HNI 17/10

🌺 BÀI THƠ CHƯƠNG 29 :

AI HỖ TRỢ – CON NGƯỜI LÀM CHỦ 

Trí tuệ nhân tạo, ánh lửa bình minh,

Mở ra kỷ nguyên lung linh huyền diệu.

Nhưng ánh sáng ấy không che mờ sự thật,

Con người vẫn là trung tâm của thế giới này.

Máy móc chỉ tính toán, lập trình, ghi nhớ,

Không biết rung động khi nghe tiếng trẻ thơ cười.

Không biết rơi lệ trước một mùa thu rụng lá,

Không biết xót xa khi thấy kiếp người khổ đau.

AI có thể vẽ tranh, viết nhạc, tạo chữ,

Nhưng không thể thay thế trái tim đang đập nhịp yêu thương.

Không thể biết nhớ thương một ánh mắt,

Không thể cháy hết mình vì một niềm tin bất diệt.

Nhân loại phải tỉnh thức,

Đừng trao đi quyền sống vào tay những cỗ máy lạnh lùng.

Đừng để công nghệ thành xiềng xích,

Mà hãy biến nó thành đôi cánh nâng con người bay xa.

AI chỉ là người bạn đồng hành,

Giúp ta khai phá tri thức, xây dựng tự do.

Chỉ khi con người biết làm chủ công nghệ,

Mới giữ trọn vẹn phẩm giá và quyền người.

Hỡi thế kỷ XXI,

Hãy khắc ghi trong từng dòng lịch sử:

Không một thuật toán nào được phép cướp mất linh hồn nhân loại,

Không một hệ thống nào được quyền thay thế tự do con người.

Và từ đây – ta ngẩng cao đầu,

Đi vào tương lai, mang theo cả niềm tin cháy bỏng:

AI hỗ trợ, nhưng Con Người quyết định,

Bởi Con Người mới là chủ nhân vĩnh cửu của Trái Đất này.