HNI 24-11

BÀI THƠ CHƯƠNG 17: VĂN HÓA HAI MÀU

Xanh mang sắc mở đất trời,

Đỏ mang sắc giữ cho đời thẳng ngay.

Xanh gieo ý tưởng sum vầy,

Đỏ soi từng nhịp cho ngày thêm trong.

Xanh đi rộng khắp muôn vòng,

Đỏ đi sâu giữ cội lòng tổ chung.

Xanh như gió thổi muôn trùng,

Đỏ như núi đứng trăm vùng lặng yên.

Xanh đem hơi thở tiên thiên,

Đỏ đem kỷ luật giữ miền đạo trung.

Xanh không phải để bay tung,

Đỏ không phải để cản phừng gió lên.

Xanh sai, Đỏ chỉnh cho bền,

Đỏ nghiêm, Xanh thổi cho mềm đường đi.

Hai đội chẳng phải phân ly,

Là hai cánh giữ một khiên tổ bền.

Người vào Xanh mở tâm nhiên,

Người vào Đỏ giữ tâm hiền thẳng ngay.

Ai vào đội cũng phải hay,

Trách mình trước, nghĩa sau này cho chung.

Xanh mang lửa thắp vô cùng,

Đỏ mang ánh sáng soi vùng tối đêm.

Văn hóa chẳng phải gọi tên,

Là đạo sống giữa bao miền khác nhau.

Hai màu hòa lại một màu,

Xanh – Đỏ hợp nhất giữ nhau giữa đời.

Tổ chức vững bởi con người,

Vững hơn bởi đạo hai người chung tâm.

Xanh – Đỏ chẳng để âm thầm,

Hợp nhau thành sức, hóa thành đường sinh.