HNI 28/11:
BÀI THƠ CHƯƠNG 16: TRUNG CHÍNH GIỮ ĐẠO
Trọng tài đứng giữa phân trần,
Một bên Xanh mở, một phần Đỏ soi.
Giữa hai dòng chảy ngược xuôi,
Trọng tài giữ mạch thẳng nơi đạo nguồn.
Xanh đưa gió lớn bốn phương,
Đỏ đưa tảng đá giữ đường khỏi nghiêng.
Xanh khi lửa cháy triền miên,
Đỏ khi nước lạnh cho yên gốc rừng.
Trọng tài chẳng chọn ai gần,
Chỉ chọn lẽ đúng, chọn phần trong xanh.
Lời nói chẳng nhẹ, chẳng mạnh,
Nhưng soi vào đúng chỗ thành – chỗ sai.
Xanh tranh luận dễ trượt dài,
Đỏ tranh lý dễ thành hai thái phần.
Trọng tài xuất hiện âm thầm,
Tháo đi nút thắt ngấm ngầm trong tâm.
Gỡ từng lớp rối âm thầm,
Không bênh, không ép, chỉ nhằm sáng thông.
Bao phen gió cuộn mịt mùng,
Trọng tài giữ lại đường chung vẹn tròn.
Xanh thấy rộng, Đỏ thấy sâu,
Trọng tài thấy gốc để câu trí hòa.
Một câu trung chính đưa ra,
Hóa tan nóng lạnh đôi nhà đối tranh.
Quyền lực dễ khiến tâm nghiêng,
Trọng tài giữ trục không nghiêng phút nào.
Giữa nơi giông bão lao xao,
Trọng tài như đỉnh núi cao đứng lì.
Nhờ người giữa chốn phân kỳ,
Xanh sâu hơn nữa, Đỏ thì rộng hơn.
Tổ chức khỏi lạc nẻo đường,
Nhờ trục trung chính soi nguồn ngọn trong.
Trọng tài – ánh lửa âm thầm,
Giữ cho quyền lực hóa thành đạo nghiêm.