HNI 6/12: chương 28:

📕 BÀI THƠ – TRÁI TIM MỞ RỘNG NUÔI DƯỠNG QUỐC GIA

Từ bi là ánh sáng trong từng hơi thở,

Nhân ái là dòng sông chảy qua mọi phận người.

Hòa hợp là chiếc cầu bắc qua những khác biệt,

Để trái tim gặp trái tim – để dân tộc thêm bền vững.

Một nụ cười có thể xoay chuyển cả ngày u ám,

Một lời tử tế có thể nâng dậy một đời người.

Khi lòng thương trở thành thói quen,

Quốc gia hóa thành mái nhà lớn của sự bình yên.

Không cần những điều quá lớn lao,

Chỉ cần mỗi người sống hiền lành một chút,

Bỏ xuống giận hờn, mở ra sự lắng nghe,

Là xã hội đã sáng lên những mầm thịnh trị đầu tiên.

Từ bi không chỉ là triết lý của tôn giáo,

Mà là chất liệu căn bản của nhân tính.

Nơi nào có tình thương, nơi ấy cạn bóng hận thù;

Nơi nào có thấu hiểu, nơi ấy nở hoa hòa hợp.

Hãy nhìn những cánh tay đưa ra giữa bão giông,

Những bữa cơm nghĩa tình, những lời động viên giản dị.

Đó là sức mạnh không thể đo bằng tiền bạc,

Nhưng nâng đỡ cả một dân tộc đứng dậy sau khó khăn.

Một xã hội thịnh trị không bắt đầu từ quyền lực,

Mà bắt đầu từ trái tim biết thắp sáng cho nhau.

Từ bi – nhân ái – hòa hợp,

Chính là nền móng âm thầm nhưng bền chắc,

Giúp quốc gia đi qua nghìn thử thách mà vẫn vững vàng như đá tạc.

Và khi mỗi người đều biết sống như một ngọn đèn nhỏ,

Chung tay thắp sáng hành tinh tâm hồn của cộng đồng,

Thì đất nước sẽ hóa thành bình minh rực rỡ,

Nơi lòng người an ổn, nơi tương lai rộng mở,

Nơi thịnh trị bắt đầu từ yêu thương.