HNI 16/11
📕 Bài thơ Chương 3
QUY LUẬT VẬN HÀNH CỦA TRỜI
Từ cổ thư đến công thức khoa học
Trời xưa chưa lời, đã vạch lối vận,
Mây gió trôi theo nhịp mạch vô biên.
Cổ thư ghi, dấu tích trong sương khói,
Nhịp thiên nhiên mở ra những huyền nguyên.
Sóng nước, gió, núi, sông – đều hòa hợp,
Mỗi cánh chim bay theo đường định sẵn.
Nguyên lý Trời giấu trong vạn vật sống,
Ai đọc kỹ sẽ thấy cả trời xanh.
Khoa học đến, soi rọi bằng công thức,
Hàm số, định luật, con số nối liền.
Từ Newton đến lượng tử vi diệu,
Vũ trụ hiện ra theo nhịp chân nguyên.
Thời gian trôi, không gian mở ra rộng,
Luật Trời vận hành không sai một ly.
Từng hành tinh, quỹ đạo, dao động,
Chứng minh quy luật sống vĩnh viễn kỳ.
Những dao động, năng lượng, hạt vi tế,
Tất cả đều tuân theo đường mạch Trời.
Con người học, tìm cầu giải thích bí ẩn,
Dẫu đơn giản hay phức tạp muôn nơi.
Trí tuệ nối cổ thư với hiện đại,
Lý thuyết gặp thực nghiệm trong vũ trụ.
Công thức viết ra là lời Trời lặng lẽ,
Dẫn con người nhìn thấu cả vô cùng.
Quy luật vận hành không hề sai lệch,
Dẫu thế hệ đổi, thời gian trôi nhanh.
Ai hiểu được, sẽ sống theo nhịp Trời,
Hòa cùng thiên nhiên, cảm nhận chân thành.
Từ cổ thư đến công thức khoa học,
Mọi tri thức đều chảy về một nguồn.
Quy luật Trời vẫn thầm thì trong hồn,
Dẫn ta bước vững giữa muôn trùng sương.