HNI 23/11
📕Bài thơ cho Chương 37:
HỆ GIÁ TRỊ HẠNH PHÚC CHO XÃ HỘI TRI THỨC
Một xã hội không chỉ đầy tri thức,
Mà phải giàu yêu thương giữa con người.
Không chỉ giỏi trong xây tòa tháp lớn,
Mà còn biết dựng niềm tin – sự rạng ngời.
Hạnh phúc mới không nằm nơi vật chất,
Không chỉ là tiện nghi và đủ đầy.
Mà nằm ở khả năng sống tỉnh thức,
Biết vì nhau – và sống trọn mỗi ngày.
Tri thức lớn giúp con người mạnh mẽ,
Nhưng chỉ trái tim mới giữ được hiền minh.
Vì học nhiều mà quên đi nhân tính,
Thì xã hội sáng – lòng người vẫn tối tinh.
Hệ giá trị của kỷ nguyên hiện tại
Không đo người bằng chức vị, giàu sang.
Mà bằng phẩm – bằng công người để lại,
Bằng dấu chân tạo phúc cho trần gian.
Hạnh phúc lớn không phải đứng trên tất cả,
Mà là đưa được nhiều người đứng lên.
Không phải lấy chiến thắng làm hân hoan,
Mà lấy yêu thương làm tấm nền.
Một xã hội tri thức cần thấu cảm,
Cần lắng nghe – cần trái tim lương tri.
Không chỉ chạy theo dòng phát triển,
Mà dám hỏi: “Ta phát triển để làm gì?”
Ngày nhân loại chung tay xây giá trị,
Của niềm vui – bình đẳng – thiện trong lòng.
Chắc chắn thế giới này sẽ khác,
Sáng hiền hòa như ánh nắng đầu đông.
Khi tri thức đi cùng lòng nhân ái,
Cả trái đất sẽ tiến hóa rạng ngời.
Xã hội ấy không chỉ là hiện đại –
Mà là xã hội thật sự… của con người.