HNI 26/11
BÀI THƠ CHƯƠNG 35 : KHOA HỌC VỊ NHÂN SINH – NỀN TẢNG ĐẠO ĐỨC MỚI
Khoa học lớn không chỉ là khám phá,
Không chỉ là công nghệ vượt không gian.
Điều cao quý nằm nơi mục đích,
Phục vụ người – giữ vẹn nghĩa nhân gian.
Nếu trí tuệ chỉ nuôi tham vọng,
Máy móc rồi cũng sẽ hóa vô tâm.
Một thế giới đầy điều tiện lợi,
Nhưng con người lại sống lạnh trong ngần.
Khoa học đẹp khi sinh vì sự sống,
Khi cứu người, xây những điều an lành.
Khi tiến bộ đi cùng lòng thiện,
Ánh sáng soi không đốt cháy nhân sinh.
Đạo đức mới không nằm trong sách vở,
Mà trong cách ta sử dụng trí minh.
Không để công nghệ dẫn mình vào bóng,
Mà dùng nó làm ấm trái tim mình.
Một phát minh – thay đổi cả thời đại,
Nhưng một ý xấu – phá cả nhân tâm.
Thế nên phải song hành hai ngọn lửa:
Lửa trí tuệ – và lửa của lương tâm.
Ngày nhân loại đứng cùng chân lý mới:
Khoa học sinh – là để người sống hơn.
Không còn chạy theo bao viễn ảnh,
Mà quay về giữ vững gốc đạo hồn.
Tương lai đến không bằng phép nhiệm,
Mà bằng những chọn lựa hôm nay.
Chọn để sống – chứ không chỉ tồn tại,
Chọn vì người – thế giới mới mở ngay.