HNI 13/11
📕bài thơ Chương 28:
🌿 Văn Hóa Và Đạo Đức – Hai Mặt Của Cùng Một Nguồn
(Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
Văn hóa là gốc rễ của nhân tâm,
Đạo đức là hoa nở từ gốc ấy.
Một bên là hình, một bên là khí,
Hòa cùng nhau mới tạo được đời trong.
Văn hóa dạy ta biết hướng về nguồn,
Đạo đức giữ ta không xa lối.
Như nước và trăng cùng soi mặt đất,
Không tách rời trong cuộc sống hằng ngày.
Khi văn hóa mất, lòng người sẽ khô,
Đạo đức tàn, xã hội thành sa mạc.
Người ta sống mà quên điều thiện,
Chỉ còn lại tiếng vọng của tham sân.
Đạo là luật tự nhiên của Trời,
Văn là hơi thở mềm của Đất.
Khi hai dòng ấy giao nhau trong tâm,
Con người trở lại với chân tánh thuần khiết.
Văn hóa là trang phục của linh hồn,
Đạo đức là hương thơm của nhân loại.
Một bên tỏa sắc, một bên tỏa hương,
Cùng gìn giữ nếp vàng xưa của Tổ.
Không thể có đạo khi văn hóa đổ,
Không thể có văn nếu đạo tàn.
Như hai dòng sông cùng xuôi một biển,
Chảy về nguồn sáng của tình thương.
Văn hóa dạy ta biết yêu cuộc sống,
Đạo đức nhắc ta sống cho người khác.
Cái đẹp và cái thiện cùng thắp sáng,
Thành ngọn đuốc soi nhân thế vô thường.
Khi người hiểu văn – đạo trong một thể,
Lòng sẽ tĩnh, trí sẽ quang minh.
Bởi đạo đức chính là văn hóa sống,
Và văn hóa chính là đạo trong hình.