải lời nói
Mà là con đường phải đi
Đi dù trời quẩn gió
Đi dù lòng nhiều khập khiễng.
Giá trị không phải khẩu hiệu
Mà là thứ mình sống mỗi ngày
Không cần ai đứng nhìn
Cũng phải đúng với chính mình.
Một cộng đồng mạnh
Không nhờ tiếng ồn bên ngoài
Mà nhờ những điều thầm lặng
Bám rễ ở bên trong.
Minh bạch như ngọn đèn
Không sáng chói nhưng soi xa
Đi đến đâu thấy đến đó
Không lẫn không mờ.
Kỷ luật là bước chân
Giữ từng người trên lối đúng
Ngã cũng được
Nhưng không được gãy đạo.
Cân bằng là hơi thở
Giữa cái tôi và cái chung
Biết nhường – biết tiến
Biết đứng – biết lùi.
Phụng sự là trái tim
Làm không vì bản thân trước
Làm vì điều đúng
Điều nên
Điều lợi cho nhiều người.
Chính trực là cột trụ
Giữ ngôi nhà khỏi lung lay
Không thiên vị – không hối tiếc
Mạnh từ bản chất.
Giá trị là vầng lửa
Người sau tiếp người trước
Không ai sở hữu
Nhưng ai cũng được giữ.
Tổ chức trường tồn
Không nhờ một người gánh
Mà nhờ trăm người đứng
Trên cùng một nền.
Sứ mệnh là ngọn lửa
Giá trị là củi khô
Nếu có người tiếp
Lửa sẽ còn cháy mãi.