HNI 17-12 

BÀI THƠ CHƯƠNG 13: ĐƯỜNG DÀI CỦA SỰ TỬ TẾ

 

Xưa nay người nói làm giàu

Phải nhanh, phải khéo, phải sâu mưu tình

 

Tử tế bị xếp sau cùng

Cho là chậm bước giữa vùng cạnh tranh

 

Nhưng ai đi hết đường quanh

Mới hay đường ngắn chóng thành lối cụt

 

Lợi nhanh như gió qua rừng

Mạnh lên rồi tắt giữa chừng gió tan

 

Tử tế chẳng phải lời khuyên

Mà là chiến lược nhìn xa trăm đường

 

Không lấy cái lợi tức thì

Đổi niềm tin của người đi với ta

 

Bán hàng đâu chỉ bán qua

Mà bán cách sống, bán điều tử chân

 

Khách đến vì giá, vì quen

Ở lại vì thấy mình được tôn trọng

 

Nhân viên chẳng chỉ vì lương

Họ ở vì thấy con đường có tâm

 

Đối tác gắn bó lâu năm

Vì công bằng giữ trước sau một lời

 

Tử tế không phải mềm môi

Mà là ranh giới rõ rời đúng – sai

 

Không thỏa hiệp với gian tà

Dù cho lợi trước hiện ra rất gần

 

Đường dài cần sức bền tâm

Không cần thắng gấp, cần phần đứng lâu

 

Gian dối thắng được một câu

Nhưng thua cả chặng về sau rất dài

 

Tử tế là vốn vô hình

Cộng dồn năm tháng thành thành lũy cao

 

Khủng hoảng ập đến khi nào

Ai còn giữ được mới vào được sau

 

Doanh nghiệp sống giữa bể sâu

Không neo tử tế, sóng xô vỡ thuyền

 

Công nghệ đổi mới liên miên

Chỉ còn nhân cách đứng yên với thời

 

Chiến lược chẳng nằm trên lời

Mà nằm ở cách sống đời mỗi ngày

 

Tử tế không hứa đổi thay

Nhưng cho doanh nghiệp đứng ngay giữa đời

 

Chậm mà chắc, bền mà xa

Ấy là đường chọn của ta lâu dài

Ai nhìn lợi trước mắt thôi

Sẽ không thấy được cuối trời bình yên

HNI chọn bước vững bền

Lấy điều tử tế làm nền đi xa