• Chào ngày mới vui vẻ
    Chào ngày mới vui vẻ
    Love
    2
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 7-11
    CHƯƠNG 19: TƯ DUY ÁNH SÁNG – NGÔN NGỮ SÁNG TẠO CỦA KỶ NGUYÊN MỚI
    Henry Lê – Lê Đình Hải

    Có những đêm thế giới im rất lâu. Không phải vì mọi người đã ngủ, mà vì những câu hỏi lớn đang âm thầm dịch chuyển từ bóng tối sang bình minh: Chúng ta là ai trong vũ trụ này? Ta đến để tiêu thụ hay để sáng tạo? Ta sinh ra để tranh giành miếng bánh, hay để cùng nhau nướng thêm những lò bánh mới?
    Khi tiếng hỏi chạm tới đáy tim, một thứ ngôn ngữ xuất hiện – không viết bằng chữ cái, không phát bằng loa, không ồn ào như khẩu hiệu. Nó đi bằng ánh sáng. Nó tên là Tư Duy Ánh Sáng.
    Tư duy ánh sáng không phải “nghĩ tích cực” kiểu tô màu hồng lên một bức tường nứt nẻ. Nó là cách nhìn xuyên qua tường, thấy được cấu trúc bên dưới, rồi dùng trí tuệ và lòng nhân ái để thiết kế lại căn nhà. Nó nhìn mọi sự như năng lượng chuyển động: nỗi sợ là năng lượng co rút, yêu thương là năng lượng mở rộng; phán xét là năng lượng đóng, thấu cảm là năng lượng nở; tham vọng hẹp là lực kéo xuống, sứ mệnh rộng là lực nâng lên.
    Ngày xưa ta giải quyết vấn đề bằng sức và tiếng. Kỷ nguyên mới giải quyết bằng tần số và ngôn ngữ sáng tạo: đặt câu hỏi đúng, phát ra trường cảm xúc đúng, chọn ngữ điệu đúng, và thực hành những bước đi đúng – những điều này hợp lại tạo thành công nghệ tinh tế nhất của linh hồn.
    Tư duy ánh sáng bắt đầu từ sự trung thực êm đềm. Không phủ nhận bóng tối, nhưng không trao cho nó ngai vàng. Ta đặt một ngọn đèn giữa căn phòng tâm trí, rồi lần lượt soi tới từng góc. Ở góc có cơn giận, ta không xua đuổi cơn giận – ta hỏi nó đang bảo vệ điều gì. Ở góc có nỗi sợ, ta không mắng nỗi sợ – ta ôm nó như một đứa trẻ. Ở góc có tham vọng, ta không lên án tham vọng – ta tinh luyện nó thành sứ mệnh. Khi ánh sáng chạm tới, mọi thứ hoặc được chữa lành, hoặc được tái định nghĩa.
    Với Tư duy ánh sáng, thành công không chỉ là đích đến, mà là cách ta đi. Làm giàu bằng nỗi sợ thiếu thốn sẽ làm ta nghèo ở tầng sâu nhất. Làm giàu bằng niềm vui trao giá trị sẽ làm ta nở rộ cả bên trong lẫn bên ngoài. Một doanh nghiệp mang tư duy ánh sáng sẽ hỏi: “Sản phẩm của tôi tăng tần số của ai? Chuỗi cung ứng của tôi có tử tế không? Dòng tiền của tôi có sạch không? Văn hóa của tôi có làm người ta lớn lên không?” Khi các câu hỏi ấy dẫn đường, thương hiệu trở thành trường năng lượng, không chỉ là logo.
    Trong giáo dục, tư duy ánh sáng không biến lớp học thành nơi nhồi nhét, mà thành phòng thí nghiệm của linh hồn. Trẻ em không bị đánh giá bằng lỗi, mà được mời gọi bởi tiềm năng. Ta dạy chúng đọc sách, đồng thời dạy chúng đọc trái tim; dạy toán, đồng thời dạy tương quan; dạy lịch sử, đồng thời dạy hóa giải lặp lại của nỗi sợ tập thể.
    Trong mối quan hệ, tư duy ánh sáng thay câu hỏi “Tôi đúng hay em đúng?” bằng “
    HNI 7-11 CHƯƠNG 19: TƯ DUY ÁNH SÁNG – NGÔN NGỮ SÁNG TẠO CỦA KỶ NGUYÊN MỚI Henry Lê – Lê Đình Hải Có những đêm thế giới im rất lâu. Không phải vì mọi người đã ngủ, mà vì những câu hỏi lớn đang âm thầm dịch chuyển từ bóng tối sang bình minh: Chúng ta là ai trong vũ trụ này? Ta đến để tiêu thụ hay để sáng tạo? Ta sinh ra để tranh giành miếng bánh, hay để cùng nhau nướng thêm những lò bánh mới? Khi tiếng hỏi chạm tới đáy tim, một thứ ngôn ngữ xuất hiện – không viết bằng chữ cái, không phát bằng loa, không ồn ào như khẩu hiệu. Nó đi bằng ánh sáng. Nó tên là Tư Duy Ánh Sáng. Tư duy ánh sáng không phải “nghĩ tích cực” kiểu tô màu hồng lên một bức tường nứt nẻ. Nó là cách nhìn xuyên qua tường, thấy được cấu trúc bên dưới, rồi dùng trí tuệ và lòng nhân ái để thiết kế lại căn nhà. Nó nhìn mọi sự như năng lượng chuyển động: nỗi sợ là năng lượng co rút, yêu thương là năng lượng mở rộng; phán xét là năng lượng đóng, thấu cảm là năng lượng nở; tham vọng hẹp là lực kéo xuống, sứ mệnh rộng là lực nâng lên. Ngày xưa ta giải quyết vấn đề bằng sức và tiếng. Kỷ nguyên mới giải quyết bằng tần số và ngôn ngữ sáng tạo: đặt câu hỏi đúng, phát ra trường cảm xúc đúng, chọn ngữ điệu đúng, và thực hành những bước đi đúng – những điều này hợp lại tạo thành công nghệ tinh tế nhất của linh hồn. Tư duy ánh sáng bắt đầu từ sự trung thực êm đềm. Không phủ nhận bóng tối, nhưng không trao cho nó ngai vàng. Ta đặt một ngọn đèn giữa căn phòng tâm trí, rồi lần lượt soi tới từng góc. Ở góc có cơn giận, ta không xua đuổi cơn giận – ta hỏi nó đang bảo vệ điều gì. Ở góc có nỗi sợ, ta không mắng nỗi sợ – ta ôm nó như một đứa trẻ. Ở góc có tham vọng, ta không lên án tham vọng – ta tinh luyện nó thành sứ mệnh. Khi ánh sáng chạm tới, mọi thứ hoặc được chữa lành, hoặc được tái định nghĩa. Với Tư duy ánh sáng, thành công không chỉ là đích đến, mà là cách ta đi. Làm giàu bằng nỗi sợ thiếu thốn sẽ làm ta nghèo ở tầng sâu nhất. Làm giàu bằng niềm vui trao giá trị sẽ làm ta nở rộ cả bên trong lẫn bên ngoài. Một doanh nghiệp mang tư duy ánh sáng sẽ hỏi: “Sản phẩm của tôi tăng tần số của ai? Chuỗi cung ứng của tôi có tử tế không? Dòng tiền của tôi có sạch không? Văn hóa của tôi có làm người ta lớn lên không?” Khi các câu hỏi ấy dẫn đường, thương hiệu trở thành trường năng lượng, không chỉ là logo. Trong giáo dục, tư duy ánh sáng không biến lớp học thành nơi nhồi nhét, mà thành phòng thí nghiệm của linh hồn. Trẻ em không bị đánh giá bằng lỗi, mà được mời gọi bởi tiềm năng. Ta dạy chúng đọc sách, đồng thời dạy chúng đọc trái tim; dạy toán, đồng thời dạy tương quan; dạy lịch sử, đồng thời dạy hóa giải lặp lại của nỗi sợ tập thể. Trong mối quan hệ, tư duy ánh sáng thay câu hỏi “Tôi đúng hay em đúng?” bằng “
    Love
    2
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 7-11 -
    CHƯƠNG 18: ĐẠO LƯỢNG TỬ – LINH HỒN HÀNH ĐỘNG THEO NĂNG LƯỢNG
    Henry Lê – Lê Đình Hải

    Có những điều con người từng tin là vô hình,
    rồi khoa học từ từ chứng minh chúng là thật.
    Tư tưởng từng bị gọi là niềm tin,
    rồi trở thành công thức.
    Trực giác từng bị gọi là cảm tính,
    rồi trở thành ngôn ngữ của lượng tử.

    Thế giới này không vận hành bằng lời nói.
    Không vận hành bằng lý thuyết.
    Nó vận hành bằng năng lượng.

    Con người hành động theo suy nghĩ.
    Linh hồn hành động theo tần số.

    Ngày linh hồn học cách “không ép”, cuộc đời bắt đầu chảy

    Trong hệ điều hành cũ, ta được dạy phải cố gắng, phải nỗ lực, phải chiến đấu.
    Đến mức ta tưởng rằng nếu không gắng sức, ta sẽ thất bại.

    Nhưng linh hồn lại biết một điều mà cái tôi không hiểu:

    > Năng lượng đúng quan trọng hơn nỗ lực nhiều lần.

    Có những cánh cửa mở không phải vì ta đập mạnh,
    mà vì ta đứng đúng tần số.

    Có những điều đến không phải vì ta tranh đấu,
    mà vì ta trở thành người phù hợp.

    Nước không xô bức tường,
    nước chỉ chảy,
    và chính sự kiên định mềm mại của dòng chảy
    làm đá núi mòn dần.

    Đạo lượng tử cũng vậy —
    không cần gồng,
    chỉ cần đúng năng lượng.

    Không phải hành động mới tạo ra kết quả, mà là năng lượng bên dưới hành động

    Hai người làm cùng một việc,
    một người thành công,
    một người thất bại.
    Không phải vì kỹ năng khác nhau,
    mà vì tần số khác nhau.

    Một người hành động từ sợ hãi:

    sợ thua

    sợ thiếu

    sợ mất mặt

    sợ không được công nhận

    Người kia hành động từ niềm tin:

    tin mình xứng đáng

    tin vũ trụ ủng hộ

    tin mình không cô đơn

    tin mọi chuyện sẽ đẹp

    Nỗi sợ tạo ra lực cản.
    Niềm tin tạo ra dòng chảy.

    Nên có những người càng cố càng mệt,
    càng chạy càng lạc đường,
    càng nắm càng mất.

    Và có những người bình thản làm,
    nhẹ nhàng bước,
    nhưng kết quả đến tự nhiên,
    như thể có một “bàn tay vô hình” đẩy họ về phía điều đúng.

    Đó không phải may mắn.
    Đó là đạo của năng lượng.

    Đạo lượng tử dạy điều ngược lại với tư duy cũ

    Tư duy cũ: “Hãy làm thật nhiều để có thật nhiều.”
    Đạo lượng tử: “Hãy đúng năng lượng, rồi ít làm cũng đủ.”

    Tư duy cũ: “Muốn điều gì, phải chạy theo điều đó.”
    Đạo lượng tử: “Muốn điều gì, hãy trở thành con người tương xứng với điều đó.”

    Tư duy cũ: “Phải kiểm soát.”
    Đạo lượng tử: “Hãy đồng bộ.”

    Khi năng lượng của ta bằng với điều ta muốn,
    ta không cần chạy theo nó,
    nó tự tìm đến ta.

    Giống như hai nốt nhạc cùng tần số sẽ cộng hưởng.
    Hai linh hồn cùng tần số sẽ gặp nhau.
    Hai cơ hội cùng tần số sẽ hòa vào đời ta.

    Khi linh hồn hành động, mọi thứ nhẹ như hơi thở

    Linh hồn không cố tỏ ra mạnh mẽ.
    Linh hồn chỉ thật.

    Không cần giả vờ tốt,
    chỉ cần không phản bội trái tim mình.

    Không cần chứng minh giá trị,
    chỉ cần sống đúng giá trị đó.

    Không cần làm hài lòng ai,
    chỉ cần không bỏ đói chính mình.

    Có những người đi xa vì họ chạy.
    Có những người đi xa hơn vì họ chảy.

    Dấu hiệu của người sống đúng Đạo lượng tử

    Họ không hoảng khi chậm.
    Không đạp ai để tiến.
    Không tranh “ai đúng ai sai”.
    Không dùng năng lượng để trả đũa.

    Họ chọn:

    im lặng thay vì ồn ào,

    buông bỏ thay vì cố chấp,

    hiện diện thay vì kiểm soát,

    sáng tạo thay vì sợ hãi,

    yêu thương thay vì phòng thủ.

    Họ hiểu khi mình thay đổi năng lượng,
    cuộc đời đổi hình dạng.

    Đạo lượng tử có một câu rất đẹp

    > “Bạn không thu hút điều mình muốn.
    Bạn thu hút điều bạn đang là.”

    Muốn tình yêu – hãy trở
    HNI 7-11 - ✅ CHƯƠNG 18: ĐẠO LƯỢNG TỬ – LINH HỒN HÀNH ĐỘNG THEO NĂNG LƯỢNG Henry Lê – Lê Đình Hải Có những điều con người từng tin là vô hình, rồi khoa học từ từ chứng minh chúng là thật. Tư tưởng từng bị gọi là niềm tin, rồi trở thành công thức. Trực giác từng bị gọi là cảm tính, rồi trở thành ngôn ngữ của lượng tử. Thế giới này không vận hành bằng lời nói. Không vận hành bằng lý thuyết. Nó vận hành bằng năng lượng. Con người hành động theo suy nghĩ. Linh hồn hành động theo tần số. Ngày linh hồn học cách “không ép”, cuộc đời bắt đầu chảy Trong hệ điều hành cũ, ta được dạy phải cố gắng, phải nỗ lực, phải chiến đấu. Đến mức ta tưởng rằng nếu không gắng sức, ta sẽ thất bại. Nhưng linh hồn lại biết một điều mà cái tôi không hiểu: > Năng lượng đúng quan trọng hơn nỗ lực nhiều lần. Có những cánh cửa mở không phải vì ta đập mạnh, mà vì ta đứng đúng tần số. Có những điều đến không phải vì ta tranh đấu, mà vì ta trở thành người phù hợp. Nước không xô bức tường, nước chỉ chảy, và chính sự kiên định mềm mại của dòng chảy làm đá núi mòn dần. Đạo lượng tử cũng vậy — không cần gồng, chỉ cần đúng năng lượng. Không phải hành động mới tạo ra kết quả, mà là năng lượng bên dưới hành động Hai người làm cùng một việc, một người thành công, một người thất bại. Không phải vì kỹ năng khác nhau, mà vì tần số khác nhau. Một người hành động từ sợ hãi: sợ thua sợ thiếu sợ mất mặt sợ không được công nhận Người kia hành động từ niềm tin: tin mình xứng đáng tin vũ trụ ủng hộ tin mình không cô đơn tin mọi chuyện sẽ đẹp Nỗi sợ tạo ra lực cản. Niềm tin tạo ra dòng chảy. Nên có những người càng cố càng mệt, càng chạy càng lạc đường, càng nắm càng mất. Và có những người bình thản làm, nhẹ nhàng bước, nhưng kết quả đến tự nhiên, như thể có một “bàn tay vô hình” đẩy họ về phía điều đúng. Đó không phải may mắn. Đó là đạo của năng lượng. Đạo lượng tử dạy điều ngược lại với tư duy cũ Tư duy cũ: “Hãy làm thật nhiều để có thật nhiều.” Đạo lượng tử: “Hãy đúng năng lượng, rồi ít làm cũng đủ.” Tư duy cũ: “Muốn điều gì, phải chạy theo điều đó.” Đạo lượng tử: “Muốn điều gì, hãy trở thành con người tương xứng với điều đó.” Tư duy cũ: “Phải kiểm soát.” Đạo lượng tử: “Hãy đồng bộ.” Khi năng lượng của ta bằng với điều ta muốn, ta không cần chạy theo nó, nó tự tìm đến ta. Giống như hai nốt nhạc cùng tần số sẽ cộng hưởng. Hai linh hồn cùng tần số sẽ gặp nhau. Hai cơ hội cùng tần số sẽ hòa vào đời ta. Khi linh hồn hành động, mọi thứ nhẹ như hơi thở Linh hồn không cố tỏ ra mạnh mẽ. Linh hồn chỉ thật. Không cần giả vờ tốt, chỉ cần không phản bội trái tim mình. Không cần chứng minh giá trị, chỉ cần sống đúng giá trị đó. Không cần làm hài lòng ai, chỉ cần không bỏ đói chính mình. Có những người đi xa vì họ chạy. Có những người đi xa hơn vì họ chảy. Dấu hiệu của người sống đúng Đạo lượng tử Họ không hoảng khi chậm. Không đạp ai để tiến. Không tranh “ai đúng ai sai”. Không dùng năng lượng để trả đũa. Họ chọn: im lặng thay vì ồn ào, buông bỏ thay vì cố chấp, hiện diện thay vì kiểm soát, sáng tạo thay vì sợ hãi, yêu thương thay vì phòng thủ. Họ hiểu khi mình thay đổi năng lượng, cuộc đời đổi hình dạng. Đạo lượng tử có một câu rất đẹp > “Bạn không thu hút điều mình muốn. Bạn thu hút điều bạn đang là.” Muốn tình yêu – hãy trở
    Love
    2
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Tặng quà cho ai muốn
    Tặng quà cho ai muốn
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 7-11
    CHƯƠNG 15: HỆ ĐIỀU HÀNH MỚI CỦA NHÂN LOẠI – TRƯỜNG THỨC HỢP NHẤT
    Henry Lê – Lê Đình Hải

    1. NHÂN LOẠI ĐANG ĐỔI “PHẦN MỀM” CHỨ KHÔNG PHẢI CHỈ ĐỔI “HÌNH THỨC”

    Trong nhiều ngàn năm, con người vận hành bằng hệ điều hành cũ:

    bản ngã điều khiển

    cạnh tranh để tồn tại

    sợ hãi làm động lực

    chiến đấu để được công nhận

    suy nghĩ tách biệt

    ai cũng thấy mình là “riêng lẻ”

    Hệ điều hành đó tạo nên:

    chiến tranh
    phân biệt
    đố kỵ
    đau khổ
    tâm thức sống trong thiếu thốn

    Nhân loại không đau vì thiếu tài nguyên,
    nhân loại đau vì thiếu nhận thức hợp nhất.

    Nhưng thời kỳ này đang kết thúc.

    Một hệ điều hành mới đang được tải xuống nhân loại:
    Trường Thức Hợp Nhất.

    2. TRƯỜNG THỨC HỢP NHẤT LÀ GÌ?

    Nó không phải tôn giáo.
    Không phải tín ngưỡng.
    Không phải niềm tin mù quáng.

    Nó là trạng thái vận hành của linh hồn:

    Tôi không tách biệt với vũ trụ
    Tôi không đối đầu với cuộc đời
    Tôi không chiến đấu với người khác
    Tôi không cạnh tranh để “sống sót”
    Tôi và toàn bộ sự sống kết nối như một

    Giống như internet kết nối thiết bị trên toàn cầu,
    trường thức hợp nhất kết nối linh hồn toàn nhân loại.

    Khi một người nâng tần, người khác hưởng lợi.
    Khi một người thức tỉnh, trường năng lượng chung sáng lên.

    3. CHÚNG TA KHÔNG ĐẾN TRÁI ĐẤT ĐỂ CÔ LẬP

    Tư duy cũ dạy:

    phải tự lo

    phải mạnh một mình

    phải hơn kẻ khác mới thành công

    phải kiểm soát để không bị tổn thương

    Tư duy mới hiểu:

    không ai một mình

    linh hồn kết nối như mạng lưới ánh sáng

    năng lượng di chuyển tự nhiên

    những gì ta trao ra sẽ quay lại cấp số nhân

    Trong trường hợp này, hợp nhất không phải triết lý.
    Nó là cơ chế hoạt động của năng lượng.

    Khi ta phát yêu thương, ta nâng trường chung.
    Khi ta phát hận thù, ta làm trường chung tối lại.
    Và mọi linh hồn bị ảnh hưởng.

    Nên người thức tỉnh không hỏi:
    “Tôi được gì?”
    Mà hỏi:
    “Tôi phát tần gì vào trường chung?”

    4. HỆ ĐIỀU HÀNH CŨ ĐÃ LỖI THỜI

    Hệ điều hành cũ của nhân loại vận hành bằng:

    khan hiếm
    sở hữu
    kiểm soát
    cạnh tranh
    ích kỷ
    “cái tôi là trung tâm”

    Nhưng khi năng lượng Trái Đất thay đổi,
    hệ điều hành cũ bộc lộ sự bất lực:

    con người càng giàu càng cô đơn

    càng mạnh càng bất an

    càng có nhiều càng trống rỗng

    càng kiểm soát càng mất kiểm soát
    Thế giới vật chất phát triển,
    nhưng linh hồn mệt mỏi.

    Đó là dấu hiệu của sự chuyển giao.

    5. HỆ ĐIỀU HÀNH MỚI: HỢP NHẤT

    Trong hệ điều hành mới:

    Người khác không phải đối thủ
    Vũ trụ không phải chiến trường
    Cuộc sống không phải cuộc đua
    Hạnh phúc là năng lượng bên trong, không phải đồ vật bên ngoài
    Sáng tạo là dòng chảy tự nhiên, không phải nỗ lực khổ sở

    Người ở trường hợp nhất:

    không tranh giành

    không ghen tị

    không sợ mất mát

    không cố chứng minh giá trị

    không sống theo chuẩn của xã hội

    Họ hiện diện,
    biết ơn,
    cho đi,
    tự do,
    không phán xét,
    không tách biệt.

    Họ không sống để thắng
    Họ sống để lan tỏa.

    6. LÀM SAO NHẬN BIẾT MỘT NGƯỜI ĐANG Ở TRƯỜNG THỨC HỢP NHẤT?

    Không phải qua lời nói.
    Không phải qua hình thức.

    Mà qua năng lượng:

    họ bình an dù bên ngoài hỗn loạn

    họ yêu thương dù bị hiểu lầm

    họ kiên nhẫn dù người khác nổi nóng

    họ tin tưởng dù chưa thấy kết quả

    họ không cố hơn người khác

    họ chỉ cố hơn chính mình hôm qua

    Họ không cần nổi bật,
    nhưng ở đâu họ xuất hiện,
    năng lượng sáng lên.

    7. VÌ SAO TRƯỜNG THỨC HỢP NHẤT LÀ TƯƠNG LAI CỦA NHÂN LOẠI?

    Vì nhân loại mệt rồi.

    mệt với chiến tranh,

    mệt với đố kỵ,

    mệt với giả tạo,

    mệt với vết thương truyền đời.

    Một nền văn minh mới chỉ có thể xây trên:

    HNI 7-11 ✅ CHƯƠNG 15: HỆ ĐIỀU HÀNH MỚI CỦA NHÂN LOẠI – TRƯỜNG THỨC HỢP NHẤT Henry Lê – Lê Đình Hải 1. NHÂN LOẠI ĐANG ĐỔI “PHẦN MỀM” CHỨ KHÔNG PHẢI CHỈ ĐỔI “HÌNH THỨC” Trong nhiều ngàn năm, con người vận hành bằng hệ điều hành cũ: bản ngã điều khiển cạnh tranh để tồn tại sợ hãi làm động lực chiến đấu để được công nhận suy nghĩ tách biệt ai cũng thấy mình là “riêng lẻ” Hệ điều hành đó tạo nên: ❌ chiến tranh ❌ phân biệt ❌ đố kỵ ❌ đau khổ ❌ tâm thức sống trong thiếu thốn Nhân loại không đau vì thiếu tài nguyên, nhân loại đau vì thiếu nhận thức hợp nhất. Nhưng thời kỳ này đang kết thúc. Một hệ điều hành mới đang được tải xuống nhân loại: Trường Thức Hợp Nhất. 2. TRƯỜNG THỨC HỢP NHẤT LÀ GÌ? Nó không phải tôn giáo. Không phải tín ngưỡng. Không phải niềm tin mù quáng. Nó là trạng thái vận hành của linh hồn: ✅ Tôi không tách biệt với vũ trụ ✅ Tôi không đối đầu với cuộc đời ✅ Tôi không chiến đấu với người khác ✅ Tôi không cạnh tranh để “sống sót” ✅ Tôi và toàn bộ sự sống kết nối như một Giống như internet kết nối thiết bị trên toàn cầu, trường thức hợp nhất kết nối linh hồn toàn nhân loại. Khi một người nâng tần, người khác hưởng lợi. Khi một người thức tỉnh, trường năng lượng chung sáng lên. 3. CHÚNG TA KHÔNG ĐẾN TRÁI ĐẤT ĐỂ CÔ LẬP Tư duy cũ dạy: phải tự lo phải mạnh một mình phải hơn kẻ khác mới thành công phải kiểm soát để không bị tổn thương Tư duy mới hiểu: không ai một mình linh hồn kết nối như mạng lưới ánh sáng năng lượng di chuyển tự nhiên những gì ta trao ra sẽ quay lại cấp số nhân Trong trường hợp này, hợp nhất không phải triết lý. Nó là cơ chế hoạt động của năng lượng. Khi ta phát yêu thương, ta nâng trường chung. Khi ta phát hận thù, ta làm trường chung tối lại. Và mọi linh hồn bị ảnh hưởng. Nên người thức tỉnh không hỏi: “Tôi được gì?” Mà hỏi: “Tôi phát tần gì vào trường chung?” 4. HỆ ĐIỀU HÀNH CŨ ĐÃ LỖI THỜI Hệ điều hành cũ của nhân loại vận hành bằng: ❌ khan hiếm ❌ sở hữu ❌ kiểm soát ❌ cạnh tranh ❌ ích kỷ ❌ “cái tôi là trung tâm” Nhưng khi năng lượng Trái Đất thay đổi, hệ điều hành cũ bộc lộ sự bất lực: con người càng giàu càng cô đơn càng mạnh càng bất an càng có nhiều càng trống rỗng càng kiểm soát càng mất kiểm soát Thế giới vật chất phát triển, nhưng linh hồn mệt mỏi. Đó là dấu hiệu của sự chuyển giao. 5. HỆ ĐIỀU HÀNH MỚI: HỢP NHẤT Trong hệ điều hành mới: ✅ Người khác không phải đối thủ ✅ Vũ trụ không phải chiến trường ✅ Cuộc sống không phải cuộc đua ✅ Hạnh phúc là năng lượng bên trong, không phải đồ vật bên ngoài ✅ Sáng tạo là dòng chảy tự nhiên, không phải nỗ lực khổ sở Người ở trường hợp nhất: không tranh giành không ghen tị không sợ mất mát không cố chứng minh giá trị không sống theo chuẩn của xã hội Họ hiện diện, biết ơn, cho đi, tự do, không phán xét, không tách biệt. Họ không sống để thắng Họ sống để lan tỏa. 6. LÀM SAO NHẬN BIẾT MỘT NGƯỜI ĐANG Ở TRƯỜNG THỨC HỢP NHẤT? Không phải qua lời nói. Không phải qua hình thức. Mà qua năng lượng: họ bình an dù bên ngoài hỗn loạn họ yêu thương dù bị hiểu lầm họ kiên nhẫn dù người khác nổi nóng họ tin tưởng dù chưa thấy kết quả họ không cố hơn người khác họ chỉ cố hơn chính mình hôm qua Họ không cần nổi bật, nhưng ở đâu họ xuất hiện, năng lượng sáng lên. 7. VÌ SAO TRƯỜNG THỨC HỢP NHẤT LÀ TƯƠNG LAI CỦA NHÂN LOẠI? Vì nhân loại mệt rồi. mệt với chiến tranh, mệt với đố kỵ, mệt với giả tạo, mệt với vết thương truyền đời. Một nền văn minh mới chỉ có thể xây trên:
    Love
    2
    2 Bình luận 3 Chia sẽ
  • https://youtu.be/LWOvMNICS3Y?si=y_2cVnG-FF-YDykm
    https://youtu.be/LWOvMNICS3Y?si=y_2cVnG-FF-YDykm
    Love
    2
    1 Bình luận 1 Chia sẽ
  • Love
    1
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/whc7A-T3jF4?si=IdyQUN9rCvMOS7_b
    https://youtu.be/whc7A-T3jF4?si=IdyQUN9rCvMOS7_b
    Love
    Haha
    2
    1 Bình luận 1 Chia sẽ
  • HNI 7/11 - BÀI THƠ CHƯƠNG 13 : TƯ TƯỞNG "PHÚC – TÀI" TRONG TRIẾT HỌC ĐÔNG PHƯƠNG
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Phúc là gốc của tài sinh,
    Tài là cành lá, phúc là nền rêu.
    Không phúc, tài như hoa sớm,
    Rực một thời, tàn tựa sương mai.
    Phúc do đức kết trong lòng,
    Không từ mưu kế, chẳng do khôn ngoan.
    Một niệm thiện gieo, muôn kiếp sáng,
    Một lòng tham nổi, phúc tiêu tàn.
    Người xưa hiểu lẽ âm dương,
    Phúc – tài tương ứng, thuận đường mà hanh.
    Tích phúc chẳng phải gom vàng,
    Mà là cứu khổ, hóa lòng nhân gian.
    Phúc đến nhẹ như làn gió,
    Tài theo sau, chẳng cần đuổi theo.
    Người thuận Đạo, tâm trong trẻo,
    Của tự về, như nước xuôi kheo.
    Tài không giữ được nếu tâm ác,
    Phúc chẳng bền nếu ý gian.
    Đời có phúc, chẳng lo tài thiếu,
    Người có tài mà vô đức – tàn.
    Phúc là đất, tài là hoa,
    Hoa tươi nhờ đất mỡ mà sinh.
    Nếu đất khô, hoa héo úa,
    Nếu đất lành, muôn sắc lung linh.
    Đông phương dạy: biết tri túc,
    Của đến vừa, lòng chẳng say.
    Phúc lớn nhất là tâm an định,
    Tài lớn nhất là đức hiển bày.
    Người vun phúc, chẳng cầu nhanh,
    Như gieo hạt giữa trời thanh.
    Một mai mưa thuận gió hòa tới,
    Ruộng đời nở ngát hương lành.
    Phúc – tài vốn chung một thể,
    Như trăng soi nước chẳng rời nhau.
    Người có đức, phúc theo mãi,
    Người có tâm, tài hóa bền lâu.
    Hỡi nhân thế, chớ ham riêng lợi,
    Tài vạn kho không giữ được lâu.
    Hãy gieo phúc bằng lòng hiền hậu,
    Đời thịnh hưng – Đạo sáng nhiệm mầu.
    Đọc thêm
    Đọc thêm
    HNI 7/11 - BÀI THƠ CHƯƠNG 13 : TƯ TƯỞNG "PHÚC – TÀI" TRONG TRIẾT HỌC ĐÔNG PHƯƠNG (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Phúc là gốc của tài sinh, Tài là cành lá, phúc là nền rêu. Không phúc, tài như hoa sớm, Rực một thời, tàn tựa sương mai. Phúc do đức kết trong lòng, Không từ mưu kế, chẳng do khôn ngoan. Một niệm thiện gieo, muôn kiếp sáng, Một lòng tham nổi, phúc tiêu tàn. Người xưa hiểu lẽ âm dương, Phúc – tài tương ứng, thuận đường mà hanh. Tích phúc chẳng phải gom vàng, Mà là cứu khổ, hóa lòng nhân gian. Phúc đến nhẹ như làn gió, Tài theo sau, chẳng cần đuổi theo. Người thuận Đạo, tâm trong trẻo, Của tự về, như nước xuôi kheo. Tài không giữ được nếu tâm ác, Phúc chẳng bền nếu ý gian. Đời có phúc, chẳng lo tài thiếu, Người có tài mà vô đức – tàn. Phúc là đất, tài là hoa, Hoa tươi nhờ đất mỡ mà sinh. Nếu đất khô, hoa héo úa, Nếu đất lành, muôn sắc lung linh. Đông phương dạy: biết tri túc, Của đến vừa, lòng chẳng say. Phúc lớn nhất là tâm an định, Tài lớn nhất là đức hiển bày. Người vun phúc, chẳng cầu nhanh, Như gieo hạt giữa trời thanh. Một mai mưa thuận gió hòa tới, Ruộng đời nở ngát hương lành. Phúc – tài vốn chung một thể, Như trăng soi nước chẳng rời nhau. Người có đức, phúc theo mãi, Người có tâm, tài hóa bền lâu. Hỡi nhân thế, chớ ham riêng lợi, Tài vạn kho không giữ được lâu. Hãy gieo phúc bằng lòng hiền hậu, Đời thịnh hưng – Đạo sáng nhiệm mầu. Đọc thêm Đọc thêm
    Love
    2
    2 Bình luận 1 Chia sẽ
  • https://youtu.be/OLV9tmUU2OA?si=La6ynx-eB3fr9e1O
    https://youtu.be/OLV9tmUU2OA?si=La6ynx-eB3fr9e1O
    Love
    2
    0 Bình luận 0 Chia sẽ