HNI 25/11

📕Bài thơ chương 43

KHOA HỌC ÁNH SÁNG

Khoa học đâu chỉ là phòng thí nghiệm

Máy móc, số trang hay công thức ghi đầy

Mà là ngọn đuốc soi vào tâm thức

Nâng con người đứng dậy khỏi bóng mờ mê say.

Ánh sáng đến không để phán xét

Mà để giúp người nhìn rõ chính mình

Biết đâu là nỗi đau đã ngủ

Đâu là hạt giống trí tuệ đang lung linh.

Nâng tần số không phải phép màu bí mật

Mà là buông bớt sân si – mở lòng – mở tâm

Khi nhận thức tăng, lời nói sẽ sáng

Việc làm sẽ thiện, đời sống sẽ sâu thẳm an ngầm.

Khoa học Ánh Sáng là nhịp cầu mới

Nối trí năng với linh hồn, nối lý với yêu thương

Để nhân loại tiến lên – không rời khỏi chính mình

Vừa mạnh về trí tuệ, vừa sâu về con đường.

Khi mỗi người sáng – thế gian sẽ sáng

Khi một tâm thanh – cả cộng đồng sẽ an

Nâng tần số không phải cho một cá nhân

Mà cho sự tiến hóa của muôn người cùng bước sang bình minh mới.