• https://youtu.be/dvr954c3PnE?si=-Q_yO0J14rkySxB8
    https://youtu.be/dvr954c3PnE?si=-Q_yO0J14rkySxB8
    Like
    Love
    Angry
    7
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/whc7A-T3jF4?si=StmMz6yIqYYKbPux
    https://youtu.be/whc7A-T3jF4?si=StmMz6yIqYYKbPux
    Love
    Angry
    Like
    7
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/ZFhMg3vDUjs?si=3rTqV5fvopNnZEZG
    https://youtu.be/ZFhMg3vDUjs?si=3rTqV5fvopNnZEZG
    Love
    Angry
    Like
    7
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/MChcQU27a28?si=f4hnhvzBTkL1Wdnc
    https://youtu.be/MChcQU27a28?si=f4hnhvzBTkL1Wdnc
    Love
    Angry
    Like
    7
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/wYgpKFs40tE?si=mbEEn-9aq5oFU4uZ
    https://youtu.be/wYgpKFs40tE?si=mbEEn-9aq5oFU4uZ
    Love
    Angry
    Like
    7
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/fohQDnvRpFs?si=TxTJb66LrBh6h0Xs
    https://youtu.be/fohQDnvRpFs?si=TxTJb66LrBh6h0Xs
    Love
    Angry
    Like
    7
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • https://youtu.be/TSLMCf_P2uQ?si=lbfKIBqxFEbHZP9u
    https://youtu.be/TSLMCf_P2uQ?si=lbfKIBqxFEbHZP9u
    Love
    Angry
    7
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 25-12 - B6
    BÀI THƠ CHƯƠNG 41: KHI TỬ TẾ TRỞ THÀNH CHUẨN

    Chúng ta đã đi rất xa
    Nhanh hơn cả câu hỏi
    Mạnh hơn cả sự tự vấn
    Và một ngày nhìn lại
    Mới thấy mình cầm quá nhiều quyền lực
    Mà chưa kịp học cách dừng
    Thế giới không thiếu người thông minh
    Chỉ thiếu người biết mình đang đứng ở đâu
    Giữa dòng thời gian dài hơn lợi nhuận
    Và hậu quả dài hơn một nhiệm kỳ
    Có những chiến thắng rất vang
    Nhưng để lại đất trống phía sau
    Có những thành công rất sáng
    Nhưng không đủ ấm cho con người ở lại
    Minh triết không phải là biết hết
    Minh triết là biết cái gì không nên làm
    Khi mọi thứ đều có thể
    Người minh triết hỏi
    Điều này có nên không?
    Doanh nhân đã trở thành người định hình đời sống
    Dù chưa từng xin vai trò ấy
    Qua từng sản phẩm
    Từng quyết định
    Từng cách dùng tiền và con người
    Ngày xưa, tử tế là lựa chọn
    Hôm nay, tử tế là điều kiện
    Không tử tế
    Hệ thống không đứng vững
    Niềm tin không hình thành
    Và tương lai không mở ra
    Kỷ nguyên mới không gọi tên kẻ nhanh nhất
    Mà gọi tên người không đánh đổi
    Không dùng con người làm phương tiện
    Không lấy xã hội làm chi phí
    Có những người đi chậm hơn thị trường
    Nhưng đi xa hơn lịch sử
    Vì họ để lại con đường
    Chứ không chỉ con số
    Minh triết hiện ra
    Khi một lợi ích sai bị từ chối
    Khi một cái “có thể” được đặt lại
    Bởi câu hỏi “có xứng đáng không?”
    Không cần tuyên bố kỷ nguyên
    Nó bắt đầu rất lặng
    Khi một người giữ chuẩn
    Giữa lúc ai cũng dễ dãi
    Tử tế không ồn ào
    Nhưng nó lan rất sâu
    Như rễ cây âm thầm
    Giữ cả khu rừng đứng vững
    Và rồi một ngày
    Khi người ta không còn ngạc nhiên
    Vì một doanh nhân làm điều đúng
    Ta biết
    Chuẩn mới đã hình thành
    Kỷ nguyên doanh nhân minh triết
    Không đến bằng cách mạng
    Nó đến khi con người đủ trưởng thành
    Để sống với sức mạnh của mình
    Mà không cần phá hủy điều gì
    Và khi tử tế trở thành chuẩn
    Văn minh không cần ai cứu
    Nó tự đứng lên
    Bằng những con người
    Biết giữ mình
    Giữa một thế giới có thể làm mọi thứ
    HNI 25-12 - B6 🌺 BÀI THƠ CHƯƠNG 41: KHI TỬ TẾ TRỞ THÀNH CHUẨN Chúng ta đã đi rất xa Nhanh hơn cả câu hỏi Mạnh hơn cả sự tự vấn Và một ngày nhìn lại Mới thấy mình cầm quá nhiều quyền lực Mà chưa kịp học cách dừng Thế giới không thiếu người thông minh Chỉ thiếu người biết mình đang đứng ở đâu Giữa dòng thời gian dài hơn lợi nhuận Và hậu quả dài hơn một nhiệm kỳ Có những chiến thắng rất vang Nhưng để lại đất trống phía sau Có những thành công rất sáng Nhưng không đủ ấm cho con người ở lại Minh triết không phải là biết hết Minh triết là biết cái gì không nên làm Khi mọi thứ đều có thể Người minh triết hỏi Điều này có nên không? Doanh nhân đã trở thành người định hình đời sống Dù chưa từng xin vai trò ấy Qua từng sản phẩm Từng quyết định Từng cách dùng tiền và con người Ngày xưa, tử tế là lựa chọn Hôm nay, tử tế là điều kiện Không tử tế Hệ thống không đứng vững Niềm tin không hình thành Và tương lai không mở ra Kỷ nguyên mới không gọi tên kẻ nhanh nhất Mà gọi tên người không đánh đổi Không dùng con người làm phương tiện Không lấy xã hội làm chi phí Có những người đi chậm hơn thị trường Nhưng đi xa hơn lịch sử Vì họ để lại con đường Chứ không chỉ con số Minh triết hiện ra Khi một lợi ích sai bị từ chối Khi một cái “có thể” được đặt lại Bởi câu hỏi “có xứng đáng không?” Không cần tuyên bố kỷ nguyên Nó bắt đầu rất lặng Khi một người giữ chuẩn Giữa lúc ai cũng dễ dãi Tử tế không ồn ào Nhưng nó lan rất sâu Như rễ cây âm thầm Giữ cả khu rừng đứng vững Và rồi một ngày Khi người ta không còn ngạc nhiên Vì một doanh nhân làm điều đúng Ta biết Chuẩn mới đã hình thành Kỷ nguyên doanh nhân minh triết Không đến bằng cách mạng Nó đến khi con người đủ trưởng thành Để sống với sức mạnh của mình Mà không cần phá hủy điều gì Và khi tử tế trở thành chuẩn Văn minh không cần ai cứu Nó tự đứng lên Bằng những con người Biết giữ mình Giữa một thế giới có thể làm mọi thứ
    Like
    Love
    Angry
    6
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 25-12 - B7
    **CHƯƠNG 42: 1 TRIỆU DOANH NHÂN HNI CÙNG VIẾT LẠI LỊCH SỬ NHÂN LOẠI**

    Lịch sử không được viết bởi số đông vô danh.
    Nhưng cũng không được viết bởi một cá nhân đơn lẻ.
    Lịch sử chuyển hướng khi một cộng đồng đủ lớn cùng chia sẻ một chuẩn mực đủ cao, và kiên trì sống với chuẩn mực đó qua thời gian. HNI gọi ngưỡng chuyển dịch ấy bằng một mục tiêu vừa cụ thể, vừa biểu tượng: 1 triệu doanh nhân HNI.
    Không phải để khoe quy mô.
    Không phải để chiếm lĩnh thị trường.
    Mà để đủ lực tạo ra thay đổi không thể đảo ngược trong cách nhân loại làm ăn, hợp tác và tin nhau.
    1. Vì sao là “1 triệu”?
    Một người có thể truyền cảm hứng.
    Một nghìn người có thể tạo phong trào.
    Nhưng một triệu người có thể định hình chuẩn mực.
    Khi đủ nhiều doanh nhân:
    Từ chối lợi ích sai trái
    Giữ chữ tín trong im lặng
    Minh bạch khi không ai ép buộc
    Không thao túng dù biết cách
    thì cái đúng không còn là ngoại lệ.
    Nó trở thành mặt bằng chung.
    HNI chọn con số 1 triệu không vì tham vọng,
    mà vì đó là ngưỡng xã hội học để chuẩn mực mới trở thành thói quen tập thể.
    2. “Viết lại lịch sử” không phải là xóa bỏ quá khứ
    HNI không phủ nhận lịch sử đã qua.
    Nhân loại đã đi rất xa nhờ cạnh tranh, tối ưu và tăng trưởng.
    Nhưng HNI chỉ ra một giới hạn rõ ràng:
    Mô hình cũ đã tạo ra thịnh vượng,
    nhưng không còn đủ để tạo ra an toàn và ý nghĩa.
    “Viết lại lịch sử” ở đây là:
    Viết lại cách ra quyết định
    Viết lại cách dùng quyền lực kinh tế
    Viết lại mối quan hệ giữa lợi nhuận và con người
    Không phá bỏ.
    Mà nâng tầng.
    3. Một triệu doanh nhân – một triệu điểm sáng
    HNI không xây một trung tâm quyền lực.
    HNI xây một mạng lưới điểm sáng phân tán.
    Mỗi doanh nhân HNI là:
    Một điểm chuẩn đạo đức
    Một nơi người khác có thể tin
    Một ví dụ sống cho thế hệ sau
    Khi những điểm sáng này:
    Kết nối với nhau
    Bảo vệ nhau
    Không thỏa hiệp với cái sai
    ánh sáng không còn phụ thuộc vào một ngọn đèn.
    Nó trở thành bầu trời sáng.
    4. Sức mạnh thật không nằm ở đồng thuận, mà ở chuẩn mực
    HNI không tìm kiếm sự đồng thuận bằng mọi giá.
    Không phải ai cũng sẽ đồng ý.
    Không phải ai cũng sẵn sàng.
    HNI chỉ kiên định chuẩn mực:
    Không gian dối
    Không thao túng
    Không mập mờ
    Không chuyển rủi ro cho xã hội
    Khi chuẩn mực đủ rõ,
    người phù hợp sẽ tìm đến,
    người không phù hợp sẽ tự rời đi.
    HNI 25-12 - B7 🌺 **CHƯƠNG 42: 1 TRIỆU DOANH NHÂN HNI CÙNG VIẾT LẠI LỊCH SỬ NHÂN LOẠI** Lịch sử không được viết bởi số đông vô danh. Nhưng cũng không được viết bởi một cá nhân đơn lẻ. Lịch sử chuyển hướng khi một cộng đồng đủ lớn cùng chia sẻ một chuẩn mực đủ cao, và kiên trì sống với chuẩn mực đó qua thời gian. HNI gọi ngưỡng chuyển dịch ấy bằng một mục tiêu vừa cụ thể, vừa biểu tượng: 1 triệu doanh nhân HNI. Không phải để khoe quy mô. Không phải để chiếm lĩnh thị trường. Mà để đủ lực tạo ra thay đổi không thể đảo ngược trong cách nhân loại làm ăn, hợp tác và tin nhau. 1. Vì sao là “1 triệu”? Một người có thể truyền cảm hứng. Một nghìn người có thể tạo phong trào. Nhưng một triệu người có thể định hình chuẩn mực. Khi đủ nhiều doanh nhân: Từ chối lợi ích sai trái Giữ chữ tín trong im lặng Minh bạch khi không ai ép buộc Không thao túng dù biết cách thì cái đúng không còn là ngoại lệ. Nó trở thành mặt bằng chung. HNI chọn con số 1 triệu không vì tham vọng, mà vì đó là ngưỡng xã hội học để chuẩn mực mới trở thành thói quen tập thể. 2. “Viết lại lịch sử” không phải là xóa bỏ quá khứ HNI không phủ nhận lịch sử đã qua. Nhân loại đã đi rất xa nhờ cạnh tranh, tối ưu và tăng trưởng. Nhưng HNI chỉ ra một giới hạn rõ ràng: Mô hình cũ đã tạo ra thịnh vượng, nhưng không còn đủ để tạo ra an toàn và ý nghĩa. “Viết lại lịch sử” ở đây là: Viết lại cách ra quyết định Viết lại cách dùng quyền lực kinh tế Viết lại mối quan hệ giữa lợi nhuận và con người Không phá bỏ. Mà nâng tầng. 3. Một triệu doanh nhân – một triệu điểm sáng HNI không xây một trung tâm quyền lực. HNI xây một mạng lưới điểm sáng phân tán. Mỗi doanh nhân HNI là: Một điểm chuẩn đạo đức Một nơi người khác có thể tin Một ví dụ sống cho thế hệ sau Khi những điểm sáng này: Kết nối với nhau Bảo vệ nhau Không thỏa hiệp với cái sai ánh sáng không còn phụ thuộc vào một ngọn đèn. Nó trở thành bầu trời sáng. 4. Sức mạnh thật không nằm ở đồng thuận, mà ở chuẩn mực HNI không tìm kiếm sự đồng thuận bằng mọi giá. Không phải ai cũng sẽ đồng ý. Không phải ai cũng sẵn sàng. HNI chỉ kiên định chuẩn mực: Không gian dối Không thao túng Không mập mờ Không chuyển rủi ro cho xã hội Khi chuẩn mực đủ rõ, người phù hợp sẽ tìm đến, người không phù hợp sẽ tự rời đi.
    Like
    Angry
    Love
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 25-12 - B8
    BÀI THƠ CHƯƠNG 42: KHI ĐỦ NGƯỜI CHỌN ĐÚNG

    Lịch sử không đổi
    Bởi một tiếng hô
    Nó đổi
    Khi đủ nhiều người
    Lặng lẽ làm cùng một điều đúng
    Không ai trong số họ
    Nghĩ mình đang viết lịch sử
    Họ chỉ giữ lời
    Trong một buổi sáng bình thường
    Khi nói dối sẽ dễ hơn rất nhiều
    Một người tử tế
    Là một đốm sáng
    Một nghìn người
    Là một con đường
    Một triệu người
    Là bầu trời không còn tối
    Không cần đứng chung quảng trường
    Không cần cùng giơ biểu ngữ
    Họ ở những châu lục khác nhau
    Nhưng đứng chung
    Dưới một chuẩn mực
    Khi một hợp đồng được giữ
    Dù không ai kiểm tra
    Khi một lợi ích sai bị từ chối
    Dù không ai biết
    Lịch sử khẽ nghiêng đi một chút
    Cái sai từng mạnh
    Vì nó có mạng lưới
    Giờ cái đúng đứng thẳng
    Vì nó không còn đơn độc
    Một triệu doanh nhân
    Không cần giống nhau
    Chỉ cần giống ở một điểm
    Không dùng con người
    Làm cái giá cho tăng trưởng
    Họ không nhanh nhất
    Không ồn ào nhất
    Nhưng ở lại lâu nhất
    Vì con đường họ đi
    Không để lại tro tàn
    Lịch sử không ghi tên từng người
    Nhưng ghi lại sự thay đổi
    Khi tử tế không còn bị hỏi
    “Liệu có sống nổi không?”
    Một ngày nào đó
    Con trẻ sẽ đọc lại thời đại này
    Và ngạc nhiên hỏi
    “Vì sao ngày xưa
    Làm ăn tử tế
    Lại là điều hiếm?”
    Một triệu câu chuyện nhỏ
    Gộp lại thành một dòng lớn
    Không ai viết anh hùng ca
    Nhưng cả nhân loại
    Bớt hoài nghi hơn một chút
    Và khi thế giới nhìn lại
    Họ sẽ không hỏi
    Ai đã lãnh đạo?
    Ai đã chiến thắng?
    Họ sẽ hỏi
    Từ đâu mà con người
    Bắt đầu tin nhau trở lại?
    Câu trả lời rất giản dị
    Từ lúc
    Đủ nhiều doanh nhân
    Chọn đúng
    Ngay cả khi
    Không ai buộc họ phải làm vậy
    HNI 25-12 - B8 🌺 BÀI THƠ CHƯƠNG 42: KHI ĐỦ NGƯỜI CHỌN ĐÚNG Lịch sử không đổi Bởi một tiếng hô Nó đổi Khi đủ nhiều người Lặng lẽ làm cùng một điều đúng Không ai trong số họ Nghĩ mình đang viết lịch sử Họ chỉ giữ lời Trong một buổi sáng bình thường Khi nói dối sẽ dễ hơn rất nhiều Một người tử tế Là một đốm sáng Một nghìn người Là một con đường Một triệu người Là bầu trời không còn tối Không cần đứng chung quảng trường Không cần cùng giơ biểu ngữ Họ ở những châu lục khác nhau Nhưng đứng chung Dưới một chuẩn mực Khi một hợp đồng được giữ Dù không ai kiểm tra Khi một lợi ích sai bị từ chối Dù không ai biết Lịch sử khẽ nghiêng đi một chút Cái sai từng mạnh Vì nó có mạng lưới Giờ cái đúng đứng thẳng Vì nó không còn đơn độc Một triệu doanh nhân Không cần giống nhau Chỉ cần giống ở một điểm Không dùng con người Làm cái giá cho tăng trưởng Họ không nhanh nhất Không ồn ào nhất Nhưng ở lại lâu nhất Vì con đường họ đi Không để lại tro tàn Lịch sử không ghi tên từng người Nhưng ghi lại sự thay đổi Khi tử tế không còn bị hỏi “Liệu có sống nổi không?” Một ngày nào đó Con trẻ sẽ đọc lại thời đại này Và ngạc nhiên hỏi “Vì sao ngày xưa Làm ăn tử tế Lại là điều hiếm?” Một triệu câu chuyện nhỏ Gộp lại thành một dòng lớn Không ai viết anh hùng ca Nhưng cả nhân loại Bớt hoài nghi hơn một chút Và khi thế giới nhìn lại Họ sẽ không hỏi Ai đã lãnh đạo? Ai đã chiến thắng? Họ sẽ hỏi Từ đâu mà con người Bắt đầu tin nhau trở lại? Câu trả lời rất giản dị Từ lúc Đủ nhiều doanh nhân Chọn đúng Ngay cả khi Không ai buộc họ phải làm vậy
    Like
    Love
    Angry
    5
    0 Bình luận 0 Chia sẽ