• HNI 5/11:
    Bài Thơ Chương 7: “BƯỚC QUA BÓNG TỐI”
    Có những đêm, ta run vì bóng tối,
    Nhưng thật ra, bóng tối cũng là ánh sáng chưa kịp gọi tên.
    Nỗi sợ đứng đợi ta trên con đường,
    Không để dọa nạt, mà để dẫn lối.

    Ta từng trốn chạy rất lâu,
    Mà chân cứ mỏi, tim cứ đau.
    Đến một ngày không thể chạy nữa,
    Ta quay lại – và nhìn thẳng vào nó.

    Nỗi sợ khựng lại,
    Vì nó chỉ mạnh khi ta lùi bước.
    Khi ta tiến lên,
    Nó biến thành cơn gió nhẹ.

    Có những giọt nước mắt rơi,
    Không phải vì đau,
    Mà vì ta nhẹ nhõm.
    Hóa ra ta chỉ sợ chính tưởng tượng của mình.

    Khi ta dám bước,
    Con đường mở ra.
    Khi ta dám nói thật,
    Âm thanh của linh hồn vang lên.

    Ta không cần tỏ ra mạnh mẽ,
    Chỉ cần trung thực với trái tim.
    Nỗi sợ không ghét ta,
    Nó chỉ muốn ta trưởng thành.

    Và trong khoảnh khắc đó,
    Khi ta không còn chạy,
    Ta nhận ra bóng tối chưa từng muốn làm tổn thương.
    Nó chỉ là bài kiểm tra để ta nhớ lại Ánh Sáng.

    Bước qua nỗi sợ,
    Tự do không còn là giấc mơ.
    Tự do trở thành hơi thở,
    Thành nhịp tim,
    Thành nụ cười thật sâu.

    Vũ trụ thì thầm:
    “Con thấy không?
    Cánh cửa chưa từng khóa.
    Chỉ có con chưa dám chạm.”

    Và ta đi,
    Nhẹ như ánh bình minh vừa hé.
    Cuộc đời mở ra
    Như cánh chim lần đầu biết bầu trời.

    Bóng tối không còn là kẻ thù,
    Vì ta đã là ánh sáng.
    HNI 5/11: Bài Thơ Chương 7: “BƯỚC QUA BÓNG TỐI” Có những đêm, ta run vì bóng tối, Nhưng thật ra, bóng tối cũng là ánh sáng chưa kịp gọi tên. Nỗi sợ đứng đợi ta trên con đường, Không để dọa nạt, mà để dẫn lối. Ta từng trốn chạy rất lâu, Mà chân cứ mỏi, tim cứ đau. Đến một ngày không thể chạy nữa, Ta quay lại – và nhìn thẳng vào nó. Nỗi sợ khựng lại, Vì nó chỉ mạnh khi ta lùi bước. Khi ta tiến lên, Nó biến thành cơn gió nhẹ. Có những giọt nước mắt rơi, Không phải vì đau, Mà vì ta nhẹ nhõm. Hóa ra ta chỉ sợ chính tưởng tượng của mình. Khi ta dám bước, Con đường mở ra. Khi ta dám nói thật, Âm thanh của linh hồn vang lên. Ta không cần tỏ ra mạnh mẽ, Chỉ cần trung thực với trái tim. Nỗi sợ không ghét ta, Nó chỉ muốn ta trưởng thành. Và trong khoảnh khắc đó, Khi ta không còn chạy, Ta nhận ra bóng tối chưa từng muốn làm tổn thương. Nó chỉ là bài kiểm tra để ta nhớ lại Ánh Sáng. Bước qua nỗi sợ, Tự do không còn là giấc mơ. Tự do trở thành hơi thở, Thành nhịp tim, Thành nụ cười thật sâu. Vũ trụ thì thầm: “Con thấy không? Cánh cửa chưa từng khóa. Chỉ có con chưa dám chạm.” Và ta đi, Nhẹ như ánh bình minh vừa hé. Cuộc đời mở ra Như cánh chim lần đầu biết bầu trời. Bóng tối không còn là kẻ thù, Vì ta đã là ánh sáng.
    Love
    Like
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 5/11:
    Bài Thơ Chương 7: “BƯỚC QUA BÓNG TỐI”
    Có những đêm, ta run vì bóng tối,
    Nhưng thật ra, bóng tối cũng là ánh sáng chưa kịp gọi tên.
    Nỗi sợ đứng đợi ta trên con đường,
    Không để dọa nạt, mà để dẫn lối.

    Ta từng trốn chạy rất lâu,
    Mà chân cứ mỏi, tim cứ đau.
    Đến một ngày không thể chạy nữa,
    Ta quay lại – và nhìn thẳng vào nó.

    Nỗi sợ khựng lại,
    Vì nó chỉ mạnh khi ta lùi bước.
    Khi ta tiến lên,
    Nó biến thành cơn gió nhẹ.

    Có những giọt nước mắt rơi,
    Không phải vì đau,
    Mà vì ta nhẹ nhõm.
    Hóa ra ta chỉ sợ chính tưởng tượng của mình.

    Khi ta dám bước,
    Con đường mở ra.
    Khi ta dám nói thật,
    Âm thanh của linh hồn vang lên.

    Ta không cần tỏ ra mạnh mẽ,
    Chỉ cần trung thực với trái tim.
    Nỗi sợ không ghét ta,
    Nó chỉ muốn ta trưởng thành.

    Và trong khoảnh khắc đó,
    Khi ta không còn chạy,
    Ta nhận ra bóng tối chưa từng muốn làm tổn thương.
    Nó chỉ là bài kiểm tra để ta nhớ lại Ánh Sáng.

    Bước qua nỗi sợ,
    Tự do không còn là giấc mơ.
    Tự do trở thành hơi thở,
    Thành nhịp tim,
    Thành nụ cười thật sâu.

    Vũ trụ thì thầm:
    “Con thấy không?
    Cánh cửa chưa từng khóa.
    Chỉ có con chưa dám chạm.”

    Và ta đi,
    Nhẹ như ánh bình minh vừa hé.
    Cuộc đời mở ra
    Như cánh chim lần đầu biết bầu trời.

    Bóng tối không còn là kẻ thù,
    Vì ta đã là ánh sáng.
    Đọc thêm
    HNI 5/11: Bài Thơ Chương 7: “BƯỚC QUA BÓNG TỐI” Có những đêm, ta run vì bóng tối, Nhưng thật ra, bóng tối cũng là ánh sáng chưa kịp gọi tên. Nỗi sợ đứng đợi ta trên con đường, Không để dọa nạt, mà để dẫn lối. Ta từng trốn chạy rất lâu, Mà chân cứ mỏi, tim cứ đau. Đến một ngày không thể chạy nữa, Ta quay lại – và nhìn thẳng vào nó. Nỗi sợ khựng lại, Vì nó chỉ mạnh khi ta lùi bước. Khi ta tiến lên, Nó biến thành cơn gió nhẹ. Có những giọt nước mắt rơi, Không phải vì đau, Mà vì ta nhẹ nhõm. Hóa ra ta chỉ sợ chính tưởng tượng của mình. Khi ta dám bước, Con đường mở ra. Khi ta dám nói thật, Âm thanh của linh hồn vang lên. Ta không cần tỏ ra mạnh mẽ, Chỉ cần trung thực với trái tim. Nỗi sợ không ghét ta, Nó chỉ muốn ta trưởng thành. Và trong khoảnh khắc đó, Khi ta không còn chạy, Ta nhận ra bóng tối chưa từng muốn làm tổn thương. Nó chỉ là bài kiểm tra để ta nhớ lại Ánh Sáng. Bước qua nỗi sợ, Tự do không còn là giấc mơ. Tự do trở thành hơi thở, Thành nhịp tim, Thành nụ cười thật sâu. Vũ trụ thì thầm: “Con thấy không? Cánh cửa chưa từng khóa. Chỉ có con chưa dám chạm.” Và ta đi, Nhẹ như ánh bình minh vừa hé. Cuộc đời mở ra Như cánh chim lần đầu biết bầu trời. Bóng tối không còn là kẻ thù, Vì ta đã là ánh sáng. Đọc thêm
    Like
    Love
    Wow
    8
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 5-11
    CHƯƠNG 8: TƯ DUY LƯỢNG TỬ – NHÌN THỰC TẠI BẰNG HAI MẮT CỦA THƯỢNG ĐẾ
    Henry Lê – Lê Đình Hải

    1. SỐ PHẬN KHÔNG PHẢI ĐƯỜNG THẲNG

    Con người quen nghĩ bằng logic tuyến tính:

    nguyên nhân → kết quả,

    A → B,

    trắng hoặc đen,

    đúng hoặc sai.

    Nhưng Vũ trụ không hoạt động theo đường thẳng.
    Vũ trụ hoạt động theo lượng tử – nghĩa là nhiều khả năng tồn tại đồng thời.
    Không có một kết quả duy nhất.
    Không có một tương lai cố định.

    Thực tại không phải đang “xảy ra” với ta.
    Ta đang chọn tần số để đồng bộ với một trong vô số thực tại đang tồn tại song song.

    Điều này nghĩa là:
    Mỗi suy nghĩ, mỗi cảm xúc, mỗi niềm tin – đều là lệnh điều hướng thực tại.

    2. TƯ DUY LƯỢNG TỬ – KHÔNG PHẢI “SUY NGHĨ NHIỀU HƠN” MÀ LÀ “NHÌN RỘNG HƠN”

    Tư duy tuyến tính hỏi:
    “Làm sao để xảy ra đúng theo kế hoạch?”

    Tư duy lượng tử hỏi:
    “Nếu mọi khả năng đều có thể, vậy đâu là tần số tôi muốn chọn?”

    Tư duy tuyến tính cố đoán tương lai.
    Tư duy lượng tử tạo ra tương lai.

    Tuyến tính dùng lý trí.
    Lượng tử dùng Tâm Thức.

    3. MẮT THỨ NHẤT NHÌN BẰNG LÝ TRÍ – MẮT THỨ HAI NHÌN BẰNG NHẬN THỨC

    Khi bạn nhìn thế giới bằng mắt vật lý, mọi thứ rời rạc:

    người này khác người kia

    thành công khác thất bại

    sáng khác tối

    thiện khác ác

    Nhưng khi nhìn bằng “mắt thứ hai” – tức Tâm Thức Vũ Trụ,
    bạn thấy mọi thứ liên thông:

    thất bại đưa đến trưởng thành,

    mất mát dẫn đến tái sinh,

    bóng tối làm ánh sáng rực rỡ hơn,

    đau khổ là bài học của linh hồn.

    Tư duy lượng tử không hỏi:
    “Tại sao chuyện này xảy ra với tôi?”
    mà hỏi:
    “Chuyện này đang muốn dạy tôi điều gì?”

    4. THỰC TẠI LƯỢNG TỬ – MỌI ĐIỀU ĐỀU LÀ TRƯỜNG NĂNG LƯỢNG

    Trong thế giới vật chất, ta tưởng mọi thứ là rắn chắc:
    nhà cửa, tiền bạc, cơ thể.
    Nhưng dưới cấp độ lượng tử,
    tất cả chỉ là năng lượng dao động.

    Ý nghĩ là năng lượng.

    Cảm xúc là năng lượng.

    Niềm tin là năng lượng.

    Và năng lượng thu hút năng lượng cùng tần số.

    Vì vậy:

    Nếu bạn nghĩ “Tôi thiếu,”
    bạn thu hút thiếu thốn.
    Nếu bạn nghĩ “Tôi đủ đầy,”
    bạn đồng bộ với cơ hội.

    Không phải “niềm tin hấp dẫn vật chất,”
    mà là tần số tạo ra thực tại.

    5. KHI BẠN NHÌN BẰNG HAI MẮT CỦA THƯỢNG ĐẾ

    Nghĩa là:

    mắt người nhìn hình dạng
    mắt Thượng Trí nhìn bản chất

    mắt người nhìn sự kiện
    HNI 5-11 ✅ CHƯƠNG 8: TƯ DUY LƯỢNG TỬ – NHÌN THỰC TẠI BẰNG HAI MẮT CỦA THƯỢNG ĐẾ Henry Lê – Lê Đình Hải 1. SỐ PHẬN KHÔNG PHẢI ĐƯỜNG THẲNG Con người quen nghĩ bằng logic tuyến tính: nguyên nhân → kết quả, A → B, trắng hoặc đen, đúng hoặc sai. Nhưng Vũ trụ không hoạt động theo đường thẳng. Vũ trụ hoạt động theo lượng tử – nghĩa là nhiều khả năng tồn tại đồng thời. Không có một kết quả duy nhất. Không có một tương lai cố định. Thực tại không phải đang “xảy ra” với ta. Ta đang chọn tần số để đồng bộ với một trong vô số thực tại đang tồn tại song song. Điều này nghĩa là: Mỗi suy nghĩ, mỗi cảm xúc, mỗi niềm tin – đều là lệnh điều hướng thực tại. 2. TƯ DUY LƯỢNG TỬ – KHÔNG PHẢI “SUY NGHĨ NHIỀU HƠN” MÀ LÀ “NHÌN RỘNG HƠN” Tư duy tuyến tính hỏi: “Làm sao để xảy ra đúng theo kế hoạch?” Tư duy lượng tử hỏi: “Nếu mọi khả năng đều có thể, vậy đâu là tần số tôi muốn chọn?” Tư duy tuyến tính cố đoán tương lai. Tư duy lượng tử tạo ra tương lai. Tuyến tính dùng lý trí. Lượng tử dùng Tâm Thức. 3. MẮT THỨ NHẤT NHÌN BẰNG LÝ TRÍ – MẮT THỨ HAI NHÌN BẰNG NHẬN THỨC Khi bạn nhìn thế giới bằng mắt vật lý, mọi thứ rời rạc: người này khác người kia thành công khác thất bại sáng khác tối thiện khác ác Nhưng khi nhìn bằng “mắt thứ hai” – tức Tâm Thức Vũ Trụ, bạn thấy mọi thứ liên thông: thất bại đưa đến trưởng thành, mất mát dẫn đến tái sinh, bóng tối làm ánh sáng rực rỡ hơn, đau khổ là bài học của linh hồn. Tư duy lượng tử không hỏi: “Tại sao chuyện này xảy ra với tôi?” mà hỏi: “Chuyện này đang muốn dạy tôi điều gì?” 4. THỰC TẠI LƯỢNG TỬ – MỌI ĐIỀU ĐỀU LÀ TRƯỜNG NĂNG LƯỢNG Trong thế giới vật chất, ta tưởng mọi thứ là rắn chắc: nhà cửa, tiền bạc, cơ thể. Nhưng dưới cấp độ lượng tử, tất cả chỉ là năng lượng dao động. Ý nghĩ là năng lượng. Cảm xúc là năng lượng. Niềm tin là năng lượng. Và năng lượng thu hút năng lượng cùng tần số. Vì vậy: Nếu bạn nghĩ “Tôi thiếu,” bạn thu hút thiếu thốn. Nếu bạn nghĩ “Tôi đủ đầy,” bạn đồng bộ với cơ hội. Không phải “niềm tin hấp dẫn vật chất,” mà là tần số tạo ra thực tại. 5. KHI BẠN NHÌN BẰNG HAI MẮT CỦA THƯỢNG ĐẾ Nghĩa là: ✅ mắt người nhìn hình dạng ✅ mắt Thượng Trí nhìn bản chất ✅ mắt người nhìn sự kiện
    Like
    Love
    8
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/CxCJll9BQwE?si=LvJkCisugqSh1GAx
    https://youtu.be/CxCJll9BQwE?si=LvJkCisugqSh1GAx
    Like
    Love
    8
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 5-11
    CHƯƠNG 8: TƯ DUY LƯỢNG TỬ – NHÌN THỰC TẠI BẰNG HAI MẮT CỦA THƯỢNG ĐẾ
    Henry Lê – Lê Đình Hải

    1. SỐ PHẬN KHÔNG PHẢI ĐƯỜNG THẲNG

    Con người quen nghĩ bằng logic tuyến tính:

    nguyên nhân → kết quả,

    A → B,

    trắng hoặc đen,

    đúng hoặc sai.

    Nhưng Vũ trụ không hoạt động theo đường thẳng.
    Vũ trụ hoạt động theo lượng tử – nghĩa là nhiều khả năng tồn tại đồng thời.
    Không có một kết quả duy nhất.
    Không có một tương lai cố định.

    Thực tại không phải đang “xảy ra” với ta.
    Ta đang chọn tần số để đồng bộ với một trong vô số thực tại đang tồn tại song song.

    Điều này nghĩa là:
    Mỗi suy nghĩ, mỗi cảm xúc, mỗi niềm tin – đều là lệnh điều hướng thực tại.

    2. TƯ DUY LƯỢNG TỬ – KHÔNG PHẢI “SUY NGHĨ NHIỀU HƠN” MÀ LÀ “NHÌN RỘNG HƠN”

    Tư duy tuyến tính hỏi:
    “Làm sao để xảy ra đúng theo kế hoạch?”

    Tư duy lượng tử hỏi:
    “Nếu mọi khả năng đều có thể, vậy đâu là tần số tôi muốn chọn?”

    Tư duy tuyến tính cố đoán tương lai.
    Tư duy lượng tử tạo ra tương lai.

    Tuyến tính dùng lý trí.
    Lượng tử dùng Tâm Thức.

    3. MẮT THỨ NHẤT NHÌN BẰNG LÝ TRÍ – MẮT THỨ HAI NHÌN BẰNG NHẬN THỨC

    Khi bạn nhìn thế giới bằng mắt vật lý, mọi thứ rời rạc:

    người này khác người kia

    thành công khác thất bại

    sáng khác tối

    thiện khác ác

    Nhưng khi nhìn bằng “mắt thứ hai” – tức Tâm Thức Vũ Trụ,
    bạn thấy mọi thứ liên thông:

    thất bại đưa đến trưởng thành,

    mất mát dẫn đến tái sinh,

    bóng tối làm ánh sáng rực rỡ hơn,

    đau khổ là bài học của linh hồn.

    Tư duy lượng tử không hỏi:
    “Tại sao chuyện này xảy ra với tôi?”
    mà hỏi:
    “Chuyện này đang muốn dạy tôi điều gì?”

    4. THỰC TẠI LƯỢNG TỬ – MỌI ĐIỀU ĐỀU LÀ TRƯỜNG NĂNG LƯỢNG

    Trong thế giới vật chất, ta tưởng mọi thứ là rắn chắc:
    nhà cửa, tiền bạc, cơ thể.
    Nhưng dưới cấp độ lượng tử,
    tất cả chỉ là năng lượng dao động.

    Ý nghĩ là năng lượng.

    Cảm xúc là năng lượng.

    Niềm tin là năng lượng.

    Và năng lượng thu hút năng lượng cùng tần số.

    Vì vậy:

    Nếu bạn nghĩ “Tôi thiếu,”
    bạn thu hút thiếu thốn.
    Nếu bạn nghĩ “Tôi đủ đầy,”
    bạn đồng bộ với cơ hội.

    Không phải “niềm tin hấp dẫn vật chất,”
    mà là tần số tạo ra thực tại.

    5. KHI BẠN NHÌN BẰNG HAI MẮT CỦA THƯỢNG ĐẾ

    Nghĩa là:

    mắt người nhìn hình dạng
    mắt Thượng Trí nhìn bản chất

    mắt người nhìn sự kiện
    Đọc thêm
    HNI 5-11 CHƯƠNG 8: TƯ DUY LƯỢNG TỬ – NHÌN THỰC TẠI BẰNG HAI MẮT CỦA THƯỢNG ĐẾ Henry Lê – Lê Đình Hải 1. SỐ PHẬN KHÔNG PHẢI ĐƯỜNG THẲNG Con người quen nghĩ bằng logic tuyến tính: nguyên nhân → kết quả, A → B, trắng hoặc đen, đúng hoặc sai. Nhưng Vũ trụ không hoạt động theo đường thẳng. Vũ trụ hoạt động theo lượng tử – nghĩa là nhiều khả năng tồn tại đồng thời. Không có một kết quả duy nhất. Không có một tương lai cố định. Thực tại không phải đang “xảy ra” với ta. Ta đang chọn tần số để đồng bộ với một trong vô số thực tại đang tồn tại song song. Điều này nghĩa là: Mỗi suy nghĩ, mỗi cảm xúc, mỗi niềm tin – đều là lệnh điều hướng thực tại. 2. TƯ DUY LƯỢNG TỬ – KHÔNG PHẢI “SUY NGHĨ NHIỀU HƠN” MÀ LÀ “NHÌN RỘNG HƠN” Tư duy tuyến tính hỏi: “Làm sao để xảy ra đúng theo kế hoạch?” Tư duy lượng tử hỏi: “Nếu mọi khả năng đều có thể, vậy đâu là tần số tôi muốn chọn?” Tư duy tuyến tính cố đoán tương lai. Tư duy lượng tử tạo ra tương lai. Tuyến tính dùng lý trí. Lượng tử dùng Tâm Thức. 3. MẮT THỨ NHẤT NHÌN BẰNG LÝ TRÍ – MẮT THỨ HAI NHÌN BẰNG NHẬN THỨC Khi bạn nhìn thế giới bằng mắt vật lý, mọi thứ rời rạc: người này khác người kia thành công khác thất bại sáng khác tối thiện khác ác Nhưng khi nhìn bằng “mắt thứ hai” – tức Tâm Thức Vũ Trụ, bạn thấy mọi thứ liên thông: thất bại đưa đến trưởng thành, mất mát dẫn đến tái sinh, bóng tối làm ánh sáng rực rỡ hơn, đau khổ là bài học của linh hồn. Tư duy lượng tử không hỏi: “Tại sao chuyện này xảy ra với tôi?” mà hỏi: “Chuyện này đang muốn dạy tôi điều gì?” 4. THỰC TẠI LƯỢNG TỬ – MỌI ĐIỀU ĐỀU LÀ TRƯỜNG NĂNG LƯỢNG Trong thế giới vật chất, ta tưởng mọi thứ là rắn chắc: nhà cửa, tiền bạc, cơ thể. Nhưng dưới cấp độ lượng tử, tất cả chỉ là năng lượng dao động. Ý nghĩ là năng lượng. Cảm xúc là năng lượng. Niềm tin là năng lượng. Và năng lượng thu hút năng lượng cùng tần số. Vì vậy: Nếu bạn nghĩ “Tôi thiếu,” bạn thu hút thiếu thốn. Nếu bạn nghĩ “Tôi đủ đầy,” bạn đồng bộ với cơ hội. Không phải “niềm tin hấp dẫn vật chất,” mà là tần số tạo ra thực tại. 5. KHI BẠN NHÌN BẰNG HAI MẮT CỦA THƯỢNG ĐẾ Nghĩa là: mắt người nhìn hình dạng mắt Thượng Trí nhìn bản chất mắt người nhìn sự kiện Đọc thêm
    Love
    Like
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/cD6kSv1_hY8?si=0apkbhoPHlM_4cng
    https://youtu.be/cD6kSv1_hY8?si=0apkbhoPHlM_4cng
    Love
    Like
    Wow
    10
    161 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 5-11 -
    CHƯƠNG 6: TRƯỜNG NĂNG LƯỢNG MỚI CỦA TRÁI ĐẤT VÀ CON NGƯỜI
    Henry Lê – Lê Đình Hải

    1. KHỞI ĐẦU – Một hành tinh đang thay da đổi xác

    Trái Đất không phải một khối đá vô tri bay giữa không gian.
    Trái Đất là một sinh mệnh – có ý thức, có nhịp tim, có tần số riêng.
    Và giống như con người tiến hóa, hành tinh này cũng đang tiến hóa.

    Những gì loài người gọi là “kỷ nguyên hỗn loạn” thật ra chỉ là quá trình chuyển giao năng lượng.
    Cái cũ tan rã.
    Cái mới được sinh ra.

    Từ địa chất, khí hậu, từ cấu trúc từ trường đến dòng cảm xúc của tập thể loài người – tất cả đều đang dịch chuyển.
    Không phải ngẫu nhiên mà con người trong thời đại này cảm thấy:

    mất kết nối,

    khủng hoảng niềm tin,

    mệt mỏi tinh thần,

    thức tỉnh tâm linh,

    thôi thúc thay đổi cuộc đời.

    Đó không phải vấn đề cá nhân.
    Đó là tín hiệu của tiến hóa.

    2. TRÁI ĐẤT LÀ MỘT TRƯỜNG NĂNG LƯỢNG SỐNG

    Mọi sinh mệnh trên Trái Đất – con người, động vật, nước, thực vật, khoáng chất – đều được bao bọc bởi một trường năng lượng sống.
    Trong khoa học gọi là từ trường.
    Trong tâm linh gọi là Trường Sự Sống.

    Khi tần số hành tinh tăng, năng lượng của con người cũng bị kéo theo.
    Đó là lý do tại sao:

    con người nhạy cảm hơn,

    trực giác mạnh hơn,

    giấc mơ rõ hơn,

    sự đồng bộ xảy ra liên tục,

    và sự thật ẩn giấu dần lộ diện.

    Vũ trụ không bao giờ ép buộc, nhưng nó mời gọi chúng ta tiến hóa.

    3. CƠ THỂ CON NGƯỜI PHẢN ỨNG ĐẦY MẠNH MẼ

    Khi Trái Đất nâng tần số, cơ thể người – đặc biệt là hệ thần kinh, não bộ và tim – phải điều chỉnh.
    Đó là lý do có những người:

    mệt vô cớ,

    mất ngủ,

    thay đổi cảm xúc thất thường,

    muốn rời bỏ các mối quan hệ độc hại,

    khao khát sống đúng bản chất.

    Không phải họ “yếu đuối”. Họ đang tái cấu trúc năng lượng.

    Cơ thể vật lý chỉ là phần nổi.
    Phần chìm là năng lượng – và năng lượng đang được lập trình lại.

    4. SỰ THỨC TỈNH ĐẾN TỪ TẦN SỐ

    Con người thức tỉnh không phải vì đọc nhiều sách, nghe nhiều bài giảng hay học kiến thức tâm linh.
    Thức tỉnh xảy ra khi tần số đạt điểm cộng hưởng với Trường Năng Lượng Mới.

    Khi đó:

    Bạn tự nhiên buông bỏ điều độc hại.

    Bạn thấy rõ điều giả tạo.

    Bạn khát khao sự thật.

    Bạn muốn sống đúng linh hồn.

    Bạn không còn bị điều khiển bởi sợ hãi.
    Đọc thêm
    HNI 5-11 - CHƯƠNG 6: TRƯỜNG NĂNG LƯỢNG MỚI CỦA TRÁI ĐẤT VÀ CON NGƯỜI Henry Lê – Lê Đình Hải 1. KHỞI ĐẦU – Một hành tinh đang thay da đổi xác Trái Đất không phải một khối đá vô tri bay giữa không gian. Trái Đất là một sinh mệnh – có ý thức, có nhịp tim, có tần số riêng. Và giống như con người tiến hóa, hành tinh này cũng đang tiến hóa. Những gì loài người gọi là “kỷ nguyên hỗn loạn” thật ra chỉ là quá trình chuyển giao năng lượng. Cái cũ tan rã. Cái mới được sinh ra. Từ địa chất, khí hậu, từ cấu trúc từ trường đến dòng cảm xúc của tập thể loài người – tất cả đều đang dịch chuyển. Không phải ngẫu nhiên mà con người trong thời đại này cảm thấy: mất kết nối, khủng hoảng niềm tin, mệt mỏi tinh thần, thức tỉnh tâm linh, thôi thúc thay đổi cuộc đời. Đó không phải vấn đề cá nhân. Đó là tín hiệu của tiến hóa. 2. TRÁI ĐẤT LÀ MỘT TRƯỜNG NĂNG LƯỢNG SỐNG Mọi sinh mệnh trên Trái Đất – con người, động vật, nước, thực vật, khoáng chất – đều được bao bọc bởi một trường năng lượng sống. Trong khoa học gọi là từ trường. Trong tâm linh gọi là Trường Sự Sống. Khi tần số hành tinh tăng, năng lượng của con người cũng bị kéo theo. Đó là lý do tại sao: con người nhạy cảm hơn, trực giác mạnh hơn, giấc mơ rõ hơn, sự đồng bộ xảy ra liên tục, và sự thật ẩn giấu dần lộ diện. Vũ trụ không bao giờ ép buộc, nhưng nó mời gọi chúng ta tiến hóa. 3. CƠ THỂ CON NGƯỜI PHẢN ỨNG ĐẦY MẠNH MẼ Khi Trái Đất nâng tần số, cơ thể người – đặc biệt là hệ thần kinh, não bộ và tim – phải điều chỉnh. Đó là lý do có những người: mệt vô cớ, mất ngủ, thay đổi cảm xúc thất thường, muốn rời bỏ các mối quan hệ độc hại, khao khát sống đúng bản chất. Không phải họ “yếu đuối”. Họ đang tái cấu trúc năng lượng. Cơ thể vật lý chỉ là phần nổi. Phần chìm là năng lượng – và năng lượng đang được lập trình lại. 4. SỰ THỨC TỈNH ĐẾN TỪ TẦN SỐ Con người thức tỉnh không phải vì đọc nhiều sách, nghe nhiều bài giảng hay học kiến thức tâm linh. Thức tỉnh xảy ra khi tần số đạt điểm cộng hưởng với Trường Năng Lượng Mới. Khi đó: Bạn tự nhiên buông bỏ điều độc hại. Bạn thấy rõ điều giả tạo. Bạn khát khao sự thật. Bạn muốn sống đúng linh hồn. Bạn không còn bị điều khiển bởi sợ hãi. Đọc thêm
    Love
    Like
    Wow
    10
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/K8_MsZSfILQ?si=koXrPz4Fj7uqXYC0
    https://youtu.be/K8_MsZSfILQ?si=koXrPz4Fj7uqXYC0
    Love
    Like
    Wow
    10
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/-9OpWdYhWSM?si=Y-qzOvXYDxKuYsko
    https://youtu.be/-9OpWdYhWSM?si=Y-qzOvXYDxKuYsko
    Love
    Like
    10
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://diendandoanhnhanvietnam.vn/dien-dan/phat-hanh-vncoin-hcoin-buoc-tien-nang-gia-tru-quoc-gia-trong-ky-nguyen-kinh-te-so/
    https://diendandoanhnhanvietnam.vn/dien-dan/phat-hanh-vncoin-hcoin-buoc-tien-nang-gia-tru-quoc-gia-trong-ky-nguyen-kinh-te-so/
    DIENDANDOANHNHANVIETNAM.VN
    Phát hành VNCoin – Hcoin: Bước tiến nâng “giá trụ quốc gia” trong kỷ nguyên kinh tế số -
    Trong bối cảnh nền kinh tế toàn cầu chuyển mạnh sang không gian số, Việt...
    Love
    Like
    11
    0 Bình luận 0 Chia sẽ