HNI 30-11

BÀI THƠ CHƯƠNG 35: SUỐI TRI THỨC NGHÌN NĂM

Tri thức Việt tựa mạch ngầm,

Chảy qua bao kiếp âm thầm dưỡng sinh.

Núi sông tạo nếp tâm linh,

Doanh nhân giữ lửa trong mình ngàn năm.

Bao đời vượt cảnh thăng trầm,

Tinh hoa vẫn sáng như trầm giữa đêm.

Tri thức chẳng đến ồ êm,

Đến từ va đập, đến thêm trải đời.

Người trước để lại cho người,

Một câu, một nếp, một lời thấm sâu.

Không ghi lại dễ phai màu,

Tri thức mất, tổ lại đau bước đường.

Kinh doanh chẳng chỉ đo lường,

Mà còn cách sống, cách thương con người.

Tri thức Việt rất tinh khôi,

Mềm như lụa trắng, mà đôi lúc rèn như gang.

Gian nan đúc bản lĩnh vàng,

Gập ghềnh tạo độ bền sang dẻo mềm.

Muốn trao tri thức cho em,

Phải qua gạn lọc từng đêm nghĩ suy.

Tri thức chẳng phải điều ghi,

Mà là điều đã mất đi để còn.

Bao người đổ vỡ hao mòn,

Cho đời sau bước nhẹ hơn một phần.

Suối tri thức chảy muôn lần,

Mỗi đời thêm giọt thanh tần sáng trong.

Đạo kinh doanh giữ đại đồng,

Không vì lợi nhỏ, không mong thiệt người.

Người Việt giữ một nụ cười,

Thắng không kiêu, bại vẫn tươi chẳng sờn.

Chất Việt tạo độ dẻo bền,

Uốn theo thời cuộc, vững trên đạo mình.

Thế hệ trước trải sao linh,

Thế hệ sau phải giữ tinh thần này.

Tri thức mất – gãy tương lai,

Tri thức sống – mở muôn ngày rộng hơn.

Không ghi chép – dễ lầm đường,

Không bảo tồn – dễ đoạn trường mai sau.

Một câu chuyện, một nếp trao,

Giữ cả tinh hoa nghìn sao tụ về.

Doanh nhân Việt nối câu thề,

Giữ tri thức Việt chẳng hề nhạt phai.

HNI góp một bàn tay,

Để dòng tri thức ngàn ngày vẫn trôi