HNI 22-11
BÀI THƠ CHƯƠNH 9: CON ĐƯỜNG KHÔNG CÓ ĐIỂM CUỐI
Trường tồn không phải thắng một lần
Mà thắng chính mình mỗi ngày.
Không phải chạm một đỉnh
Mà giữ được nhịp bước dài lâu.
Con đường dài không gọi tên ai
Chỉ những người bền mới thấy.
Kẻ muốn nhanh sẽ mỏi trước
Người biết dưỡng sức sẽ đi xa hơn.
Tổ chức không trường tồn nhờ may
Mà nhờ biết đứng vững khi khó.
Không trường tồn nhờ đông người
Mà nhờ vài người có cốt cách.
Đi qua biến động phải tỉnh
Đi qua thuận lợi phải khiêm
Đi qua xung đột phải sáng
Đi qua vinh quang phải sạch.
Trường tồn không cần ồn ào
Nhưng cần một linh hồn mạnh.
Cần văn hóa làm neo
Cần nguyên tắc làm trụ
Cần đạo làm hướng
Cần con người làm tâm.
Đỉnh cao chỉ là khoảnh khắc
Hành trình mới là sự thật.
Ai lầm tưởng đỉnh là cuối
Người đó sẽ rơi sớm nhất.
Trường tồn là biết sửa sai
Không giấu, không né, không sợ.
Sai để mà lớn
Ngã để mà sâu
Đứng dậy để mà bền.
Không có con đường nào bất tử
Chỉ có ý chí đi tiếp là bất tử.
Không có tổ chức nào hoàn hảo
Chỉ có tổ chức biết làm mới chính mình.
Hành trình trường tồn
Không dành cho kẻ vội vàng
Không dành cho người háo thắng
Mà dành cho những trái tim
Biết kiên, biết nhẫn, biết nhìn xa.