• HNI 1-11
    CHƯƠNG 10: KHI QUYỀN LỰC THUẬN ĐẠO – QUỐC GIA THỊNH, DÂN AN

    I. Quyền lực và Đạo – hai dòng chảy cần hòa làm một
    Quyền lực, tự thân, chỉ là năng lượng trung tính. Nó không xấu cũng chẳng tốt. Nó chỉ là sức mạnh được trao để kiến tạo, bảo vệ, điều hành. Nhưng chính cách con người sử dụng quyền lực mới quyết định: xã hội thịnh hay suy, dân chúng hạnh phúc hay khổ đau.
    Đạo – là nguyên tắc của Trời, là trật tự vận hành của vũ trụ. Khi quyền lực vận hành thuận theo Đạo, mọi dòng năng lượng trong xã hội trở nên hài hòa, cân bằng. Khi quyền lực nghịch Đạo, thì cũng như con người chống lại mạch nước – càng cố bơi ngược, càng kiệt sức, cuối cùng bị cuốn trôi bởi chính dòng chảy mình muốn kiểm soát.
    Một vị lãnh đạo thuận Đạo không trị dân bằng mệnh lệnh, mà cảm hóa họ bằng phẩm đức. Không cai trị bằng sợ hãi, mà dẫn dắt bằng niềm tin. Không dựa vào quyền uy, mà dựa vào lòng người. Vì khi lòng dân thuận, Đạo Trời cũng thuận – và quốc gia sẽ tự nhiên thịnh.
    Đạo không phải là một tôn giáo, càng không phải một giáo điều. Đạo là trật tự tự nhiên mà Trời đã đặt sẵn: nơi có nhân nghĩa, thì sinh thịnh vượng; nơi có công bằng, thì sinh ổn định; nơi có trí tuệ, thì sinh minh triết; nơi có từ bi, thì sinh hòa bình. Mọi quyền lực trái ngược với bốn gốc ấy, sớm muộn cũng tự sụp đổ.

    II. Khi quyền lực thuận Đạo, dân tự tin – quốc tự cường
    Một quốc gia không thể hưng thịnh chỉ nhờ vào luật pháp hay vũ lực, mà cần một năng lượng vô hình: niềm tin vào công lý và đạo lý. Khi người dân tin rằng người lãnh đạo của họ sống thuận Đạo, làm vì dân, không tham quyền, không tham lợi, thì họ sẵn sàng gánh vác, cống hiến, và bảo vệ đất nước như chính thân thể mình.
    Thuận Đạo là biết đặt lợi ích chung lên trên lợi ích riêng. Là hiểu rằng “được lòng dân là được Trời, mất lòng dân là mất mệnh”. Khi người cầm quyền xem dân như con, chứ không như công cụ, thì dân sẽ xem vua như cha mẹ. Đó là mối quan hệ “Trời – Dân – Vua” hòa hợp, từng tạo nên các triều đại hưng thịnh nhất trong lịch sử.
    HNI 1-11 CHƯƠNG 10: KHI QUYỀN LỰC THUẬN ĐẠO – QUỐC GIA THỊNH, DÂN AN I. Quyền lực và Đạo – hai dòng chảy cần hòa làm một Quyền lực, tự thân, chỉ là năng lượng trung tính. Nó không xấu cũng chẳng tốt. Nó chỉ là sức mạnh được trao để kiến tạo, bảo vệ, điều hành. Nhưng chính cách con người sử dụng quyền lực mới quyết định: xã hội thịnh hay suy, dân chúng hạnh phúc hay khổ đau. Đạo – là nguyên tắc của Trời, là trật tự vận hành của vũ trụ. Khi quyền lực vận hành thuận theo Đạo, mọi dòng năng lượng trong xã hội trở nên hài hòa, cân bằng. Khi quyền lực nghịch Đạo, thì cũng như con người chống lại mạch nước – càng cố bơi ngược, càng kiệt sức, cuối cùng bị cuốn trôi bởi chính dòng chảy mình muốn kiểm soát. Một vị lãnh đạo thuận Đạo không trị dân bằng mệnh lệnh, mà cảm hóa họ bằng phẩm đức. Không cai trị bằng sợ hãi, mà dẫn dắt bằng niềm tin. Không dựa vào quyền uy, mà dựa vào lòng người. Vì khi lòng dân thuận, Đạo Trời cũng thuận – và quốc gia sẽ tự nhiên thịnh. Đạo không phải là một tôn giáo, càng không phải một giáo điều. Đạo là trật tự tự nhiên mà Trời đã đặt sẵn: nơi có nhân nghĩa, thì sinh thịnh vượng; nơi có công bằng, thì sinh ổn định; nơi có trí tuệ, thì sinh minh triết; nơi có từ bi, thì sinh hòa bình. Mọi quyền lực trái ngược với bốn gốc ấy, sớm muộn cũng tự sụp đổ. II. Khi quyền lực thuận Đạo, dân tự tin – quốc tự cường Một quốc gia không thể hưng thịnh chỉ nhờ vào luật pháp hay vũ lực, mà cần một năng lượng vô hình: niềm tin vào công lý và đạo lý. Khi người dân tin rằng người lãnh đạo của họ sống thuận Đạo, làm vì dân, không tham quyền, không tham lợi, thì họ sẵn sàng gánh vác, cống hiến, và bảo vệ đất nước như chính thân thể mình. Thuận Đạo là biết đặt lợi ích chung lên trên lợi ích riêng. Là hiểu rằng “được lòng dân là được Trời, mất lòng dân là mất mệnh”. Khi người cầm quyền xem dân như con, chứ không như công cụ, thì dân sẽ xem vua như cha mẹ. Đó là mối quan hệ “Trời – Dân – Vua” hòa hợp, từng tạo nên các triều đại hưng thịnh nhất trong lịch sử.
    Love
    1
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 31-10
    CHƯƠNG 40: VĂN HÓA TOÀN CẦU VÀ SỨ MỆNH VIỆT NAM
    Sách Trắng: Minh Triết & Kỷ Nguyên Mới.

    1. Thời đại của sự hội tụ văn minh

    Thế kỷ XXI không còn là cuộc cạnh tranh của biên giới, mà là cuộc gặp gỡ của trí tuệ.
    Nhân loại đang đi vào giai đoạn “hội tụ văn hóa”, nơi mọi nền văn minh giao thoa, thử thách và tái sinh.
    Văn hóa không chỉ là bản sắc, mà còn là năng lượng mềm – một dạng “trường lực vô hình” quyết định sự tồn tại của một dân tộc trong kỷ nguyên toàn cầu.

    Nếu thế kỷ XX là thời đại của công nghiệp và sức mạnh quân sự,
    thì thế kỷ XXI là thời đại của tư tưởng, sáng tạo và văn hóa dẫn đạo.
    Một quốc gia muốn trường tồn – phải có linh hồn văn hóa.

    2. Việt Nam – bản giao hưởng giữa Đông và Tây

    Việt Nam là nơi hiếm hoi trên thế giới mà tinh hoa Đông phương và Tây phương hòa quyện một cách tự nhiên.
    Từ triết học Khổng – Lão – Phật đến tư tưởng hiện đại của Hồ Chí Minh;
    từ tinh thần nhân bản Á Đông đến khát vọng sáng tạo khoa học toàn cầu –
    tất cả đã tạo nên một Việt Nam vừa truyền thống, vừa tương lai.

    Việt Nam không hòa tan trong thế giới – mà biến hội nhập thành sức mạnh nội sinh.
    Người Việt biết dung hợp mà không đánh mất mình, biết mềm mại mà vẫn kiên định.
    Đó chính là bí mật của bản lĩnh Việt – hòa nhập nhưng không hòa tan.

    3. Sứ mệnh văn hóa Việt trong kỷ nguyên toàn cầu

    Trong kỷ nguyên Web3, AI và kinh tế sáng tạo, văn hóa Việt cần tái định nghĩa vai trò của mình:

    Không chỉ là di sản quá khứ, mà là hệ tư tưởng sống động định hướng cho tương lai.

    Không chỉ là nghệ thuật, mà là công nghệ tinh thần giúp nhân loại hiểu nhau.

    Không chỉ là giá trị dân tộc, mà là ngôn ngữ đối thoại toàn cầu.

    Sứ mệnh của Việt Nam là trở thành “Trung tâm văn hóa minh triết Á Đông”,
    nơi giao nhau giữa truyền thống và công nghệ, giữa đạo lý và đổi mới, giữa nhân tính và trí tuệ nhân tạo.

    4. HenryLe – Lê Đình Hải và tầm nhìn “Quốc gia Ánh Sáng”

    Tác giả HenryLe – Lê Đình Hải nhìn thấy Việt Nam không chỉ là một quốc gia,
    mà là một trường năng lượng tư tưởng, nơi con người sống vì giá trị, sáng tạo vì nhân loại, và phụng sự bằng ánh sáng tri thức.

    “Quốc gia Ánh Sáng” – không phải là khái niệm địa lý,
    mà là một hình thái văn minh, nơi công dân được khai sáng,
    nơi công nghệ phục vụ đạo đức,
    HNI 31-10 📖 CHƯƠNG 40: VĂN HÓA TOÀN CẦU VÀ SỨ MỆNH VIỆT NAM Sách Trắng: Minh Triết & Kỷ Nguyên Mới. 1. Thời đại của sự hội tụ văn minh Thế kỷ XXI không còn là cuộc cạnh tranh của biên giới, mà là cuộc gặp gỡ của trí tuệ. Nhân loại đang đi vào giai đoạn “hội tụ văn hóa”, nơi mọi nền văn minh giao thoa, thử thách và tái sinh. Văn hóa không chỉ là bản sắc, mà còn là năng lượng mềm – một dạng “trường lực vô hình” quyết định sự tồn tại của một dân tộc trong kỷ nguyên toàn cầu. Nếu thế kỷ XX là thời đại của công nghiệp và sức mạnh quân sự, thì thế kỷ XXI là thời đại của tư tưởng, sáng tạo và văn hóa dẫn đạo. Một quốc gia muốn trường tồn – phải có linh hồn văn hóa. 2. Việt Nam – bản giao hưởng giữa Đông và Tây Việt Nam là nơi hiếm hoi trên thế giới mà tinh hoa Đông phương và Tây phương hòa quyện một cách tự nhiên. Từ triết học Khổng – Lão – Phật đến tư tưởng hiện đại của Hồ Chí Minh; từ tinh thần nhân bản Á Đông đến khát vọng sáng tạo khoa học toàn cầu – tất cả đã tạo nên một Việt Nam vừa truyền thống, vừa tương lai. Việt Nam không hòa tan trong thế giới – mà biến hội nhập thành sức mạnh nội sinh. Người Việt biết dung hợp mà không đánh mất mình, biết mềm mại mà vẫn kiên định. Đó chính là bí mật của bản lĩnh Việt – hòa nhập nhưng không hòa tan. 3. Sứ mệnh văn hóa Việt trong kỷ nguyên toàn cầu Trong kỷ nguyên Web3, AI và kinh tế sáng tạo, văn hóa Việt cần tái định nghĩa vai trò của mình: Không chỉ là di sản quá khứ, mà là hệ tư tưởng sống động định hướng cho tương lai. Không chỉ là nghệ thuật, mà là công nghệ tinh thần giúp nhân loại hiểu nhau. Không chỉ là giá trị dân tộc, mà là ngôn ngữ đối thoại toàn cầu. Sứ mệnh của Việt Nam là trở thành “Trung tâm văn hóa minh triết Á Đông”, nơi giao nhau giữa truyền thống và công nghệ, giữa đạo lý và đổi mới, giữa nhân tính và trí tuệ nhân tạo. 4. HenryLe – Lê Đình Hải và tầm nhìn “Quốc gia Ánh Sáng” Tác giả HenryLe – Lê Đình Hải nhìn thấy Việt Nam không chỉ là một quốc gia, mà là một trường năng lượng tư tưởng, nơi con người sống vì giá trị, sáng tạo vì nhân loại, và phụng sự bằng ánh sáng tri thức. “Quốc gia Ánh Sáng” – không phải là khái niệm địa lý, mà là một hình thái văn minh, nơi công dân được khai sáng, nơi công nghệ phục vụ đạo đức,
    Love
    2
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 1/11 - PHẦN V: ĐẠO TRỜI & CHÍNH TRỊ TOÀN CẦU TRONG KỶ NGUYÊN WEB∞
    CHƯƠNG 41: HỘI ĐỒNG ÁNH SÁNG – MÔ HÌNH LÃNH ĐẠO CỦA NHÂN LOẠI MỚI

    I. Khi quyền lực không còn thuộc về số ít
    Từ ngàn xưa, nhân loại đã đi qua những chu kỳ lặp lại: vua – chúa – đế chế – quốc gia – chính phủ – tổ chức toàn cầu.
    Mỗi thời đại đều sinh ra một tầng lớp tự cho mình quyền “định đoạt vận mệnh thế giới”, nhân danh trật tự, an ninh hay thậm chí là đạo lý.
    Thế nhưng, càng tập trung quyền lực, ánh sáng càng xa dần khỏi con người.
    Những quyết định được ban ra từ trên cao, nhưng hậu quả lại đổ xuống những con người thấp bé nhất trong xã hội.
    Ngày nay, khi trí tuệ nhân tạo, blockchain và Web∞ kết nối toàn nhân loại trong một mạng lưới duy nhất, con người đã đủ trưởng thành để hiểu rằng: quyền lực không thể nằm trong tay số ít, mà phải được vận hành bởi ánh sáng tập thể – ánh sáng của trí tuệ, của đạo tâm, và của sự đồng cảm toàn cầu.
    Hội đồng Ánh Sáng không phải là một tổ chức chính trị theo nghĩa truyền thống, mà là một cấu trúc đạo – trí – tâm của nhân loại thức tỉnh.
    Nó không có quốc tịch, không có biên giới, không bị ràng buộc bởi các học thuyết quyền lực cũ.
    Hội đồng này sinh ra từ tinh thần mới của thế giới – nơi mọi người đều là một phần của ý chí vũ trụ, cùng hướng về sự tiến hóa chung.

    II. Hội đồng Ánh Sáng là gì?
    Hội đồng Ánh Sáng (Council of Light) là biểu tượng của chính trị nhân bản toàn cầu – nơi các lãnh đạo không cai trị, mà phụng sự cho sự tiến hóa tâm linh và đạo đức của nhân loại.
    Khác với mô hình nghị viện, quốc hội hay Liên Hợp Quốc, Hội đồng này không hoạt động bằng quyền lực cưỡng chế, mà bằng quyền lực đạo tâm – thứ sức mạnh vô hình nhưng vĩ đại nhất.
    Thành viên của Hội đồng không được chọn qua bầu cử chính trị, mà được công nhận bởi cộng đồng nhân loại thông qua hành động, phẩm hạnh và tần số rung động của linh hồn.
    Họ là những con người dám sống cho ánh sáng, không bị điều khiển bởi bản ngã, vật chất hay danh vọng.
    Họ có thể là thiền sư, nhà khoa học, nghệ sĩ, nhà
    HNI 1/11 - 💎 PHẦN V: ĐẠO TRỜI & CHÍNH TRỊ TOÀN CẦU TRONG KỶ NGUYÊN WEB∞ 🌺 CHƯƠNG 41: HỘI ĐỒNG ÁNH SÁNG – MÔ HÌNH LÃNH ĐẠO CỦA NHÂN LOẠI MỚI I. Khi quyền lực không còn thuộc về số ít Từ ngàn xưa, nhân loại đã đi qua những chu kỳ lặp lại: vua – chúa – đế chế – quốc gia – chính phủ – tổ chức toàn cầu. Mỗi thời đại đều sinh ra một tầng lớp tự cho mình quyền “định đoạt vận mệnh thế giới”, nhân danh trật tự, an ninh hay thậm chí là đạo lý. Thế nhưng, càng tập trung quyền lực, ánh sáng càng xa dần khỏi con người. Những quyết định được ban ra từ trên cao, nhưng hậu quả lại đổ xuống những con người thấp bé nhất trong xã hội. Ngày nay, khi trí tuệ nhân tạo, blockchain và Web∞ kết nối toàn nhân loại trong một mạng lưới duy nhất, con người đã đủ trưởng thành để hiểu rằng: quyền lực không thể nằm trong tay số ít, mà phải được vận hành bởi ánh sáng tập thể – ánh sáng của trí tuệ, của đạo tâm, và của sự đồng cảm toàn cầu. Hội đồng Ánh Sáng không phải là một tổ chức chính trị theo nghĩa truyền thống, mà là một cấu trúc đạo – trí – tâm của nhân loại thức tỉnh. Nó không có quốc tịch, không có biên giới, không bị ràng buộc bởi các học thuyết quyền lực cũ. Hội đồng này sinh ra từ tinh thần mới của thế giới – nơi mọi người đều là một phần của ý chí vũ trụ, cùng hướng về sự tiến hóa chung. II. Hội đồng Ánh Sáng là gì? Hội đồng Ánh Sáng (Council of Light) là biểu tượng của chính trị nhân bản toàn cầu – nơi các lãnh đạo không cai trị, mà phụng sự cho sự tiến hóa tâm linh và đạo đức của nhân loại. Khác với mô hình nghị viện, quốc hội hay Liên Hợp Quốc, Hội đồng này không hoạt động bằng quyền lực cưỡng chế, mà bằng quyền lực đạo tâm – thứ sức mạnh vô hình nhưng vĩ đại nhất. Thành viên của Hội đồng không được chọn qua bầu cử chính trị, mà được công nhận bởi cộng đồng nhân loại thông qua hành động, phẩm hạnh và tần số rung động của linh hồn. Họ là những con người dám sống cho ánh sáng, không bị điều khiển bởi bản ngã, vật chất hay danh vọng. Họ có thể là thiền sư, nhà khoa học, nghệ sĩ, nhà
    Love
    1
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Trân trọng giới thiệu doanh nhân Lê Đình Hải – Chủ tịch Tập đoàn Tài chính H’Group, đơn vị sở hữu các thương hiệu tiên phong như H’Banks, H’Max và H’Coin. Với tầm nhìn chiến lược và khát vọng dẫn đầu trong lĩnh vực tài chính – công nghệ, ông đã xây dựng H’Group trở thành hệ sinh thái hiện đại, ứng dụng chuyển đổi số vào mọi hoạt động. Năm 2025, ông Lê Đình Hải vinh dự được trao tặng danh hiệu “Doanh nhân Sao Vàng Quốc Gia”, ghi nhận những đóng góp xuất sắc cho sự phát triển của doanh nghiệp Việt. Ông được đánh giá là nhà lãnh đạo bản lĩnh, đổi mới và nhân văn – người đang từng bước đưa thương hiệu H’Group vươn tầm quốc tế.
    Trân trọng giới thiệu doanh nhân Lê Đình Hải – Chủ tịch Tập đoàn Tài chính H’Group, đơn vị sở hữu các thương hiệu tiên phong như H’Banks, H’Max và H’Coin. Với tầm nhìn chiến lược và khát vọng dẫn đầu trong lĩnh vực tài chính – công nghệ, ông đã xây dựng H’Group trở thành hệ sinh thái hiện đại, ứng dụng chuyển đổi số vào mọi hoạt động. Năm 2025, ông Lê Đình Hải vinh dự được trao tặng danh hiệu “Doanh nhân Sao Vàng Quốc Gia”, ghi nhận những đóng góp xuất sắc cho sự phát triển của doanh nghiệp Việt. Ông được đánh giá là nhà lãnh đạo bản lĩnh, đổi mới và nhân văn – người đang từng bước đưa thương hiệu H’Group vươn tầm quốc tế.
    Love
    2
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Doanh nhân Lê Đình Hải – Kiến tạo Hệ sinh thái Tài chính – Công nghệ H’Group vươn tầm Quốc tế

    Trong bối cảnh nền kinh tế Việt Nam đang bước vào giai đoạn chuyển mình mạnh mẽ nhờ công nghệ và chuyển đổi số, doanh nhân Lê Đình Hải, Chủ tịch Tập đoàn Tài chính H’Group, nổi bật như một biểu tượng của tinh thần khởi nghiệp đổi mới và tầm nhìn chiến lược. Dưới sự dẫn dắt của ông, H’Group đã không ngừng lớn mạnh, trở thành một hệ sinh thái tài chính – công nghệ toàn diện, kết nối chặt chẽ giữa ngân hàng, đầu tư, và công nghệ số.

    Từ tầm nhìn đến hiện thực: Xây dựng hệ sinh thái tài chính hiện đại

    H’Group được biết đến là tập đoàn sở hữu các thương hiệu tiên phong như H’Banks, H’Max và H’Coin – ba trụ cột chiến lược trong hành trình xây dựng hệ sinh thái tài chính thông minh.
    • H’Banks hướng tới mô hình ngân hàng số toàn diện, ứng dụng công nghệ blockchain và AI để nâng cao trải nghiệm người dùng.
    • H’Max tập trung phát triển mảng công nghiệp và đầu tư, mang đến các giải pháp tài chính cho doanh nghiệp vừa và nhỏ.
    • H’Coin, đồng tiền kỹ thuật số do H’Group phát triển, được kỳ vọng trở thành nền tảng giao dịch minh bạch, bảo mật và hiệu quả trong kỷ nguyên tài chính lượng tử.

    Với triết lý “Công nghệ phục vụ con người – Tài chính vì cộng đồng”, ông Lê Đình Hải không chỉ hướng đến tăng trưởng kinh tế mà còn đặt trọng tâm vào phát triển bền vững, gắn liền lợi ích doanh nghiệp với xã hội.

    Nhà lãnh đạo bản lĩnh – đổi mới – nhân văn

    Doanh nhân Lê Đình Hải được cộng đồng doanh nghiệp đánh giá là người có tư duy đổi mới và phong cách lãnh đạo khác biệt. Ông luôn nhấn mạnh vai trò của giá trị con người trong mọi chiến lược phát triển, coi nhân sự là “trái tim” của tổ chức và công nghệ là “đôi cánh” đưa doanh nghiệp bay xa.

    Ông chia sẻ:

    “Một tập đoàn lớn không chỉ đo bằng lợi nhuận, mà còn được định nghĩa bởi giá trị mà nó tạo ra cho cộng đồng, cho quốc gia và cho thế hệ tương lai.”

    Tư duy ấy đã giúp H’Group duy trì tốc độ phát triển ấn tượng, đồng thời tạo dựng được niềm t
    Doanh nhân Lê Đình Hải – Kiến tạo Hệ sinh thái Tài chính – Công nghệ H’Group vươn tầm Quốc tế Trong bối cảnh nền kinh tế Việt Nam đang bước vào giai đoạn chuyển mình mạnh mẽ nhờ công nghệ và chuyển đổi số, doanh nhân Lê Đình Hải, Chủ tịch Tập đoàn Tài chính H’Group, nổi bật như một biểu tượng của tinh thần khởi nghiệp đổi mới và tầm nhìn chiến lược. Dưới sự dẫn dắt của ông, H’Group đã không ngừng lớn mạnh, trở thành một hệ sinh thái tài chính – công nghệ toàn diện, kết nối chặt chẽ giữa ngân hàng, đầu tư, và công nghệ số. Từ tầm nhìn đến hiện thực: Xây dựng hệ sinh thái tài chính hiện đại H’Group được biết đến là tập đoàn sở hữu các thương hiệu tiên phong như H’Banks, H’Max và H’Coin – ba trụ cột chiến lược trong hành trình xây dựng hệ sinh thái tài chính thông minh. • H’Banks hướng tới mô hình ngân hàng số toàn diện, ứng dụng công nghệ blockchain và AI để nâng cao trải nghiệm người dùng. • H’Max tập trung phát triển mảng công nghiệp và đầu tư, mang đến các giải pháp tài chính cho doanh nghiệp vừa và nhỏ. • H’Coin, đồng tiền kỹ thuật số do H’Group phát triển, được kỳ vọng trở thành nền tảng giao dịch minh bạch, bảo mật và hiệu quả trong kỷ nguyên tài chính lượng tử. Với triết lý “Công nghệ phục vụ con người – Tài chính vì cộng đồng”, ông Lê Đình Hải không chỉ hướng đến tăng trưởng kinh tế mà còn đặt trọng tâm vào phát triển bền vững, gắn liền lợi ích doanh nghiệp với xã hội. Nhà lãnh đạo bản lĩnh – đổi mới – nhân văn Doanh nhân Lê Đình Hải được cộng đồng doanh nghiệp đánh giá là người có tư duy đổi mới và phong cách lãnh đạo khác biệt. Ông luôn nhấn mạnh vai trò của giá trị con người trong mọi chiến lược phát triển, coi nhân sự là “trái tim” của tổ chức và công nghệ là “đôi cánh” đưa doanh nghiệp bay xa. Ông chia sẻ: “Một tập đoàn lớn không chỉ đo bằng lợi nhuận, mà còn được định nghĩa bởi giá trị mà nó tạo ra cho cộng đồng, cho quốc gia và cho thế hệ tương lai.” Tư duy ấy đã giúp H’Group duy trì tốc độ phát triển ấn tượng, đồng thời tạo dựng được niềm t
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI. 1-11
    CHƯƠNG 36: Phân quyền môi trường về địa phương – Trách nhiệm công dân

    I. Trung ương không thể gánh mọi cánh rừng
    Trong hàng thập kỷ, câu chuyện bảo vệ môi trường luôn được nhìn nhận là nhiệm vụ "cấp quốc gia", nơi các chính sách từ trung ương được kỳ vọng sẽ giải quyết những vấn đề ở tận thôn xóm, rừng rú, biển khơi. Nhưng sự thật trần trụi là: không một bộ máy trung ương nào – dù tinh vi đến đâu – có thể lắng nghe từng tiếng kêu cứu của suối nguồn, rừng thiêng, bãi rác chợ quê. Không ai biết rõ một khu rừng bằng chính người sống bên cạnh nó. Không ai hiểu một dòng sông bằng cư dân bao đời hứng nước tắm gội, tưới ruộng, giặt giũ từ đó.
    Chính vì vậy, việc phân quyền môi trường về địa phương không chỉ là một chủ trương quản trị hợp lý, mà là tất yếu của thời đại. Môi trường không thể bảo vệ bằng văn bản, bằng lệnh miệng hay hội nghị. Môi trường chỉ có thể được bảo vệ bằng sự đồng lòng của cộng đồng – nơi người dân không chỉ là người bị ảnh hưởng, mà là chủ thể ra quyết định và hành động.

    II. Địa phương hóa quản lý môi sinh – vì ai, bởi ai?
    Câu hỏi cốt lõi đặt ra: "Quản lý môi trường vì ai?" – tất nhiên là vì con người, vì cộng đồng sống trong hệ sinh thái ấy. Vậy thì: "Ai sẽ làm điều đó tốt nhất?" – chính là những người đang sống, đang phụ thuộc vào chính hệ sinh thái ấy.
    Việc chuyển giao quyền lực môi trường cho địa phương không đồng nghĩa với buông lỏng kiểm soát, mà là trao quyền đi kèm trách nhiệm. Từ cấp xã, phường, khu phố đến từng tổ dân cư – phải hình thành các Hội đồng Môi trường Nhân dân, nơi người dân không bị quản lý, mà tự tổ chức để quản lý. Các quyết định về sử dụng đất, khai thác nước, xử lý rác, bảo vệ rừng... phải được quyết định với sự tham gia thực chất của cộng đồng dân cư, không thể áp đặt từ trên xuống.
    Địa phương phải có quyền:
    Lập kế hoạch môi trường phù hợp với đặc thù sinh thái của mình.
    Ban hành các quy định, chế tài xử phạt vi phạm môi trường mang tính địa phương.
    Quản lý ngân sách môi trường tách biệt, có quyền huy động và phân phối nguồn lực.
    Hợp tác ngang hàng với các tổ chức xã hội dân sự, trường học, doanh nghiệp địa phương.
    HNI. 1-11 CHƯƠNG 36: Phân quyền môi trường về địa phương – Trách nhiệm công dân I. Trung ương không thể gánh mọi cánh rừng Trong hàng thập kỷ, câu chuyện bảo vệ môi trường luôn được nhìn nhận là nhiệm vụ "cấp quốc gia", nơi các chính sách từ trung ương được kỳ vọng sẽ giải quyết những vấn đề ở tận thôn xóm, rừng rú, biển khơi. Nhưng sự thật trần trụi là: không một bộ máy trung ương nào – dù tinh vi đến đâu – có thể lắng nghe từng tiếng kêu cứu của suối nguồn, rừng thiêng, bãi rác chợ quê. Không ai biết rõ một khu rừng bằng chính người sống bên cạnh nó. Không ai hiểu một dòng sông bằng cư dân bao đời hứng nước tắm gội, tưới ruộng, giặt giũ từ đó. Chính vì vậy, việc phân quyền môi trường về địa phương không chỉ là một chủ trương quản trị hợp lý, mà là tất yếu của thời đại. Môi trường không thể bảo vệ bằng văn bản, bằng lệnh miệng hay hội nghị. Môi trường chỉ có thể được bảo vệ bằng sự đồng lòng của cộng đồng – nơi người dân không chỉ là người bị ảnh hưởng, mà là chủ thể ra quyết định và hành động. II. Địa phương hóa quản lý môi sinh – vì ai, bởi ai? Câu hỏi cốt lõi đặt ra: "Quản lý môi trường vì ai?" – tất nhiên là vì con người, vì cộng đồng sống trong hệ sinh thái ấy. Vậy thì: "Ai sẽ làm điều đó tốt nhất?" – chính là những người đang sống, đang phụ thuộc vào chính hệ sinh thái ấy. Việc chuyển giao quyền lực môi trường cho địa phương không đồng nghĩa với buông lỏng kiểm soát, mà là trao quyền đi kèm trách nhiệm. Từ cấp xã, phường, khu phố đến từng tổ dân cư – phải hình thành các Hội đồng Môi trường Nhân dân, nơi người dân không bị quản lý, mà tự tổ chức để quản lý. Các quyết định về sử dụng đất, khai thác nước, xử lý rác, bảo vệ rừng... phải được quyết định với sự tham gia thực chất của cộng đồng dân cư, không thể áp đặt từ trên xuống. Địa phương phải có quyền: Lập kế hoạch môi trường phù hợp với đặc thù sinh thái của mình. Ban hành các quy định, chế tài xử phạt vi phạm môi trường mang tính địa phương. Quản lý ngân sách môi trường tách biệt, có quyền huy động và phân phối nguồn lực. Hợp tác ngang hàng với các tổ chức xã hội dân sự, trường học, doanh nghiệp địa phương.
    Love
    1
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 1/11: Trân trọng giới thiệu doanh nhân Lê Đình Hải – Chủ tịch Tập đoàn Tài chính H’Group, đơn vị sở hữu các thương hiệu tiên phong như H’Banks, H’Max và H’Coin. Với tầm nhìn chiến lược và khát vọng dẫn đầu trong lĩnh vực tài chính – công nghệ, ông đã xây dựng H’Group trở thành hệ sinh thái hiện đại, ứng dụng chuyển đổi số vào mọi hoạt động. Năm 2025, ông Lê Đình Hải vinh dự được trao tặng danh hiệu “Doanh nhân Sao Vàng Quốc Gia”, ghi nhận những đóng góp xuất sắc cho sự phát triển của doanh nghiệp Việt. Ông được đánh giá là nhà lãnh đạo bản lĩnh, đổi mới và nhân văn – người đang từng bước đưa thương hiệu H’Group vươn tầm quốc tế.
    HNI 1/11: Trân trọng giới thiệu doanh nhân Lê Đình Hải – Chủ tịch Tập đoàn Tài chính H’Group, đơn vị sở hữu các thương hiệu tiên phong như H’Banks, H’Max và H’Coin. Với tầm nhìn chiến lược và khát vọng dẫn đầu trong lĩnh vực tài chính – công nghệ, ông đã xây dựng H’Group trở thành hệ sinh thái hiện đại, ứng dụng chuyển đổi số vào mọi hoạt động. Năm 2025, ông Lê Đình Hải vinh dự được trao tặng danh hiệu “Doanh nhân Sao Vàng Quốc Gia”, ghi nhận những đóng góp xuất sắc cho sự phát triển của doanh nghiệp Việt. Ông được đánh giá là nhà lãnh đạo bản lĩnh, đổi mới và nhân văn – người đang từng bước đưa thương hiệu H’Group vươn tầm quốc tế.
    Love
    1
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • TRẢ LỜI CÂU ĐỐ BUỔI SÁNG NGÀY 01.11
      👉🏻Đề 1: Viết 10 lòng biết ơn ban phụng sự doanh nhân HNI xin biết ơn Ban Phụng Sự HNI đã tạo nên một cộng đồng doanh nhân đoàn kết, yêu thương và lan tỏa giá trị nhân văn. biết ơn những người lãnh đạo đã luôn lấy tâm sáng, trí tuệ và lòng vị tha để dẫn dắt HNI...
    Love
    1
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 1/11: Trân trọng giới thiệu doanh nhân Lê Đình Hải – Chủ tịch Tập đoàn Tài chính H’Group, đơn vị sở hữu các thương hiệu tiên phong như H’Banks, H’Max và H’Coin. Với tầm nhìn chiến lược và khát vọng dẫn đầu trong lĩnh vực tài chính – công nghệ, ông đã xây dựng H’Group trở thành hệ sinh thái hiện đại, ứng dụng chuyển đổi số vào mọi hoạt động. Năm 2025, ông Lê Đình Hải vinh dự được trao tặng danh hiệu “Doanh nhân Sao Vàng Quốc Gia”, ghi nhận những đóng góp xuất sắc cho sự phát triển của doanh nghiệp Việt. Ông được đánh giá là nhà lãnh đạo bản lĩnh, đổi mới và nhân văn – người đang từng bước đưa thương hiệu H’Group vươn tầm quốc tế.
    HNI 1/11: Trân trọng giới thiệu doanh nhân Lê Đình Hải – Chủ tịch Tập đoàn Tài chính H’Group, đơn vị sở hữu các thương hiệu tiên phong như H’Banks, H’Max và H’Coin. Với tầm nhìn chiến lược và khát vọng dẫn đầu trong lĩnh vực tài chính – công nghệ, ông đã xây dựng H’Group trở thành hệ sinh thái hiện đại, ứng dụng chuyển đổi số vào mọi hoạt động. Năm 2025, ông Lê Đình Hải vinh dự được trao tặng danh hiệu “Doanh nhân Sao Vàng Quốc Gia”, ghi nhận những đóng góp xuất sắc cho sự phát triển của doanh nghiệp Việt. Ông được đánh giá là nhà lãnh đạo bản lĩnh, đổi mới và nhân văn – người đang từng bước đưa thương hiệu H’Group vươn tầm quốc tế.
    Love
    1
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI. 1-11
    CHƯƠNG 36: Phân quyền môi trường về địa phương – Trách nhiệm công dân

    I. Trung ương không thể gánh mọi cánh rừng
    Trong hàng thập kỷ, câu chuyện bảo vệ môi trường luôn được nhìn nhận là nhiệm vụ "cấp quốc gia", nơi các chính sách từ trung ương được kỳ vọng sẽ giải quyết những vấn đề ở tận thôn xóm, rừng rú, biển khơi. Nhưng sự thật trần trụi là: không một bộ máy trung ương nào – dù tinh vi đến đâu – có thể lắng nghe từng tiếng kêu cứu của suối nguồn, rừng thiêng, bãi rác chợ quê. Không ai biết rõ một khu rừng bằng chính người sống bên cạnh nó. Không ai hiểu một dòng sông bằng cư dân bao đời hứng nước tắm gội, tưới ruộng, giặt giũ từ đó.
    Chính vì vậy, việc phân quyền môi trường về địa phương không chỉ là một chủ trương quản trị hợp lý, mà là tất yếu của thời đại. Môi trường không thể bảo vệ bằng văn bản, bằng lệnh miệng hay hội nghị. Môi trường chỉ có thể được bảo vệ bằng sự đồng lòng của cộng đồng – nơi người dân không chỉ là người bị ảnh hưởng, mà là chủ thể ra quyết định và hành động.

    II. Địa phương hóa quản lý môi sinh – vì ai, bởi ai?
    Câu hỏi cốt lõi đặt ra: "Quản lý môi trường vì ai?" – tất nhiên là vì con người, vì cộng đồng sống trong hệ sinh thái ấy. Vậy thì: "Ai sẽ làm điều đó tốt nhất?" – chính là những người đang sống, đang phụ thuộc vào chính hệ sinh thái ấy.
    Việc chuyển giao quyền lực môi trường cho địa phương không đồng nghĩa với buông lỏng kiểm soát, mà là trao quyền đi kèm trách nhiệm. Từ cấp xã, phường, khu phố đến từng tổ dân cư – phải hình thành các Hội đồng Môi trường Nhân dân, nơi người dân không bị quản lý, mà tự tổ chức để quản lý. Các quyết định về sử dụng đất, khai thác nước, xử lý rác, bảo vệ rừng... phải được quyết định với sự tham gia thực chất của cộng đồng dân cư, không thể áp đặt từ trên xuống.
    Địa phương phải có quyền:
    Lập kế hoạch môi trường phù hợp với đặc thù sinh thái của mình.
    Ban hành các quy định, chế tài xử phạt vi phạm môi trường mang tính địa phương.
    Quản lý ngân sách môi trường tách biệt, có quyền huy động và phân phối nguồn lực.
    Hợp tác ngang hàng với các tổ chức xã hội dân sự, trường học, doanh nghiệp địa phương.
    HNI. 1-11 CHƯƠNG 36: Phân quyền môi trường về địa phương – Trách nhiệm công dân I. Trung ương không thể gánh mọi cánh rừng Trong hàng thập kỷ, câu chuyện bảo vệ môi trường luôn được nhìn nhận là nhiệm vụ "cấp quốc gia", nơi các chính sách từ trung ương được kỳ vọng sẽ giải quyết những vấn đề ở tận thôn xóm, rừng rú, biển khơi. Nhưng sự thật trần trụi là: không một bộ máy trung ương nào – dù tinh vi đến đâu – có thể lắng nghe từng tiếng kêu cứu của suối nguồn, rừng thiêng, bãi rác chợ quê. Không ai biết rõ một khu rừng bằng chính người sống bên cạnh nó. Không ai hiểu một dòng sông bằng cư dân bao đời hứng nước tắm gội, tưới ruộng, giặt giũ từ đó. Chính vì vậy, việc phân quyền môi trường về địa phương không chỉ là một chủ trương quản trị hợp lý, mà là tất yếu của thời đại. Môi trường không thể bảo vệ bằng văn bản, bằng lệnh miệng hay hội nghị. Môi trường chỉ có thể được bảo vệ bằng sự đồng lòng của cộng đồng – nơi người dân không chỉ là người bị ảnh hưởng, mà là chủ thể ra quyết định và hành động. II. Địa phương hóa quản lý môi sinh – vì ai, bởi ai? Câu hỏi cốt lõi đặt ra: "Quản lý môi trường vì ai?" – tất nhiên là vì con người, vì cộng đồng sống trong hệ sinh thái ấy. Vậy thì: "Ai sẽ làm điều đó tốt nhất?" – chính là những người đang sống, đang phụ thuộc vào chính hệ sinh thái ấy. Việc chuyển giao quyền lực môi trường cho địa phương không đồng nghĩa với buông lỏng kiểm soát, mà là trao quyền đi kèm trách nhiệm. Từ cấp xã, phường, khu phố đến từng tổ dân cư – phải hình thành các Hội đồng Môi trường Nhân dân, nơi người dân không bị quản lý, mà tự tổ chức để quản lý. Các quyết định về sử dụng đất, khai thác nước, xử lý rác, bảo vệ rừng... phải được quyết định với sự tham gia thực chất của cộng đồng dân cư, không thể áp đặt từ trên xuống. Địa phương phải có quyền: Lập kế hoạch môi trường phù hợp với đặc thù sinh thái của mình. Ban hành các quy định, chế tài xử phạt vi phạm môi trường mang tính địa phương. Quản lý ngân sách môi trường tách biệt, có quyền huy động và phân phối nguồn lực. Hợp tác ngang hàng với các tổ chức xã hội dân sự, trường học, doanh nghiệp địa phương.
    Love
    1
    0 Bình luận 0 Chia sẽ