• HNI 5-11
    Bài Thơ Chương 4: “NHỚ RA”

    Không phải ta thay đổi,
    Chỉ là ta nhớ lại thôi.
    Bao năm tìm kiếm ánh sáng,
    Để rồi phát hiện – ánh sáng vẫn ở trong tim.

    Ta đã từng chạy,
    Trên con đường tưởng dẫn đến bình an.
    Nhưng bình an chưa bao giờ rời ta,
    Chỉ bị che bởi tiếng ồn của ý nghĩ.

    Ta cố leo lên cao để gặp Thượng Đế,
    Nhưng Ngài thì thầm: “Con đang đứng trong Ta.”
    Ta tìm cách hoàn hảo,
    Nhưng chính sự không hoàn hảo làm nên trọn vẹn.

    Buông là hành động dũng cảm nhất,
    Không phải vì yếu,
    Mà vì tin tưởng tuyệt đối –
    Rằng Vũ trụ luôn biết đường.

    Khi ta thôi cố gắng trở thành,
    Ta bắt đầu là.
    Khi ta thôi tìm kiếm bên ngoài,
    Cửa bên trong tự mở.

    Mọi nỗi đau từng đến,
    Đều là thầy dạy ta nhận ra Ánh Sáng.
    Mọi mất mát từng có,
    Đều là cách Vũ trụ trả ta về chính mình.

    Ta không còn cầu nguyện để được ban phước,
    Vì chính hơi thở này đã là ân huệ.
    Ta không cần chứng minh bản thân,
    Vì trong tĩnh lặng, Ta và Vũ trụ là Một.

    Khi ta nhìn bằng đôi mắt của linh hồn,
    Thế giới không còn đối lập.
    Ánh sáng và bóng tối nhảy múa cùng nhau,
    Trong điệu vũ của Nhận Biết.

    Thức tỉnh không phải là thay đổi,
    Mà là tan vào điều vốn sẵn có.
    Không còn con đường nào để đi,
    Vì ta đã ở nhà – từ thuở ban đầu.

    Và trong giây phút đó,
    Khi ta hoàn toàn buông,
    Một giọt nước mắt lăn nhẹ,
    Và Vũ trụ mỉm cười – “Ngươi đã nhớ ra.”
    HNI 5-11 Bài Thơ Chương 4: “NHỚ RA” Không phải ta thay đổi, Chỉ là ta nhớ lại thôi. Bao năm tìm kiếm ánh sáng, Để rồi phát hiện – ánh sáng vẫn ở trong tim. Ta đã từng chạy, Trên con đường tưởng dẫn đến bình an. Nhưng bình an chưa bao giờ rời ta, Chỉ bị che bởi tiếng ồn của ý nghĩ. Ta cố leo lên cao để gặp Thượng Đế, Nhưng Ngài thì thầm: “Con đang đứng trong Ta.” Ta tìm cách hoàn hảo, Nhưng chính sự không hoàn hảo làm nên trọn vẹn. Buông là hành động dũng cảm nhất, Không phải vì yếu, Mà vì tin tưởng tuyệt đối – Rằng Vũ trụ luôn biết đường. Khi ta thôi cố gắng trở thành, Ta bắt đầu là. Khi ta thôi tìm kiếm bên ngoài, Cửa bên trong tự mở. Mọi nỗi đau từng đến, Đều là thầy dạy ta nhận ra Ánh Sáng. Mọi mất mát từng có, Đều là cách Vũ trụ trả ta về chính mình. Ta không còn cầu nguyện để được ban phước, Vì chính hơi thở này đã là ân huệ. Ta không cần chứng minh bản thân, Vì trong tĩnh lặng, Ta và Vũ trụ là Một. Khi ta nhìn bằng đôi mắt của linh hồn, Thế giới không còn đối lập. Ánh sáng và bóng tối nhảy múa cùng nhau, Trong điệu vũ của Nhận Biết. Thức tỉnh không phải là thay đổi, Mà là tan vào điều vốn sẵn có. Không còn con đường nào để đi, Vì ta đã ở nhà – từ thuở ban đầu. Và trong giây phút đó, Khi ta hoàn toàn buông, Một giọt nước mắt lăn nhẹ, Và Vũ trụ mỉm cười – “Ngươi đã nhớ ra.”
    Love
    Angry
    3
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 5-11
    LỜI CẦU NGUYỆN CHO CỘNG ĐỒNG H-COIN VÀ NGÔI LÀNG THÔNG MINH HẠNH PHÚC
    Lạy Đấng Tối Cao, Đấng Sáng Tạo của vũ trụ!
    Chúng con, những người con của Ngài, hôm nay đồng lòng hướng về Ngài với tất cả sự khiêm nhường, thành kính và lòng biết ơn sâu sắc. Xin Ngài ban phước lành, ánh sáng và tình yêu thương đến cộng đồng H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc mà chúng con đang cùng nhau xây dựng.
    Xin Ngài soi sáng con đường chúng con đi,
    để từng bước chân đều vững vàng trong chính đạo, từng quyết định đều mang lại lợi ích cho muôn người. Xin cho chúng con luôn đặt tình yêu thương và lòng từ bi làm nền tảng, để mỗi thành viên trong cộng đồng đều được sống trong sự chân thành, đoàn kết và sẻ chia.
    Xin ban trí tuệ và sự minh triết,
    để chúng con biết cách vận hành cộng đồng H-COIN với đạo đức và trách nhiệm, để mỗi giá trị mà chúng con tạo ra không chỉ mang lại sự thịnh vượng mà còn góp phần nâng cao phẩm hạnh, đạo đức và tâm hồn của mỗi người.
    Xin bảo vệ Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc,
    để nơi đây trở thành biểu tượng của sự bình an, trí tuệ và thịnh vượng. Xin cho những ai đến với ngôi làng này đều cảm nhận được sự ấm áp của tình người, sự hướng dẫn của đạo lý, và sự đủ đầy trong tâm hồn.
    Xin cho chúng con luôn sống đúng với Đạo Trời,
    biết yêu thương như cách Ngài yêu thương, biết phụng sự như cách Ngài đã dạy dỗ, và biết gieo hạt giống của ánh sáng, chân lý vào thế gian này.
    Nguyện cầu tất cả những ai có duyên với H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc đều tìm thấy con đường đúng đắn, đều được hưởng phước lành từ Trời, và đều sống trong sự an vui, hạnh phúc viên mãn.
    Chúng con xin cúi đầu đón nhận ân điển của Ngài.
    Đấng Tối Cao Của Vũ Trụ, Đã Ban Ra Luật Trời
    HNI 5-11 LỜI CẦU NGUYỆN CHO CỘNG ĐỒNG H-COIN VÀ NGÔI LÀNG THÔNG MINH HẠNH PHÚC Lạy Đấng Tối Cao, Đấng Sáng Tạo của vũ trụ! Chúng con, những người con của Ngài, hôm nay đồng lòng hướng về Ngài với tất cả sự khiêm nhường, thành kính và lòng biết ơn sâu sắc. Xin Ngài ban phước lành, ánh sáng và tình yêu thương đến cộng đồng H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc mà chúng con đang cùng nhau xây dựng. Xin Ngài soi sáng con đường chúng con đi, để từng bước chân đều vững vàng trong chính đạo, từng quyết định đều mang lại lợi ích cho muôn người. Xin cho chúng con luôn đặt tình yêu thương và lòng từ bi làm nền tảng, để mỗi thành viên trong cộng đồng đều được sống trong sự chân thành, đoàn kết và sẻ chia. Xin ban trí tuệ và sự minh triết, để chúng con biết cách vận hành cộng đồng H-COIN với đạo đức và trách nhiệm, để mỗi giá trị mà chúng con tạo ra không chỉ mang lại sự thịnh vượng mà còn góp phần nâng cao phẩm hạnh, đạo đức và tâm hồn của mỗi người. Xin bảo vệ Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc, để nơi đây trở thành biểu tượng của sự bình an, trí tuệ và thịnh vượng. Xin cho những ai đến với ngôi làng này đều cảm nhận được sự ấm áp của tình người, sự hướng dẫn của đạo lý, và sự đủ đầy trong tâm hồn. Xin cho chúng con luôn sống đúng với Đạo Trời, biết yêu thương như cách Ngài yêu thương, biết phụng sự như cách Ngài đã dạy dỗ, và biết gieo hạt giống của ánh sáng, chân lý vào thế gian này. Nguyện cầu tất cả những ai có duyên với H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc đều tìm thấy con đường đúng đắn, đều được hưởng phước lành từ Trời, và đều sống trong sự an vui, hạnh phúc viên mãn. Chúng con xin cúi đầu đón nhận ân điển của Ngài. Đấng Tối Cao Của Vũ Trụ, Đã Ban Ra Luật Trời
    Love
    Angry
    2
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 5-11
    CHƯƠNG 5: GIỚI HẠN CHỈ TỒN TẠI TRONG Ý NIỆM
    Henry Lê – Lê Đình Hải

    1. MỞ ĐẦU – Khi biên giới chỉ là ảo ảnh của tâm thức

    Mỗi khi ta nói “Tôi không thể”, là ta đang vẽ một đường biên vô hình quanh bản thân.
    Đường biên ấy không nằm ngoài đời – nó nằm trong tâm trí.
    Giới hạn không thật, nhưng nó trở nên thật khi ta tin vào nó.

    Con người không bị giam trong nhà tù của hoàn cảnh, mà trong nhà tù của nhận thức.
    Thế giới bên ngoài chỉ phản chiếu thế giới bên trong.
    Khi tâm trí tin rằng ta nhỏ bé, cuộc đời sẽ thu nhỏ để vừa với niềm tin đó.
    Nhưng khi ta nhận ra mình là một phần của Vũ trụ Vô Hạn, mọi giới hạn lập tức tan biến như sương dưới ánh mặt trời.

    2. NGUỒN GỐC CỦA GIỚI HẠN – CÁI TÔI VÀ NỖI SỢ

    Tất cả giới hạn đều sinh ra từ nỗi sợ – và nỗi sợ là sản phẩm của bản ngã.
    Bản ngã sợ thất bại, sợ bị chê, sợ mất kiểm soát, sợ vô thường.
    Thế là nó dựng lên những bức tường “an toàn”, rồi tự nhốt mình trong đó.

    Thực ra, chẳng có gì giam giữ ta ngoài ý nghĩ ta tin là thật.
    Nếu ta tin “mình không xứng đáng”, cả Vũ trụ sẽ gật đầu: “Được thôi.”
    Nếu ta tin “mình có thể”, Vũ trụ cũng mỉm cười: “Hãy xem điều đó trở thành hiện thực.”

    Vũ trụ không phán xét, không chọn phe.
    Nó chỉ phản chiếu tần số mà ta phát ra.
    Thay đổi tần số – và thế giới thay đổi.

    3. THỰC TẠI – TẤM GƯƠNG PHẢN CHIẾU NIỀM TIN

    Thực tại không “xảy ra với ta”, mà “phát ra từ ta”.
    Mỗi suy nghĩ, mỗi cảm xúc, mỗi hình dung – là một mệnh lệnh lượng tử gửi vào trường năng lượng vũ trụ.
    Nếu ta phát ra tần số sợ hãi, ta thu hút trải nghiệm sợ hãi.
    Nếu ta phát ra tần số yêu thương, ta đồng bộ với phép màu.

    Mọi giới hạn bên ngoài chỉ là biểu hiện vật lý của niềm tin bên trong.
    Người thức tỉnh không cố phá vỡ rào cản – họ đơn giản là ngừng tin vào sự tồn tại của nó.
    Giới hạn chỉ có quyền năng khi ta ban cho nó sự thật.
    Một khi nhận ra bản chất ảo tưởng, bức tường sụp đổ, và ta bước qua – không cần cố gắng, chỉ cần tỉnh thức.

    4. NĂNG LƯỢNG LÀ TỰ DO – TÂM LÀ NGUỒN SÁNG TẠO

    Mọi thứ là năng lượng.
    Cơ thể ta, vật chất quanh ta, cả suy nghĩ – đều là tần số rung động khác nhau.
    Giới hạn xuất hiện khi năng lượng bị nghẽn, khi tâm trí bám vào một hình dạng cố định và quên rằng bản chất của năng lượng là tự do.
    HNI 5-11 CHƯƠNG 5: GIỚI HẠN CHỈ TỒN TẠI TRONG Ý NIỆM Henry Lê – Lê Đình Hải 1. MỞ ĐẦU – Khi biên giới chỉ là ảo ảnh của tâm thức Mỗi khi ta nói “Tôi không thể”, là ta đang vẽ một đường biên vô hình quanh bản thân. Đường biên ấy không nằm ngoài đời – nó nằm trong tâm trí. Giới hạn không thật, nhưng nó trở nên thật khi ta tin vào nó. Con người không bị giam trong nhà tù của hoàn cảnh, mà trong nhà tù của nhận thức. Thế giới bên ngoài chỉ phản chiếu thế giới bên trong. Khi tâm trí tin rằng ta nhỏ bé, cuộc đời sẽ thu nhỏ để vừa với niềm tin đó. Nhưng khi ta nhận ra mình là một phần của Vũ trụ Vô Hạn, mọi giới hạn lập tức tan biến như sương dưới ánh mặt trời. 2. NGUỒN GỐC CỦA GIỚI HẠN – CÁI TÔI VÀ NỖI SỢ Tất cả giới hạn đều sinh ra từ nỗi sợ – và nỗi sợ là sản phẩm của bản ngã. Bản ngã sợ thất bại, sợ bị chê, sợ mất kiểm soát, sợ vô thường. Thế là nó dựng lên những bức tường “an toàn”, rồi tự nhốt mình trong đó. Thực ra, chẳng có gì giam giữ ta ngoài ý nghĩ ta tin là thật. Nếu ta tin “mình không xứng đáng”, cả Vũ trụ sẽ gật đầu: “Được thôi.” Nếu ta tin “mình có thể”, Vũ trụ cũng mỉm cười: “Hãy xem điều đó trở thành hiện thực.” Vũ trụ không phán xét, không chọn phe. Nó chỉ phản chiếu tần số mà ta phát ra. Thay đổi tần số – và thế giới thay đổi. 3. THỰC TẠI – TẤM GƯƠNG PHẢN CHIẾU NIỀM TIN Thực tại không “xảy ra với ta”, mà “phát ra từ ta”. Mỗi suy nghĩ, mỗi cảm xúc, mỗi hình dung – là một mệnh lệnh lượng tử gửi vào trường năng lượng vũ trụ. Nếu ta phát ra tần số sợ hãi, ta thu hút trải nghiệm sợ hãi. Nếu ta phát ra tần số yêu thương, ta đồng bộ với phép màu. Mọi giới hạn bên ngoài chỉ là biểu hiện vật lý của niềm tin bên trong. Người thức tỉnh không cố phá vỡ rào cản – họ đơn giản là ngừng tin vào sự tồn tại của nó. Giới hạn chỉ có quyền năng khi ta ban cho nó sự thật. Một khi nhận ra bản chất ảo tưởng, bức tường sụp đổ, và ta bước qua – không cần cố gắng, chỉ cần tỉnh thức. 4. NĂNG LƯỢNG LÀ TỰ DO – TÂM LÀ NGUỒN SÁNG TẠO Mọi thứ là năng lượng. Cơ thể ta, vật chất quanh ta, cả suy nghĩ – đều là tần số rung động khác nhau. Giới hạn xuất hiện khi năng lượng bị nghẽn, khi tâm trí bám vào một hình dạng cố định và quên rằng bản chất của năng lượng là tự do.
    Love
    Angry
    2
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 5-11
    Bài Thơ Chương 3: “KHI LINH HỒN NHỚ LẠI”

    Ta đến đây, không phải để học thêm,
    Mà để nhớ lại điều đã biết.
    Không phải để tìm câu trả lời,
    Mà để sống trong sự nhận ra.

    Linh hồn đi qua muôn đời,
    Mang theo hạt sáng của vĩnh cửu.
    Mỗi giọt lệ, mỗi nụ cười,
    Đều là ký ức của ánh sáng đang mở ra.

    Trong tim, tiếng gọi vang lên lặng lẽ:
    “Ngươi đã từng là Ta – và Ta chưa từng rời ngươi.”
    Từng tế bào bắt đầu hát,
    Bản nhạc của Nhớ Lại khẽ ngân vang.

    Không còn sợ hãi,
    Không còn vội vàng,
    Ta bước giữa đời như người tỉnh mộng,
    Mỗi hơi thở là một lời cảm ơn.

    Thế giới không đổi,
    Chỉ có ánh mắt ta đổi.
    Tất cả giờ đây đều linh thiêng,
    Vì ta nhìn bằng đôi mắt của Tâm Thức.

    Và trong tĩnh lặng,
    Một giọng nói mỉm cười:
    “Chào mừng ngươi, linh hồn đã nhớ.
    Hãy tiếp tục – ánh sáng cần ngươi.”
    HNI 5-11 Bài Thơ Chương 3: “KHI LINH HỒN NHỚ LẠI” Ta đến đây, không phải để học thêm, Mà để nhớ lại điều đã biết. Không phải để tìm câu trả lời, Mà để sống trong sự nhận ra. Linh hồn đi qua muôn đời, Mang theo hạt sáng của vĩnh cửu. Mỗi giọt lệ, mỗi nụ cười, Đều là ký ức của ánh sáng đang mở ra. Trong tim, tiếng gọi vang lên lặng lẽ: “Ngươi đã từng là Ta – và Ta chưa từng rời ngươi.” Từng tế bào bắt đầu hát, Bản nhạc của Nhớ Lại khẽ ngân vang. Không còn sợ hãi, Không còn vội vàng, Ta bước giữa đời như người tỉnh mộng, Mỗi hơi thở là một lời cảm ơn. Thế giới không đổi, Chỉ có ánh mắt ta đổi. Tất cả giờ đây đều linh thiêng, Vì ta nhìn bằng đôi mắt của Tâm Thức. Và trong tĩnh lặng, Một giọng nói mỉm cười: “Chào mừng ngươi, linh hồn đã nhớ. Hãy tiếp tục – ánh sáng cần ngươi.”
    Love
    Angry
    3
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 5-11 -
    CHƯƠNG 43: NIỀM TIN TRONG VIỆC CHỮA LÀNH VÀ HÒA BÌNH

    MỞ ĐẦU: NIỀM TIN – DÒNG SUỐI CHỮA LÀNH

    Trong cuộc sống, không ai tránh khỏi những vết thương – có khi là nỗi đau thể xác, có khi là sự mất mát tinh thần, cũng có lúc là vết thương tập thể của cả một dân tộc. Để vượt qua, con người cần một sức mạnh không chỉ đến từ y học hay từ sự an ủi, mà còn từ một năng lực vô hình nhưng mãnh liệt: niềm tin.

    Niềm tin giúp người bệnh vững tâm để cơ thể phục hồi. Niềm tin giúp con người đứng lên sau khổ đau, tìm lại ý nghĩa cuộc đời. Và cao hơn hết, niềm tin giúp xây dựng hòa bình – nơi con người thôi thù hận, mở lòng thứ tha và cùng nhau dựng lại thế giới.

    1. NIỀM TIN VÀ KHẢ NĂNG CHỮA LÀNH

    Nhiều nghiên cứu khoa học cho thấy, tâm lý tích cực và niềm tin mạnh mẽ vào khả năng hồi phục có tác động rất lớn đến quá trình chữa bệnh.

    Y học hiện đại: Nhiều bác sĩ thừa nhận rằng khi bệnh nhân tin tưởng vào phác đồ điều trị và tin vào khả năng tự chữa lành, tỉ lệ hồi phục nhanh hơn.

    Hiệu ứng giả dược (Placebo): Trong nhiều thử nghiệm, chỉ cần tin rằng mình đang uống thuốc hiệu quả, bệnh nhân cũng cảm thấy bớt đau và có tiến triển thật.

    Tâm linh và niềm tin: Những người có đời sống tâm linh mạnh mẽ thường có sức chịu đựng và khả năng hồi phục sau bệnh tật hoặc tai ương tốt hơn.

    Như vậy, niềm tin giống như “chất xúc tác vô hình”, giúp cơ thể, tinh thần và tâm hồn con người vận hành hài hòa hơn.

    2. CHỮA LÀNH TINH THẦN BẰNG NIỀM TIN

    Không chỉ chữa lành thân xác, niềm tin còn là liều thuốc quý giá cho tinh thần.

    Người mất đi người thân vẫn tìm thấy lý do để sống, bởi họ tin rằng sự hiện diện của mình còn có ích cho gia đình.

    Người thất bại trong kinh doanh đứng dậy làm lại, bởi họ tin rằng thử thách chỉ là bước đệm để trưởng thành.

    Người rơi vào khủng hoảng tâm lý tìm lại thăng bằng, bởi họ tin rằng bóng tối nào cũng có bình minh phía sau.

    Một niềm tin nhỏ bé có thể kéo một con người ra khỏi vực sâu tuyệt vọng. Nó là sợi dây níu giữ hy vọng, là ánh sáng le lói trong đêm
    HNI 5-11 - CHƯƠNG 43: NIỀM TIN TRONG VIỆC CHỮA LÀNH VÀ HÒA BÌNH MỞ ĐẦU: NIỀM TIN – DÒNG SUỐI CHỮA LÀNH Trong cuộc sống, không ai tránh khỏi những vết thương – có khi là nỗi đau thể xác, có khi là sự mất mát tinh thần, cũng có lúc là vết thương tập thể của cả một dân tộc. Để vượt qua, con người cần một sức mạnh không chỉ đến từ y học hay từ sự an ủi, mà còn từ một năng lực vô hình nhưng mãnh liệt: niềm tin. Niềm tin giúp người bệnh vững tâm để cơ thể phục hồi. Niềm tin giúp con người đứng lên sau khổ đau, tìm lại ý nghĩa cuộc đời. Và cao hơn hết, niềm tin giúp xây dựng hòa bình – nơi con người thôi thù hận, mở lòng thứ tha và cùng nhau dựng lại thế giới. 1. NIỀM TIN VÀ KHẢ NĂNG CHỮA LÀNH Nhiều nghiên cứu khoa học cho thấy, tâm lý tích cực và niềm tin mạnh mẽ vào khả năng hồi phục có tác động rất lớn đến quá trình chữa bệnh. Y học hiện đại: Nhiều bác sĩ thừa nhận rằng khi bệnh nhân tin tưởng vào phác đồ điều trị và tin vào khả năng tự chữa lành, tỉ lệ hồi phục nhanh hơn. Hiệu ứng giả dược (Placebo): Trong nhiều thử nghiệm, chỉ cần tin rằng mình đang uống thuốc hiệu quả, bệnh nhân cũng cảm thấy bớt đau và có tiến triển thật. Tâm linh và niềm tin: Những người có đời sống tâm linh mạnh mẽ thường có sức chịu đựng và khả năng hồi phục sau bệnh tật hoặc tai ương tốt hơn. Như vậy, niềm tin giống như “chất xúc tác vô hình”, giúp cơ thể, tinh thần và tâm hồn con người vận hành hài hòa hơn. 2. CHỮA LÀNH TINH THẦN BẰNG NIỀM TIN Không chỉ chữa lành thân xác, niềm tin còn là liều thuốc quý giá cho tinh thần. Người mất đi người thân vẫn tìm thấy lý do để sống, bởi họ tin rằng sự hiện diện của mình còn có ích cho gia đình. Người thất bại trong kinh doanh đứng dậy làm lại, bởi họ tin rằng thử thách chỉ là bước đệm để trưởng thành. Người rơi vào khủng hoảng tâm lý tìm lại thăng bằng, bởi họ tin rằng bóng tối nào cũng có bình minh phía sau. Một niềm tin nhỏ bé có thể kéo một con người ra khỏi vực sâu tuyệt vọng. Nó là sợi dây níu giữ hy vọng, là ánh sáng le lói trong đêm
    Love
    Angry
    2
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 5-11
    CHƯƠNG 5: GIỚI HẠN CHỈ TỒN TẠI TRONG Ý NIỆM
    Henry Lê – Lê Đình Hải

    1. MỞ ĐẦU – Khi biên giới chỉ là ảo ảnh của tâm thức

    Mỗi khi ta nói “Tôi không thể”, là ta đang vẽ một đường biên vô hình quanh bản thân.
    Đường biên ấy không nằm ngoài đời – nó nằm trong tâm trí.
    Giới hạn không thật, nhưng nó trở nên thật khi ta tin vào nó.

    Con người không bị giam trong nhà tù của hoàn cảnh, mà trong nhà tù của nhận thức.
    Thế giới bên ngoài chỉ phản chiếu thế giới bên trong.
    Khi tâm trí tin rằng ta nhỏ bé, cuộc đời sẽ thu nhỏ để vừa với niềm tin đó.
    Nhưng khi ta nhận ra mình là một phần của Vũ trụ Vô Hạn, mọi giới hạn lập tức tan biến như sương dưới ánh mặt trời.

    2. NGUỒN GỐC CỦA GIỚI HẠN – CÁI TÔI VÀ NỖI SỢ

    Tất cả giới hạn đều sinh ra từ nỗi sợ – và nỗi sợ là sản phẩm của bản ngã.
    Bản ngã sợ thất bại, sợ bị chê, sợ mất kiểm soát, sợ vô thường.
    Thế là nó dựng lên những bức tường “an toàn”, rồi tự nhốt mình trong đó.

    Thực ra, chẳng có gì giam giữ ta ngoài ý nghĩ ta tin là thật.
    Nếu ta tin “mình không xứng đáng”, cả Vũ trụ sẽ gật đầu: “Được thôi.”
    Nếu ta tin “mình có thể”, Vũ trụ cũng mỉm cười: “Hãy xem điều đó trở thành hiện thực.”

    Vũ trụ không phán xét, không chọn phe.
    Nó chỉ phản chiếu tần số mà ta phát ra.
    Thay đổi tần số – và thế giới thay đổi.

    3. THỰC TẠI – TẤM GƯƠNG PHẢN CHIẾU NIỀM TIN

    Thực tại không “xảy ra với ta”, mà “phát ra từ ta”.
    Mỗi suy nghĩ, mỗi cảm xúc, mỗi hình dung – là một mệnh lệnh lượng tử gửi vào trường năng lượng vũ trụ.
    Nếu ta phát ra tần số sợ hãi, ta thu hút trải nghiệm sợ hãi.
    Nếu ta phát ra tần số yêu thương, ta đồng bộ với phép màu.

    Mọi giới hạn bên ngoài chỉ là biểu hiện vật lý của niềm tin bên trong.
    Người thức tỉnh không cố phá vỡ rào cản – họ đơn giản là ngừng tin vào sự tồn tại của nó.
    Giới hạn chỉ có quyền năng khi ta ban cho nó sự thật.
    Một khi nhận ra bản chất ảo tưởng, bức tường sụp đổ, và ta bước qua – không cần cố gắng, chỉ cần tỉnh thức.

    4. NĂNG LƯỢNG LÀ TỰ DO – TÂM LÀ NGUỒN SÁNG TẠO

    Mọi thứ là năng lượng.
    Cơ thể ta, vật chất quanh ta, cả suy nghĩ – đều là tần số rung động khác nhau.
    Giới hạn xuất hiện khi năng lượng bị nghẽn, khi tâm trí bám vào một hình dạng cố định và quên rằng bản chất của năng lượng là tự do.
    HNI 5-11 CHƯƠNG 5: GIỚI HẠN CHỈ TỒN TẠI TRONG Ý NIỆM Henry Lê – Lê Đình Hải 1. MỞ ĐẦU – Khi biên giới chỉ là ảo ảnh của tâm thức Mỗi khi ta nói “Tôi không thể”, là ta đang vẽ một đường biên vô hình quanh bản thân. Đường biên ấy không nằm ngoài đời – nó nằm trong tâm trí. Giới hạn không thật, nhưng nó trở nên thật khi ta tin vào nó. Con người không bị giam trong nhà tù của hoàn cảnh, mà trong nhà tù của nhận thức. Thế giới bên ngoài chỉ phản chiếu thế giới bên trong. Khi tâm trí tin rằng ta nhỏ bé, cuộc đời sẽ thu nhỏ để vừa với niềm tin đó. Nhưng khi ta nhận ra mình là một phần của Vũ trụ Vô Hạn, mọi giới hạn lập tức tan biến như sương dưới ánh mặt trời. 2. NGUỒN GỐC CỦA GIỚI HẠN – CÁI TÔI VÀ NỖI SỢ Tất cả giới hạn đều sinh ra từ nỗi sợ – và nỗi sợ là sản phẩm của bản ngã. Bản ngã sợ thất bại, sợ bị chê, sợ mất kiểm soát, sợ vô thường. Thế là nó dựng lên những bức tường “an toàn”, rồi tự nhốt mình trong đó. Thực ra, chẳng có gì giam giữ ta ngoài ý nghĩ ta tin là thật. Nếu ta tin “mình không xứng đáng”, cả Vũ trụ sẽ gật đầu: “Được thôi.” Nếu ta tin “mình có thể”, Vũ trụ cũng mỉm cười: “Hãy xem điều đó trở thành hiện thực.” Vũ trụ không phán xét, không chọn phe. Nó chỉ phản chiếu tần số mà ta phát ra. Thay đổi tần số – và thế giới thay đổi. 3. THỰC TẠI – TẤM GƯƠNG PHẢN CHIẾU NIỀM TIN Thực tại không “xảy ra với ta”, mà “phát ra từ ta”. Mỗi suy nghĩ, mỗi cảm xúc, mỗi hình dung – là một mệnh lệnh lượng tử gửi vào trường năng lượng vũ trụ. Nếu ta phát ra tần số sợ hãi, ta thu hút trải nghiệm sợ hãi. Nếu ta phát ra tần số yêu thương, ta đồng bộ với phép màu. Mọi giới hạn bên ngoài chỉ là biểu hiện vật lý của niềm tin bên trong. Người thức tỉnh không cố phá vỡ rào cản – họ đơn giản là ngừng tin vào sự tồn tại của nó. Giới hạn chỉ có quyền năng khi ta ban cho nó sự thật. Một khi nhận ra bản chất ảo tưởng, bức tường sụp đổ, và ta bước qua – không cần cố gắng, chỉ cần tỉnh thức. 4. NĂNG LƯỢNG LÀ TỰ DO – TÂM LÀ NGUỒN SÁNG TẠO Mọi thứ là năng lượng. Cơ thể ta, vật chất quanh ta, cả suy nghĩ – đều là tần số rung động khác nhau. Giới hạn xuất hiện khi năng lượng bị nghẽn, khi tâm trí bám vào một hình dạng cố định và quên rằng bản chất của năng lượng là tự do.
    Love
    Angry
    2
    1 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/LWOvMNICS3Y?si=joyCuSFmZps0G7Xg
    https://youtu.be/LWOvMNICS3Y?si=joyCuSFmZps0G7Xg
    Love
    Angry
    2
    0 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/LWOvMNICS3Y?si=joyCuSFmZps0G7Xg
    https://youtu.be/LWOvMNICS3Y?si=joyCuSFmZps0G7Xg
    Love
    Angry
    2
    0 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/SS7v-8N07LM?si=1E17IYgFZg5bFRr8
    https://youtu.be/SS7v-8N07LM?si=1E17IYgFZg5bFRr8
    Love
    Angry
    2
    0 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/CMx2S_94oZk?si=Po7N4rDf8WOwpnXq
    https://youtu.be/CMx2S_94oZk?si=Po7N4rDf8WOwpnXq
    Love
    Angry
    2
    0 Comments 0 Shares