Hỡi muôn dân dưới bầu trời chung,

Nghe tiếng Trời gọi trong từng ngọn gió!
Trải bao kiếp, nhân loại nổi sóng,
Chiến tranh gieo khổ lụy vô cùng.

Há chẳng thấy máu loang đỏ đất,
Xương chất cao thành núi vô minh?
Há chẳng thấy bao đế vương sụp đổ,
Cũng bởi tham vọng nuốt trời, nuốt biển?

Trời đã mở sách thiêng,
Chỉ đường cho kẻ hiền minh,
Ai thuận theo thì trường tồn bất tử,
Ai trái nghịch ắt diệt vong tan thân.

Ta nay đọc Sách Trời,
Hiệu triệu anh hùng, gọi hồn nhân loại!
Đem lòng son giữ lấy công bằng,
Đem trí tuệ xây nền thế giới.

Một lời thề khắc vào nhật nguyệt:
– Không để kẻ yếu bị đọa đày,
– Không để trẻ thơ còn rơi lệ,
– Không để nhân loại chia rẽ hận thù.

Hỡi tướng sĩ bốn phương,
Hỡi hiền triết năm châu,
Hãy đồng tâm – dựng cờ ánh sáng,
Đem hòa bình trải khắp địa cầu.

Sách Trời soi, chính đạo mở,
Khí thiêng liền, vận nước hưng.
Một ngọn lửa từ tim bùng cháy,
Hịch này vang, khắp cả trời nhân sinh!