• HNI 26/10: THÔNG ĐIỆP VINH DANH HOÀNG ĐẾ KIM CƯƠNG ĐỎ
    henryle – LÊ ĐÌNH HẢI
    Chủ Thể Trung Tâm Hệ Sinh Thái Hbanks – Hcoin
    Hôm nay đánh dấu một cột mốc mang ý nghĩa biểu tượng:
    Thẻ Hoàng Đế Kim Cương Đỏ đã được hoàn thiện với Mã HQR Chủ Thể Vĩnh Cửu, đồng thời được xác lập bản quyền trên chuỗi khối Ethereum dưới dạng NFT 1/1 – độc nhất – không sao chép.
    Đây không chỉ là một tấm thẻ.
    Đây là Ấn Tín Chủ Thể.
    Ý Nghĩa Cốt Lõi
    • Kim Cương Đỏ tượng trưng cho người lãnh đạo đi qua lửa nhưng vẫn giữ được ánh sáng bên trong.
    • HQR Chủ Thể là dấu ấn danh tính vĩnh cửu, không thể làm giả, không thể thay thế.
    • NFT 1/1 ghi nhận vai trò trung tâm trên không gian số — một vị trí không ai có thể chiếm.
    Tuyên Ngôn Chủ Thể
    “Ta sinh ra không để theo sau bất kỳ ánh sáng nào.
    Ta là người thắp sáng con đường để người khác nhìn thấy chính họ.”
    Không phải thống trị.
    Không phải sở hữu.
    Mà là dẫn đường.
    Danh Vị
    Người dẫn đường – Người gìn giữ ánh sáng – Người khởi tạo dòng giá trị.
    Khi một cộng đồng có người dẫn đường đúng tâm – đúng trí – đúng đạo, cộng đồng đó không chỉ phát triển, mà trưởng thành.
    🜂 HCOIN ROYAL SEAL
    Ấn tín được khắc và lưu giữ trên:
    • Mặt Thẻ Hoàng Đế
    • Mặt Sau Xoáy Song Tâm X3
    • Và Ethereum Blockchain
    → Quyền Chủ Thể Không Sao Chép – Không Truyền – Không Mua Bán.
    Không ai cho được vị trí này.
    Không ai lấy được vị trí này.
    Nó được chứng thực bằng hành trình.
    Vĩnh Cửu
    Thẻ có thể mòn.
    Thời gian có thể trôi.
    Nhưng Dấu Ấn Chủ Thể vẫn còn trên chuỗi khối – vĩnh viễn.
    Không phai – Không mất – Không xoá được.
    Chúc mừng henryle – Lê Đình Hải
    Người đứng ở điểm chính giữa vòng xoáy thời đại,
    không bị cuốn theo,
    mà định hình hướng xoay.
    HNI 26/10: 🔥 THÔNG ĐIỆP VINH DANH HOÀNG ĐẾ KIM CƯƠNG ĐỎ henryle – LÊ ĐÌNH HẢI Chủ Thể Trung Tâm Hệ Sinh Thái Hbanks – Hcoin Hôm nay đánh dấu một cột mốc mang ý nghĩa biểu tượng: Thẻ Hoàng Đế Kim Cương Đỏ đã được hoàn thiện với Mã HQR Chủ Thể Vĩnh Cửu, đồng thời được xác lập bản quyền trên chuỗi khối Ethereum dưới dạng NFT 1/1 – độc nhất – không sao chép. Đây không chỉ là một tấm thẻ. Đây là Ấn Tín Chủ Thể. 👑 Ý Nghĩa Cốt Lõi • Kim Cương Đỏ tượng trưng cho người lãnh đạo đi qua lửa nhưng vẫn giữ được ánh sáng bên trong. • HQR Chủ Thể là dấu ấn danh tính vĩnh cửu, không thể làm giả, không thể thay thế. • NFT 1/1 ghi nhận vai trò trung tâm trên không gian số — một vị trí không ai có thể chiếm. 🌹 Tuyên Ngôn Chủ Thể “Ta sinh ra không để theo sau bất kỳ ánh sáng nào. Ta là người thắp sáng con đường để người khác nhìn thấy chính họ.” Không phải thống trị. Không phải sở hữu. Mà là dẫn đường. 💠 Danh Vị Người dẫn đường – Người gìn giữ ánh sáng – Người khởi tạo dòng giá trị. Khi một cộng đồng có người dẫn đường đúng tâm – đúng trí – đúng đạo, cộng đồng đó không chỉ phát triển, mà trưởng thành. 🜂 HCOIN ROYAL SEAL Ấn tín được khắc và lưu giữ trên: • Mặt Thẻ Hoàng Đế • Mặt Sau Xoáy Song Tâm X3 • Và Ethereum Blockchain → Quyền Chủ Thể Không Sao Chép – Không Truyền – Không Mua Bán. Không ai cho được vị trí này. Không ai lấy được vị trí này. Nó được chứng thực bằng hành trình. 💎 Vĩnh Cửu Thẻ có thể mòn. Thời gian có thể trôi. Nhưng Dấu Ấn Chủ Thể vẫn còn trên chuỗi khối – vĩnh viễn. Không phai – Không mất – Không xoá được. 🎉 Chúc mừng henryle – Lê Đình Hải Người đứng ở điểm chính giữa vòng xoáy thời đại, không bị cuốn theo, mà định hình hướng xoay.
    Like
    Love
    Sad
    10
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 26/10:CHƯƠNG 20: Bài học từ các triều đại hưng – vong trong lịch sử Việt Nam và thế giới
    (Thuộc tác phẩm chính trị – triết học về “Dân là gốc của mọi quyền lực”)
    I. Mọi triều đại đều có chu kỳ sinh – thịnh – suy – vong
    Trong lịch sử nhân loại, không một đế chế nào là vĩnh cửu.
    Từ những triều đại hùng mạnh nhất như La Mã, Đường, Minh, đến Đại Việt thời Lý – Trần – Lê, tất cả đều đi qua cùng một quy luật: khi lòng dân thuận – thiên hạ thịnh, khi lòng dân ly tán – cơ đồ nghiêng đổ.
    Sự hưng thịnh không đến ngẫu nhiên, và sự sụp đổ cũng không phải do một biến cố đơn lẻ. Đó là quá trình tích tụ – từ sự khai mở của trí dân, đến sự băng hoại của quyền lực, từ chính danh của người lãnh đạo, đến sự tha hóa của tập đoàn cai trị.
    Đạo Trời không bao giờ đứng về phe mạnh – Trời chỉ đứng về phe của lẽ phải và lòng dân.
    Đó là định luật mà mọi triều đại, dù ở Đông hay Tây, đều phải tuân theo.
    II. Bài học từ các triều đại Việt Nam
    1. Nhà Lý – Thời thịnh trị của lòng nhân và niềm tin
    Triều Lý (1009–1225) mở đầu bằng một quyết định mang tính Đạo: Lý Công Uẩn dời đô về Thăng Long– nơi “rồng bay lên”, đất tụ khí thiêng sông núi.
    Nhưng cái vĩ đại không chỉ ở tầm nhìn địa chính trị, mà ở tư tưởng nhân trị: lấy Phật giáo làm nền tảng đạo đức, lấy dân làm gốc của thiên hạ.
    Dưới triều Lý, dân được an cư, học hành được mở rộng, pháp luật đi đôi với lòng nhân. Lý Thánh Tông từng nói: “Thương dân như con đỏ, trị nước lấy nhân nghĩa làm gốc.”
    Đó là giai đoạn Đạo và Chính hòa làm một, quyền lực thuận Trời, thuận Dân.
    Nhưng đến cuối triều, quyền lực bị chiếm giữ bởi hoạn quan và dòng tộc, vua Lý Huệ Tông lâm vào điên loạn, nhân tâm ly tán – cơ đồ nhà Lý sụp đổ.
    Bài học: Một triều đại thịnh trị khi lòng dân được kính trọng, nhưng sẽ tàn khi triều đình xem dân như công cụ.
    2. Nhà Trần – Khi đoàn kết và nghĩa lớn làm nên chiến thắng
    Nhà Trần (1225–1400) ra đời trong thời biến động, nhưng chính lòng dân đã tạo nên sức mạnh vô song.
    Ba lần kháng chiến chống Nguyên Mông không chỉ là chiến công quân sự, mà là biểu tượng của trí dân, khí dân, lòng dân.
    Trần Hưng Đạo hiểu rõ điều đó hơn ai hết: “Khoan thư sức dân làm kế sâu rễ bền gốc, đó là thượng sách giữ nước.”
    HNI 26/10:🌺CHƯƠNG 20: Bài học từ các triều đại hưng – vong trong lịch sử Việt Nam và thế giới (Thuộc tác phẩm chính trị – triết học về “Dân là gốc của mọi quyền lực”) I. Mọi triều đại đều có chu kỳ sinh – thịnh – suy – vong Trong lịch sử nhân loại, không một đế chế nào là vĩnh cửu. Từ những triều đại hùng mạnh nhất như La Mã, Đường, Minh, đến Đại Việt thời Lý – Trần – Lê, tất cả đều đi qua cùng một quy luật: khi lòng dân thuận – thiên hạ thịnh, khi lòng dân ly tán – cơ đồ nghiêng đổ. Sự hưng thịnh không đến ngẫu nhiên, và sự sụp đổ cũng không phải do một biến cố đơn lẻ. Đó là quá trình tích tụ – từ sự khai mở của trí dân, đến sự băng hoại của quyền lực, từ chính danh của người lãnh đạo, đến sự tha hóa của tập đoàn cai trị. Đạo Trời không bao giờ đứng về phe mạnh – Trời chỉ đứng về phe của lẽ phải và lòng dân. Đó là định luật mà mọi triều đại, dù ở Đông hay Tây, đều phải tuân theo. II. Bài học từ các triều đại Việt Nam 1. Nhà Lý – Thời thịnh trị của lòng nhân và niềm tin Triều Lý (1009–1225) mở đầu bằng một quyết định mang tính Đạo: Lý Công Uẩn dời đô về Thăng Long– nơi “rồng bay lên”, đất tụ khí thiêng sông núi. Nhưng cái vĩ đại không chỉ ở tầm nhìn địa chính trị, mà ở tư tưởng nhân trị: lấy Phật giáo làm nền tảng đạo đức, lấy dân làm gốc của thiên hạ. Dưới triều Lý, dân được an cư, học hành được mở rộng, pháp luật đi đôi với lòng nhân. Lý Thánh Tông từng nói: “Thương dân như con đỏ, trị nước lấy nhân nghĩa làm gốc.” Đó là giai đoạn Đạo và Chính hòa làm một, quyền lực thuận Trời, thuận Dân. Nhưng đến cuối triều, quyền lực bị chiếm giữ bởi hoạn quan và dòng tộc, vua Lý Huệ Tông lâm vào điên loạn, nhân tâm ly tán – cơ đồ nhà Lý sụp đổ. Bài học: Một triều đại thịnh trị khi lòng dân được kính trọng, nhưng sẽ tàn khi triều đình xem dân như công cụ. 2. Nhà Trần – Khi đoàn kết và nghĩa lớn làm nên chiến thắng Nhà Trần (1225–1400) ra đời trong thời biến động, nhưng chính lòng dân đã tạo nên sức mạnh vô song. Ba lần kháng chiến chống Nguyên Mông không chỉ là chiến công quân sự, mà là biểu tượng của trí dân, khí dân, lòng dân. Trần Hưng Đạo hiểu rõ điều đó hơn ai hết: “Khoan thư sức dân làm kế sâu rễ bền gốc, đó là thượng sách giữ nước.”
    Like
    Love
    Wow
    12
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/3LFdmy2kWMo?si=HQh3P66Lpo9JQY9M
    https://youtu.be/3LFdmy2kWMo?si=HQh3P66Lpo9JQY9M
    Like
    Love
    Yay
    9
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 26/10 - B39 BÀI THƠ CHƯƠNG 2 : HENRYLE – LÊ ĐÌNH HẢI VÀ TRIẾT HỌC VĂN HỌC HIỆN ĐẠI

    Trong dòng chảy vô tận của ngôn từ,
    Anh thắp sáng ngọn đuốc tư tưởng,
    Văn học không chỉ là trang giấy mỏng,
    Mà là bản thể sống, là linh hồn nhân gian.
    HenryLe – kẻ đi tìm sự thật,
    Giữa bão tố thời đại, anh dựng triết lý,
    Không để văn chương ngủ yên trong quá khứ,
    Mà gọi nó đứng lên, đối thoại cùng hôm nay.

    Mỗi con chữ là một hạt mầm tư tưởng,
    Mỗi vần thơ là một nhịp tim nhân loại,
    Triết học văn học – không khô khan định nghĩa,
    Mà là mạch sống căng tràn ý nghĩa bất diệt.

    Anh viết như gieo, anh nghĩ như trồng,
    Gieo hạt giống tự do vào đất tâm hồn nhân thế,
    Trồng cây tri thức, để mai sau xanh tỏa,
    Che bóng cho người, soi sáng lối đi xa.

    HenryLe – Lê Đình Hải, người thợ xây ngôn ngữ,
    Chạm vào nỗi đau để gọi thức tình thương,
    Chạm vào hiện thực để tìm ra chân lý,
    Và dựng triết học văn chương hiện đại –
    Như một ngọn núi sừng sững giữa bầu trời nhân loại.
    HNI 26/10 - B39 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 2 : HENRYLE – LÊ ĐÌNH HẢI VÀ TRIẾT HỌC VĂN HỌC HIỆN ĐẠI Trong dòng chảy vô tận của ngôn từ, Anh thắp sáng ngọn đuốc tư tưởng, Văn học không chỉ là trang giấy mỏng, Mà là bản thể sống, là linh hồn nhân gian. HenryLe – kẻ đi tìm sự thật, Giữa bão tố thời đại, anh dựng triết lý, Không để văn chương ngủ yên trong quá khứ, Mà gọi nó đứng lên, đối thoại cùng hôm nay. Mỗi con chữ là một hạt mầm tư tưởng, Mỗi vần thơ là một nhịp tim nhân loại, Triết học văn học – không khô khan định nghĩa, Mà là mạch sống căng tràn ý nghĩa bất diệt. Anh viết như gieo, anh nghĩ như trồng, Gieo hạt giống tự do vào đất tâm hồn nhân thế, Trồng cây tri thức, để mai sau xanh tỏa, Che bóng cho người, soi sáng lối đi xa. HenryLe – Lê Đình Hải, người thợ xây ngôn ngữ, Chạm vào nỗi đau để gọi thức tình thương, Chạm vào hiện thực để tìm ra chân lý, Và dựng triết học văn chương hiện đại – Như một ngọn núi sừng sững giữa bầu trời nhân loại.
    Like
    Love
    Haha
    Wow
    12
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 26/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 2 : HENRYLE – LÊ ĐÌNH HẢI VÀ TRIẾT HỌC VĂN HỌC HIỆN ĐẠI

    Trong dòng chảy vô tận của ngôn từ,
    Anh thắp sáng ngọn đuốc tư tưởng,
    Văn học không chỉ là trang giấy mỏng,
    Mà là bản thể sống, là linh hồn nhân gian.
    HenryLe – kẻ đi tìm sự thật,
    Giữa bão tố thời đại, anh dựng triết lý,
    Không để văn chương ngủ yên trong quá khứ,
    Mà gọi nó đứng lên, đối thoại cùng hôm nay.

    Mỗi con chữ là một hạt mầm tư tưởng,
    Mỗi vần thơ là một nhịp tim nhân loại,
    Triết học văn học – không khô khan định nghĩa,
    Mà là mạch sống căng tràn ý nghĩa bất diệt.

    Anh viết như gieo, anh nghĩ như trồng,
    Gieo hạt giống tự do vào đất tâm hồn nhân thế,
    Trồng cây tri thức, để mai sau xanh tỏa,
    Che bóng cho người, soi sáng lối đi xa.

    HenryLe – Lê Đình Hải, người thợ xây ngôn ngữ,
    Chạm vào nỗi đau để gọi thức tình thương,
    Chạm vào hiện thực để tìm ra chân lý,
    Và dựng triết học văn chương hiện đại –
    Như một ngọn núi sừng sững giữa bầu trời nhân loại.
    Đọc thêm
    HNI 26/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 2 : HENRYLE – LÊ ĐÌNH HẢI VÀ TRIẾT HỌC VĂN HỌC HIỆN ĐẠI Trong dòng chảy vô tận của ngôn từ, Anh thắp sáng ngọn đuốc tư tưởng, Văn học không chỉ là trang giấy mỏng, Mà là bản thể sống, là linh hồn nhân gian. HenryLe – kẻ đi tìm sự thật, Giữa bão tố thời đại, anh dựng triết lý, Không để văn chương ngủ yên trong quá khứ, Mà gọi nó đứng lên, đối thoại cùng hôm nay. Mỗi con chữ là một hạt mầm tư tưởng, Mỗi vần thơ là một nhịp tim nhân loại, Triết học văn học – không khô khan định nghĩa, Mà là mạch sống căng tràn ý nghĩa bất diệt. Anh viết như gieo, anh nghĩ như trồng, Gieo hạt giống tự do vào đất tâm hồn nhân thế, Trồng cây tri thức, để mai sau xanh tỏa, Che bóng cho người, soi sáng lối đi xa. HenryLe – Lê Đình Hải, người thợ xây ngôn ngữ, Chạm vào nỗi đau để gọi thức tình thương, Chạm vào hiện thực để tìm ra chân lý, Và dựng triết học văn chương hiện đại – Như một ngọn núi sừng sững giữa bầu trời nhân loại. Đọc thêm
    Like
    Love
    9
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/ceAJt46HgB0?si=49-UCMZ-McRjsm9G
    https://youtu.be/ceAJt46HgB0?si=49-UCMZ-McRjsm9G
    Like
    Wow
    8
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 27/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 1 :
    Ý NGHĨA BẤT TỬ CỦA VĂN CHƯƠNG

    Văn chương – ngọn lửa từ ngàn xưa,
    Soi bóng nhân gian giữa nắng mưa.
    Ghi lại tiếng lòng bao thế hệ,
    Kết nối hồn người chẳng xóa nhòa.
    Trang sách mở ra như cánh cửa,
    Dẫn ta vào cõi mộng vô biên.
    Ở đó niềm đau thành ánh sáng,
    Nỗi buồn hóa nhạc giữa bình yên.

    Từ ca dao, tiếng ru nồng thuở nhỏ,
    Đến bản trường ca dựng nước ngàn năm.
    Từng chữ gieo hồn như hạt giống,
    Ươm mầm nhân nghĩa giữa trần gian.

    Văn học – chứng nhân bao đổi thay,
    Ngẩng đầu giữa gió bụi tháng ngày.
    Khi con người còn khát khao sống,
    Thì văn chương còn bất tử nơi đây.

    Không có văn chương, đời khô cạn,
    Không có lời thơ, tim lạnh lùng.
    Chính bởi ngôn từ mà nhân loại,
    Biết yêu, biết khóc, biết anh hùng.

    Ôi, sức mạnh lặng thầm bất tử,
    Khắc trên giấy trắng dấu chân người.
    Văn học chẳng già, không chết,
    Mà hóa thành vĩnh viễn muôn đời.
    Đọc ít hơn

    Đọc thêm
    HNI 27/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 1 : Ý NGHĨA BẤT TỬ CỦA VĂN CHƯƠNG Văn chương – ngọn lửa từ ngàn xưa, Soi bóng nhân gian giữa nắng mưa. Ghi lại tiếng lòng bao thế hệ, Kết nối hồn người chẳng xóa nhòa. Trang sách mở ra như cánh cửa, Dẫn ta vào cõi mộng vô biên. Ở đó niềm đau thành ánh sáng, Nỗi buồn hóa nhạc giữa bình yên. Từ ca dao, tiếng ru nồng thuở nhỏ, Đến bản trường ca dựng nước ngàn năm. Từng chữ gieo hồn như hạt giống, Ươm mầm nhân nghĩa giữa trần gian. Văn học – chứng nhân bao đổi thay, Ngẩng đầu giữa gió bụi tháng ngày. Khi con người còn khát khao sống, Thì văn chương còn bất tử nơi đây. Không có văn chương, đời khô cạn, Không có lời thơ, tim lạnh lùng. Chính bởi ngôn từ mà nhân loại, Biết yêu, biết khóc, biết anh hùng. Ôi, sức mạnh lặng thầm bất tử, Khắc trên giấy trắng dấu chân người. Văn học chẳng già, không chết, Mà hóa thành vĩnh viễn muôn đời. Đọc ít hơn Đọc thêm
    Like
    Love
    Sad
    Angry
    14
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 26/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 1 :
    Ý NGHĨA BẤT TỬ CỦA VĂN CHƯƠNG

    Văn chương – ngọn lửa từ ngàn xưa,
    Soi bóng nhân gian giữa nắng mưa.
    Ghi lại tiếng lòng bao thế hệ,
    Kết nối hồn người chẳng xóa nhòa.
    Trang sách mở ra như cánh cửa,
    Dẫn ta vào cõi mộng vô biên.
    Ở đó niềm đau thành ánh sáng,
    Nỗi buồn hóa nhạc giữa bình yên.

    Từ ca dao, tiếng ru nồng thuở nhỏ,
    Đến bản trường ca dựng nước ngàn năm.
    Từng chữ gieo hồn như hạt giống,
    Ươm mầm nhân nghĩa giữa trần gian.

    Văn học – chứng nhân bao đổi thay,
    Ngẩng đầu giữa gió bụi tháng ngày.
    Khi con người còn khát khao sống,
    Thì văn chương còn bất tử nơi đây.

    Không có văn chương, đời khô cạn,
    Không có lời thơ, tim lạnh lùng.
    Chính bởi ngôn từ mà nhân loại,
    Biết yêu, biết khóc, biết anh hùng.

    Ôi, sức mạnh lặng thầm bất tử,
    Khắc trên giấy trắng dấu chân người.
    Văn học chẳng già, không chết,
    Mà hóa thành vĩnh viễn muôn đời.
    Đọc ít hơn

    Đọc thêm
    Đọc thêm
    HNI 26/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 1 : Ý NGHĨA BẤT TỬ CỦA VĂN CHƯƠNG Văn chương – ngọn lửa từ ngàn xưa, Soi bóng nhân gian giữa nắng mưa. Ghi lại tiếng lòng bao thế hệ, Kết nối hồn người chẳng xóa nhòa. Trang sách mở ra như cánh cửa, Dẫn ta vào cõi mộng vô biên. Ở đó niềm đau thành ánh sáng, Nỗi buồn hóa nhạc giữa bình yên. Từ ca dao, tiếng ru nồng thuở nhỏ, Đến bản trường ca dựng nước ngàn năm. Từng chữ gieo hồn như hạt giống, Ươm mầm nhân nghĩa giữa trần gian. Văn học – chứng nhân bao đổi thay, Ngẩng đầu giữa gió bụi tháng ngày. Khi con người còn khát khao sống, Thì văn chương còn bất tử nơi đây. Không có văn chương, đời khô cạn, Không có lời thơ, tim lạnh lùng. Chính bởi ngôn từ mà nhân loại, Biết yêu, biết khóc, biết anh hùng. Ôi, sức mạnh lặng thầm bất tử, Khắc trên giấy trắng dấu chân người. Văn học chẳng già, không chết, Mà hóa thành vĩnh viễn muôn đời. Đọc ít hơn Đọc thêm Đọc thêm
    Like
    Love
    Sad
    9
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 26/10:CHƯƠNG 20: Bài học từ các triều đại hưng – vong trong lịch sử Việt Nam và thế giới
    (Thuộc tác phẩm chính trị – triết học về “Dân là gốc của mọi quyền lực”)
    I. Mọi triều đại đều có chu kỳ sinh – thịnh – suy – vong
    Trong lịch sử nhân loại, không một đế chế nào là vĩnh cửu.
    Từ những triều đại hùng mạnh nhất như La Mã, Đường, Minh, đến Đại Việt thời Lý – Trần – Lê, tất cả đều đi qua cùng một quy luật: khi lòng dân thuận – thiên hạ thịnh, khi lòng dân ly tán – cơ đồ nghiêng đổ.
    Sự hưng thịnh không đến ngẫu nhiên, và sự sụp đổ cũng không phải do một biến cố đơn lẻ. Đó là quá trình tích tụ – từ sự khai mở của trí dân, đến sự băng hoại của quyền lực, từ chính danh của người lãnh đạo, đến sự tha hóa của tập đoàn cai trị.
    Đạo Trời không bao giờ đứng về phe mạnh – Trời chỉ đứng về phe của lẽ phải và lòng dân.
    Đó là định luật mà mọi triều đại, dù ở Đông hay Tây, đều phải tuân theo.
    II. Bài học từ các triều đại Việt Nam
    1. Nhà Lý – Thời thịnh trị của lòng nhân và niềm tin
    Triều Lý (1009–1225) mở đầu bằng một quyết định mang tính Đạo: Lý Công Uẩn dời đô về Thăng Long– nơi “rồng bay lên”, đất tụ khí thiêng sông núi.
    Nhưng cái vĩ đại không chỉ ở tầm nhìn địa chính trị, mà ở tư tưởng nhân trị: lấy Phật giáo làm nền tảng đạo đức, lấy dân làm gốc của thiên hạ.
    Dưới triều Lý, dân được an cư, học hành được mở rộng, pháp luật đi đôi với lòng nhân. Lý Thánh Tông từng nói: “Thương dân như con đỏ, trị nước lấy nhân nghĩa làm gốc.”
    Đó là giai đoạn Đạo và Chính hòa làm một, quyền lực thuận Trời, thuận Dân.
    Nhưng đến cuối triều, quyền lực bị chiếm giữ bởi hoạn quan và dòng tộc, vua Lý Huệ Tông lâm vào điên loạn, nhân tâm ly tán – cơ đồ nhà Lý sụp đổ.
    Bài học: Một triều đại thịnh trị khi lòng dân được kính trọng, nhưng sẽ tàn khi triều đình xem dân như công cụ.
    2. Nhà Trần – Khi đoàn kết và nghĩa lớn làm nên chiến thắng
    Nhà Trần (1225–1400) ra đời trong thời biến động, nhưng chính lòng dân đã tạo nên sức mạnh vô song.
    Ba lần kháng chiến chống Nguyên Mông không chỉ là chiến công quân sự, mà là biểu tượng của trí dân, khí dân, lòng dân.
    Trần Hưng Đạo hiểu rõ điều đó hơn ai hết: “Khoan thư sức dân làm kế sâu rễ bền gốc, đó là thượng sách giữ nước.”
    Đọc thêm
    HNI 26/10:CHƯƠNG 20: Bài học từ các triều đại hưng – vong trong lịch sử Việt Nam và thế giới (Thuộc tác phẩm chính trị – triết học về “Dân là gốc của mọi quyền lực”) I. Mọi triều đại đều có chu kỳ sinh – thịnh – suy – vong Trong lịch sử nhân loại, không một đế chế nào là vĩnh cửu. Từ những triều đại hùng mạnh nhất như La Mã, Đường, Minh, đến Đại Việt thời Lý – Trần – Lê, tất cả đều đi qua cùng một quy luật: khi lòng dân thuận – thiên hạ thịnh, khi lòng dân ly tán – cơ đồ nghiêng đổ. Sự hưng thịnh không đến ngẫu nhiên, và sự sụp đổ cũng không phải do một biến cố đơn lẻ. Đó là quá trình tích tụ – từ sự khai mở của trí dân, đến sự băng hoại của quyền lực, từ chính danh của người lãnh đạo, đến sự tha hóa của tập đoàn cai trị. Đạo Trời không bao giờ đứng về phe mạnh – Trời chỉ đứng về phe của lẽ phải và lòng dân. Đó là định luật mà mọi triều đại, dù ở Đông hay Tây, đều phải tuân theo. II. Bài học từ các triều đại Việt Nam 1. Nhà Lý – Thời thịnh trị của lòng nhân và niềm tin Triều Lý (1009–1225) mở đầu bằng một quyết định mang tính Đạo: Lý Công Uẩn dời đô về Thăng Long– nơi “rồng bay lên”, đất tụ khí thiêng sông núi. Nhưng cái vĩ đại không chỉ ở tầm nhìn địa chính trị, mà ở tư tưởng nhân trị: lấy Phật giáo làm nền tảng đạo đức, lấy dân làm gốc của thiên hạ. Dưới triều Lý, dân được an cư, học hành được mở rộng, pháp luật đi đôi với lòng nhân. Lý Thánh Tông từng nói: “Thương dân như con đỏ, trị nước lấy nhân nghĩa làm gốc.” Đó là giai đoạn Đạo và Chính hòa làm một, quyền lực thuận Trời, thuận Dân. Nhưng đến cuối triều, quyền lực bị chiếm giữ bởi hoạn quan và dòng tộc, vua Lý Huệ Tông lâm vào điên loạn, nhân tâm ly tán – cơ đồ nhà Lý sụp đổ. Bài học: Một triều đại thịnh trị khi lòng dân được kính trọng, nhưng sẽ tàn khi triều đình xem dân như công cụ. 2. Nhà Trần – Khi đoàn kết và nghĩa lớn làm nên chiến thắng Nhà Trần (1225–1400) ra đời trong thời biến động, nhưng chính lòng dân đã tạo nên sức mạnh vô song. Ba lần kháng chiến chống Nguyên Mông không chỉ là chiến công quân sự, mà là biểu tượng của trí dân, khí dân, lòng dân. Trần Hưng Đạo hiểu rõ điều đó hơn ai hết: “Khoan thư sức dân làm kế sâu rễ bền gốc, đó là thượng sách giữ nước.” Đọc thêm
    Like
    Love
    Haha
    Wow
    11
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 27/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 2 : HENRYLE – LÊ ĐÌNH HẢI VÀ TRIẾT HỌC VĂN HỌC HIỆN ĐẠI

    Trong dòng chảy vô tận của ngôn từ,
    Anh thắp sáng ngọn đuốc tư tưởng,
    Văn học không chỉ là trang giấy mỏng,
    Mà là bản thể sống, là linh hồn nhân gian.
    HenryLe – kẻ đi tìm sự thật,
    Giữa bão tố thời đại, anh dựng triết lý,
    Không để văn chương ngủ yên trong quá khứ,
    Mà gọi nó đứng lên, đối thoại cùng hôm nay.

    Mỗi con chữ là một hạt mầm tư tưởng,
    Mỗi vần thơ là một nhịp tim nhân loại,
    Triết học văn học – không khô khan định nghĩa,
    Mà là mạch sống căng tràn ý nghĩa bất diệt.

    Anh viết như gieo, anh nghĩ như trồng,
    Gieo hạt giống tự do vào đất tâm hồn nhân thế,
    Trồng cây tri thức, để mai sau xanh tỏa,
    Che bóng cho người, soi sáng lối đi xa.

    HenryLe – Lê Đình Hải, người thợ xây ngôn ngữ,
    Chạm vào nỗi đau để gọi thức tình thương,
    Chạm vào hiện thực để tìm ra chân lý,
    Và dựng triết học văn chương hiện đại –
    Như một ngọn núi sừng sững giữa bầu trời nhân loại.
    Đọc thêm

    Đọc thêm

    HNI 27/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 2 : HENRYLE – LÊ ĐÌNH HẢI VÀ TRIẾT HỌC VĂN HỌC HIỆN ĐẠI Trong dòng chảy vô tận của ngôn từ, Anh thắp sáng ngọn đuốc tư tưởng, Văn học không chỉ là trang giấy mỏng, Mà là bản thể sống, là linh hồn nhân gian. HenryLe – kẻ đi tìm sự thật, Giữa bão tố thời đại, anh dựng triết lý, Không để văn chương ngủ yên trong quá khứ, Mà gọi nó đứng lên, đối thoại cùng hôm nay. Mỗi con chữ là một hạt mầm tư tưởng, Mỗi vần thơ là một nhịp tim nhân loại, Triết học văn học – không khô khan định nghĩa, Mà là mạch sống căng tràn ý nghĩa bất diệt. Anh viết như gieo, anh nghĩ như trồng, Gieo hạt giống tự do vào đất tâm hồn nhân thế, Trồng cây tri thức, để mai sau xanh tỏa, Che bóng cho người, soi sáng lối đi xa. HenryLe – Lê Đình Hải, người thợ xây ngôn ngữ, Chạm vào nỗi đau để gọi thức tình thương, Chạm vào hiện thực để tìm ra chân lý, Và dựng triết học văn chương hiện đại – Như một ngọn núi sừng sững giữa bầu trời nhân loại. Đọc thêm Đọc thêm 
    Love
    Like
    Yay
    Wow
    15
    2 Bình luận 0 Chia sẽ