• https://youtu.be/ai_CR9fa5O4?si=F2_jPvluyBc_Qi6vc
    https://youtu.be/ai_CR9fa5O4?si=F2_jPvluyBc_Qi6vc
    Love
    1
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 21-12 -
    BÀI THƠ CHƯƠNG 23: CẤU TRÚC CỦA NIỀM TIN

    HNI không dựng bằng tháp quyền lực
    Không xây cao trên vai kẻ cúi đầu
    Mỗi con người là một trụ cột
    Đứng thẳng bằng lương tri của chính mình

    Không có đỉnh để sùng bái
    Không có đáy để chôn vùi sai lầm
    Chỉ có những vòng tròn kết nối
    Giữ nhau bằng giá trị chung thầm lặng
    Phi tập trung – không phải là rời rạc

    Mà là trao quyền kèm trách nhiệm làm người
    Mỗi quyết định đều có ánh sáng
    Soi từ cộng đồng, không từ một ngôi sao đơn lẻ
    Minh bạch không cần phô trương

    Chỉ cần không có gì phải giấu
    Dòng tiền đi đâu, giá trị về đâu
    Lương tâm biết trước cả báo cáo
    Ở đây không ai thắng bằng cách đạp người khác ngã

    Không ai lớn lên từ sự sụp đổ quanh mình
    Hợp lực là cùng nhau đứng vững
    Giữa thị trường nhiều cám dỗ vô hình
    HNI mở cửa nhưng không buông lỏng

    Bước vào rồi, phải giữ mình cao hơn
    Danh xưng không che được đạo đức
    Lời nói không thay được hành động bền lâu
    Cộng đồng không trừng phạt bằng búa rìu

    Chỉ soi gương cho nhau tự nhìn lại
    Khi chuẩn mực đủ cao và đủ thật
    Cái sai tự rời đi, không cần xua đuổi
    Có thể không ồn ào trên bản đồ quyền lực

    Nhưng vững như mạch ngầm dưới lòng đất sâu
    Khi một nút sáng lên bằng tử tế
    Cả mạng lưới bền hơn trước bão giông
    Cấu trúc chỉ là khung xương
    Đạo mới là máu chảy trong từng tế bào
    Và khi mỗi doanh nhân giữ được mình ngay thẳng
    HNI không cần lãnh tụ – vẫn đi rất xa.
    HNI 21-12 - BÀI THƠ CHƯƠNG 23: CẤU TRÚC CỦA NIỀM TIN HNI không dựng bằng tháp quyền lực Không xây cao trên vai kẻ cúi đầu Mỗi con người là một trụ cột Đứng thẳng bằng lương tri của chính mình Không có đỉnh để sùng bái Không có đáy để chôn vùi sai lầm Chỉ có những vòng tròn kết nối Giữ nhau bằng giá trị chung thầm lặng Phi tập trung – không phải là rời rạc Mà là trao quyền kèm trách nhiệm làm người Mỗi quyết định đều có ánh sáng Soi từ cộng đồng, không từ một ngôi sao đơn lẻ Minh bạch không cần phô trương Chỉ cần không có gì phải giấu Dòng tiền đi đâu, giá trị về đâu Lương tâm biết trước cả báo cáo Ở đây không ai thắng bằng cách đạp người khác ngã Không ai lớn lên từ sự sụp đổ quanh mình Hợp lực là cùng nhau đứng vững Giữa thị trường nhiều cám dỗ vô hình HNI mở cửa nhưng không buông lỏng Bước vào rồi, phải giữ mình cao hơn Danh xưng không che được đạo đức Lời nói không thay được hành động bền lâu Cộng đồng không trừng phạt bằng búa rìu Chỉ soi gương cho nhau tự nhìn lại Khi chuẩn mực đủ cao và đủ thật Cái sai tự rời đi, không cần xua đuổi Có thể không ồn ào trên bản đồ quyền lực Nhưng vững như mạch ngầm dưới lòng đất sâu Khi một nút sáng lên bằng tử tế Cả mạng lưới bền hơn trước bão giông Cấu trúc chỉ là khung xương Đạo mới là máu chảy trong từng tế bào Và khi mỗi doanh nhân giữ được mình ngay thẳng HNI không cần lãnh tụ – vẫn đi rất xa.
    Love
    1
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 21-12 - B9
    **CHƯƠNG 25: LỄ HỘI 7 NGÀY HNI – SỐNG LẠI ĐẠO TRONG TỪNG HƠI THỞ KINH DOANH**

    Trong một thế giới mà kinh doanh ngày càng bị cuốn vào tốc độ, con số và áp lực cạnh tranh, con người dần quên mất một điều căn bản: kinh doanh cũng là một hình thức sống. Và nếu cách sống ấy không còn Đạo, thì dù lợi nhuận có tăng trưởng, xã hội vẫn nghèo đi trong lòng người. Lễ hội 7 ngày HNI ra đời không phải để phô trương, không để quảng bá hình ảnh, càng không để tạo ra một “sự kiện doanh nhân” thông thường. Lễ hội ấy được kiến tạo như một nghi thức sống, nơi doanh nhân dừng lại, soi chiếu lại mình, và kết nối lại với gốc rễ Đạo làm người.
    Lễ hội HNI không bắt đầu bằng sân khấu. Nó bắt đầu bằng sự im lặng nội tâm. Ngày đầu tiên không có diễn văn hoành tráng, không có ký kết rầm rộ. Chỉ có những con người đã đi qua thương trường, ngồi lại với nhau, đặt tay lên ngực, và tự hỏi: Ta đã kinh doanh bằng điều gì? Lương tri hay mưu lược? Giá trị hay chiêu trò? Ngày thứ nhất của lễ hội là ngày tự vấn, bởi không có sự chuyển hóa nào bền vững nếu thiếu dũng khí nhìn thẳng vào chính mình.
    Ngày thứ hai là ngày kết nối chân thật. Không còn danh xưng CEO, Chủ tịch, Nhà sáng lập. Ở HNI, trong lễ hội này, mọi người gọi nhau bằng tên thật. Không có bục cao, không có ghế VIP. Doanh nhân lớn ngồi cạnh doanh nhân trẻ, người thành công ngồi cạnh người vừa vấp ngã. Bởi trong Đạo, không có hơn thua, chỉ có đồng hành. Kết nối không phải để khai thác, mà để thấu hiểu. Không phải để tìm lợi ích, mà để tìm lại niềm tin đã từng bị thương tổn trong môi trường kinh doanh khắc nghiệt.
    Ngày thứ ba là ngày thực hành Đạo trong kinh doanh. Không nói lý thuyết trừu tượng, HNI đưa Đạo vào từng tình huống cụ thể: cách định giá sản phẩm, cách trả lương, cách xử lý khủng hoảng, cách đối diện sai lầm. Doanh nhân không chỉ học cách kiếm tiền bền vững, mà học cách kiếm tiền không làm tổn hại nhân cách. Đây là ngày mà nhiều người nhận ra: kinh doanh tử tế không làm họ yếu đi, mà khiến họ mạnh hơn về lâu dài.
    Ngày thứ tư là ngày tri ân và cúi đầu. Tri ân cha mẹ, người thầy đầu tiên, những người cộng sự đã từng ở lại khi doanh nghiệp chưa có gì ngoài niềm tin. Tri ân cả những đối thủ đã buộc ta phải trưởng thành. Trong lễ hội HNI, cúi đầu không phải là hạ mình, mà là nhớ lại mình đến từ đâu. Một doanh nhân không biết cúi đầu thì sớm muộn cũng sẽ gãy lưng vì kiêu ngạo.
    Ngày thứ năm là ngày phụng sự cộng đồng. Lễ hội không khép kín trong hội trường, mà mở ra xã hội. Doanh nhân HNI cùng nhau làm những việc giản dị: trao học bổng, sửa trường, hỗ trợ người yếu thế, chia sẻ tri thức miễn phí. Không phải để chụp ảnh, không để truyền thông tô vẽ, mà để nhắc nhau rằng: kinh doanh sinh ra để phục vụ con người, không phải ngược lại. Đây là ngày mà nhiều người cảm nhận rõ ràng: cho đi không làm mình nghèo đi, mà làm giàu thêm ý nghĩa sống.
    Ngày thứ sáu là ngày cam kết đạo đức. Không phải cam kết bằng hợp đồng pháp lý, mà bằng danh dự cá nhân. Mỗi doanh nhân HNI đứng trước cộng đồng, nói rõ mình sẽ kinh doanh thế nào, không làm gì, và sẵn sàng chịu trách nhiệm ra sao nếu sai lệch. Cam kết này không được ép buộc, nhưng một khi đã nói ra, cộng đồng sẽ ghi nhớ. HNI không vận hành bằng nỗi sợ, mà bằng sự tự trọng. Khi doanh nhân giữ lời vì danh dự, không cần đến sự giám sát cưỡng chế.
    Ngày thứ bảy là ngày im lặng và tái sinh. Không hoạt động lớn, không hội thảo, không giao lưu. Mỗi người dành thời gian cho riêng mình, viết lại tầm nhìn, chỉnh lại con đường, và quyết định mình sẽ trở thành loại doanh nhân nào trong giai đoạn tiếp theo của đời sống. Đây không phải là kết thúc lễ hội, mà là khởi đầu một chu kỳ sống mới.
    Lễ hội 7 ngày HNI không nhằm tạo cảm xúc nhất thời. Nó được thiết kế như một nhịp thở định kỳ của cộng đồng doanh nhân có Đạo. Mỗi năm, khi quay lại lễ hội, doanh nhân không hỏi: Tôi đã giàu hơn bao nhiêu? mà hỏi: Tôi đã sống đúng hơn chưa? Chính câu hỏi ấy giữ cho HNI không bị biến dạng theo thời gian.
    Trong một thế giới nơi nhiều lễ hội chỉ còn là sân khấu thương mại, lễ hội HNI chọn con đường ngược lại: làm sâu thay vì làm lớn, làm thật thay vì làm ồn. Bởi HNI hiểu rằng: nếu doanh nhân còn giữ được Đạo trong từng hơi thở kinh doanh, thì xã hội vẫn còn hy vọng tái lập niềm tin.
    Lễ hội 7 ngày HNI không dành cho tất cả mọi người. Nó chỉ dành cho những ai sẵn sàng sống chậm lại, nhìn sâu hơn, và chấp nhận rằng: giàu có lớn nhất không nằm ở tài sản tích lũy, mà ở nhân cách không đánh mất. Và chính từ những con người ấy, một nền văn minh kinh doanh mới sẽ lặng lẽ được hình thành.
    HNI 21-12 - B9 🌷🌷 **CHƯƠNG 25: LỄ HỘI 7 NGÀY HNI – SỐNG LẠI ĐẠO TRONG TỪNG HƠI THỞ KINH DOANH** Trong một thế giới mà kinh doanh ngày càng bị cuốn vào tốc độ, con số và áp lực cạnh tranh, con người dần quên mất một điều căn bản: kinh doanh cũng là một hình thức sống. Và nếu cách sống ấy không còn Đạo, thì dù lợi nhuận có tăng trưởng, xã hội vẫn nghèo đi trong lòng người. Lễ hội 7 ngày HNI ra đời không phải để phô trương, không để quảng bá hình ảnh, càng không để tạo ra một “sự kiện doanh nhân” thông thường. Lễ hội ấy được kiến tạo như một nghi thức sống, nơi doanh nhân dừng lại, soi chiếu lại mình, và kết nối lại với gốc rễ Đạo làm người. Lễ hội HNI không bắt đầu bằng sân khấu. Nó bắt đầu bằng sự im lặng nội tâm. Ngày đầu tiên không có diễn văn hoành tráng, không có ký kết rầm rộ. Chỉ có những con người đã đi qua thương trường, ngồi lại với nhau, đặt tay lên ngực, và tự hỏi: Ta đã kinh doanh bằng điều gì? Lương tri hay mưu lược? Giá trị hay chiêu trò? Ngày thứ nhất của lễ hội là ngày tự vấn, bởi không có sự chuyển hóa nào bền vững nếu thiếu dũng khí nhìn thẳng vào chính mình. Ngày thứ hai là ngày kết nối chân thật. Không còn danh xưng CEO, Chủ tịch, Nhà sáng lập. Ở HNI, trong lễ hội này, mọi người gọi nhau bằng tên thật. Không có bục cao, không có ghế VIP. Doanh nhân lớn ngồi cạnh doanh nhân trẻ, người thành công ngồi cạnh người vừa vấp ngã. Bởi trong Đạo, không có hơn thua, chỉ có đồng hành. Kết nối không phải để khai thác, mà để thấu hiểu. Không phải để tìm lợi ích, mà để tìm lại niềm tin đã từng bị thương tổn trong môi trường kinh doanh khắc nghiệt. Ngày thứ ba là ngày thực hành Đạo trong kinh doanh. Không nói lý thuyết trừu tượng, HNI đưa Đạo vào từng tình huống cụ thể: cách định giá sản phẩm, cách trả lương, cách xử lý khủng hoảng, cách đối diện sai lầm. Doanh nhân không chỉ học cách kiếm tiền bền vững, mà học cách kiếm tiền không làm tổn hại nhân cách. Đây là ngày mà nhiều người nhận ra: kinh doanh tử tế không làm họ yếu đi, mà khiến họ mạnh hơn về lâu dài. Ngày thứ tư là ngày tri ân và cúi đầu. Tri ân cha mẹ, người thầy đầu tiên, những người cộng sự đã từng ở lại khi doanh nghiệp chưa có gì ngoài niềm tin. Tri ân cả những đối thủ đã buộc ta phải trưởng thành. Trong lễ hội HNI, cúi đầu không phải là hạ mình, mà là nhớ lại mình đến từ đâu. Một doanh nhân không biết cúi đầu thì sớm muộn cũng sẽ gãy lưng vì kiêu ngạo. Ngày thứ năm là ngày phụng sự cộng đồng. Lễ hội không khép kín trong hội trường, mà mở ra xã hội. Doanh nhân HNI cùng nhau làm những việc giản dị: trao học bổng, sửa trường, hỗ trợ người yếu thế, chia sẻ tri thức miễn phí. Không phải để chụp ảnh, không để truyền thông tô vẽ, mà để nhắc nhau rằng: kinh doanh sinh ra để phục vụ con người, không phải ngược lại. Đây là ngày mà nhiều người cảm nhận rõ ràng: cho đi không làm mình nghèo đi, mà làm giàu thêm ý nghĩa sống. Ngày thứ sáu là ngày cam kết đạo đức. Không phải cam kết bằng hợp đồng pháp lý, mà bằng danh dự cá nhân. Mỗi doanh nhân HNI đứng trước cộng đồng, nói rõ mình sẽ kinh doanh thế nào, không làm gì, và sẵn sàng chịu trách nhiệm ra sao nếu sai lệch. Cam kết này không được ép buộc, nhưng một khi đã nói ra, cộng đồng sẽ ghi nhớ. HNI không vận hành bằng nỗi sợ, mà bằng sự tự trọng. Khi doanh nhân giữ lời vì danh dự, không cần đến sự giám sát cưỡng chế. Ngày thứ bảy là ngày im lặng và tái sinh. Không hoạt động lớn, không hội thảo, không giao lưu. Mỗi người dành thời gian cho riêng mình, viết lại tầm nhìn, chỉnh lại con đường, và quyết định mình sẽ trở thành loại doanh nhân nào trong giai đoạn tiếp theo của đời sống. Đây không phải là kết thúc lễ hội, mà là khởi đầu một chu kỳ sống mới. Lễ hội 7 ngày HNI không nhằm tạo cảm xúc nhất thời. Nó được thiết kế như một nhịp thở định kỳ của cộng đồng doanh nhân có Đạo. Mỗi năm, khi quay lại lễ hội, doanh nhân không hỏi: Tôi đã giàu hơn bao nhiêu? mà hỏi: Tôi đã sống đúng hơn chưa? Chính câu hỏi ấy giữ cho HNI không bị biến dạng theo thời gian. Trong một thế giới nơi nhiều lễ hội chỉ còn là sân khấu thương mại, lễ hội HNI chọn con đường ngược lại: làm sâu thay vì làm lớn, làm thật thay vì làm ồn. Bởi HNI hiểu rằng: nếu doanh nhân còn giữ được Đạo trong từng hơi thở kinh doanh, thì xã hội vẫn còn hy vọng tái lập niềm tin. Lễ hội 7 ngày HNI không dành cho tất cả mọi người. Nó chỉ dành cho những ai sẵn sàng sống chậm lại, nhìn sâu hơn, và chấp nhận rằng: giàu có lớn nhất không nằm ở tài sản tích lũy, mà ở nhân cách không đánh mất. Và chính từ những con người ấy, một nền văn minh kinh doanh mới sẽ lặng lẽ được hình thành.
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/nJtmq_kNbVE?si=t4US6RRG2aMbbzer
    https://youtu.be/nJtmq_kNbVE?si=t4US6RRG2aMbbzer
    Like
    1
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 21-12 -
    BÀI THƠ CHƯƠNG 24: NGƯỜI GIỮ TRỤC GIÁ TRỊ

    Họ không đứng trên bục cao quyền lực
    Chỉ đứng trước cộng đồng bằng lưng thẳng và tâm sáng
    Không ra lệnh, không phán xét
    Chỉ sống sao để người khác tự soi mình
    Mỗi quốc gia là một miền đất khác
    Phong tục khác, luật lệ khác, nhịp sống khác nhau
    Nhưng có một sợi chỉ không đổi
    Là chữ ĐẠO xuyên suốt mọi nẻo đường
    Họ mang Đạo đi qua biên giới
    Không đóng khung trong giáo điều cứng khô
    Biết uốn mình theo đất
    Mà không bao giờ gãy gốc
    Không ai trao cho họ ngai vàng
    Chỉ trao một lời nhắc lặng lẽ
    Nếu người dẫn đầu sai lệch
    Cả cộng đồng sẽ lạc hướng theo
    Họ là người gác cổng không mang gươm
    Chỉ mang sự tỉnh thức
    Ngăn danh nghĩa bị lợi dụng
    Ngăn lòng tham khoác áo lý tưởng
    Không chạy theo con số đông đúc
    Không đo thành công bằng biểu đồ tăng trưởng
    Họ đo bằng ánh mắt doanh nhân trẻ
    Khi hiểu rằng làm giàu vẫn có thể tử tế
    Họ nói với xã hội bằng hành động
    Không xin đặc quyền, không tìm ưu ái
    Chỉ chứng minh một điều giản dị
    Doanh nhân có Đạo là tài sản của quốc gia
    Giữa mạng lưới toàn cầu rộng lớn
    Họ là một nút sáng lặng thầm
    Vừa độc lập đứng vững
    Vừa kết nối bằng cùng một trục giá trị chung
    Quyền hạn của họ không nằm trên giấy
    Mà nằm trong niềm tin cộng đồng trao gửi
    Một bước đi lệch khỏi Đạo
    Là tự đánh mất chính mình trước tiên
    Họ không đến để làm dự án
    Họ đến để gieo mầm dài hạn
    Khi Đạo trở thành văn hóa
    Họ lùi lại, nhưng ánh sáng vẫn còn
    Và nếu có ai hỏi
    Điều gì giữ HNI không lạc hướng giữa thế giới đổi thay
    Xin hãy nhìn những con người lặng lẽ ấy
    Những người giữ trục giá trị – bằng chính đời mình.
    HNI 21-12 - BÀI THƠ CHƯƠNG 24: NGƯỜI GIỮ TRỤC GIÁ TRỊ Họ không đứng trên bục cao quyền lực Chỉ đứng trước cộng đồng bằng lưng thẳng và tâm sáng Không ra lệnh, không phán xét Chỉ sống sao để người khác tự soi mình Mỗi quốc gia là một miền đất khác Phong tục khác, luật lệ khác, nhịp sống khác nhau Nhưng có một sợi chỉ không đổi Là chữ ĐẠO xuyên suốt mọi nẻo đường Họ mang Đạo đi qua biên giới Không đóng khung trong giáo điều cứng khô Biết uốn mình theo đất Mà không bao giờ gãy gốc Không ai trao cho họ ngai vàng Chỉ trao một lời nhắc lặng lẽ Nếu người dẫn đầu sai lệch Cả cộng đồng sẽ lạc hướng theo Họ là người gác cổng không mang gươm Chỉ mang sự tỉnh thức Ngăn danh nghĩa bị lợi dụng Ngăn lòng tham khoác áo lý tưởng Không chạy theo con số đông đúc Không đo thành công bằng biểu đồ tăng trưởng Họ đo bằng ánh mắt doanh nhân trẻ Khi hiểu rằng làm giàu vẫn có thể tử tế Họ nói với xã hội bằng hành động Không xin đặc quyền, không tìm ưu ái Chỉ chứng minh một điều giản dị Doanh nhân có Đạo là tài sản của quốc gia Giữa mạng lưới toàn cầu rộng lớn Họ là một nút sáng lặng thầm Vừa độc lập đứng vững Vừa kết nối bằng cùng một trục giá trị chung Quyền hạn của họ không nằm trên giấy Mà nằm trong niềm tin cộng đồng trao gửi Một bước đi lệch khỏi Đạo Là tự đánh mất chính mình trước tiên Họ không đến để làm dự án Họ đến để gieo mầm dài hạn Khi Đạo trở thành văn hóa Họ lùi lại, nhưng ánh sáng vẫn còn Và nếu có ai hỏi Điều gì giữ HNI không lạc hướng giữa thế giới đổi thay Xin hãy nhìn những con người lặng lẽ ấy Những người giữ trục giá trị – bằng chính đời mình.
    Love
    1
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/c-lx2jsX2hk?si=5_pX6EAYlqdLjEUW
    https://youtu.be/c-lx2jsX2hk?si=5_pX6EAYlqdLjEUW
    Like
    1
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 21-12 - B10
    BÀI THƠ CHƯƠNG 25: BẢY NGÀY GIỮA ĐẠO & ĐỜI

    Không trống hội, không ánh đèn rực rỡ
    Chỉ có lòng người bước chậm lại bên nhau
    Ngày thứ nhất – ta ngồi yên lặng
    Nghe tiếng lương tri gọi giữa thương trường
    Ngày thứ hai – bỏ danh xưng ngoài cửa
    Gọi nhau bằng cái tên thuở làm người
    Bàn tay nắm không vì hợp đồng
    Mà vì tin nhau còn có thể
    Ngày thứ ba – Đạo đi vào con số
    Giá bán không đè nát phận người
    Lợi nhuận sinh ra từ tử tế
    Không từ lắt léo, dối gian
    Ngày thứ tư – cúi đầu mà không thấp
    Nhớ người đã đỡ ta lúc chưa thành
    Nhớ cả đối thủ từng làm ta đau
    Để hiểu mình lớn lên từ đâu
    Ngày thứ năm – bước ra ngoài doanh trại
    Đem khả năng đổi lấy nụ cười
    Cho đi không cần ai ghi nhận
    Chỉ cần lòng mình sáng thêm thôi
    Ngày thứ sáu – lời thề không đóng dấu
    Chỉ ký bằng danh dự đời người
    Nói ra để tự mình giữ lấy
    Sai thì đứng lại, sửa cho xong
    Ngày thứ bảy – im lặng như mầm đất
    Một mình với con đường phía trước
    Viết lại giấc mơ bằng chữ thật
    Không tô son cho lý tưởng mình
    Bảy ngày trôi không thành kỷ niệm
    Mà thành nhịp thở mỗi năm về
    Khi Đạo còn sống trong kinh doanh
    Con người còn chỗ đứng giữa đời.
    HNI 21-12 - B10 🌷🌷 BÀI THƠ CHƯƠNG 25: BẢY NGÀY GIỮA ĐẠO & ĐỜI Không trống hội, không ánh đèn rực rỡ Chỉ có lòng người bước chậm lại bên nhau Ngày thứ nhất – ta ngồi yên lặng Nghe tiếng lương tri gọi giữa thương trường Ngày thứ hai – bỏ danh xưng ngoài cửa Gọi nhau bằng cái tên thuở làm người Bàn tay nắm không vì hợp đồng Mà vì tin nhau còn có thể Ngày thứ ba – Đạo đi vào con số Giá bán không đè nát phận người Lợi nhuận sinh ra từ tử tế Không từ lắt léo, dối gian Ngày thứ tư – cúi đầu mà không thấp Nhớ người đã đỡ ta lúc chưa thành Nhớ cả đối thủ từng làm ta đau Để hiểu mình lớn lên từ đâu Ngày thứ năm – bước ra ngoài doanh trại Đem khả năng đổi lấy nụ cười Cho đi không cần ai ghi nhận Chỉ cần lòng mình sáng thêm thôi Ngày thứ sáu – lời thề không đóng dấu Chỉ ký bằng danh dự đời người Nói ra để tự mình giữ lấy Sai thì đứng lại, sửa cho xong Ngày thứ bảy – im lặng như mầm đất Một mình với con đường phía trước Viết lại giấc mơ bằng chữ thật Không tô son cho lý tưởng mình Bảy ngày trôi không thành kỷ niệm Mà thành nhịp thở mỗi năm về Khi Đạo còn sống trong kinh doanh Con người còn chỗ đứng giữa đời.
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 21-12
    bài thơ CHƯƠNG 32 – ĐẠO TRONG GIA ĐÌNH
    — Nền tảng thịnh trị của quốc gia —
    Gia đình là nơi Đạo bắt đầu,
    Không bằng lời kinh,
    Mà bằng bữa cơm chung và ánh mắt bao dung.
    Một mái nhà yên ấm
    Là viên gạch đầu tiên xây nên vận mệnh quốc gia.
    Đạo trong gia đình
    Là kính trên nhường dưới không cần răn dạy,
    Là cha mẹ sống làm gương thay vì ra lệnh,
    Là con cái lớn lên trong yêu thương chứ không trong sợ hãi.
    Người cha vững như trụ nhà,
    Không phải vì quyền uy
    Mà vì trách nhiệm và sự chính trực.
    Người mẹ mềm như dòng nước,
    Lặng lẽ nuôi dưỡng đạo đức từng ngày.
    Khi vợ chồng thuận hòa,
    Lời nói trở thành cầu nối chứ không là lưỡi dao.
    Khi con cái được lắng nghe,
    Tâm hồn nở hoa, nhân cách thành hình.
    Gia đình có Đạo
    Thì không cần nhiều luật lệ,
    Bởi mỗi người tự biết điều nên làm.
    Nhà có yêu thương
    Thì xã hội bớt hận thù.
    Một quốc gia mạnh
    Không khởi sinh từ những tòa nhà cao tầng,
    Mà từ những mái nhà nhỏ đầy ánh sáng.
    Nơi con người học yêu người trước khi học tranh thắng,
    Học làm người trước khi làm lớn.
    Giữ Đạo trong gia đình
    Là giữ gốc cho dân tộc.
    Khi từng mái ấm an hòa,
    Cả đất nước tự nhiên thịnh trị.
    HNI 21-12 📕 bài thơ CHƯƠNG 32 – ĐẠO TRONG GIA ĐÌNH — Nền tảng thịnh trị của quốc gia — Gia đình là nơi Đạo bắt đầu, Không bằng lời kinh, Mà bằng bữa cơm chung và ánh mắt bao dung. Một mái nhà yên ấm Là viên gạch đầu tiên xây nên vận mệnh quốc gia. Đạo trong gia đình Là kính trên nhường dưới không cần răn dạy, Là cha mẹ sống làm gương thay vì ra lệnh, Là con cái lớn lên trong yêu thương chứ không trong sợ hãi. Người cha vững như trụ nhà, Không phải vì quyền uy Mà vì trách nhiệm và sự chính trực. Người mẹ mềm như dòng nước, Lặng lẽ nuôi dưỡng đạo đức từng ngày. Khi vợ chồng thuận hòa, Lời nói trở thành cầu nối chứ không là lưỡi dao. Khi con cái được lắng nghe, Tâm hồn nở hoa, nhân cách thành hình. Gia đình có Đạo Thì không cần nhiều luật lệ, Bởi mỗi người tự biết điều nên làm. Nhà có yêu thương Thì xã hội bớt hận thù. Một quốc gia mạnh Không khởi sinh từ những tòa nhà cao tầng, Mà từ những mái nhà nhỏ đầy ánh sáng. Nơi con người học yêu người trước khi học tranh thắng, Học làm người trước khi làm lớn. Giữ Đạo trong gia đình Là giữ gốc cho dân tộc. Khi từng mái ấm an hòa, Cả đất nước tự nhiên thịnh trị.
    Love
    1
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 21-12 -
    BÀI THƠ CHƯƠNG 25: BẢY NGÀY GIỮA ĐẠO & ĐỜI

    Không trống hội, không ánh đèn rực rỡ
    Chỉ có lòng người bước chậm lại bên nhau
    Ngày thứ nhất – ta ngồi yên lặng
    Nghe tiếng lương tri gọi giữa thương trường
    Ngày thứ hai – bỏ danh xưng ngoài cửa
    Gọi nhau bằng cái tên thuở làm người
    Bàn tay nắm không vì hợp đồng
    Mà vì tin nhau còn có thể
    Ngày thứ ba – Đạo đi vào con số
    Giá bán không đè nát phận người
    Lợi nhuận sinh ra từ tử tế
    Không từ lắt léo, dối gian
    Ngày thứ tư – cúi đầu mà không thấp
    Nhớ người đã đỡ ta lúc chưa thành
    Nhớ cả đối thủ từng làm ta đau
    Để hiểu mình lớn lên từ đâu
    Ngày thứ năm – bước ra ngoài doanh trại
    Đem khả năng đổi lấy nụ cười
    Cho đi không cần ai ghi nhận
    Chỉ cần lòng mình sáng thêm thôi
    Ngày thứ sáu – lời thề không đóng dấu
    Chỉ ký bằng danh dự đời người
    Nói ra để tự mình giữ lấy
    Sai thì đứng lại, sửa cho xong
    Ngày thứ bảy – im lặng như mầm đất
    Một mình với con đường phía trước
    Viết lại giấc mơ bằng chữ thật
    Không tô son cho lý tưởng mình
    Bảy ngày trôi không thành kỷ niệm
    Mà thành nhịp thở mỗi năm về
    Khi Đạo còn sống trong kinh doanh
    Con người còn chỗ đứng giữa đời.
    HNI 21-12 - BÀI THƠ CHƯƠNG 25: BẢY NGÀY GIỮA ĐẠO & ĐỜI Không trống hội, không ánh đèn rực rỡ Chỉ có lòng người bước chậm lại bên nhau Ngày thứ nhất – ta ngồi yên lặng Nghe tiếng lương tri gọi giữa thương trường Ngày thứ hai – bỏ danh xưng ngoài cửa Gọi nhau bằng cái tên thuở làm người Bàn tay nắm không vì hợp đồng Mà vì tin nhau còn có thể Ngày thứ ba – Đạo đi vào con số Giá bán không đè nát phận người Lợi nhuận sinh ra từ tử tế Không từ lắt léo, dối gian Ngày thứ tư – cúi đầu mà không thấp Nhớ người đã đỡ ta lúc chưa thành Nhớ cả đối thủ từng làm ta đau Để hiểu mình lớn lên từ đâu Ngày thứ năm – bước ra ngoài doanh trại Đem khả năng đổi lấy nụ cười Cho đi không cần ai ghi nhận Chỉ cần lòng mình sáng thêm thôi Ngày thứ sáu – lời thề không đóng dấu Chỉ ký bằng danh dự đời người Nói ra để tự mình giữ lấy Sai thì đứng lại, sửa cho xong Ngày thứ bảy – im lặng như mầm đất Một mình với con đường phía trước Viết lại giấc mơ bằng chữ thật Không tô son cho lý tưởng mình Bảy ngày trôi không thành kỷ niệm Mà thành nhịp thở mỗi năm về Khi Đạo còn sống trong kinh doanh Con người còn chỗ đứng giữa đời.
    Love
    1
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • **BÀI THƠ CHƯƠNG 16
    HNI 19-12 **BÀI THƠ CHƯƠNG 16   Giữa chợ đời lắm thật – gian Một niềm tin vỡ, muôn vàn xót xa Hàng trao đâu chỉ món quà Trao luôn danh dự, trao cả nhân tâm   Giả kia lấp lánh ngoài tầm Bên trong rỗng ruột, âm thầm hại dân Nhái kia hình dáng giống gần Nhưng...
    Like
    1
    0 Bình luận 0 Chia sẽ