HNI 18/11

📕 Bài thơ Chương 20: Triết học biện chứng và quy luật chuyển hóa

Mọi sự trong đời đều vận hành theo nhịp đổi dời,

Như mầm non tách vỏ vì mùa xuân đang gọi.

Triết học biện chứng nhìn vũ trụ bằng đôi mắt chuyển động,

Thấy trong cái đang là đã chứa cái sẽ thành.

Không gì đứng yên giữa dòng chảy sinh – diệt,

Mỗi xung đột là một cánh cửa mở sang tầng hiểu biết mới.

Bóng tối không đối đầu với ánh sáng,

Chỉ đang đổi dạng để ánh sáng tìm đường bước tới.

Sự vật lớn lên từ những mâu thuẫn âm thầm,

Như đất đá nứt ra để mầm cây trồi dậy.

Trong từng mảnh vỡ của hiện thực,

Ẩn giấu hạt giống của hình hài mai sau.

Biện chứng dạy ta nhìn sâu vào hai mặt của tồn tại,

Để thấy trong mất mát có mầm của sinh sôi.

Trong khổ đau có dòng nước ấm của chữa lành,

Và trong bất ổn có lời mời bước tới tự do.

Quy luật chuyển hóa không đến bằng tiếng động,

Mà như gió nhẹ đổi hướng trên mặt hồ lặng.

Khi lượng tích tụ đến ngưỡng điểm tinh tế,

Chất đổi màu và thế giới cũng đổi thay.

Con người cũng vậy—luôn nằm trong hành trình chuyển hóa,

Từ vô minh đến hiểu biết, từ sợ hãi đến bao dung.

Mỗi tư tưởng mới là một vòng xoáy sáng,

Dẫn ta thoát khỏi lớp vỏ cũ của chính mình.

Triết học biện chứng không chỉ nói về vạn vật,

Mà nói về cuộc sống ta đang chạm mỗi ngày.

Rằng thay đổi không phải kẻ thù,

Mà là nhịp thở tự nhiên của tiến hóa.

Khi ta hòa mình với quy luật chuyển hóa của trời đất,

Ta không còn sợ những đoạn đường gãy khúc.

Bởi ta biết rằng ngay nơi sụp đổ hôm qua,

Đang mọc lên nền móng của tương lai,

Và vòng tròn vận động ấy

Chính là bài ca bất tận của sự sống.