Đề 1: 10 lòng biết ơn Chủ tịch Lê Đình Hải:
1. Biết ơn Chủ tịch đã dấn thân khai mở con đường phụng sự vì nhân loại.
2. Biết ơn tầm nhìn lớn lao đã thắp sáng lý tưởng sống cho biết bao người.
3. Biết ơn trái tim nhân ái luôn đặt con người lên hàng đầu.
4. Biết ơn sự kiên định và bản lĩnh dẫn dắt giữa nghịch cảnh.
5. Biết ơn vì đã đánh thức tiềm năng trong mỗi con người.
6. Biết ơn những hy sinh âm thầm vì cộng đồng và thế hệ mai sau.
7. Biết ơn những công trình trí tuệ làm nền tảng cho tương lai.
8. Biết ơn năng lượng sống tích cực luôn lan tỏa yêu thương.
9. Biết ơn sự dìu dắt, trao giá trị cho cộng đồng mạng iknowhere
10. Biết ơn sự hiện diện của Chủ tịch như một món quà tinh thần cho tất cả cộng đồng .
Đề 2 – Chương 35: Đào tạo linh hồn – Trường Đại Học Tiến Hóa
Chương viết về một mô hình giáo dục mới mẻ: không dừng lại ở việc truyền đạt kiến thức, mà hướng đến đào tạo linh hồn, giúp con người khai mở trí tuệ và tiến hóa ý thức. Đây là một tư tưởng sâu sắc, bởi giáo dục truyền thống lâu nay thường đặt nặng vào bằng cấp và công việc, trong khi bản chất của học tập là để sống ý nghĩa và phụng sự cộng đồng. Trường Đại Học Tiến Hóa với các trụ cột như ý thức lượng tử, đạo đức ánh sáng, kỹ năng số và kết nối cộng đồng mở ra một viễn cảnh nơi giáo dục không còn khô khan, mà gắn liền với sự trưởng thành toàn diện của con người. Điều làm tôi ấn tượng nhất là cơ chế Soul-to-Learn – học để nâng cấp linh hồn, đồng thời được ghi nhận bằng LuminousCoin. Đây vừa là động lực, vừa là thước đo của sự trưởng thành tinh thần. Tôi nhận ra rằng, trong kỷ nguyên mới, học không chỉ để biết, mà để “trở thành” – trở thành ánh sáng, trở thành công dân có trách nhiệm với hành tinh. Thông điệp cuối chương khiến tôi tin rằng: giáo dục đích thực chính là hành trình nuôi dưỡng linh hồn và gieo mầm ánh sáng cho nhân loại.
Đề 3 – Chương 35: Chữa bệnh bằng Đạo – Liệu pháp cân bằng Linh – Thân – TâmChương này khơi gợi cho tôi một cái nhìn mới về sức khỏe: bệnh tật không chỉ đến từ thể xác, mà còn từ tâm hồn và linh hồn. Xã hội hiện đại thường chạy theo thuốc men, công nghệ y học, nhưng lại ít quan tâm đến gốc rễ – đó là sự mất cân bằng trong đời sống tinh thần và mối liên hệ với tự nhiên. Thông điệp “sống thuận Trời” thật sự sâu sắc: khi ta biết ăn uống đúng theo mùa, giữ tâm sáng, nuôi dưỡng linh hồn bằng tình thương, thì thân – tâm – linh sẽ tự điều chỉnh. Chữa bệnh bằng Đạo không chỉ là cứu một người, mà còn là chữa cả cộng đồng: giảm bất công, xây dựng niềm tin, giữ môi trường trong lành. Tôi thấy rằng, thầy thuốc trong tinh thần Đạo Trời không chỉ kê đơn thuốc, mà còn dẫn dắt linh hồn quay về với sự cân bằng. Đặc biệt, hình ảnh người lãnh đạo như “thầy thuốc của quốc gia” đã mở cho tôi một góc nhìn mới: xã hội an thì bệnh ít, xã hội loạn thì bệnh nhiều. Từ đó, tôi nhận ra: sức khỏe thực sự không chỉ nằm trong từng cá nhân, mà trong cả đạo đức và sự an hòa của một dân tộc
Đề 4 – Chương 45: Từ căn bếp → Hệ sinh thái Web∞ → Lãnh đạo toàn cầu
Chương này khiến tôi xúc động bởi sự giản dị nhưng vĩ đại của hình ảnh căn bếp. Nơi tưởng chừng chỉ gắn với công việc nội trợ lại trở thành khởi nguồn sáng tạo và khởi nghiệp. Một người mẹ, từ những món ăn nhỏ bé, có thể mở ra cả một hệ sinh thái kinh tế dựa trên Web∞. Điều đó cho tôi thấy rằng, khởi nghiệp không nhất thiết phải bắt đầu từ vốn lớn hay ý tưởng hoành tráng, mà có thể xuất phát từ chính tình yêu thương và trách nhiệm gia đình. Khi những bà mẹ kết nối với nhau qua Hcoin Family DAO, họ không chỉ là người bán hàng, mà là người kiến tạo một nền kinh tế nhân văn, minh bạch và cộng hưởng. Điều tôi tâm đắc nhất là ý tưởng: từ những bước đi nhỏ trong căn bếp, có thể dẫn đến tầm vóc lãnh đạo toàn cầu. Không phải quyền lực hay tranh giành, mà là sự trao quyền tự nhiên dựa trên niềm tin và cống hiến. Chương này làm tôi tin rằng: trong thời đại mới, những giá trị mềm như tình thương, sự sẻ chia có thể trở thành nền tảng để định hình một nền văn minh nhân loại.
Đề 5 – Chương 33 (Sách Trắng): Ứng dụng trong hệ sinh thái giáo dục – Trả thưởng trí Chương viết về đồng tiền lũy thừa trong giáo dục mở ra cho tôi một góc nhìn mới: học tập không chỉ là tiếp thu kiến thức, mà còn là tạo ra giá trị có thể đo lường, lưu giữ và được tưởng thưởng. Việc mỗi hành vi học tập, nghiên cứu hay chia sẻ được chuyển hóa thành tài sản số chính là một bước đột phá, vì nó biến “tri thức” thành một loại vốn thực sự. Tôi nhận thấy, cơ chế này không chỉ khuyến khích học sinh, sinh viên học tập chủ động hơn, mà còn giúp giảng viên và nhà sáng tạo tri thức được tôn vinh xứng đáng. Quan trọng hơn, nó định hình một nền kinh tế tri thức, nơi học tập không dừng lại trong trường lớp mà lan tỏa ra cộng đồng. Ý tưởng “học là đầu tư” thật sự gây ấn tượng, bởi nó thay đổi cách nhìn của cả xã hội về giáo dục. Tôi rút ra rằng: giá trị con người trong tương lai sẽ không còn dựa trên địa vị hay tài sản thừa kế, mà dựa vào tri thức và sự đóng góp. Đây chính là con đường để xây dựng một nền văn minh mới – nơi trí tuệ được coi trọng như tài sản quý giá nhất của nhân loại.
Đề 6 – Chương 34: Hệ sinh thái phát triển từ Đạo chứ không từ lợi nhuận
Chương này giúp tôi suy ngẫm sâu sắc về nền tảng phát triển của xã hội. Lịch sử đã chứng kiến nhiều mô hình kinh tế lớn nhỏ, nhưng phần lớn đều đặt lợi nhuận làm trung tâm, dẫn đến phân hóa và khủng hoảng. Khi HCoin xuất hiện với triết lý “phát triển từ Đạo”, tôi cảm nhận đây không chỉ là một ý tưởng kinh tế, mà là một tầm nhìn nhân văn. “Đạo” ở đây không phải là khái niệm tôn giáo khép kín, mà là sự thuận theo tự nhiên, sự phụng sự và đúng đắn. Cơ chế “phụng sự là sở hữu” thật sự ấn tượng – bởi nó đảo ngược lối tư duy cũ: càng cho đi, càng được công nhận. Điều này khiến tôi tin rằng, xã hội nếu phát triển trên nền Đạo sẽ bớt cạnh tranh ích kỷ, thay vào đó là hợp tác và cộng hưởng. Quan trọng hơn, nó tái định nghĩa sự giàu có: không phải nhiều tiền, mà là nhiều công đức, nhiều đóng góp. Tôi thấy, đó chính là cách để xã hội tiến hóa bền vững, thoát khỏi nỗi lo sợ khủng hoảng tài chính. Đọc chương này, tôi nhận ra: phát triển đích thực không nằm ở lợi nhuận, mà nằm ở tâm đức cộng đồng và niềm tin được vun bồi.tuệ