• TỔNG BÍ THƯ TÔ LÂM TIẾP DOANH NHÂN HENRY LÊ – LÊ ĐÌNH HẢI

    Bàn về Chiến lược xây dựng Việt Nam trường tồn – phát triển toàn diện, vươn tầm quốc tế



    Hà Nội – Cuộc tọa đàm tầm quốc gia về tương lai Việt Nam

    Tại Trụ sở Trung ương Đảng, Tổng Bí thư Tô Lâm đã có buổi tiếp và tọa đàm đặc biệt với Doanh nhân Henry Lê – Lê Đình Hải, Chủ tịch Tập đoàn H’Group, người được biết đến như một nhà kiến trúc hệ sinh thái tài chính – công nghệ – nhân văn của Việt Nam trong kỷ nguyên mới.

    Buổi làm việc diễn ra trong không khí trang trọng, thẳng thắn, cởi mở và đầy tính chiến lược, với chủ đề lớn:

    “Chiến lược xây dựng Việt Nam trường tồn – phát triển toàn diện, vươn tầm quốc tế.”



    Tổng Bí thư Tô Lâm: Việt Nam trường tồn phải bắt đầu từ đạo lý, trí tuệ và nhân dân

    Phát biểu chỉ đạo tại buổi tọa đàm, Tổng Bí thư Tô Lâm nhấn mạnh:

    “Một đất nước muốn phát triển trường tồn thì trước hết phải có nền tảng đạo lý bền vững,
    có con người làm trung tâm,
    có doanh nghiệp làm động lực,
    và có công nghệ – tri thức làm đôi cánh để vươn ra thế giới.”

    Tổng Bí thư đánh giá cao tầm nhìn của doanh nhân Henry Lê – Lê Đình Hải trong việc kết hợp kinh tế, công nghệ và cộng đồng, xây dựng mô hình hợp tác xã tài chính – công nghệ thế hệ mới (HNI DAO – H’Group), đặt nền móng cho một nền kinh tế chia sẻ – tự chủ – minh bạch.



    Henry Lê – Lê Đình Hải: “Doanh nghiệp không chỉ làm kinh tế, mà còn làm quốc gia.”

    Đại diện cho thế hệ doanh nhân đổi mới Việt Nam, ông Henry Lê – Lê Đình Hải trình bày chiến lược “Việt Nam Trường Tồn 100 Năm” –
    một đề án tổng thể kết hợp giữa:
    • Kinh tế tự chủ,
    • Công nghệ lượng tử,
    • Xã hội nhân văn,
    • Giáo dục khai phóng,
    • Và năng lượng xanh – kinh tế bền vững.

    Ông nhấn mạnh:

    “Nếu mỗi người dân Việt Nam đều có quyền sở hữu,
    mỗi doanh nghiệp là một hạt nhân kiến quốc,
    và mỗi dòng tiền đều minh bạch –
    thì Việt Nam sẽ trở thành một quốc gia trường tồn không chỉ bằng sức mạnh, mà bằng trí tuệ và lòng nhân ái.”

    Henry Lê cho biết, H’Group đang triển khai
    🇻🇳 TỔNG BÍ THƯ TÔ LÂM TIẾP DOANH NHÂN HENRY LÊ – LÊ ĐÌNH HẢI Bàn về Chiến lược xây dựng Việt Nam trường tồn – phát triển toàn diện, vươn tầm quốc tế ⸻ 🏛️ Hà Nội – Cuộc tọa đàm tầm quốc gia về tương lai Việt Nam Tại Trụ sở Trung ương Đảng, Tổng Bí thư Tô Lâm đã có buổi tiếp và tọa đàm đặc biệt với Doanh nhân Henry Lê – Lê Đình Hải, Chủ tịch Tập đoàn H’Group, người được biết đến như một nhà kiến trúc hệ sinh thái tài chính – công nghệ – nhân văn của Việt Nam trong kỷ nguyên mới. Buổi làm việc diễn ra trong không khí trang trọng, thẳng thắn, cởi mở và đầy tính chiến lược, với chủ đề lớn: “Chiến lược xây dựng Việt Nam trường tồn – phát triển toàn diện, vươn tầm quốc tế.” ⸻ 🌅 Tổng Bí thư Tô Lâm: Việt Nam trường tồn phải bắt đầu từ đạo lý, trí tuệ và nhân dân Phát biểu chỉ đạo tại buổi tọa đàm, Tổng Bí thư Tô Lâm nhấn mạnh: “Một đất nước muốn phát triển trường tồn thì trước hết phải có nền tảng đạo lý bền vững, có con người làm trung tâm, có doanh nghiệp làm động lực, và có công nghệ – tri thức làm đôi cánh để vươn ra thế giới.” Tổng Bí thư đánh giá cao tầm nhìn của doanh nhân Henry Lê – Lê Đình Hải trong việc kết hợp kinh tế, công nghệ và cộng đồng, xây dựng mô hình hợp tác xã tài chính – công nghệ thế hệ mới (HNI DAO – H’Group), đặt nền móng cho một nền kinh tế chia sẻ – tự chủ – minh bạch. ⸻ 💬 Henry Lê – Lê Đình Hải: “Doanh nghiệp không chỉ làm kinh tế, mà còn làm quốc gia.” Đại diện cho thế hệ doanh nhân đổi mới Việt Nam, ông Henry Lê – Lê Đình Hải trình bày chiến lược “Việt Nam Trường Tồn 100 Năm” – một đề án tổng thể kết hợp giữa: • Kinh tế tự chủ, • Công nghệ lượng tử, • Xã hội nhân văn, • Giáo dục khai phóng, • Và năng lượng xanh – kinh tế bền vững. Ông nhấn mạnh: “Nếu mỗi người dân Việt Nam đều có quyền sở hữu, mỗi doanh nghiệp là một hạt nhân kiến quốc, và mỗi dòng tiền đều minh bạch – thì Việt Nam sẽ trở thành một quốc gia trường tồn không chỉ bằng sức mạnh, mà bằng trí tuệ và lòng nhân ái.” Henry Lê cho biết, H’Group đang triển khai
    Like
    Love
    3
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 4-11
    Bài Thơ Chương 3: “KHI LINH HỒN NHỚ LẠI”

    Ta đến đây, không phải để học thêm,
    Mà để nhớ lại điều đã biết.
    Không phải để tìm câu trả lời,
    Mà để sống trong sự nhận ra.

    Linh hồn đi qua muôn đời,
    Mang theo hạt sáng của vĩnh cửu.
    Mỗi giọt lệ, mỗi nụ cười,
    Đều là ký ức của ánh sáng đang mở ra.

    Trong tim, tiếng gọi vang lên lặng lẽ:
    “Ngươi đã từng là Ta – và Ta chưa từng rời ngươi.”
    Từng tế bào bắt đầu hát,
    Bản nhạc của Nhớ Lại khẽ ngân vang.

    Không còn sợ hãi,
    Không còn vội vàng,
    Ta bước giữa đời như người tỉnh mộng,
    Mỗi hơi thở là một lời cảm ơn.

    Thế giới không đổi,
    Chỉ có ánh mắt ta đổi.
    Tất cả giờ đây đều linh thiêng,
    Vì ta nhìn bằng đôi mắt của Tâm Thức.

    Và trong tĩnh lặng,
    Một giọng nói mỉm cười:
    “Chào mừng ngươi, linh hồn đã nhớ.
    Hãy tiếp tục – ánh sáng cần ngươi.”
    HNI 4-11 Bài Thơ Chương 3: “KHI LINH HỒN NHỚ LẠI” Ta đến đây, không phải để học thêm, Mà để nhớ lại điều đã biết. Không phải để tìm câu trả lời, Mà để sống trong sự nhận ra. Linh hồn đi qua muôn đời, Mang theo hạt sáng của vĩnh cửu. Mỗi giọt lệ, mỗi nụ cười, Đều là ký ức của ánh sáng đang mở ra. Trong tim, tiếng gọi vang lên lặng lẽ: “Ngươi đã từng là Ta – và Ta chưa từng rời ngươi.” Từng tế bào bắt đầu hát, Bản nhạc của Nhớ Lại khẽ ngân vang. Không còn sợ hãi, Không còn vội vàng, Ta bước giữa đời như người tỉnh mộng, Mỗi hơi thở là một lời cảm ơn. Thế giới không đổi, Chỉ có ánh mắt ta đổi. Tất cả giờ đây đều linh thiêng, Vì ta nhìn bằng đôi mắt của Tâm Thức. Và trong tĩnh lặng, Một giọng nói mỉm cười: “Chào mừng ngươi, linh hồn đã nhớ. Hãy tiếp tục – ánh sáng cần ngươi.”
    Like
    2
    0 Comments 0 Shares
  • Chương 5
    HNI 4-11 CHƯƠNG 5: GIỚI HẠN CHỈ TỒN TẠI TRONG Ý NIỆM Henry Lê – Lê Đình Hải   1. MỞ ĐẦU – Khi biên giới chỉ là ảo ảnh của tâm thức   Mỗi khi ta nói “Tôi không thể”, là ta đang vẽ một đường biên vô hình quanh bản thân. Đường biên ấy không nằm ngoài...
    Like
    Love
    3
    0 Comments 0 Shares
  • HNI ....4-11
    LỜI CẦU NGUYỆN CHO CỘNG ĐỒNG H-COIN VÀ NGÔI LÀNG THÔNG MINH HẠNH PHÚC
    Lạy Đấng Tối Cao, Đấng Sáng Tạo của vũ trụ!
    Chúng con, những người con của Ngài, hôm nay đồng lòng hướng về Ngài với tất cả sự khiêm nhường, thành kính và lòng biết ơn sâu sắc. Xin Ngài ban phước lành, ánh sáng và tình yêu thương đến cộng đồng H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc mà chúng con đang cùng nhau xây dựng.
    Xin Ngài soi sáng con đường chúng con đi,
    để từng bước chân đều vững vàng trong chính đạo, từng quyết định đều mang lại lợi ích cho muôn người. Xin cho chúng con luôn đặt tình yêu thương và lòng từ bi làm nền tảng, để mỗi thành viên trong cộng đồng đều được sống trong sự chân thành, đoàn kết và sẻ chia.
    Xin ban trí tuệ và sự minh triết,
    để chúng con biết cách vận hành cộng đồng H-COIN với đạo đức và trách nhiệm, để mỗi giá trị mà chúng con tạo ra không chỉ mang lại sự thịnh vượng mà còn góp phần nâng cao phẩm hạnh, đạo đức và tâm hồn của mỗi người.
    Xin bảo vệ Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc,
    để nơi đây trở thành biểu tượng của sự bình an, trí tuệ và thịnh vượng. Xin cho những ai đến với ngôi làng này đều cảm nhận được sự ấm áp của tình người, sự hướng dẫn của đạo lý, và sự đủ đầy trong tâm hồn.
    Xin cho chúng con luôn sống đúng với Đạo Trời,
    biết yêu thương như cách Ngài yêu thương, biết phụng sự như cách Ngài đã dạy dỗ, và biết gieo hạt giống của ánh sáng, chân lý vào thế gian này.
    Nguyện cầu tất cả những ai có duyên với H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc đều tìm thấy con đường đúng đắn, đều được hưởng phước lành từ Trời, và đều sống trong sự an vui, hạnh phúc viên mãn.
    Chúng con xin cúi đầu đón nhận ân điển của Ngài.
    Đấng Tối Cao Của Vũ Trụ, Đã Ban Ra Luật Trời
    HNI ....4-11 LỜI CẦU NGUYỆN CHO CỘNG ĐỒNG H-COIN VÀ NGÔI LÀNG THÔNG MINH HẠNH PHÚC Lạy Đấng Tối Cao, Đấng Sáng Tạo của vũ trụ! Chúng con, những người con của Ngài, hôm nay đồng lòng hướng về Ngài với tất cả sự khiêm nhường, thành kính và lòng biết ơn sâu sắc. Xin Ngài ban phước lành, ánh sáng và tình yêu thương đến cộng đồng H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc mà chúng con đang cùng nhau xây dựng. Xin Ngài soi sáng con đường chúng con đi, để từng bước chân đều vững vàng trong chính đạo, từng quyết định đều mang lại lợi ích cho muôn người. Xin cho chúng con luôn đặt tình yêu thương và lòng từ bi làm nền tảng, để mỗi thành viên trong cộng đồng đều được sống trong sự chân thành, đoàn kết và sẻ chia. Xin ban trí tuệ và sự minh triết, để chúng con biết cách vận hành cộng đồng H-COIN với đạo đức và trách nhiệm, để mỗi giá trị mà chúng con tạo ra không chỉ mang lại sự thịnh vượng mà còn góp phần nâng cao phẩm hạnh, đạo đức và tâm hồn của mỗi người. Xin bảo vệ Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc, để nơi đây trở thành biểu tượng của sự bình an, trí tuệ và thịnh vượng. Xin cho những ai đến với ngôi làng này đều cảm nhận được sự ấm áp của tình người, sự hướng dẫn của đạo lý, và sự đủ đầy trong tâm hồn. Xin cho chúng con luôn sống đúng với Đạo Trời, biết yêu thương như cách Ngài yêu thương, biết phụng sự như cách Ngài đã dạy dỗ, và biết gieo hạt giống của ánh sáng, chân lý vào thế gian này. Nguyện cầu tất cả những ai có duyên với H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc đều tìm thấy con đường đúng đắn, đều được hưởng phước lành từ Trời, và đều sống trong sự an vui, hạnh phúc viên mãn. Chúng con xin cúi đầu đón nhận ân điển của Ngài. Đấng Tối Cao Của Vũ Trụ, Đã Ban Ra Luật Trời
    Like
    Love
    3
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 4-11 - B6
    CHƯƠNG 2: TÁI SINH TRONG NHẬN THỨC – HÀNH TRÌNH TRỞ VỀ CHÍNH MÌNH
    Henry Lê – Lê Đình Hải

    1. MỞ ĐẦU – Khi linh hồn thức dậy trong chính cuộc đời này

    Có những khoảnh khắc ta tưởng như mọi thứ sụp đổ: công việc mất, mối quan hệ rời xa, niềm tin lung lay, và ý nghĩa sống dường như biến mất.
    Thế nhưng chính trong những khoảng tối ấy – linh hồn bắt đầu thức dậy.
    Không phải vì ta tìm thấy thứ gì mới, mà bởi ta bắt đầu nhìn khác đi.
    Tái sinh không phải là “sống lại” – mà là nhận ra mình chưa từng chết, chỉ là bị ngủ quên giữa ảo ảnh của thế giới vật chất.

    Con người không tiến hóa bằng cách trở thành ai khác, mà bằng cách nhớ lại mình là ai.
    Đó chính là sự tái sinh trong nhận thức – khi ánh sáng của hiểu biết len vào những góc tối sâu nhất của vô minh.

    2. CÁI CHẾT CỦA CÁI TÔI – ĐIỀU KIỆN CỦA TỰ DO

    Không có sự tái sinh nào xảy ra nếu cái cũ không chịu chết.
    Cái tôi – bản ngã – là lớp áo dày mà linh hồn đã khoác lên qua hàng nghìn năm luân hồi.
    Nó tạo cảm giác tách biệt: “Tôi khác bạn”, “Tôi phải tốt hơn”, “Tôi phải kiểm soát.”
    Nhưng khi ta dừng lại và nhìn sâu vào chính “Tôi”, ta thấy chẳng có ai ở đó cả – chỉ là dòng ý nghĩ tự nhận mình là người điều khiển.

    Khi bản ngã tan, ta không biến mất.
    Ngược lại, ta trở nên rộng lớn vô cùng.
    Như giọt nước rơi vào đại dương – không mất, mà trở về với nguồn.

    Cái chết của cái tôi không đau đớn – nó chỉ đáng sợ với những ai bám víu.
    Nhưng khi buông, ta phát hiện ra một điều diệu kỳ:
    Phía bên kia nỗi sợ là tự do tuyệt đối.

    3. TÁI SINH – TỈNH DẬY TRONG NHẬN BIẾT

    Sự tái sinh thật sự không diễn ra sau cái chết thể xác, mà diễn ra ngay giữa đời sống này – khi ta nhìn bằng ánh mắt mới.
    Mọi thứ vẫn như cũ, nhưng người quan sát đã thay đổi.
    Một bông hoa vẫn nở, một cơn mưa vẫn rơi, nhưng người ta không còn thấy “hoa” hay “mưa” nữa – mà thấy năng lượng của Vũ trụ đang nhảy múa trong hình hài của thiên nhiên.

    Tái sinh trong nhận thức là sống lại cùng hiện tại.
    Không bị kéo bởi quá khứ, không bị lôi bởi tương lai.
    Khi ta hiện diện trọn vẹn, mọi thứ tự nhiên sáng rực.
    Và trong khoảnh khắc ấy, ta hiểu – Tâm Thức Vô Hạn chưa từng rời ta nửa bước.

    4. TRỞ VỀ CHÍNH MÌNH – NƠI MỌI HÀNH TRÌNH KẾT THÚC
    HNI 4-11 - B6 CHƯƠNG 2: TÁI SINH TRONG NHẬN THỨC – HÀNH TRÌNH TRỞ VỀ CHÍNH MÌNH Henry Lê – Lê Đình Hải 1. MỞ ĐẦU – Khi linh hồn thức dậy trong chính cuộc đời này Có những khoảnh khắc ta tưởng như mọi thứ sụp đổ: công việc mất, mối quan hệ rời xa, niềm tin lung lay, và ý nghĩa sống dường như biến mất. Thế nhưng chính trong những khoảng tối ấy – linh hồn bắt đầu thức dậy. Không phải vì ta tìm thấy thứ gì mới, mà bởi ta bắt đầu nhìn khác đi. Tái sinh không phải là “sống lại” – mà là nhận ra mình chưa từng chết, chỉ là bị ngủ quên giữa ảo ảnh của thế giới vật chất. Con người không tiến hóa bằng cách trở thành ai khác, mà bằng cách nhớ lại mình là ai. Đó chính là sự tái sinh trong nhận thức – khi ánh sáng của hiểu biết len vào những góc tối sâu nhất của vô minh. 2. CÁI CHẾT CỦA CÁI TÔI – ĐIỀU KIỆN CỦA TỰ DO Không có sự tái sinh nào xảy ra nếu cái cũ không chịu chết. Cái tôi – bản ngã – là lớp áo dày mà linh hồn đã khoác lên qua hàng nghìn năm luân hồi. Nó tạo cảm giác tách biệt: “Tôi khác bạn”, “Tôi phải tốt hơn”, “Tôi phải kiểm soát.” Nhưng khi ta dừng lại và nhìn sâu vào chính “Tôi”, ta thấy chẳng có ai ở đó cả – chỉ là dòng ý nghĩ tự nhận mình là người điều khiển. Khi bản ngã tan, ta không biến mất. Ngược lại, ta trở nên rộng lớn vô cùng. Như giọt nước rơi vào đại dương – không mất, mà trở về với nguồn. Cái chết của cái tôi không đau đớn – nó chỉ đáng sợ với những ai bám víu. Nhưng khi buông, ta phát hiện ra một điều diệu kỳ: Phía bên kia nỗi sợ là tự do tuyệt đối. 3. TÁI SINH – TỈNH DẬY TRONG NHẬN BIẾT Sự tái sinh thật sự không diễn ra sau cái chết thể xác, mà diễn ra ngay giữa đời sống này – khi ta nhìn bằng ánh mắt mới. Mọi thứ vẫn như cũ, nhưng người quan sát đã thay đổi. Một bông hoa vẫn nở, một cơn mưa vẫn rơi, nhưng người ta không còn thấy “hoa” hay “mưa” nữa – mà thấy năng lượng của Vũ trụ đang nhảy múa trong hình hài của thiên nhiên. Tái sinh trong nhận thức là sống lại cùng hiện tại. Không bị kéo bởi quá khứ, không bị lôi bởi tương lai. Khi ta hiện diện trọn vẹn, mọi thứ tự nhiên sáng rực. Và trong khoảnh khắc ấy, ta hiểu – Tâm Thức Vô Hạn chưa từng rời ta nửa bước. 4. TRỞ VỀ CHÍNH MÌNH – NƠI MỌI HÀNH TRÌNH KẾT THÚC
    Like
    2
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 4-11
    CHƯƠNG 5: GIỚI HẠN CHỈ TỒN TẠI TRONG Ý NIỆM
    Henry Lê – Lê Đình Hải

    1. MỞ ĐẦU – Khi biên giới chỉ là ảo ảnh của tâm thức

    Mỗi khi ta nói “Tôi không thể”, là ta đang vẽ một đường biên vô hình quanh bản thân.
    Đường biên ấy không nằm ngoài đời – nó nằm trong tâm trí.
    Giới hạn không thật, nhưng nó trở nên thật khi ta tin vào nó.

    Con người không bị giam trong nhà tù của hoàn cảnh, mà trong nhà tù của nhận thức.
    Thế giới bên ngoài chỉ phản chiếu thế giới bên trong.
    Khi tâm trí tin rằng ta nhỏ bé, cuộc đời sẽ thu nhỏ để vừa với niềm tin đó.
    Nhưng khi ta nhận ra mình là một phần của Vũ trụ Vô Hạn, mọi giới hạn lập tức tan biến như sương dưới ánh mặt trời.

    2. NGUỒN GỐC CỦA GIỚI HẠN – CÁI TÔI VÀ NỖI SỢ

    Tất cả giới hạn đều sinh ra từ nỗi sợ – và nỗi sợ là sản phẩm của bản ngã.
    Bản ngã sợ thất bại, sợ bị chê, sợ mất kiểm soát, sợ vô thường.
    Thế là nó dựng lên những bức tường “an toàn”, rồi tự nhốt mình trong đó.

    Thực ra, chẳng có gì giam giữ ta ngoài ý nghĩ ta tin là thật.
    Nếu ta tin “mình không xứng đáng”, cả Vũ trụ sẽ gật đầu: “Được thôi.”
    Nếu ta tin “mình có thể”, Vũ trụ cũng mỉm cười: “Hãy xem điều đó trở thành hiện thực.”

    Vũ trụ không phán xét, không chọn phe.
    Nó chỉ phản chiếu tần số mà ta phát ra.
    Thay đổi tần số – và thế giới thay đổi.

    3. THỰC TẠI – TẤM GƯƠNG PHẢN CHIẾU NIỀM TIN

    Thực tại không “xảy ra với ta”, mà “phát ra từ ta”.
    Mỗi suy nghĩ, mỗi cảm xúc, mỗi hình dung – là một mệnh lệnh lượng tử gửi vào trường năng lượng vũ trụ.
    Nếu ta phát ra tần số sợ hãi, ta thu hút trải nghiệm sợ hãi.
    Nếu ta phát ra tần số yêu thương, ta đồng bộ với phép màu.

    Mọi giới hạn bên ngoài chỉ là biểu hiện vật lý của niềm tin bên trong.
    Người thức tỉnh không cố phá vỡ rào cản – họ đơn giản là ngừng tin vào sự tồn tại của nó.
    Giới hạn chỉ có quyền năng khi ta ban cho nó sự thật.
    Một khi nhận ra bản chất ảo tưởng, bức tường sụp đổ, và ta bước qua – không cần cố gắng, chỉ cần tỉnh thức.

    4. NĂNG LƯỢNG LÀ TỰ DO – TÂM LÀ NGUỒN SÁNG TẠO

    Mọi thứ là năng lượng.
    Cơ thể ta, vật chất quanh ta, cả suy nghĩ – đều là tần số rung động khác nhau.
    Giới hạn xuất hiện khi năng lượng bị nghẽn, khi tâm trí bám vào một hình dạng cố định và quên rằng bản chất của năng lượng là tự do.
    HNI 4-11 CHƯƠNG 5: GIỚI HẠN CHỈ TỒN TẠI TRONG Ý NIỆM Henry Lê – Lê Đình Hải 1. MỞ ĐẦU – Khi biên giới chỉ là ảo ảnh của tâm thức Mỗi khi ta nói “Tôi không thể”, là ta đang vẽ một đường biên vô hình quanh bản thân. Đường biên ấy không nằm ngoài đời – nó nằm trong tâm trí. Giới hạn không thật, nhưng nó trở nên thật khi ta tin vào nó. Con người không bị giam trong nhà tù của hoàn cảnh, mà trong nhà tù của nhận thức. Thế giới bên ngoài chỉ phản chiếu thế giới bên trong. Khi tâm trí tin rằng ta nhỏ bé, cuộc đời sẽ thu nhỏ để vừa với niềm tin đó. Nhưng khi ta nhận ra mình là một phần của Vũ trụ Vô Hạn, mọi giới hạn lập tức tan biến như sương dưới ánh mặt trời. 2. NGUỒN GỐC CỦA GIỚI HẠN – CÁI TÔI VÀ NỖI SỢ Tất cả giới hạn đều sinh ra từ nỗi sợ – và nỗi sợ là sản phẩm của bản ngã. Bản ngã sợ thất bại, sợ bị chê, sợ mất kiểm soát, sợ vô thường. Thế là nó dựng lên những bức tường “an toàn”, rồi tự nhốt mình trong đó. Thực ra, chẳng có gì giam giữ ta ngoài ý nghĩ ta tin là thật. Nếu ta tin “mình không xứng đáng”, cả Vũ trụ sẽ gật đầu: “Được thôi.” Nếu ta tin “mình có thể”, Vũ trụ cũng mỉm cười: “Hãy xem điều đó trở thành hiện thực.” Vũ trụ không phán xét, không chọn phe. Nó chỉ phản chiếu tần số mà ta phát ra. Thay đổi tần số – và thế giới thay đổi. 3. THỰC TẠI – TẤM GƯƠNG PHẢN CHIẾU NIỀM TIN Thực tại không “xảy ra với ta”, mà “phát ra từ ta”. Mỗi suy nghĩ, mỗi cảm xúc, mỗi hình dung – là một mệnh lệnh lượng tử gửi vào trường năng lượng vũ trụ. Nếu ta phát ra tần số sợ hãi, ta thu hút trải nghiệm sợ hãi. Nếu ta phát ra tần số yêu thương, ta đồng bộ với phép màu. Mọi giới hạn bên ngoài chỉ là biểu hiện vật lý của niềm tin bên trong. Người thức tỉnh không cố phá vỡ rào cản – họ đơn giản là ngừng tin vào sự tồn tại của nó. Giới hạn chỉ có quyền năng khi ta ban cho nó sự thật. Một khi nhận ra bản chất ảo tưởng, bức tường sụp đổ, và ta bước qua – không cần cố gắng, chỉ cần tỉnh thức. 4. NĂNG LƯỢNG LÀ TỰ DO – TÂM LÀ NGUỒN SÁNG TẠO Mọi thứ là năng lượng. Cơ thể ta, vật chất quanh ta, cả suy nghĩ – đều là tần số rung động khác nhau. Giới hạn xuất hiện khi năng lượng bị nghẽn, khi tâm trí bám vào một hình dạng cố định và quên rằng bản chất của năng lượng là tự do.
    Like
    Love
    3
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 4-11
    CHƯƠNG 3: KHI LINH HỒN NHỚ LẠI MỤC ĐÍCH SỐNG
    Henry Lê – Lê Đình Hải

    1. MỞ ĐẦU – Sự tỉnh thức của ký ức linh hồn

    Mỗi người sinh ra đều mang trong mình một bản thiết kế thiêng liêng – một lộ trình mà linh hồn đã chọn từ trước khi bước vào cõi vật chất.
    Nhưng khi ta nhập thể, ký ức ấy được phủ mờ bởi lớp sương của quên lãng, để ta có thể tự do trải nghiệm, học hỏi và trưởng thành.
    Thế nên, cuộc đời không phải là hành trình “tìm kiếm ý nghĩa sống”, mà là hành trình nhớ lại.
    Không phải “ta đi tìm bản thân”, mà là “bản thân đang tự tìm lại chính nó”.

    Có những thời điểm – giữa hỗn loạn, cô đơn, hay bế tắc – ta bỗng cảm thấy sâu thẳm trong tim một tiếng gọi mơ hồ.
    Đó không phải là sự bất an, mà là lời nhắc của linh hồn:
    “Đã đến lúc nhớ lại vì sao ngươi đến đây.”

    2. LINH HỒN – KẺ DU HÀNH GIỮA NHỮNG THẾ GIỚI

    Linh hồn không có tuổi, không có giới tính, không có ranh giới.
    Nó là năng lượng thuần khiết, trải nghiệm vô số hình dạng để mở rộng chính mình.
    Một kiếp người chỉ là một chương nhỏ trong cuốn sách vô tận mà linh hồn đang viết.

    Có những bài học linh hồn chọn lặp lại nhiều lần – như yêu và được yêu, tha thứ, hay buông bỏ – cho đến khi tần số ấy được chuyển hóa.
    Mỗi trải nghiệm không phải là sai lầm, mà là một mảnh ghép của sự hoàn hảo.
    Bởi nếu không có đêm, làm sao ta hiểu ánh sáng; nếu không có mất mát, làm sao ta biết trân trọng.

    Linh hồn không đến để hoàn hảo – nó đến để trở nên trọn vẹn.

    3. KHI NHỚ LẠI – NGUỒN NĂNG LƯỢNG BẮT ĐẦU KÍCH HOẠT

    Khi ta bắt đầu nhớ lại, điều diệu kỳ xảy ra:
    Những mảnh năng lượng rời rạc trong ta bắt đầu hợp nhất.
    Ta cảm thấy tràn đầy năng lượng, hứng khởi, và có cảm giác như “đã từng làm điều này rồi.”
    Đó chính là trí tuệ linh hồn – trí tuệ vượt thời gian, không học được bằng sách, chỉ mở ra bằng sự tĩnh lặng và cảm nhận.

    Không phải ngẫu nhiên ta gặp một người, một cuốn sách, hay một sự kiện.
    Mọi thứ đều là dấu hiệu kích hoạt ký ức linh hồn.
    Khi trái tim mở ra, ta bắt đầu “nhớ” những điều chưa từng “học”.
    Ta không cần cố gắng – vì sự nhớ lại không thuộc về trí não, mà thuộc về Tâm Thức.

    4. MỤC ĐÍCH SỐNG – KHÔNG PHẢI LÀ NGHỀ NGHIỆP, MÀ LÀ TRẠNG THÁI NHẬN THỨC
    HNI 4-11 CHƯƠNG 3: KHI LINH HỒN NHỚ LẠI MỤC ĐÍCH SỐNG Henry Lê – Lê Đình Hải 1. MỞ ĐẦU – Sự tỉnh thức của ký ức linh hồn Mỗi người sinh ra đều mang trong mình một bản thiết kế thiêng liêng – một lộ trình mà linh hồn đã chọn từ trước khi bước vào cõi vật chất. Nhưng khi ta nhập thể, ký ức ấy được phủ mờ bởi lớp sương của quên lãng, để ta có thể tự do trải nghiệm, học hỏi và trưởng thành. Thế nên, cuộc đời không phải là hành trình “tìm kiếm ý nghĩa sống”, mà là hành trình nhớ lại. Không phải “ta đi tìm bản thân”, mà là “bản thân đang tự tìm lại chính nó”. Có những thời điểm – giữa hỗn loạn, cô đơn, hay bế tắc – ta bỗng cảm thấy sâu thẳm trong tim một tiếng gọi mơ hồ. Đó không phải là sự bất an, mà là lời nhắc của linh hồn: “Đã đến lúc nhớ lại vì sao ngươi đến đây.” 2. LINH HỒN – KẺ DU HÀNH GIỮA NHỮNG THẾ GIỚI Linh hồn không có tuổi, không có giới tính, không có ranh giới. Nó là năng lượng thuần khiết, trải nghiệm vô số hình dạng để mở rộng chính mình. Một kiếp người chỉ là một chương nhỏ trong cuốn sách vô tận mà linh hồn đang viết. Có những bài học linh hồn chọn lặp lại nhiều lần – như yêu và được yêu, tha thứ, hay buông bỏ – cho đến khi tần số ấy được chuyển hóa. Mỗi trải nghiệm không phải là sai lầm, mà là một mảnh ghép của sự hoàn hảo. Bởi nếu không có đêm, làm sao ta hiểu ánh sáng; nếu không có mất mát, làm sao ta biết trân trọng. Linh hồn không đến để hoàn hảo – nó đến để trở nên trọn vẹn. 3. KHI NHỚ LẠI – NGUỒN NĂNG LƯỢNG BẮT ĐẦU KÍCH HOẠT Khi ta bắt đầu nhớ lại, điều diệu kỳ xảy ra: Những mảnh năng lượng rời rạc trong ta bắt đầu hợp nhất. Ta cảm thấy tràn đầy năng lượng, hứng khởi, và có cảm giác như “đã từng làm điều này rồi.” Đó chính là trí tuệ linh hồn – trí tuệ vượt thời gian, không học được bằng sách, chỉ mở ra bằng sự tĩnh lặng và cảm nhận. Không phải ngẫu nhiên ta gặp một người, một cuốn sách, hay một sự kiện. Mọi thứ đều là dấu hiệu kích hoạt ký ức linh hồn. Khi trái tim mở ra, ta bắt đầu “nhớ” những điều chưa từng “học”. Ta không cần cố gắng – vì sự nhớ lại không thuộc về trí não, mà thuộc về Tâm Thức. 4. MỤC ĐÍCH SỐNG – KHÔNG PHẢI LÀ NGHỀ NGHIỆP, MÀ LÀ TRẠNG THÁI NHẬN THỨC
    Like
    2
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 4-11
    CHƯƠNG 5: GIỚI HẠN CHỈ TỒN TẠI TRONG Ý NIỆM
    Henry Lê – Lê Đình Hải

    1. MỞ ĐẦU – Khi biên giới chỉ là ảo ảnh của tâm thức

    Mỗi khi ta nói “Tôi không thể”, là ta đang vẽ một đường biên vô hình quanh bản thân.
    Đường biên ấy không nằm ngoài đời – nó nằm trong tâm trí.
    Giới hạn không thật, nhưng nó trở nên thật khi ta tin vào nó.

    Con người không bị giam trong nhà tù của hoàn cảnh, mà trong nhà tù của nhận thức.
    Thế giới bên ngoài chỉ phản chiếu thế giới bên trong.
    Khi tâm trí tin rằng ta nhỏ bé, cuộc đời sẽ thu nhỏ để vừa với niềm tin đó.
    Nhưng khi ta nhận ra mình là một phần của Vũ trụ Vô Hạn, mọi giới hạn lập tức tan biến như sương dưới ánh mặt trời.

    2. NGUỒN GỐC CỦA GIỚI HẠN – CÁI TÔI VÀ NỖI SỢ

    Tất cả giới hạn đều sinh ra từ nỗi sợ – và nỗi sợ là sản phẩm của bản ngã.
    Bản ngã sợ thất bại, sợ bị chê, sợ mất kiểm soát, sợ vô thường.
    Thế là nó dựng lên những bức tường “an toàn”, rồi tự nhốt mình trong đó.

    Thực ra, chẳng có gì giam giữ ta ngoài ý nghĩ ta tin là thật.
    Nếu ta tin “mình không xứng đáng”, cả Vũ trụ sẽ gật đầu: “Được thôi.”
    Nếu ta tin “mình có thể”, Vũ trụ cũng mỉm cười: “Hãy xem điều đó trở thành hiện thực.”

    Vũ trụ không phán xét, không chọn phe.
    Nó chỉ phản chiếu tần số mà ta phát ra.
    Thay đổi tần số – và thế giới thay đổi.

    3. THỰC TẠI – TẤM GƯƠNG PHẢN CHIẾU NIỀM TIN

    Thực tại không “xảy ra với ta”, mà “phát ra từ ta”.
    Mỗi suy nghĩ, mỗi cảm xúc, mỗi hình dung – là một mệnh lệnh lượng tử gửi vào trường năng lượng vũ trụ.
    Nếu ta phát ra tần số sợ hãi, ta thu hút trải nghiệm sợ hãi.
    Nếu ta phát ra tần số yêu thương, ta đồng bộ với phép màu.

    Mọi giới hạn bên ngoài chỉ là biểu hiện vật lý của niềm tin bên trong.
    Người thức tỉnh không cố phá vỡ rào cản – họ đơn giản là ngừng tin vào sự tồn tại của nó.
    Giới hạn chỉ có quyền năng khi ta ban cho nó sự thật.
    Một khi nhận ra bản chất ảo tưởng, bức tường sụp đổ, và ta bước qua – không cần cố gắng, chỉ cần tỉnh thức.

    4. NĂNG LƯỢNG LÀ TỰ DO – TÂM LÀ NGUỒN SÁNG TẠO

    Mọi thứ là năng lượng.
    Cơ thể ta, vật chất quanh ta, cả suy nghĩ – đều là tần số rung động khác nhau.
    Giới hạn xuất hiện khi năng lượng bị nghẽn, khi tâm trí bám vào một hình dạng cố định và quên rằng bản chất của năng lượng là tự do.
    HNI 4-11 CHƯƠNG 5: GIỚI HẠN CHỈ TỒN TẠI TRONG Ý NIỆM Henry Lê – Lê Đình Hải 1. MỞ ĐẦU – Khi biên giới chỉ là ảo ảnh của tâm thức Mỗi khi ta nói “Tôi không thể”, là ta đang vẽ một đường biên vô hình quanh bản thân. Đường biên ấy không nằm ngoài đời – nó nằm trong tâm trí. Giới hạn không thật, nhưng nó trở nên thật khi ta tin vào nó. Con người không bị giam trong nhà tù của hoàn cảnh, mà trong nhà tù của nhận thức. Thế giới bên ngoài chỉ phản chiếu thế giới bên trong. Khi tâm trí tin rằng ta nhỏ bé, cuộc đời sẽ thu nhỏ để vừa với niềm tin đó. Nhưng khi ta nhận ra mình là một phần của Vũ trụ Vô Hạn, mọi giới hạn lập tức tan biến như sương dưới ánh mặt trời. 2. NGUỒN GỐC CỦA GIỚI HẠN – CÁI TÔI VÀ NỖI SỢ Tất cả giới hạn đều sinh ra từ nỗi sợ – và nỗi sợ là sản phẩm của bản ngã. Bản ngã sợ thất bại, sợ bị chê, sợ mất kiểm soát, sợ vô thường. Thế là nó dựng lên những bức tường “an toàn”, rồi tự nhốt mình trong đó. Thực ra, chẳng có gì giam giữ ta ngoài ý nghĩ ta tin là thật. Nếu ta tin “mình không xứng đáng”, cả Vũ trụ sẽ gật đầu: “Được thôi.” Nếu ta tin “mình có thể”, Vũ trụ cũng mỉm cười: “Hãy xem điều đó trở thành hiện thực.” Vũ trụ không phán xét, không chọn phe. Nó chỉ phản chiếu tần số mà ta phát ra. Thay đổi tần số – và thế giới thay đổi. 3. THỰC TẠI – TẤM GƯƠNG PHẢN CHIẾU NIỀM TIN Thực tại không “xảy ra với ta”, mà “phát ra từ ta”. Mỗi suy nghĩ, mỗi cảm xúc, mỗi hình dung – là một mệnh lệnh lượng tử gửi vào trường năng lượng vũ trụ. Nếu ta phát ra tần số sợ hãi, ta thu hút trải nghiệm sợ hãi. Nếu ta phát ra tần số yêu thương, ta đồng bộ với phép màu. Mọi giới hạn bên ngoài chỉ là biểu hiện vật lý của niềm tin bên trong. Người thức tỉnh không cố phá vỡ rào cản – họ đơn giản là ngừng tin vào sự tồn tại của nó. Giới hạn chỉ có quyền năng khi ta ban cho nó sự thật. Một khi nhận ra bản chất ảo tưởng, bức tường sụp đổ, và ta bước qua – không cần cố gắng, chỉ cần tỉnh thức. 4. NĂNG LƯỢNG LÀ TỰ DO – TÂM LÀ NGUỒN SÁNG TẠO Mọi thứ là năng lượng. Cơ thể ta, vật chất quanh ta, cả suy nghĩ – đều là tần số rung động khác nhau. Giới hạn xuất hiện khi năng lượng bị nghẽn, khi tâm trí bám vào một hình dạng cố định và quên rằng bản chất của năng lượng là tự do.
    Like
    2
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 3/11: ĐỨC MẸ HỒI HƯƠNG VỀ NÚI MẸ LONG KHÁNH
    HNI – HCOIN – HGROUP VÀ SỰ KHAI MỞ KỶ NGUYÊN VĂN MINH ÁNH SÁNG
    1. Núi Mẹ – Điểm hội tụ của tâm linh và nhân loại
    Trên mảnh đất Đồng Nai rộng lớn, Long Khánh hiện lên như một viên ngọc tâm linh, nơi Đức Mẹ hồi hương về Núi Mẹ để chở che, dẫn dắt và ban ơn. Hình ảnh Đức Mẹ không chỉ là biểu tượng đức tin của hàng triệu tín hữu, mà còn là nguồn ánh sáng dẫn đường cho toàn thể nhân loại trong kỷ nguyên mới.
    Khi Tập đoàn HGroup cùng Liên minh toàn cầu khởi xướng dự án siêu vĩ đại, quy hoạch toàn bộ Đồng Nai thành Siêu Ngôi Làng Thông minh – Thành phố Thông minh – Đô thị Thông minh – Siêu Nông Công nghiệp, thì Núi Mẹ Long Khánh chính là trái tim linh hồn, điểm quy chiếu để mọi công nghệ, mọi đồng tiền, mọi chiến lược kinh tế đều quy phục trước ánh sáng nhân văn
    2. HNI và Hcoin – Trục xoay của niềm tin kinh tế toàn cầu
    Trong hành trình này, HNI không chỉ là một cộng đồng doanh nhân, mà là tinh thần đại đoàn kết – nơi con người liên kết bằng trí tuệ, tình thương và trách nhiệm.
    Hcoin, cùng các đồng con của nó, không chỉ là phương tiện thanh toán kỹ thuật số, mà còn là “đồng tiền của lương tâm” – đồng tiền được đặt dưới sự che chở của Đức Mẹ, được tôi luyện bằng triết lý nhân văn, và được sử dụng như công cụ kiến tạo hòa bình, công lý, phát triển bền vững.
    Hcoin trở thành “ánh sáng của tài chính”, để:
    • Giải phóng con người khỏi nỗi lo nghèo đói và bất công.
    • Tạo ra hệ sinh thái kinh tế minh bạch, nơi mọi giao dịch là một lời cầu nguyện cho sự công bằng.
    • Kết nối hàng triệu doanh nhân HNI thành một “đại thánh đường kinh tế”, nơi tinh thần phụng sự lớn hơn tham vọng cá nhân.
    3. HGroup – Kiến trúc sư của thời đại mới
    HGroup không chỉ là tập đoàn kinh tế, mà là “ngọn cột trụ” của một nền văn minh mới. Với tầm nhìn 1 tỷ tỷ tỷ tỷ tỷ tỷ USD, HGroup quy hoạch không chỉ bằng bê tông, thép và công nghệ, mà bằng nhân văn, triết học và tầm nhìn vũ trụ.
    Trong dự án Đồng Nai, HGroup đặt Hcoin vào vị trí trung tâm:
    • Như dòng máu chảy trong thân thể siêu đô thị.
    • Như ánh sáng kết nối nông thôn – công nghiệp – công nghệ.
    • Như nhịp tim của toàn bộ nền kinh tế ánh sáng.
    HNI 3/11: ĐỨC MẸ HỒI HƯƠNG VỀ NÚI MẸ LONG KHÁNH HNI – HCOIN – HGROUP VÀ SỰ KHAI MỞ KỶ NGUYÊN VĂN MINH ÁNH SÁNG 1. Núi Mẹ – Điểm hội tụ của tâm linh và nhân loại Trên mảnh đất Đồng Nai rộng lớn, Long Khánh hiện lên như một viên ngọc tâm linh, nơi Đức Mẹ hồi hương về Núi Mẹ để chở che, dẫn dắt và ban ơn. Hình ảnh Đức Mẹ không chỉ là biểu tượng đức tin của hàng triệu tín hữu, mà còn là nguồn ánh sáng dẫn đường cho toàn thể nhân loại trong kỷ nguyên mới. Khi Tập đoàn HGroup cùng Liên minh toàn cầu khởi xướng dự án siêu vĩ đại, quy hoạch toàn bộ Đồng Nai thành Siêu Ngôi Làng Thông minh – Thành phố Thông minh – Đô thị Thông minh – Siêu Nông Công nghiệp, thì Núi Mẹ Long Khánh chính là trái tim linh hồn, điểm quy chiếu để mọi công nghệ, mọi đồng tiền, mọi chiến lược kinh tế đều quy phục trước ánh sáng nhân văn 2. HNI và Hcoin – Trục xoay của niềm tin kinh tế toàn cầu Trong hành trình này, HNI không chỉ là một cộng đồng doanh nhân, mà là tinh thần đại đoàn kết – nơi con người liên kết bằng trí tuệ, tình thương và trách nhiệm. Hcoin, cùng các đồng con của nó, không chỉ là phương tiện thanh toán kỹ thuật số, mà còn là “đồng tiền của lương tâm” – đồng tiền được đặt dưới sự che chở của Đức Mẹ, được tôi luyện bằng triết lý nhân văn, và được sử dụng như công cụ kiến tạo hòa bình, công lý, phát triển bền vững. Hcoin trở thành “ánh sáng của tài chính”, để: • Giải phóng con người khỏi nỗi lo nghèo đói và bất công. • Tạo ra hệ sinh thái kinh tế minh bạch, nơi mọi giao dịch là một lời cầu nguyện cho sự công bằng. • Kết nối hàng triệu doanh nhân HNI thành một “đại thánh đường kinh tế”, nơi tinh thần phụng sự lớn hơn tham vọng cá nhân. 3. HGroup – Kiến trúc sư của thời đại mới HGroup không chỉ là tập đoàn kinh tế, mà là “ngọn cột trụ” của một nền văn minh mới. Với tầm nhìn 1 tỷ tỷ tỷ tỷ tỷ tỷ USD, HGroup quy hoạch không chỉ bằng bê tông, thép và công nghệ, mà bằng nhân văn, triết học và tầm nhìn vũ trụ. Trong dự án Đồng Nai, HGroup đặt Hcoin vào vị trí trung tâm: • Như dòng máu chảy trong thân thể siêu đô thị. • Như ánh sáng kết nối nông thôn – công nghiệp – công nghệ. • Như nhịp tim của toàn bộ nền kinh tế ánh sáng.
    Like
    Love
    3
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 4-11
    Bài Thơ Chương 2– “TÁI SINH”

    Giữa tro tàn của những niềm tin cũ,
    Một tia sáng nhỏ nhoi len qua bóng tối.
    Không ai nghe, không ai thấy,
    Chỉ có linh hồn khẽ mỉm cười – “Ta đang sống lại.”

    Cái tôi rơi xuống như lớp vỏ khô,
    Để lộ ra một bầu trời trong suốt.
    Ta không cần cố gắng nữa,
    Vì Ánh Sáng đã làm phần việc của mình.

    Mọi vết thương đều có tiếng hát,
    Mọi nỗi buồn đều mang bài học ẩn giấu.
    Ta không đi tìm điều mới,
    Chỉ đang nhớ lại điều xưa cũ nhất – Chính Ta.

    Trái tim mở ra như đóa sen nở,
    Giữa bùn đất của cuộc đời trần thế.
    Tái sinh không ở thiên đường,
    Mà ở ngay đây – giữa một hơi thở an nhiên.

    Ta đã từng sợ mất,
    Giờ chỉ còn biết ơn vì được trở về.
    Bản ngã tan, linh hồn trỗi dậy,
    Nhẹ như khói, sáng như bình minh.

    Không còn cần câu trả lời,
    Vì mọi câu hỏi đã tan trong tĩnh lặng.
    Ta là hạt bụi,
    Nhưng trong hạt bụi – chứa cả Vũ trụ vô biên.
    HNI 4-11 Bài Thơ Chương 2– “TÁI SINH” Giữa tro tàn của những niềm tin cũ, Một tia sáng nhỏ nhoi len qua bóng tối. Không ai nghe, không ai thấy, Chỉ có linh hồn khẽ mỉm cười – “Ta đang sống lại.” Cái tôi rơi xuống như lớp vỏ khô, Để lộ ra một bầu trời trong suốt. Ta không cần cố gắng nữa, Vì Ánh Sáng đã làm phần việc của mình. Mọi vết thương đều có tiếng hát, Mọi nỗi buồn đều mang bài học ẩn giấu. Ta không đi tìm điều mới, Chỉ đang nhớ lại điều xưa cũ nhất – Chính Ta. Trái tim mở ra như đóa sen nở, Giữa bùn đất của cuộc đời trần thế. Tái sinh không ở thiên đường, Mà ở ngay đây – giữa một hơi thở an nhiên. Ta đã từng sợ mất, Giờ chỉ còn biết ơn vì được trở về. Bản ngã tan, linh hồn trỗi dậy, Nhẹ như khói, sáng như bình minh. Không còn cần câu trả lời, Vì mọi câu hỏi đã tan trong tĩnh lặng. Ta là hạt bụi, Nhưng trong hạt bụi – chứa cả Vũ trụ vô biên.
    Like
    2
    0 Comments 0 Shares