HNI 22-11

📘 **CHƯƠNG 9: TRƯỜNG TỒN LÀ MỘT HÀNH TRÌNH, KHÔNG PHẢI MỘT ĐIỂM ĐẾN**

 

Trong mọi tổ chức, ai cũng mong “đi đến thành công”, “đạt được mục tiêu”, “chạm tới đỉnh cao”. Nhưng một tổ chức muốn trường tồn không thể đứng trên một đỉnh duy nhất. Đỉnh chỉ là khoảnh khắc, hành trình mới là toàn bộ đời sống của tổ chức.

Trường tồn không phải đích đến – trường tồn là cách đi.

 

Nhiều hội nhóm tan rã vì nghĩ rằng khi đạt quy mô lớn, khi có nhiều thành viên, khi được chú ý… là xong một hành trình. Nhưng thật ra, đó chỉ là bắt đầu. Một tổ chức sống lâu không đo bằng số lượng, mà đo bằng sức sống, sự bền vững trong gốc rễ, sự minh bạch trong vận hành và sự trưởng thành trong văn hóa.

 

Chương 9 là lời khẳng định rằng:

HNI không đi tìm một đích, HNI đi tìm một hành trình không có điểm kết thúc.

 

1. Trường tồn không dựa vào tốc độ – mà dựa vào nhịp độ

 

Tốc độ nhanh chưa chắc đã bền.

Tốc độ chậm chưa chắc đã yếu.

Đi đúng nhịp mới là đi xa.

 

Nhịp độ của HNI được điều chỉnh dựa trên ba yếu tố:

 

– sự chín của lãnh đạo

– sự ổn định của cơ chế

– sự trưởng thành của cộng đồng

 

Một tổ chức đi quá nhanh dễ mất gốc.

Một tổ chức đi quá chậm dễ lỡ thời.

Nhưng tổ chức biết “tự điều tiết” sẽ sống rất lâu.

 

HNI chọn nhịp đi vững – đều – sâu – chắc.

Không chạy theo phong trào.

Không vội vàng mở rộng.

Không đánh đổi chiều sâu để lấy bề rộng.

 

2. Trường tồn là giữ được bản chất dù thay đổi thế hệ

 

Một tổ chức sống lâu nhất không phải là tổ chức có người sáng lập mạnh nhất, mà là tổ chức không phụ thuộc người sáng lập.

 

Trường tồn nghĩa là:

 

– thế hệ trước xây nền

– thế hệ sau xây tầng

– thế hệ kế tiếp xây mái

– và không thế hệ nào xóa đi công sức của thế hệ trước

 

Thế giới thay đổi. Công nghệ thay đổi. Lãnh đạo thay đổi. Nhưng:

Giá trị – sứ mệnh – đạo – văn hóa của tổ chức phải đứng yên như trục của bánh xe.

 

HNI muốn sống 100 năm thì phải sống qua nhiều thế hệ.

Muốn sống qua nhiều thế hệ thì phải có bản chất không đổi.

 

3. Trường tồn không dùng quyền lực để duy trì – mà dùng văn hóa

 

Quyền lực có hạn.

Cơ chế có thể thay đổi theo thời gian.

Nhưng văn hóa là thứ bám rễ sâu nhất.

 

Văn hóa HNI dựa trên:

 

– minh bạch

– công bằng

– phụng sự

– đối trọng

– học hỏi

– chính trực

 

Văn hóa không phải khẩu hiệu – văn hóa là hành vi.

Một tổ chức mất văn hóa thì dù luật có mạnh, hệ thống có tốt cũng chỉ là cái xác rỗng.

 

Một tổ chức có văn hóa thì dù gặp khủng hoảng, vẫn không sụp.

 

4. Trường tồn không phải không sai – mà là biết sửa sai nhanh

 

Tổ chức nào cũng có lúc mắc sai lầm.

Nhưng tổ chức trường tồn là tổ chức:

 

– dám nhìn vào sai lầm

– dám sửa

– dám minh bạch

– dám chịu trách nhiệm

 

Một sai lầm không giết được tổ chức.

Nhưng sự che giấu sai lầm sẽ giết tổ chức rất nhanh.

 

HNI không cần sự hoàn hảo.

HNI cần sự trung thực, tỉnh thức và kiên định.

 

5. Trường tồn cần đối trọng – để tránh cực đoan

 

Không có gì phá hủy tổ chức nhanh hơn sự cực đoan:

– cực đoan quyền lực

– cực đoan cảm xúc

– cực đoan tham vọng

– cực đoan lợi ích

 

Mô hình Xanh – Đỏ của HNI được xây dựng để giữ tổ chức luôn đứng giữa, không nghiêng về cá nhân, không nghiêng về cánh nào, không để một bên áp đảo.

 

Đối trọng giúp:

 

– giữ sự tỉnh táo

– giảm sự ngộ nhận

– buộc tổ chức suy nghĩ đa chiều

– bảo vệ cộng đồng khỏi các quyết định cảm tính

 

Trường tồn không đến từ một hướng – trường tồn đến từ sự cân bằng.

 

6. Trường tồn không đến từ “thành công liên tục”, mà đến từ “khả năng hồi phục”

 

Một tổ chức lớn không phải tổ chức không từng ngã.

Một tổ chức trường tồn là tổ chức ngã rồi đứng dậy nhanh.

 

Khả năng hồi phục là thước đo sức mạnh thực sự:

 

– khi khủng hoảng đến, ai giữ được tỉnh táo?

– khi nội bộ xung đột, ai đặt đạo lên trước cái tôi?

– khi thị trường thay đổi, ai thích ứng nhanh?

 

Trường tồn nghĩa là:

biết mình có thể gãy – nhưng không bao giờ gục.

 

7. Trường tồn là biết nói “không” với những điều khiến tổ chức lệch hướng

 

Nhiều tổ chức chết vì tham:

– tham quyền

– tham mở rộng

– tham tiếng

– tham thành tích

– tham làm hài lòng số đông

 

HNI muốn sống lâu nên phải biết từ chối:

 

– những hoạt động tạo tiếng nhưng không tạo giá trị

– những con người mang lợi ích không lành mạnh

– những mô hình ngắn hạn

– những quyết định bột phát theo cảm xúc

 

Từ chối giúp tổ chức giữ sự tinh khiết.

Giữ tinh khiết giúp tổ chức giữ linh hồn.

 

8. Trường tồn là hành trình hướng nội, không phải biểu diễn bên ngoài

 

Nhiều hội nhóm nở rộ bên ngoài:

– hào nhoáng

– sự kiện lớn

– truyền thông mạnh

 

Nhưng bên trong lại yếu:

– thiếu gốc

– thiếu niềm tin

– thiếu minh bạch

– thiếu đạo

 

HNI chọn hướng ngược lại:

vững từ bên trong → rồi mới tỏa ra bên ngoài.

 

Cây đại thụ không lớn nhờ tiếng gió.

Cây đại thụ lớn nhờ bộ rễ không ai nhìn thấy.

 

✦ KẾT

 

Chương 9 nhắc lại chân lý mà mọi tổ chức trường tồn đều hiểu:

Điểm đến chỉ là khoảnh khắc – hành trình mới là đời sống thật sự.

 

Trường tồn không phải là một đỉnh duy nhất.

Trường tồn là hàng trăm nghìn lựa chọn đúng mỗi ngày.

Trường tồn là khả năng giữ bản chất trong thay đổi.

Trường tồn là con đường không có điểm kết thúc.

 

Và HNI chọn con đường đó – con đường dài, sâu và bền – để tạo ra giá trị cho nhiều thế hệ doanh nhân Việt Nam.