HNI 15/10

📕 Bài thơ Chương 3: KHI KINH TẾ THUẬN ĐẠO – PHÚC TRÀN, DÂN THỊNH

(Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)

Khi kinh tế thuận theo Đạo Trời,

Tâm người sáng, việc đời êm ái.

Của cải chẳng là nơi chôn ngã,

Mà hóa nguồn phúc chảy không nguôi.

Người buôn bán lấy nhân làm gốc,

Người làm ăn giữ nghĩa làm đầu.

Không lừa lọc, chẳng tranh phần thiệt,

Đạo trong lòng sáng giữa nông sâu.

Khi mỗi việc thuận theo quy luật,

Cây sinh hoa, người nở nụ cười.

Lúa ngoài đồng chín vàng theo Đạo,

Tiền trong dân hóa phúc cho đời.

Kẻ lãnh đạo biết thương dân trước,

Người lao công biết trọng công mình.

Công bằng trải như sương buổi sớm,

Xã hội yên, muôn phúc chan bình.

Thuận Đạo ấy không cần lý thuyết,

Mà là sống đúng lẽ tự nhiên.

Người cho đi – lòng thêm sung túc,

Kẻ nhận về – tâm lại dịu hiền.

Trời cùng đất đều trong nhịp thở,

Người cùng người lại nối niềm tin.

Mỗi bàn tay vun cho nhân nghĩa,

Cả quê hương hóa sáng lung linh.

Khi dân no, lòng dân vui vẻ,

Khi dân tín, nước hóa vững bền.

Phúc chẳng ở nơi cung điện,

Mà nằm trong ánh mắt hiền lành.

Một quốc gia hưng nhờ đạo đức,

Một nền kinh tế sáng nhờ nhân.

Nếu chỉ đếm tiền mà quên nghĩa,

Sẽ tự làm lệch cán cân dân.

Nhưng nếu biết giữ tâm trong sáng,

Mỗi đồng xu cũng hóa phúc lành.

Người thuận Đạo, trời ban thuận lợi,

Đời hanh thông, nghiệp nở thành danh.

Hỡi nhân thế – hãy tin một lẽ:

Kinh tế chẳng ngược Đạo bao giờ.

Khi lòng người hòa cùng Thiên ý,

Phúc tràn dân thịnh – ấy Đạo Trời xưa.