HNI 26/11
Bài thơ Chương 23: Trí tuệ cổ nhân và tính khoa học trong kinh điển
Xưa cổ nhân nhìn trời xem đất
Thấy vũ trụ trong một hạt mầm
Không sách vở, không phòng thí nghiệm
Nhưng trí tuệ chan chứa muôn phần
Một chiếc lá cũng là chân lý
Một dòng sông là bản luận văn
Nghiệm tự nhiên để tìm quy luật
Thấy thiên cơ ngay giữa thế gian
Kinh điển chẳng chỉ là lời dạy
Mà là kho tri thức bao đời
Lấy trải nghiệm làm nên đạo học
Lấy quan sát soi sáng lòng người
Ngày hôm nay khoa học tiến bộ
Máy móc đo vô tận tinh cầu
Nhưng những điều cổ nhân đã thấu
Vẫn đúng trong từng nhịp bể dâu
Dịch lý nói vạn vật biến dịch
Như lượng tử biến đổi không ngừng
Âm cùng dương tạo nên thế giới
Hợp rồi tan trong cõi mông lung
Đạo đức kinh không bàn giáo lý
Chỉ chỉ ra bản tính tự nhiên
Vô vi chẳng phải là buông bỏ
Mà là sống thuận đạo chân nguyên
Kinh Phật dạy tâm là vũ trụ
Tướng do tâm, cảnh do tâm sinh
Khoa học lượng tử cũng nghiệm
Ý niệm tạo nên cả hành trình
Cổ nhân chẳng tranh hơn thua chữ
Chỉ lặng nhìn quy luật trường tồn
Thấy thiên đạo trong từng hơi thở
Thấy nhân sinh trong một hạt cồn
Nay đọc lại kinh xưa cổ tịch
Thấy khoa học nằm giữa dòng thiền
Hạt bụi nhỏ cũng là chân lý
Trí tuệ người, ánh sáng vô biên.