HNI 16/11

📕 Bài thơ Chương 4 

TRẬT TỰ VŨ TRỤ— VÀ SỰ ĐỒNG BỘ VẠN VẬT

Vũ trụ mở ra trong nhịp điệu im lặng,

Mỗi vì sao, mỗi hành tinh đều hòa nhịp.

Trật tự giấu trong dao động vô hình,

Dẫn dắt sinh mệnh, dẫn dắt mọi vật.

Từ hạt bụi nhỏ đến đại dương bao la,

Tất cả vận hành theo một bản đồ thần bí.

Mỗi nhịp rung, mỗi dòng năng lượng,

Đều đồng bộ với nhịp thở vĩnh hằng của Trời.

Cây cối sinh trưởng theo ánh sáng và mưa,

Sông suối chảy theo đường định trước.

Cánh chim bay, cá lặn, muôn loài di chuyển,

Tất cả tuân theo luật Trời nguyên sơ.

Thời gian và không gian nối kết vạn vật,

Một nhịp rung nhỏ cũng làm sóng lan xa.

Vũ trụ cộng hưởng như dàn nhạc bất tận,

Mọi nốt nhạc đều góp vào bản hòa ca.

Nguyên tử, phân tử, tế bào và ý thức,

Tất cả liên kết trong mạng lưới thần kỳ.

Sự sống nương nhờ trật tự và đồng bộ,

Mỗi hạt nhỏ đều giữ vai trò riêng biệt.

Khoa học tìm ra công thức, định luật,

Nhưng trật tự vẫn vượt ngoài con số.

Thiên nhiên dạy con người hòa cùng vận động,

Sống theo nhịp vũ trụ, cảm nhận Trời mơ.

Khi ta lắng nghe nhịp điệu vạn vật,

Sẽ thấy tất cả đều cùng một nhịp thở.

Đồng bộ không chỉ là luật, mà là sống,

Là ánh sáng dẫn ta qua muôn trùng hư vô.

Trật tự vũ trụ không bao giờ lạc lõng,

Mọi hạt, mọi sinh mệnh đều tìm chỗ đứng.

Hiểu được điều này, con người an yên,

Hòa nhịp cùng Trời – sống trọn vẹn vạn hành.