HNI 19/11
📕 Bài thơ Chương 24: Vũ trụ là trường thông tin thống nhất
Vũ trụ lớn không là khoảng rỗng
Mà là trường sống động vô biên
Mọi tín hiệu giao hòa nhịp thở
Trong không – thời uốn lượn dịu hiền
Ngôi sao nhỏ trên trời xa thẳm
Vẫn kết nối với cõi nhân sinh
Một ý niệm nảy lên trong tâm
Cũng chấn động vào tận hư minh
Nhà khoa học đo bằng phương trình
Cổ hiền giả lắng nghe trực giác
Hai lối đi nhưng cùng một điểm
Nhìn vũ trụ như trường bao la
Hạt và sóng không còn phân biệt
Thông tin là bản chất muôn loài
Cái tưởng như rời nhau vô tận
Lại đồng tồn trong một hình hài
Một chiếc lá rơi từ cành mỏng
Cũng thay đổi nhịp thở không gian
Tâm người động vũ trụ rung chuyển
Vi tế mà bất tận liên hoàn
Khi ta nói, âm không tan mất
Chỉ chuyển tầng, đổi dạng quanh đây
Thông tin sống như dòng hằng hữu
Không biến đi chỉ đổi nơi này
Vạn vật biết nhau bằng nhịp kết
Không cần lời cũng hiểu tâm nhau
Vũ trụ lớn là trường nhận thức
Gửi thông điệp vào tận mai sau
Nếu trái tim rơi vào tĩnh lặng
Sẽ nghe được tiếng gọi thâm sâu
Của vũ trụ từ ngàn kỷ trước
Vẫn vọng vào khoảnh khắc nhiệm mầu
Hiểu điều đó con người tỉnh thức
Biết vạn linh vẫn một gốc sinh
Ta với đất không hề phân mép
Trường thông tin nối cả hành trình.