HNI 19/10
📕 Bài thơ chương 25
Kinh tế chia sẻ – bước tiến của nhân loại hướng về cộng đồng
(Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
Ngày xưa con người tranh giành từng hạt lúa,
Của cải sinh ra để giữ lấy riêng mình.
Mỗi bàn tay dựng lên một bức tường cao,
Và thế giới chia đôi – người nghèo, kẻ giàu.
Nhưng rồi thời gian mở ra trang mới,
Con người nhận ra: sống chẳng thể cô đơn.
Khi chia sẻ một phần, ta nhận lại vô biên,
Khi cho đi ánh sáng, đêm chẳng còn tối nữa.
Một ly nước trao tay, thành dòng sông chảy,
Một mái nhà mở rộng, thành phố hóa thân thương.
Một mảnh vườn cùng trồng rau sạch,
Một chiếc xe cùng đi – đất trời bớt khói sương.
Kinh tế chia sẻ không chỉ là lợi ích,
Mà là đạo lý mới của thời đại nhân văn.
Không ai bị bỏ lại giữa dòng tiến hóa,
Vì ta cùng nhau đi, không ai lẻ bạn đồng hành.
Người có công, góp công – người có của, góp của,
Người có lòng – góp niềm tin vô giá.
Cộng đồng là sức mạnh, là ngân hàng nhân nghĩa,
Mỗi tấm lòng – một đồng vốn của thương yêu.
Từ căn nhà trống, hóa ra chỗ trú cho người xa lạ,
Từ chiếc xe dư, hóa ra nhịp cầu cho cuộc sống.
Từ chiếc điện thoại nhỏ, ta kết nối muôn phương,
Và thế giới bừng lên – khi chia sẻ là ngọn lửa.
Kinh tế không còn là “của tôi”, “của anh”,
Mà là “của chúng ta” – cộng sinh cùng hạnh phúc.
Khi lòng người mở ra, của cải tự nhiên chảy,
Giàu sang không ở túi, mà ở lòng nhân.
Những hợp tác xã mới – không giấy tờ, không ràng buộc,
Mà ràng buộc bởi niềm tin, đạo nghĩa và cảm thông.
Blockchain minh chứng – mỗi hành động có giá trị,
Hcoin trở thành linh hồn của lòng dân.
Khi mọi người cùng chung một bầu khí quyển,
Thì phúc lợi chung chính là của từng cá nhân.
Không ai thắng nếu người khác thua,
Không ai vui nếu cộng đồng rơi lệ.
Một bước tiến – không phải của máy móc,
Mà là bước tiến của trái tim nhân loại.
Kinh tế chia sẻ – chính là nền kinh tế của yêu thương,
Nơi mỗi người cho đi – là đang nhận lại cả thế giới