👉🏻ĐỀ 1: Hãy nêu tác dụng của việc uống bột sắn dây mỗi ngày

Uống bột sắn dây mỗi ngày mang lại nhiều lợi ích đáng kể cho sức khỏe nhờ đặc tính mát, thanh lọc, giàu dinh dưỡng và lành tính. Những tác dụng nổi bật gồm:

1. Thanh nhiệt, giải độc cơ thể

Bột sắn dây có tính hàn, giúp làm mát gan, giảm nóng trong, giải độc do ăn uống thất thường hoặc thời tiết nóng bức. Đây là thức uống rất phù hợp với khí hậu nhiệt đới.

2. Hỗ trợ tiêu hoá và làm dịu dạ dày

Tinh bột sắn dây giúp trung hòa axit, giảm cảm giác khó chịu do trào ngược, đầy hơi, nóng rát. Uống đúng cách còn giúp đường ruột hoạt động êm hơn.

3. Cân bằng huyết áp và tăng cường tuần hoàn

Sắn dây chứa hoạt chất isoflavone hỗ trợ giãn mạch, giúp máu lưu thông tốt hơn, nhờ đó ổn định huyết áp và giảm nguy cơ đau đầu do tắc nghẽn mạch.

4. Giảm căng thẳng, làm dịu thần kinh

Một ly sắn dây pha loãng giúp bạn thư giãn, giảm stress, hỗ trợ giấc ngủ và mang lại cảm giác dễ chịu.

5. Làm đẹp da, giảm mụn nóng trong

Nhờ công dụng giải nhiệt và thanh lọc, sắn dây hỗ trợ giảm mụn, làm sáng da tự nhiên, phù hợp cho người hay bị nóng gan, nổi mụn.

6. Bổ sung năng lượng lành mạnh

Tinh bột trong sắn dây giúp cung cấp năng lượng chậm, ổn định, không gây tăng cân đột ngột nếu uống đúng lượng.

👉🏻Đề 2: Cảm nhận về Chương 38 – “Truyền thông nhân văn – tiếng nói của lương tri”

SÁCH TRẮNG: DOANH NHÂN LÊ ĐÌNH HẢI – NGƯỜI KIẾN TẠO NỀN KINH TẾ NHÂN VĂN THẾ KỶ 21

Tác giả: Henry Le – Lê Đình Hải**

Chương 38 mang đến một góc nhìn sâu sắc về vai trò của truyền thông trong thời đại mới – nơi mà giá trị con người phải được đặt ở trung tâm của mọi hoạt động. Tác giả Henry Le – Lê Đình Hải không chỉ nói về truyền thông như một công cụ lan tỏa thông tin, mà ông nhìn nó như một tiếng nói đạo đức, một nhịp cầu kết nối trái tim con người với những giá trị tốt đẹp của xã hội.

Điểm nổi bật đầu tiên là tinh thần nhân văn xuyên suốt chương. Truyền thông không còn là cuộc đua tin tức, không phải là sự giật gân câu lượt xem, mà trở thành nhiệm vụ đánh thức lương tri, định hướng cộng đồng đến điều thiện. Điều này thể hiện rõ triết lý mà tác giả theo đuổi: “Truyền thông phải phục vụ con người, chứ không thao túng con người”.

Điểm thứ hai là chương sách làm nổi bật tầm quan trọng của người làm truyền thông. Họ không chỉ là người đưa tin mà là “người gìn giữ sự thật”, là những chiến binh thầm lặng bảo vệ niềm tin xã hội. Tác giả nhấn mạnh rằng một nền kinh tế nhân văn không thể thiếu truyền thông chính trực – bởi truyền thông là nơi khởi nguồn của hiểu biết, niềm tin và sự kết nối.

Điểm thứ ba là thông điệp phụng sự. Truyền thông nhân văn mà tác giả nói tới là loại truyền thông hướng thiện, lan tỏa giá trị sống đẹp, khơi dậy tinh thần cống hiến và giúp con người nhận ra vai trò của mình đối với cộng đồng. Đây không chỉ là định hướng mà còn là lời nhắc nhở về trách nhiệm của mỗi cá nhân đối với xã hội.

Kết lại, Chương 38 giúp người đọc nhận ra rằng truyền thông – khi được dẫn dắt bằng trái tim và lương tri – sẽ trở thành ánh sáng soi đường cho cộng đồng. Tác giả Lê Đình Hải đã khắc họa truyền thông không phải như một ngành nghề, mà như một sứ mệnh, góp phần tạo dựng một nền kinh tế nhân văn – bền vững – giàu yêu thương.