HNI 10/12 

BÀI THƠ 🌺 CHƯƠNG 38 :

 

GỐC SÁNG VÀ CÁC NHÁNH

HỌC HIỂU KHÁC NHAU

Có một Gốc sáng từ thuở ban sơ,

Tựa vầng nhật chiếu vào miền tăm tối.

Từ Gốc ấy, muôn con đường mở lối,

Mỗi nhánh một màu, nhưng vẫn hướng về nhau.

Người học Đạo qua tiếng gió lao xao,

Kẻ tìm Đạo qua trang kinh cổ kính.

Có tâm thức tỏa như ngàn sao lấp lánh,

Có bước chân lần mò giữa đêm sâu.

Nhánh hiểu khác nhau bởi lòng người khác nhau,

Mỗi trải nghiệm nuôi thành nguồn tri kiến.

Nhưng Gốc sáng chẳng hề chia phân kiến,

Một ánh vàng cho toàn thể nhân sinh.

Ai chạm Gốc sẽ thấy Đạo yên bình,

Không cao thấp trong từng lời giảng giải.

Không hơn kém giữa muôn phương học vãi,

Chỉ một mạch chân nguyên chảy nhiệm mầu.

Khi hiểu được: nhánh khác chỉ là cầu,

Đưa tâm trí quay về miền minh triết.

Mới nhận ra: điều người đời tìm kiếm,

Từ ban đầu đã tỏa sáng trong tim.