HNI 21/12

📕 Bài thơ Chương 9. Mất gốc tinh thần – căn bệnh không tên của thời đại

 

Có một căn bệnh không ghi trong y học

Không đo bằng nhịp tim, huyết áp, men gan

Nó lan rộng giữa đời sống hiện đại

Khi con người quên mất gốc rễ tinh thần.

Ta có đủ tiện nghi cho thân xác

Nhưng đói khát âm thầm ở bên trong

Ngày càng nhiều tiếng nói, lời khuyên, tri thức

Mà thiếu một điểm tựa để tựa lòng.

Mất gốc không phải là không biết điều hay

Mà là không biết điều gì giữ ta đứng vững

Ta chạy theo thời gian, thành tựu, tốc độ

Để rồi kiệt sức mà chẳng biết vì đâu.

Căn bệnh ấy không làm ta ngã quỵ

Nó khiến ta sống mà không thật sự sống

Cười rất đúng, nói rất tròn vai

Nhưng tâm hồn thì lang thang vô định.

Khi gốc tinh thần bị bào mòn lặng lẽ

Con người dễ nổi giận, dễ hoang mang

Dễ tin vào những điều bên ngoài chói sáng

Và đánh rơi sự an nhiên vốn sẵn trong mình.

Thuốc chữa không nằm ở thêm sở hữu

Cũng chẳng ở những lời hứa cao siêu

Chỉ cần ta quay về vun lại gốc

Sống chậm, sống sâu, sống có chiều tâm linh.

Khi con người tìm lại gốc tinh thần

Căn bệnh không tên tự khắc tan biến

Không phải vì đời hết khổ đau

Mà vì ta đã có nơi để trở về.