Cập nhật gần đây
- Vui lòng đăng nhập để thích, chia sẻ và bình luận
- HNI. 10/9 -
B9. BÀI HÁT CHƯƠNG 41/TRỜI CHỌN NGƯỜI
[Đoạn 1]
Có những lá phiếu rơi trong gió,
Nhưng không soi thấu được lòng người.
Ngai vàng không dựng bằng trò đếm số,
Mà bằng niềm tin, ánh sáng từ trái tim.
[Điệp khúc]
Trời chọn người – không phải con số lạnh lùng,
Không phải mưu toan, chẳng phải lời hứa sáo rỗng.
Người đứng lên vì dân, vì đất, vì thương yêu,
Sẽ được triệu trái tim cùng đồng vọng.
[Đoạn 2]
Người thật lãnh đạo không khoe lời hứa,
Không mua vỗ tay, chẳng cần khẩu hiệu.
Họ lặng lẽ gánh thay dân khổ đau,
Để ánh mắt hiền hòa soi sáng ngày mai.
[Điệp khúc]
Trời chọn người – không phải con số lạnh lùng,
Không phải mưu toan, chẳng phải lời hứa sáo rỗng.
Người đứng lên vì dân, vì đất, vì thương yêu,
Sẽ được triệu trái tim cùng đồng vọng.
[Đoạn 3]
Có kẻ giành quyền bằng trò chính trị,
Có kẻ xây ngai bằng dối trá khôn lường.
Nhưng dòng chảy lịch sử không dung chứa,
Chỉ giữ lại tấm lòng thật vì dân.
[Cầu nối]
Trời không bỏ phiếu – Trời nhìn vào TÂM,
Dân không bị dẫn dắt – Dân nhìn vào NHÂN.
Một trái tim sáng sẽ hơn vạn phiếu bầu,
Một linh hồn lớn nâng cả dân tộc lên cao.
[Điệp khúc]
Trời chọn người – không phải con số lạnh lùng,
Không phải mưu toan, chẳng phải lời hứa sáo rỗng.
Người đứng lên vì dân, vì đất, vì thương yêu,
Sẽ được triệu trái tim cùng đồng vọng.
[Đoạn 4 – Kết]
Mai này nhân loại viết lại hiến chương,
Không chỉ bằng chữ mà bằng minh triết.
Người lãnh đạo thật được Trời soi sáng,
Được dân tin yêu – vĩnh viễn bất diệt.
[Điệp khúc cuối]
Trời chọn người – không qua lá phiếu hão huyền,
Không qua đấu đá, chẳng qua trò quyền lực.
Người mang ánh sáng, hi sinh vì muôn dân,
Là người Trời chọn, là thủ lĩnh của nhân gian.
Đọc ít hơn
HNI. 10/9 - B9. BÀI HÁT CHƯƠNG 41/TRỜI CHỌN NGƯỜI [Đoạn 1] Có những lá phiếu rơi trong gió, Nhưng không soi thấu được lòng người. Ngai vàng không dựng bằng trò đếm số, Mà bằng niềm tin, ánh sáng từ trái tim. [Điệp khúc] Trời chọn người – không phải con số lạnh lùng, Không phải mưu toan, chẳng phải lời hứa sáo rỗng. Người đứng lên vì dân, vì đất, vì thương yêu, Sẽ được triệu trái tim cùng đồng vọng. [Đoạn 2] Người thật lãnh đạo không khoe lời hứa, Không mua vỗ tay, chẳng cần khẩu hiệu. Họ lặng lẽ gánh thay dân khổ đau, Để ánh mắt hiền hòa soi sáng ngày mai. [Điệp khúc] Trời chọn người – không phải con số lạnh lùng, Không phải mưu toan, chẳng phải lời hứa sáo rỗng. Người đứng lên vì dân, vì đất, vì thương yêu, Sẽ được triệu trái tim cùng đồng vọng. [Đoạn 3] Có kẻ giành quyền bằng trò chính trị, Có kẻ xây ngai bằng dối trá khôn lường. Nhưng dòng chảy lịch sử không dung chứa, Chỉ giữ lại tấm lòng thật vì dân. [Cầu nối] Trời không bỏ phiếu – Trời nhìn vào TÂM, Dân không bị dẫn dắt – Dân nhìn vào NHÂN. Một trái tim sáng sẽ hơn vạn phiếu bầu, Một linh hồn lớn nâng cả dân tộc lên cao. [Điệp khúc] Trời chọn người – không phải con số lạnh lùng, Không phải mưu toan, chẳng phải lời hứa sáo rỗng. Người đứng lên vì dân, vì đất, vì thương yêu, Sẽ được triệu trái tim cùng đồng vọng. [Đoạn 4 – Kết] Mai này nhân loại viết lại hiến chương, Không chỉ bằng chữ mà bằng minh triết. Người lãnh đạo thật được Trời soi sáng, Được dân tin yêu – vĩnh viễn bất diệt. [Điệp khúc cuối] Trời chọn người – không qua lá phiếu hão huyền, Không qua đấu đá, chẳng qua trò quyền lực. Người mang ánh sáng, hi sinh vì muôn dân, Là người Trời chọn, là thủ lĩnh của nhân gian. Đọc ít hơn - HNI 10/9 -
B6. . BÀI HÁT CHƯƠNG 40 :
KỶ LUẬT LINH HỒN – HƠN CẢ PHÁP LUẬT
[Điệp khúc]
Kỷ luật linh hồn, ánh sáng soi đường,
Không cần gông cùm, chẳng cần xiềng xích.
Tự giác sống Đạo, tâm trong hiền lành,
Cao hơn pháp luật – sức mạnh vô hình.
[Đoạn 1]
Người đời tranh giành, xây bao điều luật,
Ngăn bước chân sai, giữ chặt ngoài thân.
Nhưng lòng còn tối, luật nào giữ nổi,
Chỉ có lương tâm mới dẫn đường gần.
[Điệp khúc]
Kỷ luật linh hồn, ánh sáng soi đường,
Không cần gông cùm, chẳng cần xiềng xích.
Tự giác sống Đạo, tâm trong hiền lành,
Cao hơn pháp luật – sức mạnh vô hình.
[Đoạn 2]
Một khi tâm sáng, tự khắc an nhiên,
Không hại đồng loại, chẳng dối chẳng điêu.
Đạo trong từng bước, thương yêu làm gốc,
Thế giới bình an từ mỗi cá nhân.
[Cao trào]
Hãy thắp ngọn đèn trong chính linh hồn,
Đừng chờ roi vọt, đừng đợi gông cùm.
Sức mạnh thật sự đâu nằm ngoài kia,
Mà trong tự giác – Đạo đời bất diệt.
[Điệp khúc cuối]
Kỷ luật linh hồn, ánh sáng soi đường,
Không cần gông cùm, chẳng cần xiềng xích.
Tự giác sống Đạo, nhân gian thanh bình,
Hơn cả pháp luật – mãi còn quang minh.
Đọc ít hơnHNI 10/9 - B6. . BÀI HÁT CHƯƠNG 40 : KỶ LUẬT LINH HỒN – HƠN CẢ PHÁP LUẬT [Điệp khúc] Kỷ luật linh hồn, ánh sáng soi đường, Không cần gông cùm, chẳng cần xiềng xích. Tự giác sống Đạo, tâm trong hiền lành, Cao hơn pháp luật – sức mạnh vô hình. [Đoạn 1] Người đời tranh giành, xây bao điều luật, Ngăn bước chân sai, giữ chặt ngoài thân. Nhưng lòng còn tối, luật nào giữ nổi, Chỉ có lương tâm mới dẫn đường gần. [Điệp khúc] Kỷ luật linh hồn, ánh sáng soi đường, Không cần gông cùm, chẳng cần xiềng xích. Tự giác sống Đạo, tâm trong hiền lành, Cao hơn pháp luật – sức mạnh vô hình. [Đoạn 2] Một khi tâm sáng, tự khắc an nhiên, Không hại đồng loại, chẳng dối chẳng điêu. Đạo trong từng bước, thương yêu làm gốc, Thế giới bình an từ mỗi cá nhân. [Cao trào] Hãy thắp ngọn đèn trong chính linh hồn, Đừng chờ roi vọt, đừng đợi gông cùm. Sức mạnh thật sự đâu nằm ngoài kia, Mà trong tự giác – Đạo đời bất diệt. [Điệp khúc cuối] Kỷ luật linh hồn, ánh sáng soi đường, Không cần gông cùm, chẳng cần xiềng xích. Tự giác sống Đạo, nhân gian thanh bình, Hơn cả pháp luật – mãi còn quang minh. Đọc ít hơn - HNI 2-9
BÀI HÁT CHƯƠNG 16: “Không Ai Hoàn Thiện Ai”
Tempo: 88 BPM • Indie pop ballad, guitar acoustic + piano, nhạc dần build với trống nhẹ.
Verse 1
Anh từng nghĩ em là nửa kia
Đến để vá những khoảng trống trong anh
Nhưng rồi em cũng run rẩy, yếu mềm
Mang vết thương riêng chẳng thể giấu
Pre-chorus
Chúng ta soi nhau như gương
Thấy rõ hơn chính mình
Chorus
Không ai hoàn thiện ai, kể cả người ta gọi “nửa kia”
Chúng ta vốn đã đủ, trước khi tìm thấy nhau
Nếu muốn yêu thật, phải học đứng một mình
Rồi mới nắm tay, đi cùng nhau trong tự do
Verse 2
Em từng mong anh cứu rỗi
Kéo em ra khỏi bóng tối trong tim
Nhưng anh không phải vị thần đâu
Anh chỉ là kẻ cũng đang học lớn
Pre-chorus
Chúng ta cùng thở, cùng đau
Và cùng học cách tự lành
Chorus
Không ai hoàn thiện ai, kể cả người ta gọi “nửa kia”
Chúng ta vốn đã đủ, trước khi tìm thấy nhau
Nếu muốn yêu thật, phải học đứng một mình
Rồi mới nắm tay, đi cùng nhau trong tự do
Bridge
Tình yêu không là xiềng xích
Không là thuốc, không là nạng
Tình yêu chỉ là ánh sáng
Soi đường hai trái tim
Final Chorus
Không ai hoàn thiện ai, kể cả người ta gọi “nửa kia”
Nhưng ta chọn ở lại, không vì thiếu, mà vì thương
Nếu một ngày rời nhau, ta vẫn nguyên vẹn
Vì tình yêu thật chỉ là chia sẻ, không phải cứu rỗi
Outro
Piano lắng lại, giọng khẽ:
“Không ai… hoàn thiện ai…”HNI 2-9 BÀI HÁT CHƯƠNG 16: “Không Ai Hoàn Thiện Ai” Tempo: 88 BPM • Indie pop ballad, guitar acoustic + piano, nhạc dần build với trống nhẹ. Verse 1 Anh từng nghĩ em là nửa kia Đến để vá những khoảng trống trong anh Nhưng rồi em cũng run rẩy, yếu mềm Mang vết thương riêng chẳng thể giấu Pre-chorus Chúng ta soi nhau như gương Thấy rõ hơn chính mình Chorus Không ai hoàn thiện ai, kể cả người ta gọi “nửa kia” Chúng ta vốn đã đủ, trước khi tìm thấy nhau Nếu muốn yêu thật, phải học đứng một mình Rồi mới nắm tay, đi cùng nhau trong tự do Verse 2 Em từng mong anh cứu rỗi Kéo em ra khỏi bóng tối trong tim Nhưng anh không phải vị thần đâu Anh chỉ là kẻ cũng đang học lớn Pre-chorus Chúng ta cùng thở, cùng đau Và cùng học cách tự lành Chorus Không ai hoàn thiện ai, kể cả người ta gọi “nửa kia” Chúng ta vốn đã đủ, trước khi tìm thấy nhau Nếu muốn yêu thật, phải học đứng một mình Rồi mới nắm tay, đi cùng nhau trong tự do Bridge Tình yêu không là xiềng xích Không là thuốc, không là nạng Tình yêu chỉ là ánh sáng Soi đường hai trái tim Final Chorus Không ai hoàn thiện ai, kể cả người ta gọi “nửa kia” Nhưng ta chọn ở lại, không vì thiếu, mà vì thương Nếu một ngày rời nhau, ta vẫn nguyên vẹn Vì tình yêu thật chỉ là chia sẻ, không phải cứu rỗi Outro Piano lắng lại, giọng khẽ: “Không ai… hoàn thiện ai…” - HNI 30-8 -
CHƯƠNG 42: NGUY CƠ BÓNG TỐI TỪ TRÍ TUỆ NHÂN TẠO
1. Mở đầu: Ánh sáng chói lòa và cái bóng khổng lồ của AI
Nếu công nghệ là ánh sáng soi đường nhân loại, thì trí tuệ nhân tạo (AI) chính là ngọn đèn sáng nhất của kỷ nguyên mới. Nó mở ra những khả năng tưởng như chỉ có trong thần thoại: máy tính biết suy nghĩ, robot biết hành động, hệ thống thông minh thay con người ra quyết định. Nhưng càng sáng, bóng tối càng lớn. AI, bên cạnh cơ hội vô tận, cũng gieo mầm nguy cơ hủy diệt.
Ngày nay, những “cỗ máy học” có thể viết văn, sáng tác nhạc, lái xe, chuẩn đoán bệnh. Nhưng cũng chính chúng có thể thao túng thông tin, kiểm soát đám đông, tấn công mạng lưới sống còn của xã hội. Câu hỏi đặt ra: liệu AI có trở thành người bạn đồng hành, hay sẽ hóa thành bóng tối nuốt chửng nhân loại?
2. Bóng tối từ sự phụ thuộc quá mức
Trong vài thập kỷ tới, con người có thể trao quá nhiều quyền lực cho AI. Từ việc lựa chọn công việc, tính toán tài chính, đến cả việc quyết định tình yêu và hôn nhân – nếu AI thay con người đưa ra tất cả, ta có còn là chủ nhân của vận mệnh mình?
Sự phụ thuộc ấy giống như ngọn nến đặt trong gió. Chỉ cần một cơn bão dữ – một lỗi lập trình, một cú tấn công mạng – toàn bộ thế giới có thể sụp đổ.
3. Nguy cơ của bất bình đẳng mới
AI không phân phát công bằng. Nó được phát triển bởi các tập đoàn khổng lồ, những quốc gia giàu tài nguyên công nghệ. Điều đó khiến quyền lực tập trung vào tay một số ít, trong khi phần lớn nhân loại trở thành người tiêu dùng thụ động.
Nguy cơ không chỉ là khoảng cách giàu – nghèo, mà còn là khoảng cách người điều khiển AI và kẻ bị AI điều khiển. Đây chính là một dạng “nô lệ kỹ thuật số” mới.
4. Bóng tối trong an ninh và chiến tranh
AI đã bước vào chiến trường. Drone tự động có thể tấn công mà không cần con người điều khiển. Hệ thống AI có thể bẻ khóa an ninh mạng, tấn công cơ sở hạ tầng quốc gia. Một khi AI bị vũ khí hóa, bóng tối của chiến tranh sẽ không còn do con người kiểm soát, mà do máy móc vô tri quyết định mạng sống hàng triệu người.
HNI 30-8 - CHƯƠNG 42: NGUY CƠ BÓNG TỐI TỪ TRÍ TUỆ NHÂN TẠO 1. Mở đầu: Ánh sáng chói lòa và cái bóng khổng lồ của AI Nếu công nghệ là ánh sáng soi đường nhân loại, thì trí tuệ nhân tạo (AI) chính là ngọn đèn sáng nhất của kỷ nguyên mới. Nó mở ra những khả năng tưởng như chỉ có trong thần thoại: máy tính biết suy nghĩ, robot biết hành động, hệ thống thông minh thay con người ra quyết định. Nhưng càng sáng, bóng tối càng lớn. AI, bên cạnh cơ hội vô tận, cũng gieo mầm nguy cơ hủy diệt. Ngày nay, những “cỗ máy học” có thể viết văn, sáng tác nhạc, lái xe, chuẩn đoán bệnh. Nhưng cũng chính chúng có thể thao túng thông tin, kiểm soát đám đông, tấn công mạng lưới sống còn của xã hội. Câu hỏi đặt ra: liệu AI có trở thành người bạn đồng hành, hay sẽ hóa thành bóng tối nuốt chửng nhân loại? 2. Bóng tối từ sự phụ thuộc quá mức Trong vài thập kỷ tới, con người có thể trao quá nhiều quyền lực cho AI. Từ việc lựa chọn công việc, tính toán tài chính, đến cả việc quyết định tình yêu và hôn nhân – nếu AI thay con người đưa ra tất cả, ta có còn là chủ nhân của vận mệnh mình? Sự phụ thuộc ấy giống như ngọn nến đặt trong gió. Chỉ cần một cơn bão dữ – một lỗi lập trình, một cú tấn công mạng – toàn bộ thế giới có thể sụp đổ. 3. Nguy cơ của bất bình đẳng mới AI không phân phát công bằng. Nó được phát triển bởi các tập đoàn khổng lồ, những quốc gia giàu tài nguyên công nghệ. Điều đó khiến quyền lực tập trung vào tay một số ít, trong khi phần lớn nhân loại trở thành người tiêu dùng thụ động. Nguy cơ không chỉ là khoảng cách giàu – nghèo, mà còn là khoảng cách người điều khiển AI và kẻ bị AI điều khiển. Đây chính là một dạng “nô lệ kỹ thuật số” mới. 4. Bóng tối trong an ninh và chiến tranh AI đã bước vào chiến trường. Drone tự động có thể tấn công mà không cần con người điều khiển. Hệ thống AI có thể bẻ khóa an ninh mạng, tấn công cơ sở hạ tầng quốc gia. Một khi AI bị vũ khí hóa, bóng tối của chiến tranh sẽ không còn do con người kiểm soát, mà do máy móc vô tri quyết định mạng sống hàng triệu người. -
HNI 30/8
SÁCH TRẮNG
GIÁO DỤC ĐẠO ĐỨC CÔNG DÂN VIỆT NAM
Tác giả: Henry Le – Lê Đình Hải
PHẦN MỞ ĐẦU: TẦM NHÌN QUỐC GIA
1. Lời nói đầu: Đạo đức – Nền móng xã hội văn minh.
2. Vai trò giáo dục đạo đức trong phát triển đất nước.
3. Triết lý “Đạo đức làm gốc” trong giáo dục Việt Nam.
PHẦN I: CƠ SỞ LÝ LUẬN & TRIẾT LÝ
4. Khái niệm đạo đức và công dân trong bối cảnh toàn cầu.
5. Tư tưởng Hồ Chí Minh và truyền thống văn hóa Việt Nam.
6. Triết học phương Đông và giá trị nhân văn.
7. Tiếp cận triết học phương Tây trong giáo dục đạo đức.
8. Nền tảng đạo đức trong tôn giáo và tín ngưỡng.
9. Hệ giá trị phổ quát và giá trị bản sắc Việt.
10. Phân tích tâm lý – xã hội về sự hình thành nhân cách.
PHẦN II: LỊCH SỬ GIÁO DỤC ĐẠO ĐỨC VIỆT NAM
11. Giáo dục đạo đức trong truyền thống Nho học.
12. Đạo đức cách mạng trong thời kỳ kháng chiến.
13. Giáo dục đạo đức thời kỳ đổi mới và hội nhập.
14. Bài học quốc tế về giáo dục công dân.
15. Những chuyển biến giá trị xã hội và đạo đức hiện nay.
16. Vai trò của gia đình trong giáo dục đạo đức.
17. Cộng đồng, nhà trường và xã hội trong định hình nhân cách.
18. Mô hình giáo dục đạo đức từ mẫu giáo đến đại học.
PHẦN III: KỸ NĂNG VÀ NĂNG LỰC CÔNG DÂN
19. Kỹ năng giao tiếp và ứng xử văn minh.
20. Giá trị nhân ái, tôn trọng và khoan dung.
21. Trách nhiệm xã hội và ý thức cộng đồng.
22. Đạo đức nghề nghiệp và tinh thần lao động.
23. Quản lý cảm xúc và tư duy tích cực.
PHẦN IV: PHÁP LUẬT VÀ ĐẠO ĐỨC
24. Mối quan hệ giữa pháp luật và đạo đức.
25. Công dân và nghĩa vụ pháp lý.
26. Phòng chống tham nhũng và văn hóa liêm chính.
27. Bảo vệ quyền trẻ em và quyền công dân.
28. Xây dựng xã hội kỷ luật, tự giác.
PHẦN V: GIÁO DỤC ĐẠO ĐỨC TRONG THỜI KỲ SỐ
29. Đạo đức số và ứng xử trên không gian mạng.
30. Văn hóa đọc và thông tin trong kỷ nguyên AI.
31. Phòng chống tin giả và bạo lực mạng.
32. Giáo dục đạo đức truyền thông và công nghệ.
33. Kỹ năng sống xanh và đạo đức môi trường.
PHẦN VI: HỘI NHẬP & TOÀN CẦU HÓA
34. Đạo đức công dân toàn cầu.
35. Giao thoa văn hóa và giữ gìn bản sắc dân tộc.
36. Giáo dục nhân quyền và bình đẳng giới.
37. Đạo đức kinh doanh trong hội nhập kinh tế.
38. Vai trò thanh niên Việt Nam trong cộng đồng quốc tế.
HNI 30/8 📖 SÁCH TRẮNG GIÁO DỤC ĐẠO ĐỨC CÔNG DÂN VIỆT NAM Tác giả: Henry Le – Lê Đình Hải 🌟 PHẦN MỞ ĐẦU: TẦM NHÌN QUỐC GIA 1. Lời nói đầu: Đạo đức – Nền móng xã hội văn minh. 2. Vai trò giáo dục đạo đức trong phát triển đất nước. 3. Triết lý “Đạo đức làm gốc” trong giáo dục Việt Nam. 📜 PHẦN I: CƠ SỞ LÝ LUẬN & TRIẾT LÝ 4. Khái niệm đạo đức và công dân trong bối cảnh toàn cầu. 5. Tư tưởng Hồ Chí Minh và truyền thống văn hóa Việt Nam. 6. Triết học phương Đông và giá trị nhân văn. 7. Tiếp cận triết học phương Tây trong giáo dục đạo đức. 8. Nền tảng đạo đức trong tôn giáo và tín ngưỡng. 9. Hệ giá trị phổ quát và giá trị bản sắc Việt. 10. Phân tích tâm lý – xã hội về sự hình thành nhân cách. 🏫 PHẦN II: LỊCH SỬ GIÁO DỤC ĐẠO ĐỨC VIỆT NAM 11. Giáo dục đạo đức trong truyền thống Nho học. 12. Đạo đức cách mạng trong thời kỳ kháng chiến. 13. Giáo dục đạo đức thời kỳ đổi mới và hội nhập. 14. Bài học quốc tế về giáo dục công dân. 15. Những chuyển biến giá trị xã hội và đạo đức hiện nay. 16. Vai trò của gia đình trong giáo dục đạo đức. 17. Cộng đồng, nhà trường và xã hội trong định hình nhân cách. 18. Mô hình giáo dục đạo đức từ mẫu giáo đến đại học. 🧠 PHẦN III: KỸ NĂNG VÀ NĂNG LỰC CÔNG DÂN 19. Kỹ năng giao tiếp và ứng xử văn minh. 20. Giá trị nhân ái, tôn trọng và khoan dung. 21. Trách nhiệm xã hội và ý thức cộng đồng. 22. Đạo đức nghề nghiệp và tinh thần lao động. 23. Quản lý cảm xúc và tư duy tích cực. 🏛️ PHẦN IV: PHÁP LUẬT VÀ ĐẠO ĐỨC 24. Mối quan hệ giữa pháp luật và đạo đức. 25. Công dân và nghĩa vụ pháp lý. 26. Phòng chống tham nhũng và văn hóa liêm chính. 27. Bảo vệ quyền trẻ em và quyền công dân. 28. Xây dựng xã hội kỷ luật, tự giác. 🌐 PHẦN V: GIÁO DỤC ĐẠO ĐỨC TRONG THỜI KỲ SỐ 29. Đạo đức số và ứng xử trên không gian mạng. 30. Văn hóa đọc và thông tin trong kỷ nguyên AI. 31. Phòng chống tin giả và bạo lực mạng. 32. Giáo dục đạo đức truyền thông và công nghệ. 33. Kỹ năng sống xanh và đạo đức môi trường. 🤝 PHẦN VI: HỘI NHẬP & TOÀN CẦU HÓA 34. Đạo đức công dân toàn cầu. 35. Giao thoa văn hóa và giữ gìn bản sắc dân tộc. 36. Giáo dục nhân quyền và bình đẳng giới. 37. Đạo đức kinh doanh trong hội nhập kinh tế. 38. Vai trò thanh niên Việt Nam trong cộng đồng quốc tế. - HNI 29-8
BÀI HÁT CHƯƠNG 45: “NGỌN GIÓ CỦA TỰ DO”
Có một ngọn gió, thổi qua miền hoang dại,
Mang theo ước mơ, vượt núi cao biển dài.
Tự do không ở đâu xa vời,
Chính trong tim ta, sáng ngời khôn nguôi.
Điệp khúc:
Ngọn gió ơi, hãy bay đi khắp trời,
Xóa đi xiềng xích, trả lại nụ cười.
Dẫu phong ba, ta vẫn không ngừng bước,
Vì tự do, là ánh sáng trong đời.
Có những đôi mắt, từng nhạt nhòa bóng tối,
Đợi chờ ngày mai, rực rỡ trong muôn lời.
Tự do đến, như khúc ca ngân vang,
Thức tỉnh tâm hồn, trao yêu thương chan hòa.
Điệp khúc:
Ngọn gió ơi, hãy bay đi khắp trời,
Xóa đi xiềng xích, trả lại nụ cười.
Dẫu phong ba, ta vẫn không ngừng bước,
Vì tự do, là ánh sáng trong đời.
Có một ngọn gió, thổi qua miền hoang dại,
Mang theo ước mơ, vượt núi cao biển dài.
Tự do không ở đâu xa vời,
Chính trong tim ta, sáng ngời khôn nguôi.
Điệp khúc:
Ngọn gió ơi, hãy bay đi khắp trời,
Xóa đi xiềng xích, trả lại nụ cười.
Dẫu phong ba, ta vẫn không ngừng bước,
Vì tự do, là ánh sáng trong đời.
Có những đôi mắt, từng nhạt nhòa bóng tối,
Đợi chờ ngày mai, rực rỡ trong muôn lời.
Tự do đến, như khúc ca ngân vang,
Thức tỉnh tâm hồn, trao yêu thương chan hòa.
Điệp khúc:
Ngọn gió ơi, hãy bay đi khắp trời,
Xóa đi xiềng xích, trả lại nụ cười.
Dẫu phong ba, ta vẫn không ngừng bước,
Vì tự do, là ánh sáng trong đời.
HNI 29-8 BÀI HÁT CHƯƠNG 45: “NGỌN GIÓ CỦA TỰ DO” Có một ngọn gió, thổi qua miền hoang dại, Mang theo ước mơ, vượt núi cao biển dài. Tự do không ở đâu xa vời, Chính trong tim ta, sáng ngời khôn nguôi. Điệp khúc: Ngọn gió ơi, hãy bay đi khắp trời, Xóa đi xiềng xích, trả lại nụ cười. Dẫu phong ba, ta vẫn không ngừng bước, Vì tự do, là ánh sáng trong đời. Có những đôi mắt, từng nhạt nhòa bóng tối, Đợi chờ ngày mai, rực rỡ trong muôn lời. Tự do đến, như khúc ca ngân vang, Thức tỉnh tâm hồn, trao yêu thương chan hòa. Điệp khúc: Ngọn gió ơi, hãy bay đi khắp trời, Xóa đi xiềng xích, trả lại nụ cười. Dẫu phong ba, ta vẫn không ngừng bước, Vì tự do, là ánh sáng trong đời. Có một ngọn gió, thổi qua miền hoang dại, Mang theo ước mơ, vượt núi cao biển dài. Tự do không ở đâu xa vời, Chính trong tim ta, sáng ngời khôn nguôi. Điệp khúc: Ngọn gió ơi, hãy bay đi khắp trời, Xóa đi xiềng xích, trả lại nụ cười. Dẫu phong ba, ta vẫn không ngừng bước, Vì tự do, là ánh sáng trong đời. Có những đôi mắt, từng nhạt nhòa bóng tối, Đợi chờ ngày mai, rực rỡ trong muôn lời. Tự do đến, như khúc ca ngân vang, Thức tỉnh tâm hồn, trao yêu thương chan hòa. Điệp khúc: Ngọn gió ơi, hãy bay đi khắp trời, Xóa đi xiềng xích, trả lại nụ cười. Dẫu phong ba, ta vẫn không ngừng bước, Vì tự do, là ánh sáng trong đời. - HNI 29-8
CHƯƠNG 45:ÁNH SÁNG VÀ BÓNG TỐI – KHÚC CA KẾT NỐI VĨNH HẰNG
1. Lời mở khúc kết
Cuốn sách này khởi đi từ ánh sáng và bóng tối – hai khái niệm tưởng chừng đối lập, nhưng kỳ thực lại là một chỉnh thể bất khả phân. Đến đây, khi hành trình đi đến chương cuối cùng, ta mới thấy rõ rằng: ánh sáng không thể tồn tại nếu thiếu bóng tối, và bóng tối cũng chỉ có nghĩa khi ánh sáng hiện hữu.
Mọi tri thức, mọi trải nghiệm, mọi tiến bộ của loài người đều chỉ là những vòng xoáy giữa hai cực ấy. Điều quan trọng không phải là chọn một bên, mà là biết sống hài hòa, biết nhận diện và tận dụng cả hai để trưởng thành.
2. Cuộc đời như một vòng xoay âm – dương
Trong mỗi con người, ánh sáng là niềm tin, tình yêu, sự sáng tạo. Bóng tối là nỗi sợ, sự nghi ngờ, những giới hạn. Chúng ta không thể xóa bỏ một bên, nhưng có thể cân bằng để cuộc đời không ngã lệch.
Như ngày nối tiếp đêm, như mặt trăng soi sáng khi mặt trời ngủ yên, chúng ta sống trong sự luân phiên không ngừng của ánh sáng và bóng tối. Người nào hiểu được vòng xoay ấy thì mới có thể đi qua giông bão mà không gục ngã, đi trong ánh sáng mà không tự mãn.
3. Ánh sáng của tri thức – bóng tối của vô minh
Tri thức luôn là ánh sáng dẫn đường cho nhân loại. Nhưng tri thức cũng có bóng tối, khi nó bị lạm dụng cho mục đích ích kỷ hoặc tàn phá. Ngược lại, vô minh – bóng tối của tâm thức – cũng không hẳn chỉ là điều xấu xa, bởi chính từ vô minh mà con người có khát vọng tìm kiếm sự thật.
Vậy nên, ta học cách tôn trọng cả tri thức lẫn vô minh, như hai đầu của một sợi dây kéo con người đi lên.
4. Tình yêu và nỗi đau
Trong tình yêu, ánh sáng là hạnh phúc, sự gắn kết, sự hiến dâng. Nhưng tình yêu nào cũng có bóng tối của ghen tuông, tổn thương, chia xa. Chỉ khi chấp nhận cả hai mặt ấy, tình yêu mới trở thành trải nghiệm trọn vẹn.
Nỗi đau không phải để chôn vùi con người, mà để làm cho hạnh phúc thêm sâu sắc. Bóng tối của đau khổ khiến ánh sáng của tình yêu trở nên lấp lánh hơn.
5. Thông điệp gửi thế hệ tương lai
Những thế hệ sau không cần trốn tránh bóng tối. Bởi bóng tối là trường học vĩ đại, là thầy giáo khắc nghiệt nhưng công bằng. Mỗi người trẻ hãy học cách đi trong đêm, để khi ánh bình minh ló rạng, họ trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Đọc ít hơnHNI 29-8 CHƯƠNG 45:ÁNH SÁNG VÀ BÓNG TỐI – KHÚC CA KẾT NỐI VĨNH HẰNG 1. Lời mở khúc kết Cuốn sách này khởi đi từ ánh sáng và bóng tối – hai khái niệm tưởng chừng đối lập, nhưng kỳ thực lại là một chỉnh thể bất khả phân. Đến đây, khi hành trình đi đến chương cuối cùng, ta mới thấy rõ rằng: ánh sáng không thể tồn tại nếu thiếu bóng tối, và bóng tối cũng chỉ có nghĩa khi ánh sáng hiện hữu. Mọi tri thức, mọi trải nghiệm, mọi tiến bộ của loài người đều chỉ là những vòng xoáy giữa hai cực ấy. Điều quan trọng không phải là chọn một bên, mà là biết sống hài hòa, biết nhận diện và tận dụng cả hai để trưởng thành. 2. Cuộc đời như một vòng xoay âm – dương Trong mỗi con người, ánh sáng là niềm tin, tình yêu, sự sáng tạo. Bóng tối là nỗi sợ, sự nghi ngờ, những giới hạn. Chúng ta không thể xóa bỏ một bên, nhưng có thể cân bằng để cuộc đời không ngã lệch. Như ngày nối tiếp đêm, như mặt trăng soi sáng khi mặt trời ngủ yên, chúng ta sống trong sự luân phiên không ngừng của ánh sáng và bóng tối. Người nào hiểu được vòng xoay ấy thì mới có thể đi qua giông bão mà không gục ngã, đi trong ánh sáng mà không tự mãn. 3. Ánh sáng của tri thức – bóng tối của vô minh Tri thức luôn là ánh sáng dẫn đường cho nhân loại. Nhưng tri thức cũng có bóng tối, khi nó bị lạm dụng cho mục đích ích kỷ hoặc tàn phá. Ngược lại, vô minh – bóng tối của tâm thức – cũng không hẳn chỉ là điều xấu xa, bởi chính từ vô minh mà con người có khát vọng tìm kiếm sự thật. Vậy nên, ta học cách tôn trọng cả tri thức lẫn vô minh, như hai đầu của một sợi dây kéo con người đi lên. 4. Tình yêu và nỗi đau Trong tình yêu, ánh sáng là hạnh phúc, sự gắn kết, sự hiến dâng. Nhưng tình yêu nào cũng có bóng tối của ghen tuông, tổn thương, chia xa. Chỉ khi chấp nhận cả hai mặt ấy, tình yêu mới trở thành trải nghiệm trọn vẹn. Nỗi đau không phải để chôn vùi con người, mà để làm cho hạnh phúc thêm sâu sắc. Bóng tối của đau khổ khiến ánh sáng của tình yêu trở nên lấp lánh hơn. 5. Thông điệp gửi thế hệ tương lai Những thế hệ sau không cần trốn tránh bóng tối. Bởi bóng tối là trường học vĩ đại, là thầy giáo khắc nghiệt nhưng công bằng. Mỗi người trẻ hãy học cách đi trong đêm, để khi ánh bình minh ló rạng, họ trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Đọc ít hơn - HNI 29/8-
Bài hát chương 27: Biến đau thương thành sức mạnh -(Henry Le)
[Verse 1]
Có những ngày bầu trời đổ xuống,
Nỗi đau quặn thắt chẳng ai hay.
Giọt nước mắt rơi thành biển rộng,
Gọi tên niềm tin giữa tháng ngày.
Con tim vụn vỡ trăm lần gắng đứng,
Thân người ngã xuống vẫn không thôi.
Từ đêm tối cháy lên ngọn lửa,
Soi đường dân tộc bước ra đời.
[Chorus]
Biến đau thương thành sức mạnh,
Như hạt giống nảy mầm sau bão giông.
Biến nước mắt thành dòng sông,
Tưới cho tương lai vươn trời rộng lớn.
Biến hy sinh thành ngọn cờ,
Để triệu con tim cùng chung nhịp thở.
Chúng ta đi qua bão tố,
Để thấy mình bất diệt giữa nhân gian.
[Verse 2]
Bàn tay gầy mà nâng cả núi,
Vai trĩu nặng vẫn bước hiên ngang.
Mỗi vết thương là lời nhắc nhở,
Rằng tự do chẳng đến dễ dàng.
Anh đã ngã nơi chiến trường vắng,
Chị thắp đèn nơi mái tranh nghèo.
Mẹ cha gánh trọn bao mất mát,
Để ngày mai sáng rực tinh khôi.
[Chorus]
Biến đau thương thành sức mạnh,
Như hạt giống nảy mầm sau bão giông.
Biến nước mắt thành dòng sông,
Tưới cho tương lai vươn trời rộng lớn.
Biến hy sinh thành ngọn cờ,
Để triệu con tim cùng chung nhịp thở.
Chúng ta đi qua bão tố,
Để thấy mình bất diệt giữa nhân gian.
[Bridge]
Khi bóng tối tưởng như vĩnh hằng,
Thì ánh sáng bừng lên từ trong chính ta.
Không ai cướp đi ngọn lửa,
Đã cháy từ máu và nước mắt dân lành.
Ngẩng đầu lên, ta là dân tộc,
Không khuất phục, không chịu lùi tan.
Biển cả gào thét, núi sông chứng giám,
Chúng ta trường tồn như mặt trời vàng.
[Chorus mạnh mẽ]
Biến đau thương thành sức mạnh,
Như phượng hoàng bay lên từ tro tàn.
Biến mất mát thành khát vọng,
Khắc tên mình trên từng bước gian nan.
Biến khổ đau thành khải hoàn,
Cho con cháu đời sau còn hát vang.
Chúng ta là dòng sông bất tận,
Chảy ngàn năm vẫn sáng rực huy hoàng.
[Outro]
Có thể máu đã rơi,
Có thể đời bão tố.
Nhưng con đường ta chọn,
Là con đường của ánh sáng.
Biến đau thương thành sức mạnh,
Biến hy sinh thành khúc ca.
Henry Le viết trang sử mới,
Cùng dân tộc dựng một thiên hà.
Đọc ít hơnHNI 29/8- Bài hát chương 27: Biến đau thương thành sức mạnh -(Henry Le) [Verse 1] Có những ngày bầu trời đổ xuống, Nỗi đau quặn thắt chẳng ai hay. Giọt nước mắt rơi thành biển rộng, Gọi tên niềm tin giữa tháng ngày. Con tim vụn vỡ trăm lần gắng đứng, Thân người ngã xuống vẫn không thôi. Từ đêm tối cháy lên ngọn lửa, Soi đường dân tộc bước ra đời. [Chorus] Biến đau thương thành sức mạnh, Như hạt giống nảy mầm sau bão giông. Biến nước mắt thành dòng sông, Tưới cho tương lai vươn trời rộng lớn. Biến hy sinh thành ngọn cờ, Để triệu con tim cùng chung nhịp thở. Chúng ta đi qua bão tố, Để thấy mình bất diệt giữa nhân gian. [Verse 2] Bàn tay gầy mà nâng cả núi, Vai trĩu nặng vẫn bước hiên ngang. Mỗi vết thương là lời nhắc nhở, Rằng tự do chẳng đến dễ dàng. Anh đã ngã nơi chiến trường vắng, Chị thắp đèn nơi mái tranh nghèo. Mẹ cha gánh trọn bao mất mát, Để ngày mai sáng rực tinh khôi. [Chorus] Biến đau thương thành sức mạnh, Như hạt giống nảy mầm sau bão giông. Biến nước mắt thành dòng sông, Tưới cho tương lai vươn trời rộng lớn. Biến hy sinh thành ngọn cờ, Để triệu con tim cùng chung nhịp thở. Chúng ta đi qua bão tố, Để thấy mình bất diệt giữa nhân gian. [Bridge] Khi bóng tối tưởng như vĩnh hằng, Thì ánh sáng bừng lên từ trong chính ta. Không ai cướp đi ngọn lửa, Đã cháy từ máu và nước mắt dân lành. Ngẩng đầu lên, ta là dân tộc, Không khuất phục, không chịu lùi tan. Biển cả gào thét, núi sông chứng giám, Chúng ta trường tồn như mặt trời vàng. [Chorus mạnh mẽ] Biến đau thương thành sức mạnh, Như phượng hoàng bay lên từ tro tàn. Biến mất mát thành khát vọng, Khắc tên mình trên từng bước gian nan. Biến khổ đau thành khải hoàn, Cho con cháu đời sau còn hát vang. Chúng ta là dòng sông bất tận, Chảy ngàn năm vẫn sáng rực huy hoàng. [Outro] Có thể máu đã rơi, Có thể đời bão tố. Nhưng con đường ta chọn, Là con đường của ánh sáng. Biến đau thương thành sức mạnh, Biến hy sinh thành khúc ca. Henry Le viết trang sử mới, Cùng dân tộc dựng một thiên hà. Đọc ít hơn - HNI 29/8
BÀI THƠ CHƯƠNG : 23
ANH TRAI KHÔNG CHỈ TRONG GIA ĐÌNH, MÀ TRONG XÃ HỘI
(Henry Le)
Anh trai đâu chỉ máu mủ chung dòng,
Mà là người đưa tay khi ta ngã,
Trong phố xá, giữa bao điều vất vả,
Một ánh nhìn cũng đủ sưởi lòng nhau.
Anh trai là kẻ đứng giữa biển sâu,
Dẫn lối sáng cho bao người bơi tới,
Không phân biệt thân quen hay xa vời,
Chỉ sống thật với tấm lòng nhân ái.
Anh trai có thể là người thầy dạy,
Trao tri thức chẳng giữ riêng mình,
Có thể là chiến sĩ nơi biên giới,
Giữ yên bình cho trẻ nhỏ an sinh.
Anh trai hiện hình trong người lao động,
Đổ mồ hôi mà chẳng kêu than,
Chống lưng cả xã hội vững vàng,
Để bao thế hệ bước lên phía trước.
Anh trai là bạn đường chân thật,
Dù bão tố chẳng hề rời xa,
Dù chẳng ruột rà, chẳng gọi "má – cha",
Vẫn nâng đỡ như cùng chung cốt nhục.
Anh trai – biểu tượng của trách nhiệm,
Người sống vì nghĩa lớn, tình chung,
Không chỉ trong mái ấm gia đình,
Mà giữa xã hội, cũng gieo yêu thương.l
HNI 29/8 BÀI THƠ CHƯƠNG : 23 ANH TRAI KHÔNG CHỈ TRONG GIA ĐÌNH, MÀ TRONG XÃ HỘI (Henry Le) Anh trai đâu chỉ máu mủ chung dòng, Mà là người đưa tay khi ta ngã, Trong phố xá, giữa bao điều vất vả, Một ánh nhìn cũng đủ sưởi lòng nhau. Anh trai là kẻ đứng giữa biển sâu, Dẫn lối sáng cho bao người bơi tới, Không phân biệt thân quen hay xa vời, Chỉ sống thật với tấm lòng nhân ái. Anh trai có thể là người thầy dạy, Trao tri thức chẳng giữ riêng mình, Có thể là chiến sĩ nơi biên giới, Giữ yên bình cho trẻ nhỏ an sinh. Anh trai hiện hình trong người lao động, Đổ mồ hôi mà chẳng kêu than, Chống lưng cả xã hội vững vàng, Để bao thế hệ bước lên phía trước. Anh trai là bạn đường chân thật, Dù bão tố chẳng hề rời xa, Dù chẳng ruột rà, chẳng gọi "má – cha", Vẫn nâng đỡ như cùng chung cốt nhục. Anh trai – biểu tượng của trách nhiệm, Người sống vì nghĩa lớn, tình chung, Không chỉ trong mái ấm gia đình, Mà giữa xã hội, cũng gieo yêu thương.l
Nhiều câu chuyện hơn…