HNI 29-11 -
BÀI THƠ CHƯƠNG 27: TRỤ CÔNG BẰNG
Thưởng trao đúng bậc – đúng người,
Cho ai góp sức giữa đời lặng thinh.
Không trao tiếng rỗng vô hình,
Thưởng từ giá trị chính mình tạo ra.
Công bằng chẳng phải chia hoa,
Mà chia công trạng thật thà từng ly.
Người làm lớn, hưởng đáng bi,
Người làm sai, sửa để đi lại đường.
Phạt không phải nỗi đau thường,
Mà là giữ chuẩn – giữ gương đạo liền.
Sai đâu chỉnh đó cho yên,
Không dùng cảm tính đảo nghiêng cộng hòa.
Kỷ cương dựng để giữ nhà,
Phạt cho hành vi – chẳng hạ con người.
Một lời phạt đúng giữa trời,
Cứu bao lối rẽ, dựng nơi vững vàng.
Ghi công như thắp ánh vàng,
Tôn người thầm lặng góp sang cho đời.
Không tung hô để phô phơi,
Mà ghi nhận để lòng người ấm trong.
Hội viên thấy gốc minh đồng,
Càng thêm phụng sự cho vòng đại duyên.
Thưởng – phạt đặt giữa tâm thiền,
Công bằng là chuẩn nối liền HNI.
Một nơi thưởng đúng nghĩa ghi,
Một nơi phạt đúng – chẳng vì nể thân.
Ba trụ giữ trọn tinh thần,
Để ai đứng giữa cũng dần sáng tâm.
Người hiền được vững bước thầm,
Người sai được sửa để cầm lại chân.
Cộng đồng mạnh bởi mỗi phần,
Đúng người – đúng việc – đúng lần cần trao.
Không cho gian dối lộng hào,
Không cho lười biếng bước vào hàng danh.
Thưởng như gió đẩy cánh lành,
Phạt như đá chắn ngăn anh lỗi lầm.
Ghi công như lửa âm thầm,
Nuôi bao trái tim góp tầm dựng xây.
Trăm năm muốn vững hôm nay,
Phải xây trụ lực đủ đầy công minh.