HNI 18/11

📕 Bài thơ Chương 17: Nhân quả lượng tử và vòng xoáy tiến hóa ý thức

Trong độ rung vi tế của từng hạt nhỏ,

Nhân và quả không còn cách nhau bằng thời gian dài dằng dặc.

Chỉ một ý niệm khởi sinh đã gửi tín hiệu vào vũ trụ,

Và vũ trụ đáp lại bằng một làn sóng phản chiếu tinh khôi.

Nhân quả không phải bản án được viết sẵn,

Mà là mạng lưới xác suất chuyển động theo từng tần số tâm hồn.

Ý thức càng tinh sạch, quỹ đạo càng mở rộng,

Như vòng xoáy ánh sáng nâng người lên khỏi vùng tối mê mờ.

Trong thế giới lượng tử, không có gì đứng yên,

Cả nghiệp quả cũng đổi thay theo ý chí đang thức dậy.

Một lựa chọn thiện lành có thể bẻ cong dòng chảy,

Như ánh đèn nhỏ cũng đủ xoay chuyển căn phòng.

Ta không bị trói trong định mệnh cũ,

Vì mỗi khoảnh khắc là một cửa mới mở ra.

Vòng xoáy tiến hóa gọi ta về phía trước,

Nơi ý thức học cách thắp sáng chính đời mình.

Nhân khởi từ tâm, quả nở trên hành động,

Nhưng cả hai được dệt bởi trường năng lượng ta phát ra từng ngày.

Khi ta đổi rung động, con đường đổi dáng hình,

Và tương lai lay động như sóng trước gió hiền hòa.

Tiến hóa ý thức không phải hành trình của tri thức,

Mà là hành trình mở cửa trái tim đến biên độ rộng hơn.

Nơi ta hiểu rằng mỗi suy nghĩ là một mũi tên,

Bắn vào trường lượng tử và quay về với hình dáng đã biến đổi.

Nhân quả lượng tử là bài học của tự do,

Rằng ta luôn có thể viết lại nhánh thời gian của mình.

Khi ta bước vào vòng xoáy tỉnh thức,

Vũ trụ lặng lẽ đẩy ta lên tầng cao hơn của hiểu biết.

Và trong ánh nhìn mới, ta thấy rõ một điều giản dị:

Mỗi khoảnh khắc ta trở nên tốt đẹp hơn,

Toàn bộ vũ trụ cũng sáng thêm một chút—

Như trăm tỷ vì sao cùng chớp mắt trước một linh hồn vừa đổi tần số.