HNI 24-12

BÀI THƠ CHƯƠNG 43: NƠI ĐẠO ĐƯỢC TRUYỀN

 

Không phải nơi dạy cách thắng

Mà là nơi dạy cách không làm điều sai

Không phải nơi nuôi tham vọng

Mà là nơi đặt lại giới hạn

Có rất nhiều trường học

Dạy cách bước lên cao

Nhưng rất ít nơi

Dạy cách đứng vững

Khi đã ở trên cao

Học viện không treo khẩu hiệu

Đạo không nằm trên bảng đen

Đạo hiện ra

Khi học viên đối diện

Một quyết định không ai kiểm tra

Ở đây không hỏi

Bạn thông minh đến đâu

Mà hỏi

Bạn có dám nhìn thẳng vào mình không

Giáo trình không dày

Nhưng mỗi bài học

Đều có cái giá rất thật

Vì sai lầm không được kể

Như chuyện vui

Người thầy không chỉ đứng lớp

Họ bước ra từ đời sống

Mang theo cả những lần

Từ chối lợi ích

Và những đêm không ngủ

Học viên không được che giấu

Vì quyền lực tương lai

Sẽ soi họ gấp nhiều lần

Hơn ánh đèn phòng học

Ở đây, kỷ luật không đến từ hình phạt

Mà từ sự tự trọng

Ai không giữ được mình

Sẽ không giữ được người khác

Con cái của thành công

Phải học trước khi thừa hưởng

Quyền lực không phải quà tặng

Mà là trách nhiệm cần chuẩn bị

Không có bằng tốt nghiệp cho đạo

Chỉ có con đường rèn luyện

Ngày này qua ngày khác

Trong những việc rất nhỏ

Học viện không tạo ra thánh nhân

Chỉ tạo ra người biết dừng

Biết cúi đầu khi cần

Và biết chịu trách nhiệm

Khi hệ quả xuất hiện

Giữa một thế giới chạy rất nhanh

Nơi đây học cách chậm lại

Để mỗi bước đi

Không để lại vết nứt

Và khi học viên rời cổng

Không ai trao họ danh xưng lớn

Chỉ trao một câu hỏi

Mà họ phải mang theo suốt đời

“Khi không ai nhìn

Ta có còn chọn điều đúng không?”

Nếu câu trả lời là có

Học viện đã hoàn thành sứ mệnh