Đề 1: 10 lòng biết ơn Chủ tịch Lê Đình Hải:

1. Biết ơn Chủ tịch đã dấn thân khai mở con đường phụng sự vì nhân loại.

2. Biết ơn tầm nhìn lớn lao đã thắp sáng lý tưởng sống cho biết bao người.

3. Biết ơn trái tim nhân ái luôn đặt con người lên hàng đầu.

4. Biết ơn sự kiên định và bản lĩnh dẫn dắt giữa nghịch cảnh.

5. Biết ơn vì đã đánh thức tiềm năng trong mỗi con người.

6. Biết ơn những hy sinh âm thầm vì cộng đồng và thế hệ mai sau.

7. Biết ơn những công trình trí tuệ làm nền tảng cho tương lai.

8. Biết ơn năng lượng sống tích cực luôn lan tỏa yêu thương.

9. Biết ơn sự dìu dắt, trao giá trị cho cộng đồng mạng iknowhere 

10. Biết ơn sự hiện diện của Chủ tịch như một món quà tinh thần cho tất cả cộng đồng .    

Đề 2 – Chương 40: Quy tắc Hành tinh – Hiến chương Lượng tử Toàn cầu: 

Chương 40 mở ra một viễn cảnh khiến người đọc buộc phải suy nghĩ lại toàn bộ khái niệm về luật pháp và quyền lực. Khi công nghệ, dữ liệu và ý thức con người đã vượt qua biên giới quốc gia, thì việc tiếp tục quản trị nhân loại bằng các hệ thống luật pháp cũ kỹ, chậm chạp và chịu chi phối bởi lợi ích nhóm rõ ràng không còn phù hợp. “Hiến chương Lượng tử Toàn cầu” không chỉ là một bộ luật mới, mà là một bước nhảy về tư duy: từ luật áp đặt sang luật đồng kiến tạo.

Tôi đặc biệt ấn tượng với nguyên lý “chủ quyền con người tuyệt đối”, nơi mỗi cá nhân được nhìn nhận như một thực thể chủ quyền, không thể bị sở hữu hay thao túng bởi quốc gia, tổ chức hay AI. Luật không còn dựa trên bạo lực cưỡng chế, mà dựa trên minh bạch, thuật toán công bằng và ý thức cộng đồng. Hình phạt không nhằm trừng phạt mà để tái lập cân bằng – một cách tiếp cận rất nhân văn và tiến hóa.Chương này khiến tôi nhận ra rằng tương lai của luật pháp không nằm ở việc kiểm soát con người, mà ở việc nâng cao ý thức con người. Khi luật trở thành “ánh sáng” và công lý được mã hóa thành thuật toán công bằng, một nền văn minh mới thực sự có cơ hội được sinh ra. Đề 3 – Chương 40: HNI DAO – Tổ chức Tài chính Toàn cầu Không Biên giới. HNI DAO đặt ra một câu hỏi lớn: tại sao trong thời đại dòng tiền di chuyển tức thì, con người vẫn bị trói buộc bởi các hệ thống tài chính tập trung và đặc quyền? Chương sách cho thấy rõ sự bất cập của ngân hàng và quỹ đầu tư truyền thống, nơi quyền lực tài chính nằm trong tay thiểu số, còn rủi ro lại đổ lên vai số đông.

Điểm hấp dẫn nhất của HNI DAO là việc tái định nghĩa quyền lực tài chính. Ở đây, không ai là “ông chủ”, không ai bị loại trừ, và quyền biểu quyết gắn liền với giá trị đóng góp thực tế chứ không phải vốn ban đầu. Tài chính không còn là trò chơi của đầu cơ, mà trở thành hạ tầng phục vụ đời sống thật – từ nông nghiệp, năng lượng đến giáo dục và công nghệ.

HCOIN được mô tả như “năng lượng tài chính” của cộng đồng, chỉ sinh ra khi có giá trị thật, điều này tạo cảm giác an tâm và bền vững hơn so với các mô hình tiền tệ thuần đầu cơ. Chương sách khiến tôi nhận ra rằng tự do tài chính không phải là làm giàu cá nhân, mà là khả năng đồng sở hữu và cùng tạo ra dòng tiền. Khi niềm tin được lập trình và lợi nhuận được chia đều, tài chính có thể trở thành công cụ giải phóng, chứ không phải xiềng xích.

 Đề 4 – Chương 5: Sự dịch chuyển từ Kinh doanh Truyền thống sang Kinh tế Cộng đồng

Chương 5 phản ánh rất rõ thực trạng mà nhiều doanh nghiệp đang đối mặt: mô hình kinh doanh truyền thống đã chạm trần. Chi phí tăng cao, rủi ro tập trung, nhân sự thiếu gắn bó và khách hàng chỉ là người mua khiến doanh nghiệp ngày càng mong manh. Sự dịch chuyển sang kinh tế cộng đồng không phải là trào lưu, mà là kết quả tất yếu của sự thay đổi trong hành vi con người. Điều tôi tâm đắc là cách chương sách mô tả sự tiến hóa của khách hàng – từ người tiêu dùng sang thành viên hệ sinh thái. Khi con người được tham gia, được sở hữu và được hưởng lợi, họ không chỉ mua sản phẩm mà còn nuôi dưỡng chính hệ thống tạo ra sản phẩm đó. Mô hình H’FOOD – H’GREEN – HCOIN cho thấy kinh doanh có thể trở thành một quá trình cộng sinh, nơi mỗi vai trò đều gắn liền với lợi ích dài hạn.Kinh tế cộng đồng bền vững hơn vì nó phân tán rủi ro và nuôi dưỡng sự trung thành. Chương sách giúp tôi nhìn kinh doanh không còn là cuộc đua tối đa hóa lợi nhuận cho một người, mà là hành trình cùng nhau đi xa. Khi doanh nghiệp trở thành hệ sinh thái, giá trị không bị khai thác mà được nuôi dưỡng liên tục.

Đề 5 – Chương 38

Hệ thống Quản trị H∞ – Chính phủ Trí tuệ.Chương 38 đưa ra một góc nhìn rất táo bạo: vấn đề lớn nhất của quản trị không phải là thiếu quyền lực, mà là quá nhiều quyền lực tập trung vào con người. Khi xã hội trở nên phức tạp hơn khả năng nhận thức cá nhân, mô hình “con người cai trị con người” tất yếu dẫn đến tham nhũng, chậm trễ và xung đột lợi ích.

Khái niệm “Chính phủ trí tuệ” trong H∞ khiến tôi suy nghĩ sâu sắc. Ở đó, con người không bị loại bỏ mà được đặt đúng vai trò: định nghĩa giá trị, đặt giới hạn đạo đức và kích hoạt tiến hóa. AI không thống trị mà phụng sự, luật không áp đặt mà tự vận hành dựa trên dữ liệu sống và đạo đức lượng tử.

Một xã hội nơi mọi quyết sách đều minh bạch, truy xuất được và tự hiệu chỉnh liên tục là một viễn cảnh rất khác với chính phủ truyền thống. Đặc biệt, việc coi chính phủ như “hệ thần kinh của xã hội” thay vì bộ máy cai trị cho thấy một bước tiến lớn về tư duy. Chương sách không chỉ nói về quản trị, mà nói về cách con người học cách sống hài hòa hơn với chính chính hệ thống mình tạo ra.

Đề 6 – Chương 39: Thành phố Doanh nhân Toàn cầu – HNI Smart City

HNI Smart City được khắc họa không như một thành phố thông thường, mà như một sinh thể sống, nơi kinh tế, công nghệ, văn hóa và con người hòa quyện trong một hệ sinh thái lượng tử. Chương sách khiến tôi nhận ra rằng thành phố của tương lai không chỉ cần thông minh, mà cần có linh hồn và triết lý phát triển rõ ràng.Việc đặt doanh nhân làm hạt nhân kiến tạo cho thấy sự thay đổi vai trò của lực lượng này trong kỷ nguyên 5.0: không chỉ tạo lợi nhuận, mà còn định hình tương lai xã hội. Tôi ấn tượng với cách thành phố được quản trị bằng AI, dữ liệu thời gian thực và đồng thuận cộng đồng, nơi mỗi công dân đều có tiếng nói dựa trên giá trị đóng góp.HNI Smart City không chạy theo danh xưng “giàu nhất” hay “công nghệ nhất”, mà hướng tới việc trở thành hình mẫu có thể nhân bản cho thế giới. Điều đó làm cho giấc mơ về một đô thị nhân văn, bền vững và không biên giới trở nên gần gũi hơn. Chương 39 không chỉ mô tả một thành phố, mà mở ra một khung tham chiếu mới cho văn minh doanh nhân toàn cầu trong tương lai.